Cảm ơn đau khổ
Chính nhờ trải nghiệm nhiều nỗi đau khổ trong cuộc sống nên chúng ta dễ cảm thông những nỗi bất hạnh của người khác.
Đừng bao giờ đầu hàng hay than trách sự đau khổ của số phận mà đôi lúc chúng ta cần phải cảm ơn. Những đau khổ và khó khăn luôn hiện hữu trên cuộc đời này. Có hàng nghìn, hàng vạn nỗi đau khổ khác nhau, nhưng chung quy không ngoài hai thứ:
1- ĐAU KHỔ TINH THẦN
Do hoàn cảnh bên ngoài tác động như làm ăn thất bại, người khác ganh tỵ quấy nhiễu, chồng/vợ ngoại tình, con bất hiếu ăn chơi trác táng, nghiện xì ke hút chích; hay nghĩ tới những hiện tượng thiên nhiên như bão lụt, động đất, sóng thần… mà băn khoăn, làm cho tinh thần người ta bất an, lo lắng sợ hãi đêm ngày.
2- ĐAU KHỔ THÂN THỂ
Bị bệnh tật hành hạ giày vò, bị đánh đập, hay bị tai nạn… khiến cho thân thể đau đớn ăn không ngon, ngủ không yên giấc.
Tất cả những nỗi đau khổ trên cõi đời này ai cũng nếm trải qua. Nếu chúng ta không hiểu, không biết tu tập thì than thân trách phận; có người tìm đến cái chết; có người tìm cách báo thù kẻ đã gây ra đau khổ cho mình. Nhưng chúng ta càng oán hận thì vết thương lòng càng sâu, nào có ích gì?
Video đang HOT
Chính nhờ trải nghiệm nhiều nỗi đau khổ trong cuộc sống nên chúng ta dễ cảm thông những nỗi bất hạnh của người khác. Bởi vì, cuộc đời này “sống trong cảnh mới hiểu được người trong cảnh”. Bấy giờ, khi gặp ai đó có nỗi buồn không biết bày tỏ với ai, chúng ta dễ đặt mình trong hoàn cảnh của họ để sẻ chia, để an ủi vỗ về, giúp họ đứng lên sau lần sắp gục ngã.
Nếu như cuộc đời chúng ta mãi sống trong cảnh bình yên, luôn được mọi người tâng bốc, bợ đỡ thì chúng ta vẫn mãi mãi là một phàm phu tục tử, tham đắm trong hư ảo danh lợi, trôi lăn trong sinh tử, bị phiền não trần lao trói buộc thì làm sao thấy được bộ mặt thật của mình?
Vì thế, chúng ta hãy cảm ơn đau khổ, nhờ đau khổ mà tâm của chúng ta rộng mở nhiều hơn, biết quan tâm chia sẻ đến những mảnh đời bất hạnh, và có cơ hội để chúng ta tu tập hạnh nhẫn nhục. Đau khổ là con đường mà ai cũng phải trải qua, chỉ có khác nhau giữa kẻ mê và người ngộ. Mê thì trầm luân sanh tử, ngộ thì thấy được Niết-bàn giải thoát an lạc.
Theo Guu
Thấy mặt anh rể là ăn không ngon, ngủ không yên...
Đối mặt với ông anh rể hắc ám, phải đối xử ra sao?
Thấy mặt anh rể là ăn không ngon và ngủ không yên...(Ảnh minh họa)
Hiện tại mình đang gặp phải một vấn đề rất bế tắc (Em vợ và Anh rể), xưa nay mình toàn thấy liên quan đến em chồng hay chị chồng. Mình không biết phải giải quyết nó như thế nào nữa.
Mình đang ở chung nhà với chị út. Chị gái mình được ba mẹ cưng chiều từ nhỏ nên tính tình rất ngang ngược không coi ai ra gì kể cả ba me mình (hở chỉ mở miệng ra là làm cho tao cái này coi, lấy cho tao cái kia coi...etc), không bao giờ nhờ làm dùm, mọi người trong nhà có nghĩa vụ là phải chăm sóc cho chị ấy. Khi chị ấy chưa có chồng mình ở chung chị ấy đã thấy vất vả rồi, đến khi chị ấy lấy chồng thì hai vợ chồng giống y chang nhau. Đợt chị ấy sinh em 2 vợ chồng về nhà mẹ đẻ ở. Nhiều vấn đề xảy ra từ đây, mặc dù đã thuê người chăm em bé nhưng mẹ mình rất vất vả, phải nấu ăn chăm cháu. Vậy mà không bao giờ 2 vợ chồng hài lòng, chắc vì chị gái mình không coi ba mẹ ra gì nên vô hình chung làm tiền lệ cho ông anh rể được nước làm tới.Rất nhiều lần nói hỗn với mẹ minh mà mẹ mình bỏ qua vì sợ sau này chị mình sẽ khổ vì ghét ba mẹ mình.
Hầu như tuần nào mình cũng nghe mẹ than con rể quá hỗn láo và ba mẹ mình đã rất buồn vì điều đó. Mình nhớ có lần thằng cháu ăn bị ọc cơm, mà gần đó có 1,2 hột me, thế là ổng quát lên (Làm ơn ăn gì xong dẹp vô dùm, biết nhà có con nít không?) lúc đó ba mình rất giận mà cũng im không nói gì. Được nước thì làm tới. Ông bà chăm cháu mà sơ xảy té trầy tay chân thì về tra khảo còn hơn là cảnh sát. Ở nhà thấy gì chướng mắt là quát ngay và luôn không cần phải nể nang ai cả.
Mình thật sự thất vọng và không hiểu tại sao anh ấy là con trong một gia đình nề nếp (cha mẹ làm nhà nước đi đâu ai cũng phải kính nể) vậy mà đối xử với nhà mình tệ quá, cách ăn nói còn hơn dân chợ búa. Xảy ra những chuyện ngày hôm nay chắc một phần do bà chị mình cũng giống vậy nên thấy mọi chuyện bình thường. Ở nhà hễ mẹ đi chợ mua món gì về ăn, mọi người chưa kịp ăn là phán như thần (đồ trung quốc ăn cho bệnh chết). Bởi vậy muốn mua gì cho thằng cháu ăn cũng phải nhìn trước nhìn sau, xem nên mua hay không , mua thì bị nói là đồ trung quốc không cho thằng nhỏ ăn, còn không mua thì bảo bà chẳng lo gì cho cháu cả tối ngày đi nhong ngoài đường thôi). Trên đời này chắc chỉ có gia đình mình kỳ cục vậy thôi (có 1 không 2). Đó là những chuyện xảy ra với ba mẹ mình.
Còn đối với mình thì cũng vậy, mình ở nhà mình mà như ở trọ làm gì để gì cũng phải nhìn trước nhìn sau, còn người ở rễ thì như tổng quản của cái nhà. Làm gì cũng phải xin phép. Kể từ lúc 2 vợ chồng về ở, mình phải chuyển từ phòng lớn sang phòng nhỏ để nhường chổ, it's ok, không vấn đề gì cả. Đến khi sanh tiếp đứa thứ 2, chuyển thằng lớn đầu qua phòng mình, và mình phải xuống đất nằm. it's ok. Nghĩ thôi kệ dù gì cũng là cháu mình nên hy sinh một chút.
Nằm dưới đất tuy bị muỗi cắn bầm mình nhưng mà cũng cắn răng chịu đựng, cứ tối là qua tăng máy lạnh lên mặc cho con em bị nóng or bị muỗi cắn, không cần quan tâm. Và mặc định như đây là nhà tao tao muống làm gì thì làm, đồ đạc thì bày đầy phòng. Mình cứ phải lụi cụi đi dọn mà có dám í kiến gì. Còn ông anh rễ thì đi làm về mặt mày lúc nào cũng chầm gầm như ai mắc nợ. Bạn bè ba mẹ vô chơi không bao giờ biết chào hỏi. Mặc dù ba lên tiếng kêu cũng bỏ đi một nước. Mình cảm giác là chị mình và ông anh đã hết thuốc chửa. Không biết phải nói gì và làm gì để 2 vợ chồng không hành hạ ba mẹ nữa.
Nhiều lúc mình không hiểu tại sao 2 vợ chồng về nhà mẹ đẻ thì ăn cơm xong đứng dậy bỏ đi, không buồn dọn dẹp gì cả. Còn mình nghe kể 2 vợ chồng về nhà chồng thì co ro cúm rúm. 1 tiếng dạ , 2 tiếng dạ, ăn xong lui cui đi dọn dẹp rửa chén thấy mồ. Sáng còn phải dậy sớm lau dọn nhà. Anh rể mình rất tôn trọng ba mẹ anh ấy, không bao giờ nói hỗn vậy mà không hiểu sau về nhà mình lại trở thành một con người tệ bạc như vậy.
Mình xin thề là ba mẹ mình rất rất hiền lành , không bao giờ la mắng con cái. Mình cảm thấy buồn và bất lực cho cả ba mẹ mình và cả mình. Mình phải làm sao bây giờ, mỗi lần về nhà như là một cực hình. Thấy mặt ông anh rể mình ăn không ngon và ngủ không yên. Mọi chuyện dường như không thể cứu vãn. Bạn sẽ làm gì nếu như bạn rơi vào trường hợp giống mình.
Chào em!
Rất chia sẻ với bạn với những khó khăn mà bạn đang gặp phải khi sống cùng nhà với vợ chồng anh rể!
Thứ nhất về chị gái và anh rể của em. Họ có cách cư xử chưa thật đúng với bổn phận làm con và cách giao tiếp và thể hiện thái độ tình cảm của họ không đúng dù họ đang ở cùng nhà của bố mẹ em. Nhưng rất tiếc khi họ có thái độ như vậy không một ai trong gia đình có sự chỉnh sửa hay nhắc nhở họ cả. Đối với chị gái em, có lẽ sự nuông chiều thái quá của bố mẹ em từ nhỏ cho đến lớn và không có sự uốn nắn kịp thời đã tạo cho chị ấy có tích cách như bây giờ và cũng tạo điều kiện cho anh chồng mình làm tới.
Với bố mẹ em, có lẽ bố mẹ nghĩ chỉ cần thương con vô điều kiện và cho con tất cả, chấp nhận mọi điều của con và cả những điều không đúng là tốt cho con mà bố mẹ quên đi rằng con cái cần có trách nhiệm và cách cư xử sao cho đúng với phận làm con. Cần nhìn nhận thẳng thắn rằng cách cư xử của anh chị như hiện nay được bố mẹ em chấp nhận, vì vậy nếu bố mẹ em không có thái độ rõ ràng và có những chấn chỉnh kịp thời thì rất có thể thái độ của vợ chồng anh chị của em còn quá đáng hơn bây giờ. Điều này phụ thuộc rất lớn vào sự kiên quyết của bố mẹ bạn ( nhà của bố mẹ và bố mẹ là bố mẹ).
Về em, với những cử xử đó thì có lẽ em cũng chịu những thiệt thòi nhất định. Hiện tại những khó chịu đó là có nhưng suy cho cùng dù tốt đẹp hay xấu xa thì anh chị vẫn cứ là người một nhà với mình và chúng ta là gia đình của nhau. Thế nhưng là gia đình thì cần phải có sự cảm thông, yêu thương, biết kính trên nhường dưới chứ không phải là một sự cam chịu, nhẫn nhục và nó có thể ảnh hưởng không tốt tới nếp nhà ở hiện tại và tương lại.
Chính vì vậy hãy cố gắng suy nghĩ theo chiều hướng tích cực hơn, hãy thể hiện suy nghĩ của mình với cha mẹ và anh chị nếu em thấy điều đó đúng và cần thiết. Có thể lựa thời điểm, lời nói thích hợp để nói ra vấn đề này nhưng có lẽ nó cũng sẽ là cuộc cách mạnh thay đổi cục diện và có sự tác động lớn tới tất thảy những thành viên trong gia đình. Nhưng rõ ràng chúng ta cần phải đối mặt với sai lầm, loại bỏ nó và hướng tới cái đúng đẵn.
Chúc em nahnh chóng tìm thấy sự cân bằng trong cuộc sống!
Theo Giaothong
Cám ơn nỗi đau giật người yêu Đã hơn 3 năm kể từ ngày tôi chia tay tình yêu ban đầu. Tôi gặp được người đàn ông hiện tại, là chồng tôi. Tin tưởng bạn thân, đến mức, trao cả người yêu cho bạn, đó là sai lầm lớn nhất của tôi. Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, các cụ nói không sai chút nào. (Ảnh minh họa) Người...