Cảm ơn cục trưởng!
Một buổi chiều, trong khi tôi đang làm việc khẩn trương thì bỗng nhận được một tin nhắn: “Lâu lắm rồi không gặp, tối nay chúng ta gặp nhau tại nhà hàng Thiên Nhất Phương có được không? Phi Nhi rất nhớ anh”.
Xem xong đoạn tin nhắn bất ngờ này, tim tôi tức thời đập loạn lên, cổ họng như nghẹn lại. Phi Nhi là bạn học cũ từ thời cấp ba của tôi, lại cũng là người yêu đầu tiên của tôi nữa. Sau khi tốt nghiệp đến nay, chúng tôi không gặp lại nhau lần nào. Tuy mỗi người đều đã có gia đình rồi nhưng những ký ức tốt đẹp về nhau một thuở thì như vẫn còn tươi mới trong lòng, không thể xóa nhòa được.
Cứ vài phút lại giở cái tin nhắn ra xem, tôi chẳng còn thiết làm gì nữa, đầu óc bay hết cả về cái thời còn học cấp ba, chúng tôi đã cùng giúp nhau học tập thế nào, cùng đi tản bộ với nhau trên đường Lâm Ấm ra sao, cùng đi xem chiếu bóng, rồi cùng đi dạo trong công viên… Từng hình ảnh hiện lên rõ ràng trước mắt tôi, không thể nào xua đi được. Tôi ngồi ngây ra trong phòng làm việc, trong bụng thầm vui mừng nhưng cảm giác về thời gian thì như đang bị ai đó kéo trở lại làm tôi rất khó chịu.
Minh họa: Tả Từ.
Cuối cùng thì giờ làm việc buổi chiều cũng đã hết, không thể kìm nén mong muốn được gặp Phi Nhi ngay, tôi vội vã rời khỏi phòng làm việc nhưng không ngờ vừa lao ra cửa thì đụng ngay phải Cục trưởng.
“Việc gì thế này, cậu đi đâu mà vội thế?”.
“Không… không có gì” – Tôi úp úp, mở mở.
Video đang HOT
“Vậy thì vào phòng tôi ngay nào!”.
Tôi theo Cục trưởng vào phòng. “Sáng mai tôi phải lên họp ở trên tỉnh, có một số tài liệu trong bản báo cáo, cậu phải làm gấp trong tối nay cho tôi mới kịp”, đoạn Cục trưởng bê một xấp tài liệu dày nhét vào tay tôi. Nhìn xấp tài liệu trong tay mà đầu óc tôi rối beng, bụng nghĩ thầm: “Cục trưởng ơi là Cục trưởng! Thế này chẳng phải là ông đã cố ý cản phá tôi đấy sao? Không sớm, không muộn mà sao lại nhè đúng vào lúc này chứ!”.
Trở về phòng làm việc, quẳng đống tài liệu lên bàn, trong lòng tôi như lửa đốt, chẳng khác gì con kiến đang bò trên chiếc chảo nóng, không biết nên làm gì. Nếu đi gặp Phi Nhi thì không hoàn thành việc Cục trưởng giao; nếu không đi gặp Phi Nhi – người đã có hẹn với tôi thì há chẳng phải tôi sẽ làm Phi Nhi tổn thương sao? Nhưng rồi nhớ lại bộ dạng nghiêm túc và thái độ tin tưởng của Cục trưởng đối với mình, tôi đành lòng phải có lỗi với Phi Nhi.
Tuy ngồi trước bàn làm việc, hai tay không ngừng lướt trên bàn phím máy tính nhưng lòng tôi lại hướng cả về Phi Nhi. Hai tiếng đồng hồ đã trôi qua, tập tài liệu của Cục trưởng giao đã được tôi xử lý xong. Tôi ôm tập tài liệu sang đặt lên bàn của Cục trưởng rồi như một mũi tên, tôi phóng về phía nhà hàng Thiên Nhất Phương. Đến nơi thì tuyệt nhiên chẳng còn thấy hình bóng của Phi Nhi đâu nữa, khách khứa cơ hồ chẳng còn mấy. Lúc đó, tôi bỗng biến thành quả cà héo rũ trong sương giá, đành quay về nhà, trên đường đi tôi vừa luôn nghĩ đến Phi Nhi, vừa thầm oán trách Cục trưởng mãi không thôi.
Mới bước chân vào nhà, vợ tôi nhào đến ôm chặt lấy tôi, nũng nịu: “Ông xã, anh đúng là ông chồng tốt!”. Động thái bất ngờ, hiếm thấy ấy của vợ làm tôi sững sờ, không hiểu ra sao.
“Em cho anh biết một bí mật nhé… – Vợ tôi cười, nói tiếp – Chiều hôm nay, mấy chị em chúng em rỗi hơi, thử làm một cuộc trắc nghiệm, dùng tin nhắn của gái đẹp mê hoặc các ông chồng, rủ đến nhà hàng để xem có ông nào cắn câu không. Anh đoán xem kết quả thế nào? Chồng của các chị ấy đều sập bẫy, vội vàng kiếm cớ đến đó cả, chỉ có anh là không đến thôi. Ôi ông xã, em yêu anh nhiều lắm!”.
Nghe vợ nói, tôi thở phào, thầm tự chúc mừng mình. Còn phải cảm ơn Cục trưởng rất nhiều nữa chứ, vì ông ấy đã vừa cứu tôi!
Truyện vui của Vị Tường (Trung Quốc)- Trần Dân Phong (dịch)
Theo vnca.cand.com.vn
Vừa nhìn thấy tấm ảnh quảng cáo ở studio ảnh cưới, tôi hầm hầm lao đến nhà người yêu làm loạn, cuối cùng xấu hổ muốn độn thổ
Cũng tại tôi nóng tính quá, giờ nghĩ lại hối hận mà không biết phải làm thế nào để giải quyết ổn thỏa với mẹ người yêu đây.
Không biết sau chuyện này, tôi phải nhìn mặt gia đình người yêu thế nào nữa. Tất cả cũng chỉ vì tính bộp chộp của tôi. Nếu như tôi biết suy nghĩ, có lẽ bây giờ đã được mời đến dự đám cưới và mọi người lại vui vẻ với nhau rồi.
Thật ra trước đây, tôi đã từng yêu một người 7 năm trời. Mối tình đó đã tốn của tôi rất nhiều nước mắt. Tôi dành tất cả thời gian và công sức cho người đàn ông đó. Khi anh ta thiếu thốn, tôi đã dốc hết tiền tiết kiệm để anh ta tiêu xài. Vậy mà đổi lại, tôi không được gì ngoài sự phản bội.
Tôi vẫn nhớ như in ngày hôm ấy, khi sự thật được phơi bày. Bữa đó người yêu cũ của tôi đi công tác, anh ta nói cần tiền nên tôi đã chuyển khoản cho anh ta 10 triệu. Cứ đinh ninh là anh ta đang làm việc ở một nơi xa. Không ngờ khi tôi đang đi chơi với bạn lại thấy anh ta và một người con gái khác bước vào khu trung tâm thương mại. Tôi vội núp vào một chỗ kín.
Đến khi anh ta cầm thẻ ngân hàng để thanh toán cho những chiếc váy mà họ vừa mua. Tôi đã chạy ra tát anh ta và nghe chính anh ta nói lời chia tay. Sau lần ấy, tôi cảm thấy mất hết niềm tin vào đàn ông. Suốt mấy năm sau đó, tôi không hề chấp nhận tình cảm với ai. Mặc dù không ít người theo đuổi. Cho đến khi gặp Thành, tôi mới cảm thấy trái tim rung động.
Tôi dành tất cả thời gian và công sức cho người đàn ông đó. (Ảnh minh họa)
Thành là đồng nghiệp của tôi, tôi mới nhận lời yêu anh được gần một năm nay. Khi nhận lời yêu anh, tôi cũng chia sẻ với anh về chuyện quá khứ từng bị phản bội của mình. Vì thế, nhiều lần tôi nổi cơn ghen tuông, Thành vẫn bỏ qua vì biết trái tim tôi từng bị tổn thương thế nào.
Thú thật là khi yêu nhau, tôi thường hay ghen tuông vô cớ. Vì Thành đẹp trai nên tôi rất sợ những người khác sẽ vây quanh anh. Cũng bởi tính ghen tuông của mình mà tôi mới chuốc họa vào thân.
Hôm ấy tôi đến ảnh viện áo cưới để thuê váy cưới với bạn thân. Vừa mới đến nơi, tôi sững sờ khi thấy khung ảnh quảng cáo là Thành cùng một người con gái khác. Tôi vội vã hỏi nhân viên thì cô bé ấy nói cô ấy mới làm trong ảnhviện được mấy ngày. Có thể khung ảnh đó là của khách đang đợi lấy.
Đáng lẽ tôi phải xác minh rõ mọi chuyện. Hoặc chí ít cũng thấy vô lý, vì nếu Thành kết hôn hay đi chụp ảnh cưới thì mọi người trong công ty cũng biết. Và anh sẽ không thể giấu tôi được. Nhưng khi ấy, tôi cả giận mất khôn nên đã đến tận căn chung cư mà Thành thuê để làm ầm ĩ.
Tôi không ngờ chuyện này lại xảy ra với mình. (Ảnh minh họa)
Đến nơi, tôi đập cửa và thấy một người phụ nữ đứng tuổi bước ra mở. Chưa kịp chào hỏi, tôi đã đi thẳng vào trong nhà Thành rồi chửi bới ầm ĩ. Biết người đang đứng trước mặt mình là mẹ người yêu, tôi còn lớn tiếng nói bác ấy hãy dạy lại con, đừng để đi lừa con gái người khác.
Cứ thế, tôi gào khóc và chửi bới Thành. Sau khi nghe bạn đi cùng của tôi kể lại, Thành mới nói thật studio đó là của bạn anh, đang muốn thay loạt quảng cáo mới nên nhờ anh làm người mẫu. Vì bạn bè, lại được trả tiền công khá cao nên anh đồng ý. Anh cứ tưởng phải qua cả tuần chỉnh sửa mới có ảnh và họ sẽ đưa anh xem trước rồi mới in lên treo, anh dự định đến lúc lấy ảnh về thì sẽ nói tôi biết. Không ngờ tốc độ làm việc của họ quá nhanh, chẳng cần thông qua anh đã mang ra trưng bày rồi.
Sau hôm đó, tôi đã nhắn tin xin lỗi mẹ Thành. Nhưng bác ấy không gửi lại cho tôi bất kỳ một tin nhắn nào cả. Tôi sợ bác ấy sẽ để bụng chuyện mình đã làm. Có cách nào để tôi ghi điểm với bác ấy không mọi người?
Theo doanhnghiepvn.vn
Vì động thái bất ngờ của anh Song Joong Ki, netizen chỉ trích nhà trai: "Một cuộc ly hôn nhưng phát động cả nhà vào cuộc" Netizen xứ Trung cho rằng phía Song Joong Ki đã "quá đà" khi liên tục có những động thái úp mở, đổ lỗi cho Song Hye Kyo. Drama ly kỳ và gay cấn giữa 2 ngôi sao Song Joong Ki - Song Hye Kyo càng ngày càng lôi cuốn vì những tình tiết được ám chỉ, tiết lộ và truyền thông khai thác...