Cảm ơn anh đã đến và dạy em biết yêu thương lần nữa
Ngày có anh, em có người để sẻ chia, để than thở và bảo vệ em. Anh là nơi cho em bấu víu tâm hồn giữa cuộc sống xô bồ, tấp nập, nơi dòng đời xô đẩy, bon chen làm em gục ngã, hay cảm thấy mỏi mệt. Anh luôn nhẹ nhàng ôm em vào lòng và bảo:” có anh ở đây rồi”. Anh có biết khi nghe câu đó em hạnh phúc như thế nào không, nó còn quí giá hơn cả câu “anh yêu em”.
Anh biết không? Trước khi anh đến em như một con ngốc luôn sợ hãi đủ thứ, em đánh mất niềm tin vào thứ gọi là tình yêu, vào người khác giới. Em như con chim bị thương sợ đậu phải cành cong, em khép mình và đóng khép trái tim lại.
Một cô gái mềm yếu dễ vỡ, đa sầu đa cảm như em đã bị tình yêu quay lưng khi mà tim em vẫn trọn vẹn yêu thương giành cho họ. Em vẫn nhớ em đã giam mình trong bốn bức tường và sợ hãi thế giới ngoài kia. Em sống vật vờ như một cái bóng vì một người mà em biết chẳng xứng đáng, chẳng nên nhớ, nên thương nhưng mà sao lòng không thể nguôi ngoai nỗi nhớ. Họ đã đi và để lại trong em một vết lòng sâu khủng khiếp mà bây giờ nhiều khi nghĩ lại em vẫn thấy rùng mình.
Họ đã đi và để lại trong em một vết lòng sâu khủng khiếp mà bây giờ nhiều khi nghĩ lại em vẫn thấy rùng mình. (Ảnh minh họa)
Và khi anh đến, em sợ anh lại như họ nên em luôn cố tình đẩy anh ra xa em, xa thật xa. Em chạy trốn một như con thú chạy trốn kẻ săn, nhưng anh vẫn kiên trì ở bên và cho em hiểu rằng ở trên đời này vẫn còn nhiều người tuyệt vời, chân thành và yêu thương em trọn vẹn.
Anh quá đỗi nhẹ nhàng và nhạy cảm đủ để hiểu em đã đau nhiều như thế nào. Anh chăm em như chăm một cô bé, nhẹ nhàng kéo em ra khỏi màn đêm của sự sợ hãi, của những tổn thuơng vây kín. Anh dạy em biết yêu thương và mỉm cười trở lại.
Video đang HOT
Anh biết không, ngày anh đi công tác em đã nhận ra hình như mình đang nhớ anh. Em thấy trống trải và ngày đó em khóc. Em khóc không phải vì xa anh mà em khóc vì giờ đây em đã lấy lại được những cảm xúc rất đỗi bình dị mà ai cũng có nhưng em đã đánh mất 3 năm nay. Thì ra em vẫn còn biết yêu thương, biết nhớ nhung, biết hờn giận, đôi khi em thấy mình thật đáng thương. Em ghen tỵ với cô bạn thân khi cô ấy hét lên vì hạnh phúc vì nhớ nhung. Cô âý có thể khóc khi giận nhau với người yêu và vui mừng khi hai người gần gũi. Em tò mò muốn biết cảm giác đó như thế nào. Sau nỗi đau của cuộc tình cũ em như một người bị mất trí nhớ nói đúng hơn là em mất đi cảm giác hay cũng có thể đang trốn chạy nó.
Ngày có anh, em bắt đầu biết cười vui vẻ, hẹn hò và biết quan tâm. Em học yêu thương lại từ đầu như mộ đứa trẻ tập đi vậy. Anh bảo với em rằng :”khi yêu thương đủ lớn em sẽ biết mình cần phải làm gì, nên em không phải buồn phiền hay lo sợ anh buồn vì anh rất kiên nhẫn và vì anh thấu hiểu nỗi đau của em”.
Ngày anh đến mang ánh nắng yêu thương ngập tràn trong em (Ảnh minh họa)
Ngày có anh, em có người để sẻ chia, để than thở và bảo vệ em. Anh là nơi cho em bấu víu tâm hồn giữa cuộc sống xô bồ, tấp nập, nơi dòng đời xô đẩy, bon chen làm em gục ngã, hay cảm thấy mỏi mệt. Anh luôn nhẹ nhàng ôm em vào lòng và bảo:” có anh ở đây rồi”. Anh có biết khi nghe câu đó em hạnh phúc như thế nào không, nó còn quí giá hơn cả câu “anh yêu em”.
Cảm ơn anh đã sưởi ấm con tim em để em lại biết yêu thương và được yêu thương lần nữa. Cảm ơn anh đã làm tim em ấm lại và xoa dịu những tổn thương chồng chất đã mang nơi sâu thẳm tâm hồn. Giờ em sẽ quên đi quá khứ đau thương đó, để yêu anh với môt trái tim ấm áp, chân thành và bằng cả tâm hồn trong sáng của mình.
Anh ah! Mình cũng cố gắng và nắm tay nhau vượt qua tất cả anh nhé.
Theo Blogtamsu
Anh à, nếu chúng mình có cãi nhau hãy bịt miệng em bằng một nụ hôn nhé!
Tránh sao được những lúc va vấp, cãi vã trên chặng đường dài của tình yêu và hôn nhân. Hãy bịt miệng em nhẹ nhàng bằng một nụ hôn, anh nhé!
Chúng mình làm bạn được với nhau bao nhiêu năm rồi anh nhỉ? Em không nhớ chính xác nữa nhưng 5 năm cũng không phải là ngắn đúng không anh. Còn nhớ, khi xưa anh nói: "Dù trên đời chỉ còn duy nhất mình em là con gái thôi thì anh cũng sẽ không bao giờ yêu em đâu." Em cười và cũng đáp lại anh câu tương tự như thế. Nghĩ lại thật muốn cười quá. Khi ấy, chúng mình còn vô tư và hồn nhiên làm bạn với nhau biết bao nhiêu.
Bạn bè và tất cả những người quen biết hai đứa mình chắc cung được một phen kinh ngạc khi biết cái tin hai đứa mình yêu nhau đấy anh nhỉ. Hai đứa trẻ con như nước với lửa, hễ gặp nhau là cãi nhau mà lại có thể ân cần, đắm đuối yêu nhau thì quả đúng là chuyện lạ. Nhưng biết đâu được đấy, cái giây phút anh tỏ tình với em cũng là khi trái tim em đã bị lỡ nhịp để cùng bắt nhịp với trái tim nhau. Chẳng biết chúng mình khác biệt nhiều thế nào nhưng sự thật chúng ta đã yêu nhau. Anh còn nói, tương lai của hai ta còn dài lắm, tương lai ấy là đoạn đường chung đẹp đẽ của anh và em.
Đang là bạn tốt, bỗng dưng trở thành những người yêu nhau, thực là có chút ngượng ngùng anh ạ. Đôi lúc cái thói quen suốt bao năm qua khó mà thay đổi được lắm. Điển hình nhất là cái chuyện, gặp nhau được dăm ba câu thôi là có thể cãi nhau được là điều khó khăn nhất, phải không anh?
Còn nhớ, buổi hẹn hò chính thức khi yêu nhau của anh và em là ở rạp chiếu phim. Em thích xem phim hài hước hay hành động. Thế mà hôm ấy anh chẳng hỏi ý kiến em mà mua vé ngay một bộ phim tình cảm, lãng mạn. Em thấy bất bình vì không được hỏi ý kiến trước. Em kiên quyết không chịu xem vì không đúng sở thích của mình. Nói qua nói lại, thế là cãi nhau. Em quay lưng bỏ về mặc kệ anh thẫn thờ giữa đám đông ở rạp chiếu phim. Rồi cũng như mọi khi, chẳng hiểu sao mình lại làm lành.
Rồi cái lần, anh dẫn đi chơi cùng với hội bạn bè của anh cũng là đề ra mắt người yêu. Em đang hí hửng chuẩn bị quần áo, phấn son chờ anh đến đón thì anh lại báo bận việc đột xuất và bảo em tự đến điểm hẹn trước. Em bực mình tự đi đến thì hình ảnh cô nàng nào đó khoác tay cười nói với anh tại quán. Chẳng biết chuyện gì đang xảy ra, em chạy thẳng vào chửi bới um xòm một hồi. Anh muối mặt kéo em ra một góc nói đấy là người chị họ của anh, cũng là học chung lớp với anh. Mọi người cố ý trêu đùa em xem thế nào thôi. Em biết mình đã sai nhưng vẫn gân cổ cãi lấy được. Anh cũng tức giận nên hai đứa cãi nhau một hồi rồi em bỏ về. Lần ấy, em đã xóa facebook của anh, chặn số điện thoại và tránh mặt anh đến cả tuần vì vẫn không nguôi cơn giận. Cuối cùng, anh cũng phải xuống nước để xin lỗi và làm lành với em.
Hãy hôn em mỗi khi mình cãi nhau anh nhé (Ảnh minh họa)
Thực lòng, em chẳng đếm hết được những lần hai đứa giận dỗi và cãi nhau rồi lại làm lành với nhau nữa. Có một điều em luôn biết rằng, mình thực lòng yêu anh và anh cũng vậy. Chỉ là bản tính trẻ con, hiếu thắng cũng là thói quen xấu từ trước cả hai vẫn chưa thể bỏ được mà thôi. Phải không anh?
Ngày hôm qua cũng vậy. Em lại đang chuẩn bị cãi lại lời anh vì trót mua nhầm cốc trà sữa khác vị của em thích thì anh nhẹ nhàng đặt lên môi em một nụ hôn khiến em chết lặng và sững sờ không thôi. Thế là em quên mất là mình phải giận anh, trách anh và cãi nhau nữa cơ mà. Em vui và hạnh phúc biết nhường nào dù cũng có chút ngượng ngùng, xấu hổ đến lạ.
Anh à, từ lần sau nếu mình có lại cãi nhau, anh cứ làm vậy nhé. Hãy bịt miệng em lại bằng một nụ hôn. Chắc chắn đầu óc em sẽ lại quay cuồng, đê mê hạnh phúc mà quên mất cái việc xấu tính là cãi nhau, gây sự với anh đấy! Thế anh nhé!
Theo Blogtamsu
Nếu thật lòng yêu em thì... anh hãy buông tha cho em nhé Nếu anh thật lòng yêu em thì hãy buông tha cho em nhé, đừng ích kỷ giữ em khư khư bên mình vì em thực sự thất ngột ngạt anh à! Anh à! Khi viết những dòng này tâm trạng em đầy rối bời, em rối bời không phải vì tình mình không còn như trước mà em rối bời khi anh đã...