Câm lặng sưu tập ảnh chồng ngoại tình
Vợ tôi chìa cho tôi phong bì dày cộm. Không nói thêm một lời, cô ấy tay kéo ba lô, tay dắt con gái bước ra khỏi nhà. Cánh cửa sập mạnh trước mặt tôi.
ảnh minh họa
Tôi mở phong bì ra. Mặt mũi tôi tối sầm, như ai quất mạnh roi ngựa thẳng vào mặt. Những bức ảnh tôi cùng em âu yếm bày ra trước mắt. Không chỉ một ngày, một địa điểm mà hầu như những nơi tôi cùng em đến đều được phơi bày ra hết ở đây. Vậy ra, vợ tôi đã biết từ lâu nhưng không nói một lời. Vậy ra, từ trước đến nay, bên trong cái dáng ngồi im lẵng, nhẫn nhịn chờ tôi mỗi hôm về nhà muộn là sôi sục bão giông.
Tôi không hiểu tại sao vợ tôi lại có thể câm lặng khi biết chồng mình phản bội như vậy. Thông thường, các bà vợ khác khi biết chồng ngoại tình thì đã tung hê hết lên hoặc ầm ĩ hoặc khóc lóc, chì chiết. Thà rằng vợ tôi làm vậy thì tôi còn thấy yên lòng hơn. Đằng này, cô ấy lẳng lặng đưa con đi không nói một lời.
Tôi cuống cuồng chạy ra ngõ tìm vợ, nhưng đã muộn. Vội vàng gọi điện, nhưng điện thoại đã ngoài vùng phủ sóng. Cả đêm, tôi lật giở hết tất cả các mối quen biết gọi điện hỏi thăm. Không dám nói là vợ con bỏ nhà đi, tôi chỉ hỏi à ơi để tìm kiếm. Nhưng tất cả đều vô vọng.
Ngày lại ngày trôi qua, tôi hầu như không ăn không ngủ được. Vợ con tôi giờ đang ở đâu? Có khi nào cô ấy đau khổ quá mà làm quẫn không? Chỉ mấy ngày thôi, nhưng tôi xơ xác tiêu điều, mắt trũng sâu, gầy guộc, râu tóc lởm chởm, bạc trắng.
Tôi vốn là bác sỹ có tiếng ở bệnh viện. Phần đấu suốt bao nhiêu năm bây giờ tôi cũng đã lên được chức trưởng phòng, có chân trong cơ cấu lãnh đạo. Phải nói là đường công danh sự nghiệp của tôi đang rất thuận lợi. Vẫn biết rằng đàn ông tầm tuổi tôi ngoại tình thì như chơi với lửa. Nếu chẳng may bị phát hiện ra ngoại tình, vợ con làm ầm ĩ cả lên thì coi như cả đời phấn đấu mất tiêu.
Video đang HOT
Thế nhưng như phải bùa mê thuốc lú, tôi vập vào một em sinh viên thực tập, chỉ hơn con gái tôi chục tuổi. Tôi mừng như vớ phải vàng khi biết rằng mình chính là thằng đàn ông phá trinh em đầu tiên. Là một bác sỹ, một người đàn ông có kinh nghiệm thì chuyện trinh trắng của em tôi không thể nào nhầm lẫn được.
Nhiều người tìm mua trinh tiết để giải đen, hay để lấy may. Tôi đã thấy rất hãnh diện và tự hào khi biết rằng mình là thằng đàn ông đầu tiên của em. Người ta đang mất đống tiền để nuôi rau sạch, còn tôi thì rau nhà sẵn có vì em thực tập ở chỗ tôi. Yên tâm nhất, với lại cũng tiện nhiều bề…
Tôi đắm chìm trong mối quan hệ với em. Chúng tôi tranh thủ từng lúc để gặp nhau, thường thì trong giờ nghỉ trưa, hay sau giờ đi làm về. Tôi vốn mở một phòng khám chung với đồng nghiệp, nên vợ tôi cũng đã quen với việc đi sớm về muộn của tôi. Mà vợ tôi vốn ở nhà nội trợ, tôi bảo sao thì biết vậy. Thế nên tôi cũng không phải lo sợ nhiều.
Tôi thuê cho em một căn phòng nhỏ ở trong ngõ gần kề bệnh viện. Chúng tôi thường tranh thủ gặp nhau ở đó.
Tôi cũng không ngờ được là vợ tôi đã thấy những thay đổi ở tôi. Cô ấy đã thuê người theo dõi nhất cử nhất động của tôi mà không nói một lời nào. Vẫn cơm ngon, canh ngọt chờ chồng.
Thế nên, tôi đã bỏ qua những lời bóng gió của vợ về những câu chuyện ngoài tình mà cô ấy kể. Tôi thường gạt đi. Tối hôm trước khi bỏ đi, tôi đã bảo vợ là “em rảnh rỗi nên đọc những thứ nhảm nhí. Em nên tìm sách vở có ích hơn để đọc, chứ ở nhà suốt ngày thì lạc hậu lắm!”. Vợ tôi quay đi, mặt tái nhợt, người run lên…
Giờ ngồi nghĩ lại tôi cũng không thể hình dung được thằng đàn ông trong tôi nó đốn mạt đến thế. Không thể nghĩ được đấy là mình, tôi như biến thành một kẻ khác từ ngày cặp bồ.
Vợ con tôi đã bỏ đi rồi. Tôi không biết là có tìm lại cô ấy được nữa không? Có khi nào cô ấy đồng ý nói chuyện với tôi nữa? Tôi chỉ mong có một cơ hội để chuộc lại lỗi lầm của mình.
Còn con gái tôi nữa. Con tôi có còn tôn trọng một người bố đốn mạt như thế này nữa không? Có bao giờ tôi lấy lại được hình ảnh của mình ngày xưa trong con mắt của vợ, của con tôi?
Tôi biết tính vợ tôi, đã yêu và hy sinh suốt đời cho chồng con. Nhưng niềm tin ở chồng thì như bát nước đổ đi không bao giờ có thể lấy lại được.
Nhưng tôi chỉ cần vợ con quay về. Tôi sẽ chuộc lỗi với cô ấy bằng phần đời còn lại của tôi. Giờ thì tôi biết lắm rồi. Cái giá phải trả cho ngoại tình không đơn giản chỉ là sự nghiệp nữa.
Theo PNT
Em đến trước nhưng anh chẳng yêu em
Cái cảm giác ở bên anh bao năm rồi chứng kiến anh thuộc về người khác còn đau đớn gấp bội phần là kẻ đến sau.
Có lẽ em sẽ chấp nhận nỗi đau này dễ dàng hơn nếu em là người đến sau trong cuộc đời anh. Khi ấy, em sẽ đổ lỗi tại số phận an bài em đến quá trễ. Nhưng em không có được cả cái may mắn đó để mà đón nhận nỗi đau cho nhẹ nhàng hơn. Em là người đến trước, bao năm qua em vẫn ở bên anh, nhưng tiếc rằng đôi mắt anh không nhìn về em.
Bao năm qua, có lẽ anh đã không biết rằng em yêu anh ngay từ khi trái tim của cô gái mới lớn biết rung động. Anh là mối tình đầu của em từ ngày ấy cho tới tận bây giờ. Có lẽ vì thế mà em không có được anh bởi tình đầu nào cũng không thành và nhiều đớn đau. Em và anh lớn lên bên nhau. Tuổi thơ của chúng ta là những ngày rong chơi, học chung trường... Cho tới tận khi em lớn, trở thành cô thiếu nữ 18, đôi mươi xinh xắn, dịu dàng, anh vẫn là chàng trai luôn bên cạnh em mỗi khi em cần.
Em đã hi vọng rất nhiều vào tình yêu nơi anh. Em mong đợi những sự quan tâm, chăm sóc và ân cần của anh một ngày nào đó sẽ trở thành tình yêu đôi lứa. Em đã chờ, chờ đợi từ năm này qua năm khác. Từ khi em chỉ là cô gái vừa chợt lớn, còn ngây thơ, trong trắng cho tới khi trái tim bắt đầu có những vết rạn vì đau. Em đã khước từ biết bao lời tỏ tình để chờ đợi anh. Nhưng rốt cục, có lẽ anh không hiểu hoặc anh hiểu nhưng không đón nhận. Anh đã im lặng ngần ấy năm.
Bao năm qua, em vẫn chờ đợi một lời yêu từ anh (Ảnh minh họa)
Nhưng em không phải là một cô gái dễ bỏ cuộc. Em kiên trì đợi anh. Em không tin anh lại có thể lạnh lùng và vô cảm đến như vậy. Bao năm rồi em vẫn là một cô gái độc thân dù xung quanh luôn có những chàng trai chờ đợi một cái gật đầu. Chỉ điều đó thôi, em tin là anh biết lí do. Em ra đi làm, trở thành một cô gái chững chạc, điềm tĩnh, tình yêu cho anh lớn dần lên cùng với nỗi đau phải chờ đợi. Em không phải là cô gái hèn nhát không dám nói lên tình yêu của mình. Nếu anh chỉ là một chàng trai em tình cờ gặp trong đời và đem lòng yêu anh, em sẽ mạnh mẽ để nói với anh rằng em yêu anh. Nhưng chúng ta có quá nhiều kỉ niệm, có quá nhiều kí ức bên nhau. Em sợ rằng lời em nói ra có thể làm anh khó xử. Khi ấy, anh sẽ vì thương hại em mà nhận lời, hoặc cũng vì thương hại em mà từ chối để em không khổ. Em quyết định sẽ mãi mãi giữ im lặng, cho tới khi nào anh nói ra hoặc cho tới khi nào em có thể yêu một người khác.
Và rồi, sau bao năm chờ đợi, anh đã có câu trả lời. Ngày anh hẹn em đi ăn tại một nhà hàng sang trọng, em đã rất vui. Vậy mà khi tới nơi, nhìn anh ngồi bên người con gái đó, trái tim em như chết lặng. Đôi chân em đã gần như khuỵu xuống. Em cố gắng giữ một nụ cười trên môi để bước vào. Ngồi đối diện anh, trở thành một người chứng kiến câu chuyện tình yêu đó, em chưa bao giờ thấy đớn đau và đơn độc như lúc ấy.
Cuối cùng thì anh đã tìm được một người con gái để anh nắm tay đi suốt cuộc đời. Tất nhiên, người đó không phải là em. Hơn 10 năm rồi, em vẫn mãi ấp ủ mối tình đơn phương với anh. Anh là mối tình đầu và có lẽ cũng là mối tình sâu nặng nhất chẳng thể nào em quên. Người ta đến sau nên không có được người mình yêu đã đành, em gắn bó với anh bao năm qua, chờ đợi và hi vọng để rồi lặng nhìn anh sánh bước bên người con gái khác.
Cái cảm giác ở bên anh bao năm rồi chứng kiến anh thuộc về người khác còn đau đớn gấp bội phần là kẻ đến sau. (Ảnh minh họa)
Em cũng biết anh hiểu tình cảm em dành cho anh. Anh im lặng không hỏi em về điều đó là để tránh cho em không phải thú nhận tình cảm của mình mà anh không đáp lại. Và cũng để chúng ta mãi giữ một mối quan hệ tốt đẹp như bây giờ. Nếu đó là điều anh cố gắng làm thì ngày hôm nay em chúc phúc cho anh. Em hứa lời yêu đó sẽ mãi mãi chôn giấu trong lòng, để cả anh và em không phải khó xử khi vô tình chạm mặt nhau, để em vẫn là cô em gái bé bỏng của anh như ngày nào.
Cái cảm giác ở bên anh bao năm rồi chứng kiến anh thuộc về người khác còn đau đớn gấp bội phần là kẻ đến sau. Nhưng cuộc sống đôi khi nghiệt ngã vậy đó. Em sẽ lại đứng sau anh, tiếp tục nhìn anh bước về phía trước với người con gái khác. Lần này, em không đi theo anh như cái bóng, em chỉ nhìn anh thôi... cho tới khi nào, bóng anh đi khuất xa tầm mắt, cho tới khi em không còn thấy anh thêm nữa...
Theo VNE
Mối tình câm lặng với thầy giáo Những câu chuyện của thầy luôn hài hước nhưng sâu sắc, thấm đẫm mùi vị chua chát của cuộc đời. Tuy vậy bao giờ thầy cũng giữ khoảng cách và chuẩn mực càng làm tôi yêu quý thầy hơn. ảnh minh họa Tôi ngoài 20 tuổi, chuyên tâm học hành vì nghĩ sự nghiệp là tất cả. Tôi thấy tình yêu đôi khi...