Cầm lá thư nhuốm máu trên tay, tôi mới biết được sự thật về cô bạn gái…
Bạn bè Ngân bảo em bị bệnh, “ngủ trên đống tiền” nhưng vẫn “mê” làm gái. Tôi đợi Ngân về, mắng cho em một trận, tôi bảo với Ngân rằng trước giờ tôi vẫn tin em là người tốt nhưng giờ thì tôi quá thất vọng về em.
ảnh minh họa
Tôi gặp Ngân trong một lần đến bar chơi cùng bạn. Ngân rất đẹp, bạn tôi bảo rằng Ngân đẹp nhất cái bar đó, tôi nhìn thấy Ngân thì choáng váng. Quả thật trên người em, cái gì cũng hoàn hảo, tôi không thể chê cái gì được. Thấy tôi, Ngân chủ động đến làm quen và chúng tôi đã ngồi uống suốt đêm với nhau sau đó.
Đến 3h sáng, cả tôi và em đã ngà ngà say, Ngân bảo tôi hãy dìu em về khách sạn. Tôi lờ mờ hiểu được ý đồ của Ngân, nhưng khi vào khách sạn, tôi thuê phòng có 2 giường và nằm riêng. Đến sáng hôm sau, tôi đưa Ngân về nhà.
Bạn tôi rỉ tai tôi bảo rằng Ngân làm gái, cô ấy là gái bán hoa nổi tiếng nhất cái vũ trường đó nên bảo tôi đừng có dại gì mà dính vào. Tôi không nghĩ rằng Ngân lại làm cái nghề đó vì hôm tôi đưa em về nhà, tôi thấy căn biệt thự của nhà em phải to nhất khu phố. Ngân bảo đây là nhà em, em chỉ sống ở đó một mình thôi.
Sau đó, tôi còn gặp Ngân nhiều lần nữa và chúng tôi yêu nhau. Tôi đưa Ngân đi chơi rất nhiều nơi và em tỏ ra rất thích thú. Có điều ban đêm, khi tôi gọi Ngân và muốn ra ngoài ăn với em thì em luôn bảo bận. Tôi tìm hiểu và chết điếng khi biết Ngân vẫn đi làm cái nghề nhơ nhớp ấy.
Tôi quen Ngân 3 tháng, tiếp xúc đủ nhiều để hiểu rõ con người của em. Ngân không xấu, cô ấy có một trái tim nồng ấm và rất tốt bụng. Tuy nhiên vẻ ngoài của cô ấy lại rất khác, cô ấy ăn mặc hở hang, sành điệu và luôn cầm trên tay điếu thuốc lá. Tôi ngỏ lời với Ngân và được em đồng ý, tôi không hiểu vì sao mình lại yêu cô ấy trong khi có rất nhiều người con gái khác vây xung quanh mình. Bố mẹ tôi biết tôi yêu Ngân và biết được cái nghề mà em đang làm, họ nổi trận lôi đình, họ mắng tôi bị điên, nếu tôi không bỏ Ngân gấp thì họ sẽ từ tôi không thương tiếc.
Tôi bảo với Ngân rằng, em có điều kiện như vậy thì chẳng việc gì phải đi làm gái cả. Tôi ra điều kiện với Ngân, bắt em phải bỏ cái nghề ấy đi và Ngân cũng đồng ý.
Thế mà những lần Ngân bảo bận việc không đi chơi với tôi là những lần em trốn tôi đi làm gái. Tôi sốc lắm. Đến nay, chúng tôi đã yêu nhau được 7 tháng nhưng chúng tôi chưa vượt quá giới hạn, chỉ là tôi rất tôn trọng Ngân. Thế mà không hiểu sao em lại làm cái chuyện kinh khủng đó.
Ngân rất giàu, em là tiểu thư gia đình giàu có, ngoài ngôi biệt thự to đùng, Ngân còn được bố mẹ chu cấp 2 tỷ mỗi tháng để tiêu pha. Bạn bè Ngân bảo em bị bệnh, “ngủ trên đống tiền” nhưng vẫn “mê” làm gái. Tôi đợi Ngân về, mắng cho em một trận, tôi bảo với Ngân rằng trước giờ tôi vẫn tin em là người tốt nhưng giờ thì tôi quá thất vọng về em, tại sao em lại đi làm cái nghề ô uế đó khi em không cần tiền, em không bị đưa đẩy như những người khác. Rồi tôi chốt hạ một câu, tôi bảo nếu em quá cần công việc đó để giải tỏa nhu cầu thì em cứ làm, nhưng đừng có đến tìm tôi nữa.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Nói rồi tôi đi thẳng, Ngân có vẻ sốc khi thấy tôi nổi giận. Mấy ngày sau đó, khi em gọi điện tôi đều không nghe máy. Chỉ đến một tối nọ, khi tôi thấy tin nhắn từ một số lạ với nội dung: “Ngân bị tai nạn” thì tôi mới hộc tốc chạy đến.
Người ta đưa Ngân vào viện, quần áo, tư trang của em được gửi lại ở một giỏ. Khi tôi đến, cô hộ lý đưa cho tôi rồi hướng dẫn tôi đi nộp viện phí. Tôi bủn rủn chân tay, nhưng thấy rất lạ vì ngoài 2 người bạn của em thì hoàn toàn không thấy bóng dáng bố mẹ em đâu cả. Tôi cầm lấy túi đồ, đang định gấp lại cẩn thận cho em rồi mang về đi giặt thì thấy một tờ giấy nhuốm máu rơi ra.
Tôi tò mò cầm lên đọc và lặng người. Thì ra đó là một bức thư đang viết dở.
“Anh!
Có lẽ anh và mọi người luôn thắc mắc vì sao em “ngủ trên đống tiền” nhưng vẫn mê làm gái có phải không? Cuộc đời của em đã chết từ năm 14 tuổi rồi và em không thể làm khác được. Nếu em không đi tiếp khách cho ông bố dượng của em thì mẹ em và em trai em sẽ chết dưới tay hắn ta. Anh có biết là em khổ tâm thế nào không? Tiền bạc, nhà cửa đó là do tiền em giúp bố dượng em kiếm được từ việc em ngủ với đối tác của ông ta nên các hợp đồng mới được ký kết dễ dàng. Em cũng muốn dừng lại để sống yên ổn với anh nhưng hiện mẹ và em trai em đã bị ông ta đưa đi đâu mất, nếu em dừng lại, họ sẽ gặp họa…”.
(Ảnh minh họa)
Bức thư chỉ đến đó, tôi nghĩ Ngân còn muốn viết nữa nhưng chưa kịp. Tôi điếng người khi nghe bạn em kể lại rằng, Ngân chạy xe 80km/h rồi cố tình lao đầu vào xe tải. Có lẽ em muốn kết thúc cái cuộc sống đầy đau khổ của mình.
Đọc xong bức thư nhuốm máu đó của em, tôi khóc nấc lên. Tôi thương Ngân và thấy có lỗi vô cùng vì nghĩ em đi làm gái chỉ vì muốn giải tỏa nhu cầu sinh lý. Giờ đây Ngân đang nằm thiêm thiếp ở phía trong, tôi chỉ ước em tỉnh dậy thật sớm để tôi có thể nói với em một lời xin lỗi.
Theo blogtamsu
Cầm lá thư nhuốm máu của người yêu trên tay tôi bật khóc khi biết mình đã ....
Mỗi lần nhìn ảnh của Linh với lá thư nhuốm máu này, tim Đức lại đau quặn thắt từng cơn. Có lẽ lúc anh biết mình nên làm gì thì mọi chuyện đã quá muộn rồi.
- Cô đi đi, đi ngay đi. Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi một lần nào nữa.
- Cho em một cơ hội giải thích được không?
- Tất cả mọi chuyện đã rõ, cần gì phải giải thích nữa. Tôi mệt mỏi và không muốn nhìn thấy cô nữa rồi. Xin cô đấy, cô hãy bước ra khỏi cuộc đời tôi được không?
Linh cứ thế chạy đi trong đêm mưa gió bão bùng. Là Đức đuổi cô đi, anh không cần cô nữa, cũng không cho cô một cơ hội giải thích về cái thai này. Là cô sai hay cái thai xuất hiện không đúng thời điểm? Chạy thục thân thục mạng về nhà, Linh ngồi khóc nức nở suốt cả đêm. Đến gần sáng cô lần mò ra bàn làm việc xé một tờ giấy viết cho Đức vài dòng nói cho anh hiểu. Dù chưa chắc Đức đã đọc bức thư này.
Sáng hôm ấy, Linh ngồi make up thật kỹ và chọn bộ trang phục mà lần đầu tiên cô gặp Đức. Đứng trước gương Linh cười như khóc, cô không biết mình đang làm cái gì nữa. Cô chỉ muốn buổi sáng nay cô gặp Đức thật xinh đẹp, để trao cho anh tâm thư này. Hy vọng Đức sẽ hiểu và tha thứ cho cô, biết đâu vì tình yêu Đức sẽ suy nghĩ lại.
Chuyện đêm qua như cơn ác mộng đến với cả hai, Đức thức hút thuốc cả đêm. Sáng nay chuẩn bị đi làm nhìn anh phờ phạc như người ốm. Có lẽ chuyện tối qua Linh nói với Đức là một cú sốc rất lớn, anh chưa bao ngờ rằng chuyện này sẽ xảy ra với tình yêu của mình. Đang khóa cổng đi làm, lên xe đi làm thì điện thoại của Đức reo liên hồi. Giở điện thoại ra, Đức thấy số lạ anh ngần ngừ một lát rồi quyết định bấm nút trả lời.
- Alo, ai ở đầu dây bên kia vậy ạ?
- Anh có phải là người yêu chị Hoàng Thu Linh không?
- Vâng. À không, chúng tôi chia tay rồi. Anh gọi có việc gì vậy?
- Tôi không biết anh có quan hệ thế nào với cô gái này, nhưng cô ấy đang bị tai nạn ở đường X. Anh đến ngay đưa cô ấy đi viện nhé.
- Anh bảo sao cơ? Linh...tai nạn...
- Ừ. Cô ấy bất tỉnh rồi, anh đến nhanh lên.
Không suy nghĩ, đắn đo gì Đức phóng xe như bay đến đoạn đường đấy cách nhà anh có 500m. Vừa đến nơi, thì xe cấp cứu kịp đến. Đức lao vội vào trong đám đông đang chuẩn bị đưa Linh đi viện. Nhìn thấy bạn gái mình mẩy đầy máu mê, Đức gào tên cô như khóc. Anh vội vàng bế cô lên xe. Ngồi trên xe cấp cứu, được bác sĩ sơ cứu Linh mơ màng tỉnh lại. Mở mắt ra nhìn thấy Đức bên cạnh cô nở một nụ cười gượng gạo, rồi cố dùng hết sức lực của mình nói với bạn trai.
- Em...xin...lỗi...Hãy...tha..thứ cho...em nhé.
- Em không có lỗi gì cả. Là anh sai, em không sao đâu. Cố lên em, sắp đến bệnh viện rồi.
- Em...biết mình...như thế nào mà. Tất cả...những gì...em...muốn...nói em đã...viết hết...trong...đây...rồi. Anh...đọc đi, và...đừng...giận em nhé. - Linh mỉm cười, tay cố đưa cho Đức bức thư cô cầm trong tay từ lúc trước khi tay nạn.
Đỡ tay Linh lên và nhận bức thư nhuốm đầy máu của người yêu trong đó, Đức khóc nấc lên.
- Mọi chuyện sẽ ổn thôi em. Anh muốn nghe em vui cười nói với anh cơ. Em sẽ không sao đâu. Anh không giận em mọi chuyện hôm qua nữa, anh chỉ cần em khỏe mạnh thôi.
- Có...lẽ...em...không được...nhìn thấy...anh nữa rồi. Mẹ...con em...phải đi đây....Tạm...biệt...
Chưa nói dứt câu Linh đã trút hơi thở cuối cùng bên cạnh Đức. Trước khi mất dù đau đớn về thể xác nhưng cô vẫn nở một nụ cười tươi như ngày mới gặp nhau với Đức. Có lẽ với Linh hạnh phúc đến cuối đời là được ở bên Đức, nhìn anh vẫn luôn yêu thương, thổn thức vì cô.
Sau ngày tang lễ Linh, Đức như một kẻ mất hồn.Anh không thiết tha ăn uống gì cả. Lúc nào Đức cũng làm bạn với rượu và thuốc lá. Bỗng Đức chợt nhớ ra lá thư Linh đưa trước lúc lâm chung. Giở ra đọc, những giọt nước mắt của anh tuôn rơi hòa cùng với những vết mực, máu loang lổ trên tờ giấy.
" Anh à. Mình yêu nhau hơn năm rồi, hơn năm ấy em rất hạnh phúc khi được sánh đôi bên anh.Cảm ơn những yêu thương anh đã trao em suốt thời gian qua. Còn chuyện tối qua, khi em nói mình đã lỡ có thai trong thời gian anh đi công tác mấy tháng. Anh đã nổi giận và khăng khăng khẳng định nó không phải là con anh. Nhưng anh à, em không phải là loại con gái phản bội. Nên chuyện em quan hệ với người khác là không thể. Anh còn nhớ cái đêm cuối cùng trước anh đi công tác không? Lần đó, em đã cố tình không uống thuốc tránh thai. Em muốn được một lần thoải mái và được sinh cho anh một đứa con. Cuối cùng điều ấy cũng đến, nhưng anh lại không chấp nhận và hoài nghi nó. Thôi thì, em chỉ biết nói và khẳng định với anh rằng cái thai này là của anh. Còn anh thừa nhận hay không thì tùy. Em sẽ sinh và nuôi nó một mình không sao. Em viết bức thư này chỉ mong anh hiểu và tha thứ cho chuyện em làm. Còn nếu anh không tha thứ và chấp được thì em sẽ làm theo lời anh. Mình sẽ chia tay và em sẽ biến mất khỏi cuộc đời anh. Lần sau cuối em vẫn mong anh tha thứ và chấp nhận mẹ con em được không?"
Đức khóc trong đau đớn, và tự dằn vặt bản thân mình. Chỉ vì anh luôn hoài nghi cái thai trong bụng Linh mà dẫn đến cơ sự này. Tất cả là tại anh, nếu như anh không đuổi Linh đi trong đêm mưa bão ấy, không nói những lời thậm tệ thì đâu đến mức cô ấy phải viết bức thư này và đến tìm anh.
Cầm bức thư nhuốm máu của Linh trên tay, Đức giận run người vì những hành động ngu xuẩn của mình đã gián tiếp để mẹ con Linh phải lâm vào cảnh này. Tất cả là tại anh, vì một phút bồng bột thiếu suy nghĩ anh đã giết chết mẹ con cô ấy. Bây giờ Đức chỉ ước mình có thể làm gì đó để chuộc lại lỗi lầm với mẹ con Linh. Mỗi lần nhìn di ảnh của Linh, với lá thư nhuốm máu này tim Đức lại đau quặn thắt từng cơn.
Theo mot the gioi
Chiếc ga giường nhuốm máu và tấn thảm kịch tôi gây ra chỉ vì khinh thường con dâu Lên dọn lại phòng của 2 đứa. Nhìn chiếc ga giường nhuốm máu, tôi xót con dâu bao nhiêu. Lật chiếc ga lên đi giặt tôi mới tá hỏa thấy... Ngày thằng cả đưa bạn gái về ra mắt, tôi đã không thích và ngăn cản kịch liệt nó lấy đứa con gái nhà nghèo rồi. Không biết con bé đó bỏ bùa...