Cầm kết quả xét nghiệm máu mà tôi đau xót bàng hoàng không thể nói nên lời
Cầm tờ xét nghiệm máu trên tay, tôi không thốt nên lời, trời đất như quay cuồng trước mắt. Mất vài phút sau, tôi mới đủ bình tĩnh hỏi lại bác sĩ…
Viết ra câu chuyện này, thật sự tôi rất xấu hổ. Chẳng ai lại hãnh diện khi nói rằng mình đang mắc bệnh, lại là bệnh lây qua đường TD. Nhưng nếu không kể, tôi e mình chẳng chịu đựng nổi mất.
Tôi và chồng đã chung sống được hơn 10 năm. Con gái lớn đã học lớp 2, cậu nhóc út cũng đã vào mẫu giáo bé. 10 năm, chưa bao giờ tôi nghĩ mình lại rơi vào trường hợp bế tắc, bi kịch như hôm nay.
Chồng tôi tuy không phải là người đàn ông hoàn hảo, nhưng anh cũng được xem là người chồng, người cha tốt. Chúng tôi rất ít khi cãi nhau. Mỗi khi tôi nóng giận còn hay nói những lời gây tổn thương cho anh. Nhưng khi đó, anh chỉ im lặng bỏ đi, đợi khi tôi bình tĩnh lại thì về.
Hai đứa con tôi cũng rất quấn ba. Hàng tuần, thứ 7 anh đưa mẹ con tôi đi công viên, siêu thị. Chủ nhật lại về ngoại chơi nguyên ngày. Hầu hết thời gian anh đều dành cho vợ con mình. Nhiều khi tôi còn nghĩ mình đúng là may mắn lắm mới có được một người chồng tốt như anh.
Nhưng anh có một tật xấu duy nhất, đó là thích đi uống cà phê khi các con đã ngủ xong. Bất luận là 9 giờ đêm, anh vẫn lên quán cà phê cách nhà vài chục mét để ngồi cho đến 10 giờ lại về. Từng có lần tôi gặng hỏi vì sao anh không chịu ở nhà, thì anh bảo lên đó ngồi hóng mát chút rồi về ngủ, ở nhà mấy mẹ con cứ ngủ trước đi, không phải chờ anh.
Chúng tôi cũng vì chuyện này mà cãi nhau mấy lần. Vì tôi nghe nói ở mấy quán cà phê đèn mờ thường có nhiều kiểu người hỗn tạp. Tôi sợ chồng tôi đổ đốn. Vài lần tôi cũng đã đi kiểm tra đột xuất, thấy anh đúng là chỉ ngồi ngoài vỉa hè uống cà phê, hoặc nói chuyện vu vơ với mấy người đàn ông ngồi ở đó nên tôi cũng yên tâm.
Video đang HOT
Sau khi sinh cháu thứ 2, tôi đã triệt sản nên vợ chồng tôi khá thoải mái trong chuyện gối chăn. Mỗi tuần, chúng tôi “gặp nhau trên giường” cũng 2, 3 lần. Lần nào, vợ chồng tôi cũng hòa hợp và thỏa mãn trong chuyện đó.
Tháng trước, bỗng nhiên tôi phát hiện những vết sưng tấy, đỏ ở “vùng kín”. Dùng thuốc rửa thông thường không hết, lại nghe chồng bảo anh bị đau, sưng ở “chỗ ấy” nên tôi ngờ ngợ chuyện không hay. Tôi cố hỏi chồng xem anh có phản bội tôi, làm gì với ai không? Anh đều chối bay chối biến, còn thề độc để tôi tin. Anh còn quay sang đặt câu hỏi nghi hoặc tôi.
Những vết sưng đó càng lúc càng lớn, đau buốt khiến vợ chồng tôi rất khổ sở. Cuối cùng, chịu không được, tôi bảo anh đưa tôi đi khám. Cầm tờ xét nghiệm máu trên tay, tôi không thốt nên lời, trời đất như quay cuồng trước mắt. Mất vài phút sau, tôi mới đủ bình tĩnh hỏi lại bác sĩ là tôi bị gì. Họ giải thích một lượt, tôi vẫn không thể tin được. Tôi hỏi đi hỏi lại để xác minh cho rõ khiến một chị y tá bực quá liền nói như gắt vào mặt tôi rằng “Bệnh sùi mào gà chứ bệnh gì? Chị không đi bậy bạ thì sao bị bệnh này? Đưa chồng chị vào đây khám nốt nào. Nếu để lâu, ung thu thì đừng có hối nhé!”.
Tôi lững thững đi ra, gọi chồng mà nước mắt cứ thi nhau rơi. Khi đó, tôi chỉ muốn lao tới mà đánh, mà mắng chồng cho hả dạ. Nhưng tôi không làm được mà chỉ biết khóc. Kết quả khám không ngoài dự đoán của tôi, chính người chồng tốt của tôi bị bệnh trước và lây sang tôi.
Về nhà, tôi chỉ biết nằm gục xuống giường gào khóc. Nhớ lại thái độ của những người xung quanh khi ở bệnh viện, tôi xấu hổ chỉ muốn có cái lỗ nào mà chui xuống cho rồi. Chồng tôi về nhà lẳng lặng làm hết các việc, chăm sóc con cái rồi cho chúng đi ngủ. Bọn nhỏ cứ thập thò hỏi tôi bị làm sao? Tôi chỉ biết đuổi chúng ra vì sợ lây sang chúng.
Từ hôm đó đến nay, nhà tôi không khí nặng như chì. Chồng tôi vẫn quan tâm, chăm sóc tôi nhưng tôi cảm thấy ghê tởm. Nghĩ đến cảnh anh chung chạ với “gái bán hoa” để đến nỗi rước bệnh về cho vợ như thế này, tôi uất ức quá cả nhà ạ!
Bệnh tật, lại thêm sức nặng tâm lí khiến tôi lúc nào cũng nhăn nhó, cáu gắt với mọi người và các con. Chồng tôi đêm nào cũng xin tôi tha thứ, anh nói hãy vì các con mà cho anh thêm một cơ hội. Dù tự nhủ lòng rằng phải tha thứ cho anh để hai con được sống bình yên, có bố có mẹ. Với lại anh cũng là một người chồng tốt, chắc chỉ một phút sai lầm “thèm của lạ” nên mới ra cơ sự này. Nhưng làm sao tôi có thể coi như không có chuyện gì xảy ra được? Giờ tôi phải làm gì với chồng tôi đây?
Theo tri thuc tre
Đột ngột tới văn phòng của chồng, tôi kinh ngạc không thốt nên lời
Khi cô ấy vừa khép cửa, tôi bảo chồng cởi quần ngay lập tức. Chồng tôi chống cự và nói tôi vớ vẩn, anh đang trong giờ làm. Nhưng tôi như phát điên...
Tôi năm nay 30 tuổi, là một nhân viên công chức bình thường với mức thu nhập trung bình. Nhưng chồng tôi lại là người thành đạt. Anh hiện là chủ một văn phòng tư vấn có tiếng trong thành phố. Mọi chi tiêu trong gia đình tôi hầu như đều phụ thuộc vào lương của chồng.
Chúng tôi yêu nhau 3 năm rồi mới cưới nên tôi rất tin tưởng anh. Anh có thể không hoàn hảo tuyệt đối nhưng cũng là một người chồng, người cha tốt. Anh đi làm đúng giờ, về nhà đúng giờ. Lâu lâu anh mới tiếp khách hàng ban đêm một lần vì anh luôn quan niệm đêm là thời gian nghỉ ngơi và dành cho gia đình. Vì thế, sống với nhau gần 6 năm nhưng tôi rất hạnh phúc và chưa bao giờ hối hận khi lấy anh làm chồng.
Mấy tháng gần đây, văn phòng chồng tôi mới nhận vào một cô gái trẻ làm nhân viên. Cô gái này chỉ hơn 22 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học luật. Chồng tôi từng dẫn cô ấy về nhà ăn cơm do đi họp quá giờ cơm trưa nên tôi cũng có dịp nói chuyện thân mật. Theo cảm nhận của tôi thì đấy là một cô gái biết điều, nhẹ nhàng, lại không quá xinh đẹp nên tôi rất yên tâm. Cô ấy cũng thường xuyên nhắn tin kể lể cho tôi nghe về áp lực công việc, về sự khó tính của chồng tôi nên tôi cũng có phần tin tưởng cô ấy.
Một năm qua, chuyện sinh hoạt vợ chồng tôi thay đổi nhiều. Trước đây chúng tôi rất đều đặn, nhưng giờ thì thất thường. Có khi anh hào hứng làm liên tục vài ngày một tuần, nhưng có khi anh để tôi &'nhịn đói' gần nửa tháng. Tôi cũng thắc mắc nhưng anh chỉ nói công việc mệt mỏi nên anh không có hứng thú đều đặn như trước nữa. Bản thân ngẫm lại cũng thấy dạo này chồng hay đi tiếp khách, công việc làm có sự thăng tiến lớn nên tôi cũng không nghi ngờ nhiều. Đặc biệt, từ ngày có cô em nhân viên kia, không khác gì tai mắt của tôi ở văn phòng, nên tôi nắm được rất rõ hành tung của chồng.
Song, khi giặt quần áo cho chồng, tôi phát hiện điều khả nghi. Dưới đáy quần lót của anh dính một thứ màu trắng đục, tôi phải vò mấy lần mới trôi hết. Lúc đó, tôi chỉ nghĩ là chồng bị yếu sinh lý nên xuất bất ngờ. Bởi bình thường, anh cũng rất nhanh &'hết tiền' khi giao ban với vợ.
Tuy nhiên, thứ đó liên tục xuất hiện dưới đáy quần chồng, 2 - 3 lần/tuần, sức khỏe của anh cũng giảm sút hơn. Anh thường lên giường là ngủ luôn, thỉnh thoảng tỏ ra mệt mỏi, đau lưng. Trong khi đó, chúng tôi rất ít khi gần gũi, tôi còn mua thêm cho anh khá nhiều thuốc hỗ trợ việc đó, vậy mà anh luôn tỏ ra không hưng thú. Tôi sinh nghi nên muốn tìm hiểu cụ thể có phải chồng ngoại tình.
Dựa vào số ngày xuất hiện thứ đó, tôi canh trưa hôm đó đột ngột đến thẳng văn phòng của chồng mà không cho anh biết. Ở văn phòng lác đác vài người lớn tuổi đang nghỉ trưa, thấy tôi họ chỉ gật đầu chào rồi lại dựa vào ghế ngủ tiếp. Còn một số người khác, tôi đoán đã ra ngoài ăn trưa hoặc tụ tập đâu đó.
Phòng chồng tôi nằm bên trong, phải đi qua phòng thư ký, nhưng lúc này cô thư ký không có mặt ở đó. Tôi biết cô ấy mới sinh con được 8 tháng nên đoán về cho con bú. Cửa phòng chồng tôi khóa rất chặt nên tôi phải gõ cửa. Tôi thấy khá lạ là đi làm mà anh cũng phải khóa kỹ vậy, nhưng nghĩ anh đang ngủ nên vẫn kiên nhẫn gõ cửa. Mãi tới 5 phút sau, tôi mới thấy anh mở cửa trong bộ quần áo chỉnh tề. Anh có vẻ ngạc nhiên khi thấy tôi, còn tôi thì kinh ngạc há hốc miệng vì trong phòng, ngoài anh ra còn có cô nhân viên trẻ tuổi. Cô ấy đang chăm chú xem tài liệu trên bàn, và vui vẻ chào hỏi tôi.
Tôi đâu phải kẻ ngốc, nhìn cảnh này tôi đã đoán ra được điều gì đã xảy ra. Tôi bảo cô ấy ra ngoài trước, tôi có chuyện quan trọng cần nói với chồng. Khi cô ấy vừa khép cửa, tôi bảo chồng cởi quần ngay lập tức. Chồng tôi chống cự và nói tôi vớ vẩn, anh đang trong giờ làm. Nhưng tôi như phát điên, tôi lên án anh rằng nếu anh trong sáng thì sợ gì tôi kiểm tra. Rồi khi anh kéo quần xuống, tôi thật sự sốc khi nhìn thấy chiếc bao cao su vẫn còn treo ở đó.
Tôi chưa bao giờ tưởng tượng ra, chồng ngoại tình có thể đồi bại đến vậy. Anh dám làm việc vụng trộm này ngay ở văn phòng của mình, bên ngoài chỉ cách hai cánh cửa, là nhân viên của anh. Tôi nghĩ, có lẽ họ đều đã biết nhưng im lặng vì muốn giữ công việc. Điều này khiến tôi cảm thấy rất nhục nhã.
Hôm đó tôi trở về nhà mà như người mất hồn. Nếu tôi làm căng lên, thì danh dự, uy tín của anh sẽ bị ảnh hưởng. Công việc cũng sẽ không thể thuận lợi được nữa. Nhưng nếu không làm căng, tôi lại chẳng biết làm thế nào để giải tỏa ấm ức của mình.
Chồng tôi đã cho cô nhân viên đó nghỉ việc, anh cũng xin tôi tha thứ và hứa không có lần thứ 2. Nhưng niềm tin trong tôi vụn vỡ hết, chỉ còn lại sự thất vọng, đau khổ. Tôi biết sống và đối mặt với anh như thế nào trong những ngày tiếp theo đây?
Theo tri thuc tre
Bi hài chồng "ốm" mềm ra chỉ vì 1 lần ngắm vợ mặc bikini đi tắm biển Ra đến nơi chồng thì chờ phía ngoài còn cô nói em vào nhà vệ sinh công cộng chút. Cô vật lộn với bộ bikini như 20 phút mới dám bước ra. Nhìn bộ bikini vợ mặc, lão chồng muốn ôm bụng cười muốn rụng rốn và rồi... Đợt đó nghe lão chồng bảo đưa vợ đi du lịch Đà Nẵng cô phấn...