Căm hận tột độ khi bị vợ lừa đi ‘triệt sản’ phòng hậu họa
Vừa cầm cuốn sổ bệnh án trên tay, nhìn tên bệnh nhân rõ ràng là tên tôi nhưng lại ghi chú bệnh án “ triệt sản” khiến tôi bàng hoàng không tin vào mắt mình…
Tôi lấy vợ được 5 năm. Vợ tôi từng là một cô hoa khôi của thành phố. Xinh đẹp, cao ráo lại đúng kiểu tiểu thư, ít ai ngờ rằng, cô ấy lại có thể gật đầu lấy tôi, một gã đàn ông công việc làng nhàng, dân tỉnh lẻ, lại thêm nước da bánh mật, gầy nhẳng nhơ. Bạn bè ai cũng bảo tôi có phước mới lấy được Ly, tên vợ tôi.
Sau khi cưới chúng tôi thuê một căn phòng trọ rộng chưa đến 25m2 gần chỗ vợ tôi làm. Theo như cô ấy đánh giá thì phòng riêng của cô ấy còn rộng gần 30m2, bên trong chỉ có tủ quần áo, giường, bàn trang điểm và bàn học – làm việc của cô ấy. Còn khi lấy chồng, căn phòng nho nhỏ xinh xinh bao gồm cả nơi ăn, ngủ, làm việc, nấu nướng lại giúp nàng đỡ phải lau dọn nhà cửa hơn.
Tôi thừa biết cô ấy nói thế là để động viên tôi chứ chẳng sung sướng gì. Cưới được 6 tháng thì vợ tôi mang bầu. Lúc này, dù gia đình bố mẹ cô ấy từng phản đối và ghét tôi ra mặt nhưng cũng đành mua cho chúng tôi một mảnh đất gần nhà rồi cho tiền xây tạm một ngôi nhà hai tầng để vợ tôi sinh nở.
Niềm vui nhân đôi khi cô ấy mang song thai một trai một gái. Sau khi vợ tôi sinh con xong, bố mẹ vợ còn thuê hẳn hai bà giúp việc đến trông cháu và dọn dẹp nhà cửa cho vợ tôi nghỉ ngơi.
Khỏi phải nói, tôi sung sướng thế nào khi vừa lấy được vợ đẹp, có con khôn, có nhà cửa đàng hoàng lại rảnh rang không phải tất bật chăm con nhỏ như những ông đồng nghiệp khác. Vì thế nên tôi thoải mái đi nhậu nhẹt, đàn đúm với anh em. Đôi lúc còn tăng hai tăng ba với các em ở bar và vũ trường. Ai nhìn vào thầm ghen tỵ với tôi.
Thế nhưng sướng chẳng được bao lâu, hóa ra mấy bà giúp việc là tai mắt của bố mẹ vợ tôi cả. Khi biết con rể thường xuyên vắng nhà, đi thâu đêm suốt sáng, họ đã giấu vợ tôi gọi tôi về trao đổi. Mẹ vợ tôi vừa nhìn thấy tôi vào nhà đã chửi ầm ĩ “Anh không biết nhục là gì à? Ở nhà vợ, ăn cơm của vợ, tiền tiêu cũng là của vợ mà còn dám ra ngoài chơi bời như thế. Con anh định để cho vợ anh nuôi, đứng họ chúng nó luôn à. Nếu anh còn sống buông thả như thế, ngay ngày mai anh dọn đồ ra khỏi căn nhà đó ngay”. Tôi tức đỏ tía tai nhưng vẫn cố kìm nén cáo lỗi với ông bà ra về để phục thù.
Không biết là mấy bà giúp việc mách lẻo, tôi cứ nghĩ vợ tôi kể tội chồng với bố mẹ nên hôm đó, về nhà tôi trút giận lên vợ. Vợ tôi ngạc nhiên chẳng hiểu chuyện gì. Chuyện lại đến tai bố mẹ vợ tôi và dĩ nhiên, tôi lại tiếp tục được nghe bài giáo huấn mới.
Video đang HOT
Nhục nhã, chán nản, hôm sau tôi bỏ đi một ngày. Tôi lang thang khắp nơi, tình cờ gặp lại người yêu cũ thời đại học. Cô ấy cũng vừa mới ly hôn xong và sau mấy chén rượu ở quán ven đường, chúng tôi chếnh choáng dẫn nhau vào nhà nghỉ.
Đáng ngờ hơn là sau đó một tháng, tình cũ gọi điện thông báo có thai. Tôi không biết xoay xở thế nào, nhỡ lại đến tai bố mẹ vợ thì tôi phải ra đường là cái chắc. Bí quá, tôi đành thú tội với vợ. Vợ tôi bảo cứ yên tâm để cô ấy giải quyết.
Chẳng rõ cô ấy giải quyết bằng cách nào mà 3 hôm sau, tình cũ thông báo đã bỏ thai và thề không bao giờ gặp lại tôi nữa.
Tôi lại sung sướng, ung dung sống tiếp những tháng ngày thoải mái, hạnh phúc. 3 tháng sau, tôi lại cảm nắng với một cô bé thực tập ở cơ quan tôi. Sau 3 lần hẹn hò và nói dối cuộc sống vợ chồng không hạnh phúc, cô bé ngây thơ tin lời tôi và gật đầu đồng ý yêu. 2 tuần sau đó tôi đã đưa em vào nhà nghỉ.
Tất nhiên chuyện này tôi cũng giấu nhẹm không cho vợ biết. Mãi đến khi quan hệ với em được 6 tháng thì nàng lại thông báo có thai. Lần nào gặp nhau nàng cũng khóc lóc bảo tôi sớm ly hôn để làm đám cưới gấp. Dĩ nhiên tôi có ngu đâu mà bỏ vợ đi rước của nợ ấy về. Lần này tôi lại đành cầu cứu vợ giúp tiếp. Vợ tôi khi nghe tôi nói thế lần này sa sầm mặt mày, chửi bới tôi không ra gì. Có lẽ cô ấy cũng hết chịu nổi với lối sống của tôi.
Một lần nữa vợ tôi lại dẹp yên mọi chuyện. Thế nhưng, một hôm, cô ấy về nhà báo cô bồ của tôi bị bệnh tình dục, sùi mào gà hay gì gì đó. Cô ấy còn chắc chắn tôi cũng dính bệnh vì bây giờ, vợ tôi cũng đã có dấu hiệu của bệnh.
Hôm sau, vợ tôi bảo vợ chồng cùng đến một phòng khám tư để khám và chữa bệnh triệt để. May mắn là tôi và vợ đã được trị hoàn toàn sau vài thủ thuật nhỏ.
Chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như tôi không phát hiện ra sự thật tày đình hôm Thứ 4 vừa rồi. Vợ tôi hôm ấy kêu mệt nên bảo sẽ thuê người lái xe đi làm còn tôi đi xe vợ. Vừa mở cốp xe định lấy mũ ra đội, bất ngờ một cuốn sổ khám bệnh rơi ra. Cúi xuống cầm quyển sổ bệnh án lên định cho vào cốp xe, tôi tò mò giở ra thì choáng váng khi rõ ràng cuốn sổ ghi tên tôi nhưng bệnh án lại là “triệt sản”.
Lẽ nào vợ tôi đã lừa đưa tôi đi triệt sản ư? Tôi tức tốc gọi điện cho cô ấy nhưng vợ tôi không nghe máy. Mãi chiều hôm đó, đi làm về, tôi cầm quyển sổ hùng hổ ném xuống bàn tra hỏi cô ấy. Vợ tôi nhìn tôi với vẻ lạnh lùng rồi bảo “Đúng đấy, tôi đưa anh đi triệt sản đấy. Hai lần gây họa không chừa haysao còn thắc mắc”.
Tôi điên tiết cầm lấy cốc nước ném vỡ tan xuống nhà rồi chửi “Cô được lắm, tôi sẽ đi khỏi căn nhà này cho mẹ con sướng thân”. Đến bây giờ, tôi vẫn căm hận tột cùng khi vợ dám làm chuyện tày đình đó với tôi. Tôi phải làm sao để trị người vợ hỗn láo đó? Thứ nữa là nếu ly hôn tôi có được quyền chia tài sản ngôi nhà đó không vì nhà đó là của bố mẹ vợ tôi cho nhưng lại đứng tên vợ tôi? Xin hãy tư vấn giúp tôi.
Theo người đưa tin
Tôi kinh ngạc và choáng váng tột độ khi xem đến bức hình thứ 2
Nếu con gái tôi không vô tình cầm nhầm điện thoại, nếu tôi không tò mò mở ra, thì có phải tất cả những bí mật này sẽ bị chôn vùi mãi mãi?
Năm nay tôi 26 tuổi, đang là nhân viên của một siêu thị. Tôi và D là bạn thân của của nhau từ thời tiểu học. Nhiều lúc tôi thầm nghĩ hai đứa như hai mảng màu đen trắng vậy mà không hiểu sao có thể chơi được đến giờ. Tôi là người nóng tính, bộp chộp nghĩ gì nói nấy. Con gái nhưng không điệu đà dịu dàng, đôi khi tôi còn tỏ ra rất mạnh mẽ. Đặc biệt nhìn tôi lúc nào cũng thấy quê quê. Còn D thì ngược lại, người cao ráo, trắng trẻo, xinh đẹp, ăn nói nhẹ nhàng sâu sắc.
Nhưng chuyện tình cảm của D không được thuận lợi. Trong khi tôi đã yên bề gia thất với chồng và một đứa con gái ba tuổi, thì D vẫn còn lẻ bóng. Tôi hay trêu D: "Kén chọn cho lắm vào rồi thành gái già cho trai nó thèm". Vì coi nhau như chị em nên mỗi lần gặp mặt chúng tôi nói chuyện liên tục bất tận. Tôi kể tất tật về chồng mình cho D mà chẳng chút ngại ngùng. Và D cũng tâm sự với tôi rất nhiều về chuyện tình cảm của cô ấy.
Nhưng tôi bắt đầu lo lắng và có chút ghen tị với D khi chồng tôi ngày càng quan tâm D nhiều hơn. Mỗi lần D đến nhà chơi, anh nói chuyện rất thoải mái và vui vẻ. Trong khi tôi một mình dưới bếp lo chuẩn bị đồ ăn thì hai người ở phòng khách nói cười. Tôi cảm nhận được hai người nói chuyện rất hợp, không như anh và tôi nói không đến câu thứ ba đã bắt đầu gây chiến.
Nếu như chuyện chỉ diễn ra một lần thì không có gì để nói đằng này, lần nào D đến mà có anh ở nhà thì đều vậy. Nhiều lúc hờn ghen, tôi gọi to kêu D xuống giúp mình, cả hai mới chịu dừng lại. Nhưng chồng tôi vẫn theo xuống bếp, đứng ngoài cửa khoanh tay nói chuyện với D như thể tôi không hề có mặt ở đó.
Tôi càng khó chịu hơn khi anh xem thường lời tôi bao nhiêu thì lại xem trọng ý kiến của D bấy nhiêu. Chúng tôi muốn sơn lại tường cho căn nhà. Tôi và anh có hẹn là chiều khi hết giờ làm sẽ cùng đi chọn màu sơn. Vậy mà khi tôi gọi cho anh, nghe anh nói mà tôi ấm ức không chịu được: "Anh đang đi cùng D đến mấy đại lý sơn xem màu rồi, em về sớm đón con rồi chuẩn bị chút gì đó để anh mời D về chơi".
Nói xong anh cúp máy, tôi cảm thấy tủi thân kinh khủng. Đã vậy, trong bữa ăn hai người bàn tán sôi nổi, màu này phối với màu kia, màu nào sáng màu nào tối mà chẳng thèm hỏi tôi lấy một câu. Cả hai giống như đôi vợ chồng mới cưới đang chuẩn bị phòng tân hôn, còn tôi thì là người vô hình.
Đợi D về tôi tức giận hỏi anh, nhà của hai vợ chồng sao không hỏi ý kiến vợ mà lại đi bàn bạc với người khác. Anh nói mà tôi tức nghẹn họng: "Em đừng có trẻ con, em thì biết gì về mĩ thuật mà ý kiến này nọ". Rồi anh nói thêm một tràng dài, nào là tôi không biết cảm ơn người khác khi họ giúp đỡ mình, suy nghĩ hẹp hòi nhỏ nhen. Anh còn nói thêm so với D tôi thua xa cô ấy.
Tôi cũng biết D là nhân viên của công ty quảng cáo, gu thẩm mỹ sẽ hơn tôi nhưng anh làm vậy có quá xem thường tôi không? Tôi cũng có quyền lựa chọn màu sơn yêu thích cho ngôi nhà của mình chứ? Càng nghĩ càng thấy ức tôi mất ngủ mấy đêm liền.
Cách đây một tuần chồng tôi đi ngoại tỉnh công tác. Ở nhà một mình, tôi gọi điện rủ bạn thân đi mua sắm. Nhưng D nói không rảnh vì dạo này công ty cô ấy có rất nhiều việc. Chồng tôi đi khoảng 5 ngày, lúc về anh còn mua quà về cho hai mẹ con. Tôi vui mừng ra mặt vì đây là lần đầu tiên anh đi công tác mà mua quà cho vợ. Chiếc áo len màu nhạt rất hợp với tôi. Tôi cứ khen anh mãi vì biết chọn kiểu dáng và màu sắc đúng sở thích của vợ.
Cuối tuần vừa rồi, tôi chở bé đến nhà D chơi. Trong khi D xuống dưới chuẩn bị nước và đồ ăn vặt, con gái tôi vẫn quen thói mở điện thoại chơi trò chơi nhưng lấy nhầm máy D. Tôi sợ bé làm hỏng nên dỗ bé trả điện thoại của D, dùng máy của tôi. Vô tình, tôi chạm vào bộ sưu tập ảnh trên màn hình. Đập vào mắt tôi là hình ảnh D cười rất tươi, trên người là chiếc áo len giống hệt món quà mà chồng tôi tặng.
Lòng hiếu kỳ nổi lên, tôi trượt qua hình ảnh khác và không giấu được ngạc nhiên tột độ. Trên màn hình là tấm ảnh D tự chụp trong một căn phòng khách sạn, trên tấm gương phía sau cô ấy, là bóng dáng một người đàn ông rất giống chồng tôi đang đứng gọi điện thoại.
Tôi bối rối vội vàng đặt điện thoại vào chỗ cũ đúng lúc D mang nước và trái cây mời hai mẹ con. Tôi uống cạn ly nước để lấy lại bình tĩnh. Nói vài câu lấy lệ rồi vội đi về, tôi nói mẹ vừa gọi về nhà có chuyện quan trọng.
Mấy ngày nay, tôi hoang mang vô cùng, nhớ lại những gì đã thấy lòng tôi xuất hiện hàng ngàn câu hỏi. Tôi không tin hai con người đó lại phản bội lòng tin của mình. Tôi có nên hỏi thẳng chồng mình không, hay tôi nên nói xa gần để xem thái độ D thế nào? Tôi hoang mang như muốn phát điên, tôi phải làm gì bây giờ, mọi người giúp tôi với.
Theo tri thuc tre
Bàng hoàng tột độ: Vợ thuê trai bao về phòng ngủ để diễn sec show Từ ánh mắt ấy, chị đã phải lòng anh. Còn anh cũng ngập ngừng phần nào vì chị thật sự là rất xinh đẹp và hấp dẫn. Chị và anh đã về sống với nhau được 6 năm, sau khi trải qua một tình yêu đẹp như mơ và đáng ganh tị. Hồi ấy chị mới ra trường, còn đang ngơ ngác trước...