Cầm di chúc của bố chồng trên tay, tôi cay đắng không cầm được nước mắt
Tôi thật sự không tin có ngày tôi lại phải chịu nỗi đau khổ tận cùng thế này sau bao năm hi sinh hết lòng vì gia đình chồng.
Tôi lấy chồng vì tình yêu thương chân thành nhưng chưa ai nghĩ tôi như vậy. Người ta không nhìn vào bản chất bên trong mà chỉ nghĩ tôi vì ham giàu nên lấy anh. Người ta nghĩ một đứa con gái có ngoại hình như tôi lại chấp nhận lấy người đàn ông thấp và không đẹp trai như vậy chắc chắn vì tiền. Nhưng tôi tin vào tình cảm của mình, tin vào tấm chân tình của anh.
Chúng tôi cùng nhau vượt qua nhiều khó khăn gian khổ nhất là gia đình chồng. Bố anh là người khá khó tính, tôi không làm dâu mẹ chồng mà lại làm dâu bố chồng. Ông quan cách từng li từng tí, để ý con dâu và dường như không cho tôi tham gia vào bất cứ việc gì trong gia đình. Bao năm ở nhà chồng tôi cẩn trọng từng tí một để không làm mất lòng bố chồng. Tôi không bao giờ mang một đồng nào đi về nhà bố mẹ đẻ hay sắm riêng cho mình đề phòng bị người khác có cớ nói mình.
Chúng tôi cùng nhau vượt qua nhiều khó khăn gian khổ nhất là gia đình chồng. Bố anh là người khá khó tính, tôi không làm dâu mẹ chồng mà lại làm dâu bố chồng. (Ảnh minh họa)
Tôi sinh cho gia đình chồng một đứa cháu nội là cháu gái nên bố chồng có phần không hài lòng lắm về tôi. Ông mong cháu trai đích tôn hơn cả. Nhiều lúc tôi cảm thấy mệt mỏi khi phải sống mà lúc nào cũng phải cẩn thận từng tí một, cười nói cũng không được tự do. Nhưng ngay cả chồng tôi còn nể bố chồng như thế thì tôi nào dám hỗn hào dù bị bố chồng quá lời.
Người ta bảo tôi lấy được chồng giàu, giàu thật, tôi đi xe hơi về nhà, ăn mặc đẹp… nhưng tất cả chỉ là mua mặt cho nhà chồng còn của cải riêng tôi nào có. Vẫn phải vất vả đi làm, tiêu tiền của mình, tiết kiệm tích cóp tiền riêng của mình để sau nhỡ có việc gì còn lo cho con cái. Tôi chỉ lo một ngày ông hứng lên lại đuổi tôi ra khỏi nhà thì lúc đó chồng cũng không ngăn được. Tôi luôn cố gắng tiết kiệm từng đồng một bởi sống trong nhà này chẳng khác nào sống nhờ.
Trong di chúc, bố chia tài sản cho tất cả mọi người nhưng lại ghi chú rõ ràng không được để lại bất cứ thứ tài sản nào cho tôi và con gái tôi. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Chỉ là đang yên đang lành tự nhiên bố chồng bị bệnh, đột quỵ rồi qua đời. Ngày ông mất, cả nhà loạn lên. Chồng tôi cũng vô cùng hoang mang khi chưa biết quản lý gia đình thế nào. Của cải trong nhà khá nhiều, công việc của bố chồng cũng do chồng, anh chồng và những chị gái khác chia nhau quản thúc. Bố cũng kịp để lại di chúc chia tài sản cho từng người, mỗi người mỗi việc để có thu nhập tốt, có tiền bạc riêng cho mình.
Chỉ là, khi vừa cầm tờ di chúc trên tay, tôi đã lặng người, khóc không thành tiếng. Tôi vô cùng đau khổ khi nhận ra mấy năm qua tôi cố gắng thế nào cũng không có được một chút tình cảm của bố chồng, tôi mãi mãi chỉ là người dưng nước lã.
Trong di chúc, bố chia tài sản cho tất cả mọi người nhưng lại ghi chú rõ ràng không được để lại bất cứ thứ tài sản nào cho tôi và con gái tôi. Ông còn nhắc nhở con trai mình bằng một bức thư riêng không được cho vợ nhiều tiền, cũng không được dành cho con gái quá nhiều vì đó không phải là cháu đích tôn của ông. Ông sợ tôi mang của về nhà ngoại rồi sau này sẽ lộng hành, thâu tóm chồng vì anh có vẻ rất nghe lời và yêu tôi.
Quá đau khổ… tôi khóc không thành tiếng, buồn bực suốt nhiều ngày. Cuối cùng tôi nói với chồng ra riêng vì không chịu được sự xúc phạm này nhưng chồng vẫn ợm ờ không muốn ra ngoài. (Ảnh minh họa)
Những gì bố chồng làm thực sự khiến tôi thất vọng. Tôi dù không được như kì vọng của bố chồng nhưng bao năm qua tôi đã làm gì có lỗi với ông chưa. Tại sao ông lại đối xử với tôi như thế. Ít ra không nghĩ cho tôi thì cũng phải nghĩ cho cháu gái của ông chứ, dù là trai hay gái thì đó cũng là cháu nội của ông.
Quá đau khổ… tôi khóc không thành tiếng, buồn bực suốt nhiều ngày. Cuối cùng tôi nói với chồng ra riêng vì không chịu được sự xúc phạm này nhưng chồng vẫn ợm ờ không muốn ra ngoài. Tôi không muốn sống trong căn nhà mà tất cả mọi người coi thường mình, nghĩ tôi là kẻ tham giàu. Tưởng chừng tình cảm bao năm qua có thể khiến bố chồng thay đổi cái nhìn về tôi không ngờ ông lại đối xử với tôi như vậy cho tới tận ngày ông rời xa cõi đời. Tôi còn gì để nuối tiếc… ngay cả chồng tôi cũng đã mất tình yêu chứ đừng nói với những người khác trong gia đình chồng. Nếu chồng kiên quyết không cho tôi được tự do, tôi sẽ từ bỏ tất cả để tự lo cho cuộc sống của mình.
Theo eva.vn
Bước ra từ nhà tắm, cuộc điện thoại của bạn thân và người yêu khiến tôi thức tỉnh
Tôi cầm điện thoại lên, gọi cho anh bằng máy của cô ta. Vừa nhấc máy, giọng anh đã hớn hở "có chuyện gì vậy em yêu, nhớ anh quá à mà lại gọi". Giọng tôi lạc đi...
Ngày tôi dẫn người yêu về ra mắt, bạn tôi, mấy người ở trọ cùng phòng ai cũng khen tôi khéo chọn người yêu. Anh không những vừa đẹp trai lại còn ga lăng, biết cách chăm sóc phụ nữ. So với mấy bạn ở chung kí túc, tôi là cô gái có nhan sắc không bằng họ. Chỉ là, tôi cá tính, tự tin, lúc nào nói chuyện cũng vui vẻ và hài hước. Tôi biết, đó là ưu thế của mình trong bất cứ một cuộc gặp gỡ nào.
Nhiều người con trai cũng vì thế mà thích tôi. Có nhiều người nhiệt tình theo đuổi tôi nhưng cuối cùng, tôi vẫn chọn anh. Với tôi, anh là người đàn ông tốt, ga lăng, chăm chỉ chịu khó, lại còn rất quan tâm tôi.
Ngày tôi về nhà anh chơi cùng đám bạn của anh, tôi càng ngạc nhiên hơn khi biết gia đình anh không những khá giả mà phải nói là giàu. Bố mẹ anh hết sức quan tâm, và cũng rất nhiệt tình với bạn bè của anh.
Yêu anh, tôi dành hết tấm chân tình. Chỉ là, tôi cũng luôn quá tin tưởng bạn. (Ảnh minh họa)
Mấy người cứ trêu tôi nên bố mẹ cũng lờ mờ hiểu rằng, chúng tôi đang có một mối quan hệ mật thiết. Tôi rất yêu thương anh và cũng cảm thấy tương lai tốt đẹp của mình nếu như được lấy người như anh, được làm dâu bố mẹ anh.
Gia đình anh bề thế nhưng chẳng để tôi nhìn thấy sự kiêu căng hay sang chảnh. Hiền lành, chất phác là những gì tôi nhìn thấy ở họ. Bạn bè khen tôi sướng, sau này làm dâu sẽ được bố mẹ chồng chiều, còn có người chồng có gia đình rất điều kiện. Con gái mà, ai chẳng thích người đàn ông như thế. Giàu có, ngoan ngoãn lại còn hết lòng yêu mình thì đúng là trời phú...
Tôi có một cô bạn thân cùng phòng ở kí túc, những chuyện vui buồn của tôi người đó đều biết. Cô ấy nói với tôi, ước gì có được người yêu như bạn trai của tôi thì cả đời này cũng mãn nguyện.
Mỗi lần chúng tôi cãi vã, không còn là cô ấy động viên tôi mà cô ấy gọi trực tiếp cho anh, nói với anh những điều gì về tôi, tốt hay xấu tôi cũng không biết. Có lẽ là những câu an ủi anh hay những lời dối trá về tôi. Tôi không hay, đó là âm mưu của bạn.
Nếu không có ngày tôi tình cờ nghe được cuộc điện thoại của cô ấy và một người đàn ông thì tôi đã không bao giờ biết sự thật đau lòng này. Hôm đó tôi có nghe được câu nói cuối cùng khi bất ngờ bước ra từ nhà tắm.
"Nó đang tắm, nhưng mà, em không biết phải đối diện với nó như thế nào. Em yêu anh là thật lòng và em cũng không muốn nó quá sốc khi biết sự thật. Anh có cách nào để cho nó bớt hận em không, trước sau gì nó chả biết sự thật. Anh việc gì phải sợ, anh yêu em chứ có yêu nó nữa đâu.
Người như nó, nhiều lần khiến anh thất vọng như thế, luôn dỗi hờn anh lại không biết chiều chuộng, quan tâm những điều anh muốn thì sớm muộn gì chả chia tay? Chỉ có em mới là người hiểu và yêu anh hơn cả".
Nghe được lời đó, tôi đã ngờ ngợ. Không lẽ... Tôi giật mình, chân tay bắt đầu run rẩy nhưng phải giả bộ như không nghe gì. Khi cô bạn thân vào nhà tắm, tôi đã mở trộm điện thoại xem cuộc gọi vừa đến và lặng người khi biết, số điện thoại đó chính là của anh. Cô ta còn lưu anh là "Anh yêu", thật không thể nào tin nổi...
Vậy là họ yêu nhau, yêu từ bao giờ vậy? Họ lừa dối lén lút qua lại với nhau từ bao giờ tôi không hay? Tôi không thể nào tin nổi lại có người đàn ông như thế và một người bạn thân vô liêm sỉ, bỉ ổi, vô đạo đức như vậy. Tôi cầm điện thoại lên, gọi cho anh bằng máy của cô ta. Vừa nhấc máy, giọng anh đã hớn hở "có chuyện gì vậy em yêu, nhớ anh quá à mà lại gọi". Giọng tôi lạc đi: "Vâng, em nhớ anh quá, em rất nhớ anh và hận anh. Em... không thể nào tin nổi".
Tôi cúp máy... đúng là tôi không thể nào tin nổi trên đời này vẫn còn có những người bạn thân rắp tâm cướp người yêu của bạn. Một người bỉ ổi, vô liêm sỉ như vậy sao đáng sống trên đời? Họ định đối diện với tôi thế nào? Họ còn định lừa dối tôi đến bao giờ nữa?
Giờ tôi đã sáng mắt ra, trên đời này chẳng có thứ tình yêu nào là chung thủy, cũng chẳng có thứ tình bạn nào là vĩnh cửu... nhìn tôi thì biết, vì người yêu của bạn thân còn cướp được thì có thứ gì mà cô ta không cướp từ tôi đây?
Theo eva.vn
Yêu nhau đừng chỉ một ngày Chiều qua đi ngang một cửa hàng hoa, thấy có cụ ông đang ngần ngừ đứng đó. Cụ nhấc bông hoa này lên, rồi lại nhấc bông hoa khác. Xong rồi cụ rón rén hỏi cô gái đang trong cửa hàng: "Hoa này có đắt không cô?". Hình minh hoạ: GettyImages Cô gái trẻ nhìn cụ mỉm cười "Thích hoa nào cụ cứ...