Cám cảnh suốt ngày phải ngửa tay xin tiền chồng dẫn đến cãi vã, vợ trẻ nói một câu khiến chồng thay đổi hẳn thái độ
Hôm đó, khi Thu bảo Thắng đưa thêm tiền đóng tiền học đầu năm cho 2 đứa nhỏ, anh ném xấp tiền vào mặt cô rồi mắng: “Lúc nào cũng tiền, tiền. Thằng này là cái máy in tiền đấy à?”
Lấy nhau được 10 năm, có hai mặt con năm nay lên tiểu học hết cả, Thu và Thắng cũng tạm gọi là yên ổn. Cuộc sống không quá giàu có nhưng cũng chẳng thiếu thốn gì.
Từ ngày lấy nhau, Thu vì bận rộn chăm lo việc nhà chồng vì anh là con trưởng. Bao nhiêu công việc cưới hỏi, ma chay đều một tay cô phải vun vén. Rồi thì 2 thằng con trai cách nhau 2 năm, nghịch như quỷ sứ khiến Thu chẳng còn sức đâu mà trông nom cửa hàng. Thế nên, cô đóng cửa tiệm, chấp nhận là công việc nhà nước lương bèo bọt nhưng an nhàn.
Vậy nên, mọi nguồn thu trong gia đình chủ yếu trông vào Thắng, lương của Thu chỉ đủ tiền ăn cho cả nhà.
Hôm đó, khi Thu bảo Thắng đưa thêm tiền đóng tiền học đầu năm cho 2 đứa nhỏ, Thắng tức giận, mắng:
- Lúc nào cũng tiền, tiền. Vừa mới đưa tiền hôm trước đã tiêu phung tiêu phí cái gì rồi? Cô lúc nào cũng chỉ nghĩ ra khoản để vòi tiền chồng thôi.
Thu bực mình nhưng cũng phải nhịn:
- Tháng vừa rồi anh có chuyển tiền vào thẻ cho em đâu. Đầu năm học các con có biết bao nhiêu là khoản thu, em lương vài đồng không hỏi anh thì hỏi ai? Em đi xin hàng xóm à?
Thắng biết mình hố vì không nộp lương cho vợ, nhưng vẫn mắng thêm vài câu:
- Thằng này là cái máy in tiền đấy à? Sao cứ nhìn thấy mặt tôi là cô lại hỏi tiền thế?
Quát tháo vợ xong, Thắng ném xấp tiền vào mặt vợ, rồi lao ra ngoài, rồ ga xe đi thẳng. Thu nhặt từng đồng tiền mà nước mắt chỉ chực trào ra, cô tủi thân và uất ức.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Ngẫm đi ngẫm lại, khi xưa yêu nhau đi hẹn hò cô cũng chủ động chia tiền với Thắng, anh mua cho cô một món quà, cô cũng tặng lại món quà giá trị chẳng kém. Anh luôn tôn trọng và yêu thương cô. Thế mà khi lấy về, vì lo cho gia đình riêng, cho họ hàng nhà anh mà cô không đi kiếm tiền được thì anh lại thể hiện thái độ coi thường thế này.
Thế rồi, cô nghĩ đến những trường hợp thường thấy, phụ nữ nhan sắc dần cũng sẽ tàn phai, không tự chủ kinh tế thì chỉ có bị đàn ông coi thường.
Tối hôm ấy, thấy chồng về, Thu nhẹ nhàng xuống nước, cô vẫn ân cần lấy nước ép hoa quả cho anh:
- Anh uống đi, tắm rửa cho đỡ mệt rồi em có chuyện muốn nói.
- Gì nữa, em lại xin tiền đó hả?
- Trong mắt anh em vô dụng như thế à?
- Chẳng vô dụng thì cũng chẳng kiếm được tiền, tất cả chi phí sinh hoạt trong cái nhà này một tay anh kiếm mà.
- Thế thì anh nghe đây, chuyện em muốn nói đúng là chuyện này đấy. Anh coi thường em như thế, vậy từ mai anh ở nhà chăm con, lo nhớ từng ngày, từng tháng cúng bái, lễ lạt mọi thứ đi để em đi làm. Đừng nói có nhiêu đây, em còn có thể kiếm gấp 10 lần anh nữa kia.
- Em đừng có ngoa. Em làm được gì ra tiền chứ!
- Thế thì anh lại quên rồi, cửa hàng trước em nói đóng cửa nhưng thực chất em chỉ cho bạn em quản lý. Nó hưởng phần nhiều nhưng không có nghĩa em bị cắt hẳn mất lãi. Ngần ấy năm qua, gia đình mình chẳng tới mức túng thiếu nên em không rút tiền ra, giờ có anh chăm lo việc nhà chắc em đi làm kinh doanh lại được rồi đó.
- Em… Sao những chuyện trọng đại như thế này mà em giấu anh?
- Em vốn chẳng mảy may quan tâm nhiều tới chuyện tiền bạc đó, gia đình mình có túng thiếu đâu. Nhưng càng ngày, anh lại càng quá quắt với em như thể em là con ở vòi tiền chủ vậy. Em không nhịn được mới phải nói ra. Anh nghĩ thử xem trước kia quen nhau, lương anh cao là thế tặng em quà đắt tiền, nếu em chỉ làm nhà nước lương ba cọc ba đồng như giờ có tiền tặng lại anh không?
- Thu, anh… Anh xin lỗi, không phải anh coi thường em chỉ là áp lực công việc nhiều, em lại thường xuyên đòi tiền nên anh đâm cáu vậy thôi.
(Ảnh minh họa)
Trong giây lát, Thắng bỗng chốc thay đổi hẳn thái độ. Anh xin lỗi cô rồi hứa sẽ không để mọi chuyện tái diễn. Anh cũng khẳng định sẽ cùng với cô lo việc nhà, quản việc kinh doanh.
Thu cũng chẳng muốn làm lớn chuyện, cô chỉ muốn dạy cho chồng một bài học. Dù thu nhập của cô đương nhiên chẳng thể gấp 10 chồng, nhưng cũng chỉ hơn mà không kém nên cô mới tự tin như vậy.
Hiện giờ, Thu thấy cuộc sống nhẹ nhàng, thanh thản hơn rất nhiều. Chồng cô chẳng còn cảnh coi thường, xúc phạm mỗi lần vợ đòi tiền nữa. Thậm chí, anh chủ động hơn trong việc chuyển lương cho vợ giữ hàng tháng.
Thu lại nghiệm thêm một bài học, đàn bà muốn được hạnh phúc thì cần phải tự chủ về kinh tế, như thế mới lo tốt được cho bản thân dù tình huống xấu thế nào đi nữa xảy ra.
Theo Afamily
Nhân tình sỗ sàng: "Trả mày đấy..."
Tôi lấy xe của mình rồi đi thẳng về nhà mẹ đẻ. Vừa đi tôi vừa khóc vì uất ức. Chồng ngoại tình từ bao giờ rồi và càng ngày càng táo bạo như thế, dám lấy xe của vợ mình để cho nhân tình đi.
Tôi và anh quen và yêu nhau được 1 năm thì cưới, dù trước đó vấp phải sự phản đối từ cả hai gia đình vì tôi hơn anh 3 tuổi. Nhưng rồi mối tình chị em của chúng tôi cũng được bố mẹ hai bên chấp thuận và chúc phúc. Cưới xong, tôi cùng anh về sống với bố mẹ và chú em chồng.
Nghĩ tới tương lai, vợ chồng tôi quyết định chưa vội sinh con để làm kinh tế. Nhưng người tính không bằng trời tính, mấy tháng sau ngày cưới, tôi khám sức khỏe định kỳ ở công ty thì biết mình đã mang thai 7 tuần. Dẫu ngoài kế hoạch, nhưng trong nhà ai cũng mừng vui vì sắp có thêm thành viên.
Đang trong thời gian bầu bí nên cuộc sống của tôi ở nhà chồng khá thoải mái. Anh luôn quan tâm săn sóc, bố mẹ và em chồng cũng thường xuyên hỏi thăm, đỡ đần việc nhà. Đúng dịp ấy, em chồng đi thực tập, cần có phương tiện đi lại trong khi cả nhà chỉ có hai chiếc xe máy, một của anh và một chiếc bố mẹ đẻ cho tôi khi lấy chồng. Nghĩ đi nghĩ lại, tôi nói với anh để xe cho em trai, còn anh đi xe của tôi cũng được, vì công ty anh ở xa, còn tôi bắt xe bus chỉ 4 trạm là tới. Ban đầu, anh một mực từ chối vì sợ tôi vất vả lại đang bầu bí nhưng vì bất đắc dĩ, cuối cùng anh vẫn phải lấy xe để đi.
Cô ta ngả ngớn khoác tay chồng tôi rồi chào tạm biệt anh, sau đó ung dung mở khóa xe của tôi. (Ảnh minh họa)
Bụng tôi ngày một lớn cũng là lúc anh thường xuyên về muộn hơn, và lần nào anh cũng đi một chiếc xe máy cũ kỹ. Tôi hỏi thì anh nói, anh bỏ xe lại cơ quan, về muộn quá anh không dám đi xe đắt tiền. Lúc đó tôi cười bảo anh lo xa. Về muộn càng phải đi xe tốt nếu không thì rất mệt. Tôi cũng không trách móc gì anh chuyện về muộn nữa. Vì cứ nghĩ anh đang cố gắng kiếm tiền lo cho đứa con sau này. Cho đến phút dừng chờ đèn đỏ hôm đó.
Chiều hôm ấy ngồi trên xe buýt, tôi đang nhìn dòng người trên đường thì thấy một cô gái mặc chiếc váy ren hồng sexy đi xe khá giống của mình, đặc biệt là bông hoa dán ở thân xe. Tôi cho rằng mình hoa mắt nên chờ tới khi xe bus vượt lên gần, tôi ngó nhìn thì thấy đó đúng là biển số xe mình. Tôi rất ngạc nhiên, không hiểu sao cô gái đó lại đi xe của tôi. Về tới nhà tôi gọi điện cho anh. Tôi bảo anh rằng ngày mai tôi có việc, nay anh về sớm chút rồi mang xe cho tôi.
Chồng tôi ừ à đồng ý. Nhưng buổi tối, 9 giờ anh mới về, anh vẫn đi chiếc xe cũ và bảo tôi xe kia để lâu bị hỏng, anh đã đem đi sửa lại. Đến lúc này thì tôi càng nghi ngờ. Nếu như anh mang xe về cho tôi và nói chiều nay cho đồng nghiệp, người quen mượn xe, thì có lẽ tôi sẽ không nghi ngờ gì. Nhưng anh lại lấp liếm như thế khiến tôi càng suy nghĩ.
Hôm sau, tôi đến công ty ngồi một lát rồi lấy lý do mệt vì bầu bí để xin nghỉ, mượn xe đồng nghiệp đến công ty chồng rình mò. Tôi ngồi nhìn chằm chằm từng chiếc xe ra khỏi cổng công ty anh. Cuối cùng cũng nhìn thấy anh đi chiếc xe cũ ra khỏi công ty, tôi âm thầm bám theo.
Càng đi theo tôi càng thấy lạnh toát người vì thấy anh đi ngược đường về nhà. Anh dừng lại tại một quán cà phê khuất trong ngõ, dưới bãi đỗ, tôi đã thấy chiếc xe của mình nằm đó. Tôi ngồi xa xa chờ tiếp. Một tiếng sau mới thấy hai người đó bước xuống. Vẫn là cô gái hôm qua tôi gặp, bộ váy màu xanh quyến rũ. Cô ta ngả ngớn khoác tay chồng tôi rồi chào tạm biệt anh, sau đó ung dung mở khóa xe của tôi. Tôi không kìm được nên lao đến bắt quả tang hai kẻ ngoại tình.
Chồng ngoại tình từ bao giờ rồi và càng ngày càng táo bạo như thế. (Ảnh minh họa)
Tôi không nghe bất kỳ một lời giải thích giả dối nào, làm ầm tại đó. Tôi không ngờ người chồng mình hết lòng hết dạ chăm lo lại đối xử với tôi như thế. Bụng mang dạ chửa mà tôi phải ngồi xe bus nhường xe cho anh đi làm, trong khi anh lại đưa xe của tôi cho một người đàn bà khác. Bị mất mặt nên cô gái kia ném chìa khóa vào ngực tôi và quát: "Trả mày đấy, xe mày tao dùng chán rồi, chồng mày cũng thế, mang về mà thờ".
Câu nói như xát muối vào lòng tôi, tôi quay sang mắng lại chồng: "Đấy, anh thấy anh rẻ rúng chưa? Tôi thì thờ phụng anh, còn người ta coi anh ra cái gì? Giờ thì tôi cũng chán anh rồi, tôi chẳng thèm chăm lo gì nữa. Anh cút theo cô ta đi".
Tôi lấy xe của mình rồi đi thẳng về nhà mẹ đẻ. Trước khi đi tôi bảo: "Anh không muốn tôi xảy ra tai nạn thì đừng có cản", nên chồng tôi không dám đuổi theo. Vừa đi tôi vừa khóc vì uất ức. Chồng ngoại tình từ bao giờ rồi và càng ngày càng táo bạo như thế, dám lấy xe của vợ mình để cho nhân tình đi. Thật không thể tin được! Giờ nằm nhà mẹ đẻ rồi mà vẫn chưa nguôi được nỗi nhục nhã. Giờ phải làm gì đây mọi người, đang bụng mang dạ chửa, sao mà ly hôn được. Nhưng ở cùng nhà, nhìn thấy mặt thì ức quá!
Theo T.B.N / Trí Thức Trẻ
Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, chồng gia trưởng đòi "dạy vợ" nhưng phản ứng quá "cứng" của cô vợ khiến chồng câm nín Hà tuôn một tràng, xả hết những uất ức, phẫn nộ trong lòng. Cô không nói thì Chiến còn tưởng mình hay lắm, và ngày càng tham lam đòi hỏi ở vợ hơn mà thôi. Nói thật, từ khi về làm dâu nhà Chiến, Hà chẳng được nhàn hạ ngày nào. Việc nhà từ nhỏ nhất đều đến tay cô, mẹ chồng dù...