Cám cảnh người đàn bà giết tình địch vì ghen
Biết chồng ngoại tình, vì con mà nhiều lần Bích van xin cô hàng xóm buông tha nhưng không được chấp thuận. Cơn ghen bùng phát khiến Bích phải trả giá đắt.
Một lòng vì chồng, vì con
Người đàn bà ghen mà tôi gặp ở trại giam Ninh Khánh chứa đựng gần như toàn diện chân dung một phụ nữ nông thôn, quê mùa, tần tảo. Từ khuôn mặt nhàu nhĩ, sạm đen, dáng người mảnh dẻ, khắc khổ đến đôi tay sần sùi, chai sạn và một giọng nói đậm chất quê. Vẻ thật thà ẩn hiện trong đôi mắt một mí lúc nào cũng nhìn chúi xuống đất. Nguyên Thị Bích là tên chị, mới bước qua tuổi 40 nhưng trông chị thật tàn tạ. Bích bảo vào trại đã 4 tháng rồi nhưng chẳng đêm nào ngủ được vì thương con.
Bích sinh ra ở Hải Dương, trong một gia đình làm nông nghiệp và nghèo khó nên chị chưa học hết phổ thông đã phải nghỉ. Ở nhà vài năm, đến tuổi thì về nhà chồng ở An Sơn, Thủy Nguyên, Hải Phòng. Chồng Bích cũng là một thanh niên chân chất, làm ruộng. Họ không quen biết nhau, nên nghĩa vợ chồng do có người mai mối.
Thời gian đầu, vợ chồng Bích rất tâm đầu ý hợp, biết bảo ban nhau lam làm nên kinh tế dần khấm khá. Ngoài làm ruộng, Bích kiếm thêm bằng nghề chạy chợ bán rau còn chồng đi làm thợ xây. Hai đứa con trai khỏe mạnh, ngoan ngoãn, vợ chồng chí thú làm ăn là tài sản mà không phải gia đình nào cũng có được.
Từ hai bàn tay trắng lập nghiệp, vợ chồng Bích đã có tiền xây nhà kiên cố, tậu được xe máy làm phương tiện đi lại. Chẳng biết có phải do Bích tham việc quá lại ăn uống kham khổ mà nhan sắc vốn đã khiêm tốn ngày càng xuống dốc, không còn sức hút với chồng nữa hay tại anh chồng khi trong túi đã rủng rỉnh tiền thì nghĩ tới chuyện có nhân tình cho bằng bạn, bằng bè.
Oan trái thay, người thứ ba mà anh ta chọn làm mảnh trời riêng ấy lại là người phụ nữ sống cạnh nhà. Người đàn bà này đã hai lần mất chồng, hơn cả tuổi Bích nhưng vẫn còn xuân sắc lắm. Thương cảnh mẹ góa, con côi, Bích thường qua lại giúp đỡ chị ta lúc thì mớ rau, bơ gạo, thậm chí những ngày giỗ chồng chị ta, Bích cũng chạy sang đôn đáo giúp đỡ.
Nhiều lần Bích còn nhắc chồng thi thoảng chạy sang xem nhà láng giềng có hỏng hóc thứ gì thì sửa giúp chứ nhà không có đàn ông, điện đóm hỏng hóc là chịu chết. Chị đâu ngờ lòng thương người của chị đã đặt không đúng chỗ để rồi sự qua lại giữa người đàn ông chê vợ và người đàn bà góa trở nên không thể thiếu.
“Ngày đầu nghe hàng xóm xì xào, tôi không tin đâu vì nghĩ mình tốt với chị ta thế cơ mà. Chồng mình cũng vì mình mà sang đó, lúc thì sửa cái máy bơm, thay hộ cái bóng điện, tình làng nghĩa xóm thôi, đâu ngờ họ lại tình ý với nhau thật”, Bích kể, hai hàng nước mắt bắt đầu rơi lã chã.
Video đang HOT
Phạm nhân Nguyễn Thị Bích
Hai con trai đang tuổi trưởng thành, trong đó con lớn đã đi bộ đội, Bích lựa lời khuyên chồng hãy nghĩ đến gia đình, nghĩ đến tương lai của hai đứa con nhưng lần nào chồng Bích cũng chối đây đẩy, một hai cho rằng giữa hai người không có gì vụng trộm cả. Chồng không nhận nhưng giác quan của người vợ mách bảo Bích rằng, chồng chị đang lừa dối mình.
Anh vẫn chăm chỉ đi xây, vẫn thi thoảng đưa tiền về cho vợ trang trải chuyện gia đình nhưng tình cảm thì chỉ những người trong cuộc mới biết. Để can gián chồng, Bích nhờ anh em chồng tác động hộ. Bản thân chị cũng sang gặp người đàn bà kia, đề nghị hãy giữ chừng mực, đừng làm điều gì đó để sau này mất tình làng xóm.
“Chỗ chị em chơi thân với nhau nên tôi nói với chị ta rất chân tình, không ngờ chị ta trắng trợn tuyên bố rằng tại tôi già rồi, không giữ chồng được thì để chị ta chăm sóc cho. Thậm chí chị ta còn bảo sẽ quyết lấy chồng tôi để có người nuôi con cho chị ta”, Bích lại khóc. Bích bảo đến nước ấy thì chị không hân chông phụ bạc, không thù người đàn bà tráo trở một cách nhâng nháo kia mà chỉ một nôi thương đứa con trai út đang tuổi ương, dở.
Buổi tìm con định mệnh
Cho đên bây giờ, dù đã gân môt năm trôi qua, Bích vân không thê quên cái đêm kinh hoàng ây bởi chị không ngờ mình lại có lúc hành động mông muội đến vậy. Là người, ai chẳng ghen tuông, nhất là với một người vợ bị bội bạc như Bích. Đã hai năm rồi, Bích luôn phải sống trong cảnh chướng tai, gai mắt, nhìn chị hàng xóm ngang nhiên cặp kè với chồng mình mà nuốt nước mắt vào trong.
Bích bảo chỉ nghĩ thương con, đứa con trai út đang học lớp 6, từ ngày bố cặp bồ, bị bạn bè trêu trọc, không thiết tha gì chuyện học hành. Nó thường xuyên bỏ nhà đi chơi, nhiều khi vài ngày mới về khiến cho người mẹ đau khổ như Bích khóc hết nước mắt, van xin con mà không được.
Tôi Noel năm 2011, không thây con trai vê ăn cơm, trong lòng Bích chợt thấy bất an liền vơ vội chiếc áo khoác mặc lên người rồi xăm xăm đạp xe đi tìm con. Khi ngang qua một nhà hàng, Bích tình cờ nhìn thây chông mình đang ngồi ăn uống với tình địch. Chị dừng xe lại nhìn xem có đúng là chồng mình không rồi mới đạp xe đi tiếp.
Đã quá quen với cảnh chồng chỉ tươi cười với hàng xóm, lòng Bích cũng nguội lạnh, chỉ còn nghĩ đến con nên chị lại mải miết đi tìm. Vòng vèo mấy tiếng liền không thấy con về, mệt mỏi, Bích ngồi xuống vệ cỏ ven đường nghỉ. Bao tủi nhục, đau đớn bỗng ùa về khiến Bích không kìm nổi, bưng mặt khóc.
Chị bỗng thấy thật phi lý khi mà người gánh chịu hậu quả lại là người chẳng làm gì nên tội như chị. Tức tôi, hờn ghen chợt bôc ngùn ngụt trong đâu khiên Bích chỉ muôn tìm người đàn bà kia đê trút cho hả giân. Đang lúc chưa biết phải làm gì thì Bích chợt nhân ra dưới bàn tay đang xỏ vào túi áo khoác của con trai có chiêc bât lửa ga. Môt ý nghĩ đôc ác lóe lên trong đâu người đàn bà tưởng như đã đâu hàng sô phân.
Nhặt túi nilon vứt ở ven đường, Bích rẽ vào quán bán lẻ xăng dọc đường mua 10.000 đông rôi ra nơi hàng ăn có chông đang vui vẻ với nhân tình, ngôi đợi. Bích bảo giá như lúc đó, tình địch không đi ra ngay lúc chị vừa đên, có lẽ Bích đã nghĩ lại nhưng khi chị vừa dừng xe thì cũng là lúc chị ta ngả ngớn ôm chồng Bích đi ra. Bích chẳng nhớ mình đã ném bọc xăng vào người đàn bà kia thê nào, châm lửa ra sao, chỉ hôt hoảng khi thây côt lửa bôc cao.
Theo bản năng, Bích lao vào dâp lửa rôi cùng chông đưa nạn nhân đi bênh viên. Trong lúc nạn nhân nằm viên, Bích chẳng còn lòng dạ nào ghen tuông khi người chông luôn túc trực bên giường bênh, nâng giâc tình địch từ ăn uông đên vê sinh cơ thê. Chị chạy đi chạy lại, bán cả suât đât bao năm lao đông cât lực mới có được, lây tiên thuôc thang, chữa trị cho nạn nhân đê rôi ngày hâu Tòa, cay đắng nhân bản án 19 năm tù vê tôi Giêt người.
“Giá như chông em và cô ta không làm đơn kháng cáo, có lẽ án của em không nặng như thê. Ngày ở huyên, em bị khởi tô vê tôi Cô ý gây thương tích, bôi hoàn thê rôi mà khi chuyên lên thành phô, tôi của em thành Giêt người”, Bích khóc, những giọt nước mắt đắng chát, đau xót.
Ngày Bích còn tạm giam, con trai lớn đang là lính hải quân xin phép vê thăm mẹ rôi nhât định không muôn quay vê đơn vị, Bích phải khuyên mãi. Yên tâm được đứa lớn thì lòng người mẹ bị phụ tình lại đau đáu nôi lo lắng cho đứa con trai út. Từ ngày mẹ bị bắt, qua người em trai vào thăm, Bích mới biêt con mình thường xuyên đi bụi, cửa nhà lúc nào cũng đóng im ỉm. Biêt rằng viêc mình làm chỉ là cái cớ đê chông công khai sang sông với tình địch, Bích đau lắm nhưng cô tủi cho mình thì ít mà thương cho hai con thì nhiêu.
Bích bảo đã mấy tháng nay, đêm nào cô cũng khóc, cũng lôi giây mực ra đê viêt thư cho con nhưng viêt không nôi vì nước mắt làm hỏng hết. Với Bích, tình nghĩa vợ chồng coi như đứt đoạn, chỉ thương con vừa chập chững bước vào tuổi mới lớn đã gặp trái ngang mà suy sụp, chán nản. Bích chỉ mong chồng mình đừng quá sa đà vào chuyện bồ bịch mà bỏ bẵng đứa con trai để sau này ân hận. Ở trong này, Bích chỉ biết cầu trời khấn phật để hai con có đủ nghị lực sống những ngày không có cha mẹ bên cạnh.
Theo Dantri
"Bản án" cho người vợ ngoại tình
"Tôi biết mình có lỗi với chồng nhưng tôi còn rất thương anh ấy" (ảnh minh họa)
Tòa tuyên án, chị xách chiếc cặp nhỏ lặng lẽ ra về. Sau lưng chị, gia đình chồng không tiếc lời mắng chửi trong những giọt nước mắt đớn đau. Bản án pháp lý không dành cho chị nhưng bản án lương tâm sẽ dằn vặt chị trong những ngày sắp tới.
Chồng là kỹ sư tin học, chị là giáo viên. Gia đình nhỏ của chị còn có 2 đứa con sinh đôi. Hạnh phúc bắt đầu rạn nứt khi người hàng xóm mới dọn đến ở, giữa chị và anh ta phát sinh tình cảm.
Mối quan hệ ngoài luồng ấy bị vợ anh ta phát hiện, bắt quả tang và báo cho chồng chị biết. Những ngày sau đó, mặc cho gia đình chị xào xáo, mặc chồng chị trong cơn ghen tuông, tức giận, người hàng xóm vẫn liên tục gửi cho chị những tin nhắn tình cảm, gạ tình để chọc tức.
Rồi việc gì đến đã đến, sau khi gọi điện thoại cự cãi và nhận được lời thách thức của người hàng xóm, chồng chị cầm khúc cây mở cửa ngồi chờ tình nhân của vợ. Khi thấy anh ta đi cùng với một số đối tượng khác, nghĩ anh ta kêu người đến đánh mình, chồng chị lấy một khẩu súng săn bắn nhiều phát vào nhóm người đó. Hậu quả, người hàng xóm bị thương tật 65%, 2 người còn lại cũng bị thương nhẹ.
Tại phiên xử sơ thẩm, anh đứng sau vành móng ngựa bật khóc nức nở khi trần tình về nỗi đau của một người chồng bị vợ ngoại tình. Còn chị lúc đầu vì xấu hổ nên một mực chối cãi về mối quan hệ tình cảm với người hàng xóm. Tuy nhiên, khi HĐXX công bố những tin nhắn qua lại giữa đôi bên, chị đã bật khóc, ân hận: "Tôi biết mình có lỗi với chồng nhưng tôi còn rất thương anh ấy, mong tòa cho chồng tôi cũng như cho tôi và các con một cơ hội...".
Được nói lời sau cùng, anh nấc lên nghẹn ngào, bày tỏ mong muốn sớm được trở về để làm tròn nghĩa vụ của người cha đối với các con.
Xét người bị hại cũng có một phần lỗi, bị cáo đã bồi thường đầy đủ thiệt hại, phạm tội chưa đạt, HĐXX đã tuyên phạt bị cáo 13 năm tù về tội "Giết người".
Khoảng thời gian ấy, liệu vết thương lòng người chồng có kịp lành? Chắc chắn, 2 đứa trẻ chưa tròn 8 tuổi sẽ chịu nhiều thiệt thòi khi thiếu vắng sự chăm sóc, dạy dỗ của người cha...
Theo 24h
Chiêu tra khảo vợ của "Đệ nhất ghen" Nguyễn Văn Trận Khi vợ ngủ say, Trận cho rằng cô "đi cả ngày với giai" đã mệt nên nhắm mắt là thiếp đi. Còn nếu tỉnh, anh ta đay nghiến "đích thị là mày lại nhớ giai nên trằn trọc". Nguyễn Văn Trận (38 tuổi, ở huyện Phú Xuyên, Hà Nội) nhỏ bé, gầy gò nhưng tối nào anh ta cũng phải...