Cám cảnh mẹ chồng tìm mọi cách moi tiền con trai
Bà nghĩ tiền của H cũng là tiền của con trai mình, nên bà phải tìm mọi cách để tiêu tiền cho bằng hết.
H lấy chồng được 2 tháng thì mang bầu. Vì sức khoẻ cô không tốt, thai yếu, công việc lại quá áp lực nên cô nghỉ việc, ở nhà quanh quẩn nội trợ và dưỡng thai. Chồng H lương không quá cao nhưng nếu chịu khó cày cuốc thì cũng đủ để nuôi gia đình ở chốn thành phố đắt đỏ này. Được cái, tiền lương anh đều đưa hết cho cô, còn H cũng biết thu vén chi tiêu nên hàng tháng cất đi được một khoản nho nhỏ để dành cho em bé sau này.
Một tháng trước ngày H dự sinh, chồng cô vướng dự án phải đi tận Tây Nguyên. Để vợ ở nhà một mình không yên tâm, chồng H đón mẹ anh ở quê lên ở cùng con dâu vì bố mẹ vợ chưa nghỉ hưu. Bố chồng H cũng lên theo vì ông bảo “ở nhà một mình buồn chán”. H thấy hơi bất tiện nhưng dù sao như thế cũng yên tâm hơn nên cô vui vẻ đồng ý.
Thế nhưng H chẳng ngờ, mẹ chồng cô mang tiếng lên chăm con dâu mà thực ra là lên “tiêu tiền con trai còn hơn để con dâu tiêu mất”. Cô phát hiện ra điều này là bởi có một lần cô mời ông bà sang trung tâm thương mại mới mở cạnh nhà ăn mấy món ngon ngon thì bố chồng cô cứ lắc đầu từ chối: “Bố không đi đâu, ăn uống ở nhà cho đỡ tốn kém” nhưng mẹ chồng cứ huých huých vào tay ông rồi nói: “Chả mấy khi, trưa nay nhà mình đi luôn nhé”. Lúc sau, H ra ngoài vứt rác, khi trở lại thì nghe được giọng mẹ chồng vang lên từ phòng ông bà: “Ông dại thế, tiền con trai mình vất vả kiếm ra đưa con dâu, ông không tiêu tiền thì nó cũng chẳng trả con trai ông đâu. Tội gì mà không tiêu hộ con mình”. Nghe được mấy câu này mà H chạnh lòng lắm, nhưng cô cũng không để bụng.
Lần khác, H được cô bạn đi Hàn tặng cho mấy củ sâm loại to. Cô liền biếu bố mẹ chồng mỗi người một củ để ông ngâm rượu còn bà ngâm mật ong. Thế nhưng mẹ chồng cô bảo mang hết ra ngâm rượu cho đẹp. Vài hôm sau bà phàn nàn với cô: “Mẹ chả uống được rượu mà bố mày ngâm hết sâm rồi. Thôi hôm nào con mua bù cho mẹ củ khác để mẹ ngâm mật mẹ uống”. Chiều mẹ chồng, H liền gửi tiền nhờ mua cho bà một củ thật to, thật đẹp. Ai ngờ bà dỗi bảo: “Bố mày giờ có 2 củ mà mẹ có mỗi một củ thế này, thôi chả bõ, mẹ chả nhận”. H đành phải mua cho bà củ nữa để bà khỏi tị với ông.
H sinh con xong được mọi người đến thăm và cho tiền mừng em bé. Tổng cộng cũng được gần bằng một tháng lương của chồng cô. Mẹ chồng dò hỏi biết được số tiền thì mừng lắm, hồ hởi nói với bố chồng H: “Thế là tháng này con trai ông đỡ phải đưa tiền nuôi vợ con rồi, có khi lại biếu được bố mẹ ít tiền mua đồ nhỉ”. Vợ chồng H nghe xong mà cứng họng chẳng biết nói gì.
Video đang HOT
Bố mẹ chồng H ở trên thành phố đến khi con của cô đầy tháng thì ông bà về quê. Trước khi ra bến xe, vợ chồng H cũng mua cho ông bà bánh trái hoa quả và biếu bố mẹ ít tiền tiêu vặt. Lúc tiễn ông bà ra cửa, tự nhiên H thấy mẹ chồng chạy vào trong bếp cầm ra cái nồi hầm gà mà chồng cô mới mua hôm qua. Bố chồng cô thấy vậy thì nói: “Đồ nhà các con, bà lấy về làm gì?”. Ông còn chưa dứt câu bà đã cắt lời: “Đồ trong nhà này toàn con trai tôi mua, chẳng nhẽ dùng đồ của con tôi mà tôi phải xin phép à?”. Nói xong bà thủng thẳng cho cái nồi vào túi rồi buộc lại. H thấy chồng mình có vẻ ngại với vợ nên đành phải chữa cháy: “Mẹ thích thì cứ cầm về dùng ạ, bọn con trên này mua cũng dễ hơn ở quê mình”.
Nói chung, việc mẹ chồng H cứ tìm mọi cách để tiêu tiền hộ con trai khiến H không vui nhưng thôi thì ông bà ở quê, cũng chẳng va chạm gì nên cô cũng bỏ qua. Nhưng đến câu chuyện vừa xảy ra thì vượt quá mức chịu đựng của H. Chả là hè này, bố mẹ H cùng các dì bên ngoại tổ chức đi Đà Lạt. Mẹ chồng H biết chuyện nên đánh tiếng với chồng H là tài trợ tiền cho ông bà đi cùng bên thông gia. Chồng H cũng nói với bố mẹ anh là năm nay nhà có em bé nên kinh tế cũng không dư dả, chờ vài năm nữa khi nào thằng cu cứng cáp hơn thì anh sẽ tổ chức cho cả bố mẹ, vợ con đi một chuyến, như thế cũng thoải mái hơn. Nhưng mẹ chồng H có vẻ không hài lòng nên gọi điện cho cô. Vì 2 vợ chồng cũng đã quán triệt tư tưởng từ trước nên H cũng trình bày với mẹ giống như chồng cô đã nói. Ai ngờ mẹ chồng H nổi giận: “Anh chị như thế là không được. Tôi nuôi chồng chị bao năm nay, chưa bao giờ anh ấy cho tôi đi du lịch đâu cả. Đây sẵn bố mẹ chị tổ chức, tôi đi cùng cho tiện, thì anh chị bảo không có tiền. Tôi biết thừa chị có mấy cái sổ tiết kiệm cất đi. Con tôi nuôi chị bao tháng nay thì chị cũng nên biết điều mà đưa tiền cho bố mẹ chồng đi du lịch một bữa chứ”. Nói xong bà dập máy luôn.
H bực lắm, nghĩ lại những chuyện trước đây, cô nhận ra mẹ chồng đang tìm mọi cách để không một đồng nào của con trai bà lọt vào tay con dâu. Cô kể lại với chồng những gì bà nói và cũng lấy hết các cuốn sổ tiết kiệm ra chỉ cho anh rằng đây là tiền để dành cho em bé, cũng chưa quyển nào tới hạn. Việc H gửi tiết kiệm anh cũng biết chứ không phải cô giấu giếm gì. H yêu cầu chồng mình phải có trách nhiệm gọi điện lại cho bố mẹ anh, nói chuyện và giải thích với ông bà cho rõ ràng. H biết mình chẳng làm gì sai. Cô sẽ nói rõ hết suy nghĩ với chồng để anh biết rằng việc cầm tiền và cân đối chi tiêu không hề dễ dàng. Nhiều khi cô còn không dám mua gì cho bản thân để tiết kiệm cho con sau này. Còn với mẹ chồng, cô sẽ kiên quyết không để bà “được đằng chân nâng đằng đầu” mà cứ tìm mọi cách tiêu tiền hộ con trai thế này.
Theo MASK
Có phải bạn gái đang lợi dụng tôi để moi tiền?
Giữa chúng tôi phải chăng không phải là tình bạn mà chỉ là M đang lợi dụng tôi như một vài người đã nói? Tôi phải làm gì trong trường hợp này đây?
Tôi năm nay 27 tuổi. Tôi là một cô gái khá trầm tính và khép kín nên số bạn thân không nhiều, chỉ khoảng 5-6 người. Tất cả đều là những người tốt tính. Chúng tôi đã chơi thân với nhau hơn chục năm trời thế nên gia đình của người này cũng là gia đình của người kia.
Mỗi khi người nào trong nhóm gặp khó khăn, hay gia đình có công có việc gì là những người còn lại đều xúm vào giúp đỡ, hỗ trợ, không một lời kể công. Tất nhiên, chúng tôi cũng có những lúc bất đồng quan điểm nhưng điều đó chẳng đáng kể gì.
Năm 2014, công ty cử tôi đi công tác 1 năm tại chi nhánh trong miền Nam. Thú thực thì với bản tính của tôi thì việc tới làm việc ở nơi đất khách quê người, không có ai thân thuộc thật là khó khăn. Vì thế, ban đầu, tôi đã định từ chối công việc này. Nhưng đây lại là cơ hội tốt để một người trẻ tuổi như tôi thăng tiến trong sự nghiệp. Thế nên, gia đình và bạn bè đều động viên tôi cố gắng.
Vậy là tôi vào miền Nam theo sự phân công của công ty. Tiếp xúc với những người xa lạ, lại thêm lạ nước lạ cái khiến tôi hoang mang, mệt mỏi vô cùng. Dù vậy, tôi vẫn cố gắng rất nhiều để hòa đồng với những đồng nghiệp mới.
Trong số những đồng nghiệp ở chi nhánh, có một cô gái tên là M bằng tuổi tôi. Cô ấy nhanh nhẹn, tính tình hòa đồng, vui vẻ, luôn cười nói với tất cả mọi người. Thấy tôi là người mới từ miền Bắc vào, M đã chủ động bắt chuyện, dẫn tôi đi thăm thú khắp nơi. Theo như lời cô ấy là sợ tôi buồn vì xa nhà.
Tôi rất cảm động và biết ơn M vì điều đó. Nhờ cô ấy mà tôi thấy mọi chuyện trở nên nhẹ nhàng hơn nhiều. Không biết trả ơn cô ấy như thế nào, nên tôi thường xuyên mời M đi ăn, giúp đỡ cô ấy trong công việc chuyên môn. Rồi một lần, tôi bị sốt cao, phải nằm viện gần một tuần. Vì người nhà tôi không vào kịp nên M đã vào viện trông tôi hai đêm.
Trong hai ngày đó, cô ấy nấu cháo cho tôi ăn, tận tình chăm sóc tôi. Ở nơi đất khách quê người mà khi đau ốm vẫn có người ở bên cạnh chăm sóc, động viên, tôi thấy cảm động vô cùng. Và nghĩ rằng nếu sau này M cần giúp điều gì, tôi sẽ không từ chối. Sau đó, mẹ tôi từ miền Bắc vào chăm tôi và khi tôi khỏi bệnh, mẹ con tôi đã đến nhà cô ấy để cảm ơn.
Từ đó, chúng tôi trở nên thân thiết với nhau hơn. Có điều, M có một tật xấu, ấy là ham mua sắm, tiêu xài. Với mức lương công ty trả, nếu là người khác thì có thể sống khá thoải mái, nhưng cô ấy thì cứ gần cuối tháng là lại hết lương. Mỗi lần như thế, cô ấy lại vay mượn người nọ, người kia để tiêu. M cũng nhiều lần vay tôi tiền rồi hứa hẹn 2-3 hôm sẽ trả nhưng rồi cứ khất lần, khất lữa.
Thông thường, với những khoản vay dưới 500 nghìn, nếu lâu lâu mà cô ấy chưa trả thì tôi cũng xí xóa luôn. Thế rồi, thời hạn một năm ở chi nhánh của tôi cũng hết. Tôi trở về miền Bắc và được công ty cất nhắc lên vị trí cao hơn. Tôi vẫn thường xuyên liên hệ với M để hỏi thăm tình hình. Mối quan hệ của chúng tôi vẫn rất tốt.
Tôi trở về trụ sở chính vài tháng thì M được cử ra miền Bắc để đi học cao hơn. Tôi đã từng rủ cô ấy về nhà tôi chơi cho biết cửa, biết nhà. Nhưng sau đó, kể cả khi tôi không có nhà, M vẫn sang nhà tôi chơi và ăn cơm cùng bố mẹ tôi, thậm chí còn mượn bố mẹ tôi tiền. Hôm thì lý do là đi qua nhà bạn bè ở gần đó, hôm thì là muốn sang chơi với mẹ tôi. Mà lần nào, M cũng sang nhà tôi vào giờ cơm. Chẳng lẽ thấy cô ấy đến chơi, bố mẹ tôi lại không mời ăn uống. Cô ấy vay tiền chẳng lẽ bố mẹ tôi lại không cho vay?
Tất nhiên, mỗi lần M cũng chỉ mượn không quá 500 nghìn nhưng sau quá nhiều lần như thế, bố mẹ tôi cảm thấy rất khó chịu. Nghĩ rằng chúng tôi là bạn bè, hơn nữa tính tôi cũng khá thẳng nên tôi đã hỏi M là cô ấy có chuyện gì khó khăn về tài chính không? Nếu cần vay tiền thì cứ hỏi tôi chứ đừng hỏi bố mẹ tôi nữa. Vì tôi không muốn bố mẹ có ấn tượng xấu với bạn bè mình.
Nghe tôi nói, M tỏ ra khó chịu nhưng sau đó, cô ấy nói rằng sẽ rút kinh nghiệm. Có điều, sau đó, qua một vài đồng nghiệp, tôi được biết M đi kể khắp nơi rằng khi tôi vào miền Nam, cô ấy đã đối tốt với tôi như thế nào, đã tử tế với tôi ra sao, thậm chí còn chăm sóc từng ly từng tý khi tôi nằm viện. Thế mà giờ tôi được lên chức thì lại tỏ ra vô ơn, lên mặt với cô ấy.
M bảo với mọi người rằng cô ấy gặp chút khó khăn về tài chính, nghĩ ở ngoài này chỉ có tôi là thân quen nhất nên mới vay tôi vài trăm nghìn. Ấy thế mà, tôi đã không cho vay thì chớ lại còn lên mặt dạy bảo, nói cô ấy không ra gì...
Nghe mọi người kể lại như thế mà tôi sốc vô cùng. Lúc nào tôi tỏ ra mình là một kẻ vô ơn, lên mặt với cô ấy? Tôi vẫn luôn nhớ những gì mà M đã làm cho tôi và đã làm tất cả những gì tôi có thể để trả ơn cô ấy. Thế mà M lại đi nói với mọi người như vậy. Ở cơ quan, đâu phải ai cũng hiểu và biết rõ tôi là người như thế nào? Vậy nên, chắc chắn sẽ có những người tin vào điều M nói rồi bàn tán, nói xấu sau lưng tôi.
Có điều, cây ngay không sợ chết đứng. Tôi là người như thế nào thì tôi cứ thể hiện đúng con người của mình thôi. Rồi thời gian sẽ chứng minh là ai sai, ai đúng. Nhưng tôi thật sự không thể hiểu nổi tại sao một người mà tôi coi là bạn lại có thể đối xử với tôi như thế? Tôi không trách việc M kể công vì đúng là cô ấy đã giúp đỡ tôi rất nhiều thật.
Nhưng sao cô ấy lại đi kể xấu tôi như thế? Không phải chỉ với 1-2 người mà là với nhiều người nữa chứ? Tôi đã làm gì sai chăng? Hay sự thân thiện, quan tâm mà M dành cho tôi trước đây chỉ là giả? Giữa chúng tôi phải chăng không phải là tình bạn mà chỉ là M đang lợi dụng tôi như một vài người đã nói? Tôi phải làm gì trong trường hợp này đây?
Theo VOV
Chồng moi tiền gái để chăm vợ sinh con Sắp "vỡ chum" đến nơi rồi mà tâm trí tôi vẫn đang rối bời. Có nằm mơ tôi cũng không ngờ được rằng chồng tôi nghĩ ra cách tán gái để moi tiền chăm vợ đẻ. Ngày "khai hoa nở nhụy" sắp đến vậy mà tôi vẫn còn đang phải đương đầu với cú sốc chồng đi "lăng nhăng" ở bên ngoài. Có...