Cám cảnh có bố vợ cứ đòi… “làm chồng” của vợ
Ngày cuối tuần mà không sang nhà ngoại được, cô ấy nhắn tin qua lại với bố kể lể chuyện trong ngày. Có khi 2 bố con còn facetime cười khúc khích với nhau cả buổi.
Tôi và Trang quen nhau qua sự giới thiệu của một người bạn. Quen nhau 8 tháng, chúng tôi quyết định tiến tới hôn nhân luôn vì được tuổi. Ngày ấy tôi vội vàng quá, không tìm hiểu kĩ càng nên giờ lãnh đủ.
Vợ tôi là con một nên được chiều chuộng từ bé. Được bố mẹ bao bọc nên cô ấy trở nên ngờ nghệch, ngốc nghếch. Cô ấy thiếu những kĩ năng tối thiểu để có thể sống tốt trong cuộc sống.
Ví dụ như việc sử dụng các phương tiện giao thông. Trang không biết đi xe máy, không biết đi xe đạp. Từ lúc bé tí còn để chỏm cho đến khi đi làm, cô ấy luôn được bố đưa đón. Sau khi cưới, tôi phải thay bố vợ làm “xe ôm” cho vợ. Nhưng như thế rất bất tiện vì công việc của tôi thường xuyên phải gặp gỡ khách hàng, nhiều lúc không thể căn giờ để đưa đón vợ được. Thấy thế, bố vợ xung phong đưa đón Trang luôn. Mỗi sáng đúng 7h15 phút là nghe tiếng còi của ông “Bíp bíp!” trước cửa nhà. Chiều bố vợ đón Trang về, thể nào em cũng mè nheo bố cho đi ăn cái nọ cái kia rồi mua sắm các thứ, về đến nhà tôi thì cơm nước cũng đã xong xuôi, em chẳng giúp đỡ được gì mẹ tôi cả. Chưa kể vì ăn ở ngoài rồi nên ngồi ăn cùng cả nhà, Trang cứ gảy gảy đũa uể oải rồi nhận xét món này mẹ tôi nấu không ngon như mẹ em, món kia em không thích.
Cuối tuần, Trang không ở nhà phụ giúp việc nhà mà chỉ tót đi chơi với bố là nhanh. Vài lần bố vợ còn hỏi tôi có muốn đi cùng không nhưng sau khi thấy tôi từ chối thì ông cũng kệ tôi luôn. Ông bảo: “Cả tuần Trang nó đi làm vất vả, cuối tuần phải được giải trí chút chứ!”. Thế là, 2 bố con cô ấy cứ đi chơi miết từ sáng đến tối muộn.
Đôi lúc tôi chẳng hiểu tôi là chồng của Trang hay bố vợ cô ấy mới là… chồng nữa (ảnh minh họa)
Khỏi phải nói, bố mẹ tôi khó chịu thế nào. Dù ông bà rất dễ tính nhưng trước cô con dâu tiểu thư như này thì ai cũng phải cám cảnh. Nhưng chỉ động nói một tí là y như rằng Trang nước mắt ngắn nước mắt dài như thể cả nhà chồng xúm vào ức hiếp cô ấy vậy.
Vợ tôi thân với bố nên có chuyện gì cũng kể với ông. Ngày cuối tuần mà không sang nhà ngoại được, cô ấy nhắn tin qua lại với bố kể lể chuyện trong ngày. Có khi 2 bố con còn facetime cười khúc khích với nhau cả buổi.
Video đang HOT
Có lần, cô ấy đang nói chuyện thì than đói, thèm ngô nướng. Bố vợ tức tốc đi mua, sau đó đến nhà tôi đưa cho con gái. Ông tận mắt nhìn con gái ăn hết 5 bắp ngô thì mới về. Hôm sau, tôi bị bố vợ triệu về nhà vợ, dạy bảo một thôi một hồi về chuyện không hiểu vợ, không quan tâm vợ để vợ bị đói mà thờ ơ.
Vì bố vợ chiều con quá mức, suốt ngày xen vào chuyện riêng của hai vợ chồng mà tôi không thể dạy nổi vợ, vì nói gì đi chăng nữa, cô ấy cũng sẽ lôi bố ra để chống lại. “Bố em bảo làm như anh không đúng, như em mới đúng!” – đấy, cô ấy toàn nói thế.
Một lần vợ chồng tôi cãi nhau. Chuyện rõ là vợ tôi sai, cãi láo với bố mẹ chồng. Khi không được tôi bênh vực, cô ấy đùng đùng xách va li dọn về nhà bố mẹ đẻ. Tối hôm ấy, bố vợ tôi gọi điện sang mắng tỏ ý muốn tôi sang xin lỗi vợ và đón cô ấy về. Khi tôi không đồng ý, nói rằng tôi không sai nên chẳng việc gì phải thế, ông giận dỗi cụp máy cái rụp.
Hôm sau, thấy nhớ vợ, tôi đành xuống nước nhắn tin cho em rồi chạy xe sang đón. Nào ngờ sang đến nơi thì mẹ vợ bảo em và bố vợ đi Đại Lải chơi rồi. Tôi ngơ ngẩn cả người, thấy mình vừa mất công vừa tủi thân. Hóa ra vợ chồng cãi nhau, chỉ có tôi là trằn trọc thao thức khó chịu còn vợ thì thoải mái vô tư, cô ấy có cần gì tôi đâu, cô ấy có bố mình rồi mà.
Sợ phiền phức với ông thông gia thương con quá đỗi, mẹ tôi chẳng dám đụng đến con dâu vàng ngọc. Được thể, cô ấy càng ngày càng lười, ỷ lại vào mẹ chồng. Tôi ngứa mắt nhưng cũng chưa nghĩ ra kế nào để trị được vợ. Bố mẹ tôi già cả, muốn có cháu bế lắm rồi. Hai cụ giục vợ chồng tôi mau có kế hoạch sinh em bé. Vợ tôi ngại đau nên có vẻ chần chừ. Tôi tìm cách thuyết phục vợ. Khi cô ấy đã dần ngả lòng thì mọi công sức của tôi lại công cốc khi bố vợ nhất nhất không chịu để cho con gái sinh nở.
Ông nói “Đau đến thấu trời, đau như chết đi sống lại thế thì làm sao con bé chịu được. Anh yêu vợ thì phải biết hy sinh chứ. Chờ một thời gian nữa cho con bé tìm hiểu thêm đã. Gì mà cứ phải cuống lên”.
Đôi lúc tôi chẳng hiểu tôi là chồng của Trang hay bố vợ cô ấy mới là… chồng nữa. Mọi người có cách gì hay để giải quyết chuyện này một cách nhẹ nhàng, khôn ngoan thì mách tôi với!
Theo Một Thế Giới
Bố vợ dùng một tấm hình để đe dọa tôi suốt 2 năm nay
Hai năm nay, tôi bị bố vợ bòn rút tiền chỉ vì một bức ảnh. Nếu không vì yêu vợ và các con tôi đã cho bố vợ công khai bí mật ấy.
Liên lớn lên ở một vùng quê nghèo khó, mẹ mất sớm, bố thì nghiện rượu chè, cờ bạc. Cũng bởi vậy, hành trình đến con đường học đại học của cô ấy vô cùng khó khăn. Trái ngược với Liên, tôi là cậu ấm sinh trưởng trong gia đình giàu có. Được bố mẹ chiều chuộng nên cuộc sống của tôi không thiếu thốn thứ gì.
Lần đầu tôi gặp Liên là ở một quán bia ồn ào. Hầu như các nhân viên ở đây đều ăn mặc rất mát mẻ. Hôm đó vì uống hơi nhiều nên tôi nhân cơ hội để vuốt ve nhân viên phục vụ. Tưởng rằng Liên sẽ ậm ờ cho qua nhưng ai ngờ cô ấy đã "nổi đóa" và tát cho tôi một cái trời giáng. Ngay lập tức ông chủ quán chạy đến xin lỗi tôi rối rít và đuổi việc Liên. Lúc đi vệ sinh, tôi đã vô tình nghe được cuộc nói chuyện giữa Liên và ông chủ.
- Chú cho cháu làm nốt tháng ngày để đóng tiền học phí ạ.
- Không được. Cô làm thế thì khách của tôi chạy hết còn đâu.
- Nhưng cháu... cháu.
- Không chú cháu gì hết, ngày mai cô nghỉ việc.
- Chú cũng phải thanh toán tiền lương 20 ngày qua cho cháu chứ?
- Cô làm khách của tôi như thế mà còn đòi lương à. Trong thỏa thuận có ghi là làm hết tháng mới có lương nhé, nên tôi không giải quyết được.
Khi tôi đón bố vợ từ quê lên ở cùng thì Liên mừng ra mặt. (Ảnh minh họa)
Sau đó, tôi thấy Liên nước mắt ngắn, nước mắt dài dắt xe đạp về. Nhìn bóng Liên khuất dần mà lòng tôi nặng trĩu. Khi đã về tới nhà, tôi vẫn nhớ đến hình bóng khắc khổ của cô gái đó. Đây cũng là lần đầu tiên, tôi thao thức về một cô gái đến mất ngủ như vậy.
Hôm sau, tôi đến quán bia xin địa chỉ của Liên. Khi vừa đến ngõ thì tôi thấy Liên lướt qua trước mặt. Theo dõi tôi mới biết cô ấy đi tìm việc khác để trang trải học phí sau khi bị đuổi. Cuối cùng, tôi bị Liên bắt gặp nhưng cô ấy nhìn bằng ánh mắt lạnh lùng. Tôi cảm thấy mình cần phải xin lỗi Liên. Khi đến nơi, tôi cầm hồ sơ xin việc làm thêm của Liên và nói: "Xin lỗi việc hôm qua, cái này để tôi giúp". Không để Liên kịp phản ứng, tôi đã phóng vụt đi. Tôi giúp cô ấy có một việc làm theo giờ lương cao trong cửa hàng của gia đình. Rồi dần dần tôi không biết mình đã yêu Liên từ lúc nào. Nhưng cũng phải rất khó khăn Liên mới đón nhận tình cảm của tôi.
Không biết tại sao bố vợ tôi lại nhìn thấy cảnh ấy và chụp lại. Sau lần đó, tôi cắt đứt hoàn toàn với cô ta vì không muốn vợ phải muộn phiền. (Ảnh minh họa)
Khi yêu và muốn tiến tới hôn nhân thì chúng tôi gặp phải sự phản ứng dữ dội của gia đình. Bố mẹ tôi cấm con trai qua lại với loại con gái "nghèo hèn" như Liên. Không thuyết phục được gia đình, tôi đã chuyển đồ qua phòng Liên ở. Cuối cùng bố mẹ cũng phải "xuống nước" đồng ý cho chuyện tình cảm này.
Sau đám cưới, chúng tôi chuyển ra sống ở một căn hộ chung cư rộng rãi. Khi tôi đón bố vợ từ quê lên ở cùng thì Liên mừng ra mặt. Cuộc sống của vợ chồng tôi êm đềm trôi đi cho đến khi tôi bị người yêu cũ chuốc say lừa vào nhà nghỉ. Không biết tại sao bố vợ tôi lại nhìn thấy cảnh ấy và chụp lại. Sau lần đó, tôi cắt đứt hoàn toàn với cô ta vì không muốn vợ phải muộn phiền.
Một hôm, bố vợ gọi tôi ra một góc và cho xem tấm hình ông chụp được. Dù tôi hỏi dồn nhưng bố vợ chỉ cười và dùng cái đó làm thứ đe dọa tôi. Ông nói chỉ cần cho ông chút tiền uống rượu hàng tháng thì sẽ không nói cho vợ tôi biết. Tôi cứ sống trong thấp thỏm, lo sợ trong suốt 2 năm qua. Bố vợ tôi thì hả hê vì có tiền uống rượu. Nếu không vì còn yêu vợ và sợ cô ấy buồn thì tôi đã để bố nói ra hết sự thật. Tôi có cảm giác mình đang tiếp tay cho thói hư tật xấu của ông. Tôi phải làm sao bây giờ?
Theo Gia đình Việt Nam
Tôi không "lên" nổi trước cô vợ hôi hám, sồ sề sau sinh nhưng cô ta thì cứ cố... Một lần điên tiết vì mãi không thấy tôi "lên", vợ tôi mới mắng: "Hóa ra anh bị yếu sinh lý à?? Anh phải làm thế nào đi chứ!" Trước khi xúm vào chửi bới tôi thì mong các chị, các mẹ hãy thử đặt mình vào hoàn cảnh của tôi một chút. Tôi rất yêu vợ tôi nhưng trước sự thay đổi...