Cạm bẫy “ngọt” của nhân tình!
Vợ giỏi con khôn vậy nhưng anh buôc phải li dị để đi rước về một cô ả lẳng lơ chỉ thích hợp làm bồ và sắp tới phải bù đầu vào chuyện con mọn. Nắm tay đến mức móng tay cắm sâu vào bàn tay sắp bật máu, trong an tràn ngập sự căm phẫn…
Anh Q. là một công chức có địa vị cũng kha khá. Bao năm phấn đấu, đến cái tuổi 40, được như thế cũng là giỏi giang và đáng tự hào lắm rồi. Anh còn có một gia đình hạnh phúc với vợ đẹp, con khôn. Vợ anh không những đằm thắm, xinh đẹp mà lại còn giỏi giang, là một cô giáo dạy giỏi có tiếng.
Trong cơ quan có một nhân viên mới vào – một cô nàng rất xinh đẹp, nóng bỏng, làm việc trực tiếp dưới quyền của anh. Anh không thể phủ nhận một điều rằng, cô nàng đó đẹp và rất quyến rũ. Cả người cô ta toát ra một sức sống hừng hực khiến người khác cảm thấy rạo rực. Cũng có đôi lúc anh tưởng tượng, nghĩ ngợi và mong ước vu vơ nhưng rồi lại đều gạt ngay đi. Thứ nhất, chuyện sếp – nhân viên trong các cơ quan chính quyền là một điều cấm kị. Thứ 2, còn vợ con anh ở nhà, anh làm sao có thể không nghĩ đến được.
Anh nhanh chóng rơi vào vòng tay nồng nàn của cô ta. Ở bên cô nàng ấy, anh những tưởng mình đang sống trên thiên đàng. (Anh minh hoa)
Nhưng, cô nàng trẻ trung, mơn mởn với nhiều vệ tinh vây quanh ấy lại “bật đèn xanh” với anh, cho anh cơ hội tiến tới. Anh bồi hồi cả người, chẳng còn hơi sức đâu mà nghĩ đến tại sao cô ta không kiếm trai tân trai trẻ mà lập gia đình, lại định làm bồ nhí của anh. Vì rõ ràng anh đã có vợ con đề huề, cô ta đến với anh thì cũng chỉ xác định làm bồ nhí. Đành rằng anh có tiền, có tài hơn người khác đi chăng nữa.
Ban đầu anh cũng từ chối “thịnh tình” của cô ta nhưng quả thật sức hấp hẫn của cô ta là không thể cưỡng lại được. Cô ta như một quả táo Mỹ – màu sắc đẹp, hương thơm và vị ngọt lịm mọng nước, còn vợ anh ở nhà thì giống quả táo mèo – ít nước, chát xít và nhai mãi mới thấy có vị ngọt.
Anh nhanh chóng rơi vào vòng tay nồng nàn của cô ta. Ở bên cô nàng ấy, anh những tưởng mình đang sống trên thiên đàng. Công danh sự nghiệp thăng tiến, về nhà có vợ đảm, con ngoan, ra ngoài có bồ “ngon thịt ngọt nước” lại ngọt ngào như mật, anh những tưởng cuộc sống của mình không còn gì để mà ao ước nữa.
Video đang HOT
Nhưng, lại là chữ “nhưng” quái ác ấy. Ngày vui ngắn chẳng tày gang khi bồ của anh thông báo đã mang bầu. Anh cũng hơi giật mình, nghĩ lại đúng là vì toàn ở trên mây nên anh cũng chẳng nhớ ra phải dùng biện pháp bảo vệ nào cả. Anh ôn tồn và dịu dàng khuyên bồ đi phá thai, đồng thời tự dặn lòng sau này phải cẩn thận hơn mới được.
Nhưng làm gì có cái sau này cho anh sửa sai. Bồ của anh khăng khăng muốn giữ lại con. Anh khuyên nhủ: “Để lại thì anh với em rồi sẽ thế nào? Em cũng biết thừa, mình bên nhau còn phải giấu giếm còn gì? Tai tiếng truyền ra thì còn biết giấu mặt vào đâu, không chừng có người tố cáo thì còn bị kỉ luật ấy!”.
“Em có cách đấy! Vừa giữ lại được con mà vừa không làm ảnh hưởng đến hai đứa mình!” – cô nàng ráo hoảnh đáp.
Mặc dù nghe đến giữ lại con, anh cũng sợ lắm nhưng vẫn cố hỏi: “Cách gì hả em?”. “Anh về li dị vợ đi, mình cưới nhau. Như vậy là hoàn toàn hợp pháp, không ai nói gì được rồi đúng không? Cả anh và em không ai bị ảnh hưởng gì hết!” – cô ta thản nhiên thốt lên.
Anh chết đứng không nói nên lời. Cô ta thấy vậy thì quay ra ôm anh âu yếm anh nhưng lời cô ta thủ thỉ vào tai anh thì ngang với sét đánh ngang tai: “Em chỉ là một nhân viên quèn, kể cả em có làm mẹ đơn thân thì cũng không ảnh hưởng là mấy. Nhưng anh có chức tước như thế, một lá đơn kiện anh vi phạm luật hôn nhân gia đình để lại hậu quả, có con ngoài giá thú thì anh cũng tưởng tượng ra mọi chuyện sẽ thế nào phải không? Làm đến vị trí của anh thì cái danh dự, đạo đức nó quan trọng lắm anh ạ! Anh sẽ biết nên làm như nào rồi phải không?”.
Sau đó là khoảng thời gian anh, gia đình anh và thậm chí cả vợ anh cũng vào cuộc để thuyết phục cô nàng bỏ đi cái thai. Vợ anh dù đau đớn lắm nhưng lúc này là lúc nước sôi lửa bỏng, vì danh dự và sự nghiệp của chồng cũng đành cắn răng mà làm như vậy. Nhưng cô ta vẫn kiên quyết chỉ theo ý mình đã định, không nghe khuyên bảo, giảng giải của ai cả.
Cái bụng của cô ta ngày một lớn, cô ta ra tối hậu thư cho anh: “Anh chậm trễ nữa là lá đơn em viết sẵn rồi sẽ được gửi đi đấy! Em cũng giữ lại nhiều ảnh chụp lúc mình thân mật, mặn nồng lắm. Em cho anh nhiều thời gian thế rồi còn gì!”.
Công danh sự nghiệp bao nhiêu năm phấn đấu không thể để mất đi đơn giản như thế được. Cuối cùng, trong sự cay đắng đến bất lực của anh, sự đau đớn và quá sốc của vợ con anh, anh và vợ ra tòa li hôn. Ngay sau đó, anh làm lễ cưới với cô ta. Bị ép buộc phải bỏ vợ lấy bồ anh không cam tâm chút nào nhưng nếu không làm như thế thì cũng chẳng còn cách nào khác.
Vợ giỏi con khôn lớn của anh vậy mà bỗng dưng phải li dị để đi rước về một cô ả lẳng lơ chỉ thích hợp làm bồ và sắp tới phải bù đầu vào chuyện con mọn. Nắm tay đến mức móng tay cắm sâu vào bàn tay sắp bật máu, trong an tràn ngập sự căm phẫn…
Theo VNE
Chồng học vấn thấp, hôn nhân bấp bênh
Mỗi lần nói về chuyện công việc hay học hành, chồng đều ỉu xìu mặt mày, cảm giác khó chịu với vợ. Chính chồng cũng không hài lòng khi người khác nói về chuyện đó.
Ngày trước khi yêu nhau, chồng không bao giờ để ý chuyện học hành. Tôi cũng hơi có chút e ngại vì sợ sau này cuộc sống hôn nhân không như lúc yêu, nhỡ đâu chồng lại vì tự ti mà sinh sự thì cũng mệt. Nên là một người yêu, một người vợ, lúc nào tôi cũng tâm lý, tế nhị, không nhắc tới chuyện học vấn gì cả, để tránh làm chồng tổn thương.
Mình không tự tin vì mình học cao, hay mình cũng không khinh thường người khác vì học ít hơn mình. Vì học hành đôi khi chẳng quyết định được gì, quan trọng là ra ngoài đời, ai giỏi hơn ai mà thôi. Thế nên, tôi đâu có quan trọng điều đó. Chỉ là bạn tôi bảo, &'mày học cao như vậy mà lấy chồng học ít hơn, sau này phải cẩn thận không thì hôn nhân lại rạn nứt'.
Tôi cười vì bản thân mình nghĩ chẳng bao giờ có chuyện đó. Tôi luôn nghĩ, vợ mà biết cách ứng xử, không nhắc tới chuyện đó thì có gì ảnh hưởng đâu. Sau này vợ chồng cố gắng sống cuộc sống hòa thuận, quan trọng là chồng kiếm tiền như thế nào mà thôi...
Mình không tự tin vì mình học cao, hay mình cũng không khinh thường người khác vì học ít hơn mình. (ảnh minh họa)
Khổ nỗi, cưới nhau được 2 năm, chồng thất nghiệp. Công việc kiếm mãi không ổn định, lương ba cọc ba đồng. Mỗi lần chồng đi làm mà thấy vợ lộng lẫy quần áo, xinh đẹp, xúng xính là chồng có vẻ không hài lòng. Anh bắt đầu tỏ thái độ. Khi tôi bảo &'em có nhiều khách hàng, cần phải ăn mặc cho sang trọng, với lại công việc này người ta cũng nhìn mình mà đánh giá. Mình ăn mặc xuề xòa cũng khó giao lưu'. Chồng cười khẩy &'ừ thì cô lắm khách hàng, toàn là những tay giàu có, học vị cao, tôi chẳng biết được cô có những mối quan hệ gì, mệt mỏi lắm đấy'.
Nghe chồng nói giọng khó chịu, tôi hiểu anh đang bực bội, có vẻ đang ghen. Với lại, công việc của anh cứ làng nhàng, lúc đi làm, lúc ở nhà, ăn mặc thì toàn đồng phục trông cũ kĩ, chẳng ra sao. Anh cảm thấy chán khi người ngoài nhìn vào anh rồi lại liếc mắt sang vợ anh. Thật sự, cảm giác ấy của anh tôi hiểu nhưng mà tôi không thể làm khác. Nhà này, một người không kiếm ra tiền thì người khác phải nỗ lực mà thôi...
Những ngày tháng đó chồng càng chán nản. Có lẽ áp lực kiếm tiền của chồng quá lớn nên khi chỉ thấy vợ đi ra ngoài kiếm tiền, chồng bắt đầu sinh sự. Chồng làm việc này không hài lòng, việc kia không hài lòng, còn gây sự với sếp để xin nghỉ việc luôn. Bao lần thất nghiệp rồi lại đi tìm việc, chồng cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Chồng bảo, đã thế ở nhà cho vợ đi kiếm tiền. Tôi nói thế nào chồng cũng không nghe. Tôi thừa hiểu người đàn ông trong nhà không đi kiếm tiền, để vợ kiếm tiền thì sẽ có tâm trạng như thế nào. Thế nên, tôi mới nói với chồng rằng, &'anh phải đi làm thì mới yên cửa yên nhà, anh mà cứ như thế thì sợ rằng cuộc sống vợ chồng sẽ có nhiều căng thẳng'.
Thế nên, tôi mới nói với chồng rằng, &'anh phải đi làm thì mới yên cửa yên nhà, anh mà cứ như thế thì sợ rằng cuộc sống vợ chồng sẽ có nhiều căng thẳng'. (ảnh minh họa)
Chồng không hiểu những suy nghĩ của tôi, anh bực bội nói tôi coi thường anh, cậy học cao, kiếm được tiền rồi khinh chồng. Đã thế, chồng lại còn bị hàng xóm hỏi han suốt ngày là sao không đi làm tạm cái gì đó, cứ để ở vợ nhà kiếm tiền này kia. Họ còn so sánh học thức của chồng với tôi. Họ nói với chồng tôi rằng, &'vợ anh có học có khác, chăm chỉ đi làm, công việc tốt lại kiếm được nhiều tiền. Anh lấy được cô ấy đúng là có phúc'. Nghe tới đó chồng ức lắm, anh nổi cáu với tôi cả mấy ngày trời, nói là tôi đi nói với hàng xóm để họ khinh anh, coi anh không ra gì. Hàng xóm nhà anh thì họ biết chuyện nhà anh, tôi là dâu con hơi đâu mà này nọ với họ làm gì. Với lại, tính tôi cũng không thích buôn chuyện, không thích mấy chuyện tán ngẫu đàn bà...
Đó, từ ngày ấy, anh cay cú, bắt đầu lao vào rượu chè, cờ bạc rồi say khướt mỗi lần về nhà. Cứ về tới nhà là anh mượn rượu, là anh nói bóng nói gió rồi chửi đổng, tôi cảm thấy buồn vô cùng.
Tôi không quan trọng chuyện kiếm tiền, chồng thất nghiệp thì không sao, cứ từ từ nhưng mà thái độ của chồng làm tôi phát ngán. Ngày nào về nhà cũng nhìn thấy một ông chồng say với cả chửi bới vợ con, đúng là không còn đường nào lui. Tôi chán chồng, chán luôn cả cái gia đình này nhưng phải làm sao. Tôi càng tỏ thái độ thì anh càng có cớ nói. Đấy, bạn tôi nói về chuyện vợ học cao hơn chồng tôi không chịu nghe, giờ thì...
Theo Khampha
Tan cửa nát nhà vì chồng học kém hơn vợ Bây giờ thì chị đã hiểu, chuyện chị học cao hơn chồng chẳng oai phong lẫm liệt gì, cũng chẳng đáng tự hào gì. Tưởng chừng học cao để có mức lương tốt hơn, để sau này dễ tiến thân hơn trong công việc nhưng cuối cùng, chị lại ngậm đắng nuốt cay khi sống cùng gia đình chồng. Chị chịu biết bao...