Cái tội “vượt mặt” chồng
Anh khó chịu đến mức ghen ghét khi vợ ngày càng “vượt mặt” mình, thăng tiến thuận lợi trong sự nghiệp và được nhiều người khen ngợi.
Ai nhìn vào cũng khen chị Hương (Kim Mã, Hà Nội) là người phụ nữ đảm đang, tháo vát lại biết đối nhân xử thế được lòng mọi người. Ấy thế nhưng, trong mắt anh Quảng – chồng chị, chị lại có một cái khuyết điểm to đùng, gần như không thể tha thứ, đó là: giỏi hơn chồng.
Nhờ tài năng sẵn có, cộng với chăm chỉ nỗ lực, mặc dù còn trẻ nhưng chị đã có được vị trí nhiều người mơ ước trong công ty. Thực ra cũng chẳng có gì đáng nói nếu như không phải anh Quảng quá thua kém chị về tài năng lẫn khoản kiếm tiền.
Đối với chị Hương, vợ hoặc chồng, ai kiếm tiền nhiều hơn không quan trọng, miễn là cả 2 cùng chung tay vun đắp gia đình, chăm lo cho con cái. Nhưng bản năng và sĩ diện đàn ông của anh Quảng quá lớn. Anh khó chịu đến mức ghen ghét khi vợ ngày càng “vượt mặt” mình, thăng tiến thuận lợi trong sự nghiệp và được nhiều người khen ngợi.
Bản thân chị biết suy nghĩ của chồng nên không bao giờ chê chồng hay nói gì chạm đến tự ái của anh. Nhưng cứ hễ có vấn đề gì mà đụng đến tiền bạc và chị bàn với anh là là anh lại quay ngoắt đi: “Tôi là thằng không làm ra tiền, cô làm ra cô thích làm gì thì làm, bàn với tôi làm gì?”.
Nhiều bạn bè khuyên chị tìm một số việc của đàn ông nhờ chồng làm giúp, sau đó khen nịnh anh là anh sướng ngay. Nhưng khổ nỗi anh Quảng lại thuộc kiểu “chân yếu tay mềm” mới khổ. Lần trước cái ống nước bị tắc, anh loay hoay sửa mãi không được, vậy mà chị Hương làm được. Thế là anh “bỗng dưng muốn gây sự”, nổi khùng lên bắt chị tháo ra.
7 năm qua, chị vẫn ngày ngày làm việc, chăm gia đình, lo chi tiêu sinh hoạt và học hành của con, còn cố gắng để ra một khoản tích cóp lo cho tương lai. Anh Quảng lương ba cọc ba đồng, chỉ đủ cho anh chè thuốc. Nhưng rồi chị vẫn phải chịu sự ghen ghét, cạnh khóe từ chính chồng mình. Đôi khi chị tự hỏi, chị đã làm gì nên tội? Cái tội của chị chỉ là giỏi hơn chồng, nhưng nếu chị không giỏi hơn anh thì gia đình này ai sẽ cáng đáng?
Nhiều lúc chị chán nản và buồn tủi vô cùng. Nhưng cứ nghĩ đến anh của ngày xưa chân thành, thật thà và tốt bụng thế nào chị lại bật khóc và mủi lòng. Chị lại cố, lại lựa sống với những thái độ vô lý của anh.
Đám giỗ ông nội anh Quảng, chị Hương tất bật cùng các chị em phụ nữ lo cơm nước cỗ bàn. Anh Quảng ngồi tiếp khách, uống trà với họ hàng, láng giềng gần xa.
“Quảng có phúc lắm đấy nhé! Vợ đẹp con ngoan. Chú là chú phục vợ mày lắm, đảm đang, giỏi giang không ai bằng! Đốt đuốc đi tìm cũng không được đứa như nó!” – tiếng một chú hàng xóm vang lên.
“Cháu nói chú nghe, cái Hương bề ngoài nó tỏ ra thế nên ai cũng tưởng nó tốt đẹp lắm. Mấy ai ngờ được bộ mặt thật của nó đâu. Cậy kiếm ra được vài đồng tiền về nhà khinh chồng nạt con, coi cháu còn không bằng thằng ô sin. Không những thế còn đi đêm về hôm với đàn ông…” – anh Quảng thao thao bất tuyệt, còn nói oang oang giữa đám đông, như để cho mọi người thấy được chị Hương chẳng tốt đẹp và tài giỏi như mọi người nghĩ.
Video đang HOT
Chị Hương trong bếp nghe được từng lời anh nói, toàn những thứ bịa đặt về mình mà sững sờ đánh rơi cả chồng bát.
Đau đớn. Thất vọng. Và giờ chị cảm thấy cả sự coi thường chồng mình. Bao năm qua chị nhẫn nhịn và cố gắng thông cảm cho chồng, mong anh có ngày hiểu ra. Nhưng hóa ra tất cả những điều chị làm đều công cốc cả. Lần đầu tiên sau 7 năm chung sống chị có ý định buông tay…
Đôi khi ra ngoài nhìn vợ chồng người ta âu yếm tình cảm, chồng người ta tự hào và khen vợ, Ngọc tủi thân phát khóc (Ảnh minh họa).
Càng sống với Dũng, Ngọc (Quận 8, TP HCM) càng ngày càng nhận ra anh là một người không có chí tiến thủ. Dũng hiện là nhân viên nhà nước, lương thì ba cọc ba đồng nhưng luôn bằng lòng với cuộc sống hiện tại, không muốn cố gắng làm gì cho mệt thân.
Khi thấy Ngọc nhảy việc sang công ty lương cao hơn, anh còn trách cô vô ơn, lạnh lùng, người gì mà sống không tình nghĩa. Ngọc dở khóc dở cười với chồng. Anh đã không muốn bon chen mà cô cũng thế thì gia đình này sẽ đi về đâu. Nhiều khi cô phát rồ lên vì thiếu tiền cho con khám bệnh, vì con mình nhìn con nhà người ta được ăn món ngon, được chơi những đồ chơi xịn… một cách thèm thuồng.
Có lần người bạn rủ Ngọc hùn vốn làm ăn một vụ khá ngon. Cô đã xem xét kĩ lưỡng, về bàn với chồng đi vay tiền bố mẹ làm nhưng Dũng chả cần biết cụ thể ra sao, chỉ cần nghe thấy đầu tư vốn làm ăn là anh gạt phắt đi.
Bực quá, Ngọc tự sang vay tiền mẹ đẻ. May mắn lần làm ăn ấy cô đã thắng. Nhưng trong suốt quãng thời gian đó, không lúc nào là Dũng không căng thẳng, đay nghiến cô về việc cô “vượt mặt” chồng, tự động làm ăn không coi ý kiến chồng ra gì. Cô không nói gì cả, chỉ im lặng cười cười và tìm cách xoa dịu Dũng.
Nợ ông bà ngoại đã trả hết, còn dư chút tiền Ngọc lại tiếp tục đầu tư khi tìm được cơ hội tốt. Vài năm sau, chả ngờ cô cũng có được một khoản kha khá. Nhưng Dũng lại phát biểu những câu làm cô rất ngỡ ngàng: “Cô đừng tưởng cô tài giỏi, cô chẳng may chó ngáp phải ruồi mà thôi”, “Việc đó chả có gì là hay cả, ai chả làm được”.
Rồi công việc của Dũng không được thuận lợi, anh bị giảm biên chế nên càng ngày càng sinh cáu bẳn. Ngọc biết ý nên cũng tuyệt nhiên không bao giờ nhắc chuyện tiền nong trước mặt anh. Cô cũng giấu tất cả mọi người hai bên gia đình, giấu cả con chuyện anh thất nghiệp vì sợ anh mất mặt với mọi người.
Đến bây giờ đã 3 năm trôi qua, Dũng vẫn chưa có việc, đồng nghĩa là 3 năm anh không đưa cho Ngọc một đồng nào mà chỉ có cô lén nhét tiền vào ví anh. Nhưng bất cứ đồ gì cô mua về anh đều chê bai, mặc dù cô rủ anh đi mua cùng thì anh không đi. Chuyện gì Ngọc nói anh cũng gạt ngang, không muốn nghe cô tâm sự. Động chút là cô lại được nghe những câu kiểu như: “Cô cậy cô giỏi, kiếm nhiều tiền, cô khinh thằng này hả?”, “Vâng, tôi dốt!”.
Đôi khi ra ngoài nhìn vợ chồng người ta âu yếm tình cảm, chồng người ta tự hào và khen vợ, Ngọc tủi thân phát khóc. Cô đã làm gì sai? Cô có phải là người phụ nữ không ra gì đâu mà đáng bị đối xử như thế?
Theo VNE
Chồng chê tôi sex quê mùa
Đi làm cả ngày tôi chẳng thấy mệt mỏi. Vậy mà cứ về nhà, điều khiến tôi sợ nhất là phải chiều theo các kiểu làm tình của chồng. Anh không thích "làm" theo kiểu truyền thống. Anh chê tư thế đó "nhạt và quê lắm".
Tôi sợ màn đêm buông xuống. Bởi mỗi đêm, sau mỗi lần ân ái cùng chồng, nước mắt tôi lại rơi vì tủi thân và mệt mỏi. Ngay cả lúc tôi đang mang trong mình giọt máu của anh.
Mọi người thường bảo chúng tôi là cặp trời sinh. Cả hai đều có bề ngoài ưa nhìn, công việc ổn định với thu nhập khá. Tôi và anh đến với nhau tạo thành cặp đôi hoàn hảo.
Thực tình thời gian chúng tôi tìm hiểu nhau quá chóng vánh. Từ quen, yêu đến cưới chỉ vẻn vẹn trong 5 tháng. Tôi nghĩ còn cả đời để hiểu về nhau, chẳng cần thiết phải biết chân tơ kẽ tóc ngay làm gì.
Ngay lúc tôi gật đầu "theo chồng bỏ cuộc chơi", anh ấy đã đòi "quyền lợi" ngay. Tôi rùng mình trước bàn tay mạnh bạo của anh lần đầu tiên mò mẫm vào cơ thể tôi. Song tôi sao cưỡng nổi sức trai trẻ. Dẫu sao cũng sẽ thành vợ chồng, tôi chậc lưỡi bỏ qua.
Chồng chê tư thế "yêu" truyền thống nhạt và quê. (Ảnh minh hoạ)
Những ngày sau đó, tối nào anh cũng rủ tôi đi chơi rồi tạt vào nhà nghỉ. Tôi ngạc nhiên vì nhu cầu sex của anh lớn thế. Sau "hiệp" một, anh nghỉ chừng 30 phút là lại "đòi" tiếp hiệp nữa.
Sau đêm tân hôn, tôi mới biết đầy đủ đời sống tình ái của chồng. Mỗi đêm anh đều bắt tôi phải phục vụ 2 hiệp. Chồng quá ham hố khiến tôi gầy mòn. Tôi chẳng dám kể lể với ai vì ngại.
Tôi nhẹ nhàng rỉ tai với chồng. Chồng tôi cười nhạt chê vợ "yếu quá". Anh lại hùng hổ chứng minh sức khỏe dẻo dai của mình với vợ.
Đi làm cả ngày tôi chẳng thấy mệt mỏi. Vậy mà cứ về nhà, điều khiến tôi sợ nhất là phải chiều theo các kiểu làm tình của chồng. Anh không thích "làm" theo kiểu truyền thống. Anh chê tư thế đó "nhạt và quê lắm".
Thay vào đó, chồng bắt tôi phải sex theo những tư thế mới lạ như oral sex, quan hệ cửa sau, tư thế úp thìa... khiến bụng tôi đau quặn. Tôi càng đau đớn anh càng hả hê và đạt cực khoái.
Quá chán nản, tôi chia sẻ chuyện riêng với cô bạn thân. Cô ấy thông cảm với hoàn cảnh của tôi. Nhưng cô bạn tôi lại khuyên: "Vợ mà không đáp ứng đủ là chồng đi gái rồi rước cả triệu vi trùng về đấy". Tôi đành ra hiệu thuốc mua ít nước tăng lực để lấy sức phục vụ chồng mỗi đêm.
Mấy tháng trước, tôi phát hiện ra mình trễ kinh 4 tuần. Tôi đã đi thử máu và đón nhận tin đã đậu thai. Hai bên gia đình nội ngoại đều vui khi biết sắp được lên chức. Song chồng tôi lại cáu kỉnh, thờ ơ với vợ.
Chồng vẫn muốn hành sự với vợ như thường lệ. Mỗi lần anh "thúc" vào người, bụng tôi lại đau nhói lên. Tôi nghe mọi người nói trong 3 tháng đầu thai kỳ cần kiêng cữ. Tôi lo cho con mình quá.
Tôi nói với chồng nhẹ nhàng để giữ tốt nhất cho em bé. Anh gắt lên: "Cô đừng lý do lý trấu. Ngu thế, lúc nào đẻ chả được". Tôi nuốt nước mắt vào trong.
Vợ bầu bí, nếu hôm nào tôi bắt được anh nghỉ sex thì hôm sau anh sạo sục tăng hiệp hai. Người tôi xanh như tàu lá chuối. Mẹ chồng tôi trách: "Sắp làm mẹ mà vô dạng, phải cố ăn cho con khỏe mạnh chứ". Chồng tôi nghe vậy còn đá xoáy: "Ngữ này chỉ để đẻ thôi, có làm nên trò trống gì đâu".
Mấy hôm nay tôi đến cơ quan mà như người mất hồn. Chồng thì như vậy, còn tiền lương hàng tháng của tôi, mẹ chồng cũng truy thu bằng hết. Mẹ chồng bảo truy thu hết về một mối để dành tiền sau này cho tôi lúc nghỉ đẻ.
Mới cưới có 9 tháng nay và mang bầu 3 tháng mà tôi đã thấy bức bối. Chẳng biết tôi có giữ nổi đứa con trong bụng này không khi mà tối nào chồng cũng coi sex hơn cả sự an nguy của con nữa.
Tôi muốn về nhà ngoại nghỉ ngơi tĩnh dưỡng vài hôm. Như biết được tôi làm vậy để trốn tránh sex cùng chồng, anh ném luôn quần áo của tôi ra ngoài cửa: "Đi được thì đi luôn đi, đỡ vướng nợ. Vợ gì mà đến chuyện "chiều chồng" cũng không biết".
Chồng nói vậy, tôi lại chẳng dám đi nữa. Tôi sợ lúc quẫn vì bị nhịn sex, anh có thể dám làm mọi điều. Nhưng chiều theo anh, tôi rệu rã cả thể xác lẫn tinh thần. Có ai mang bầu mà khổ sở chuyện chăn gối như tôi không?
Theo Ngoisao
Tôi đã vô sinh khi chưa đầy 18 tuổi Tôi sốc vô cùng, nước mắt tôi cứ thế rơi lã chã. Khi tôi kể câu chuyện này ra, có lẽ các bạn sẽ chửi tôi, ném đá tôi rất nhiều vì các bạn cho rằng tôi là đứa chẳng ra gì, đẹp đẽ khoe ra xấu xa thì nên che đậy lại, đằng này xấu xa, tồi tệ thế mà vẫn không...