Cái tát trời giáng của cô con dâu mắt xếch dành cho mẹ chồng
Chỉ vì người mẹ chồng nói động đến thông gia mà cô con dâu dành tặng cho mẹ chồng một cái tát như trời giáng khiến mọi người trong gia đình và làng xóm phải bàng hoàng.
Cái ngày mà thằng con trai tôi dẫn nó về ra mắt là tôi đã thấy không ưa rồi, con gái mà mắt xếch thì sao mà chiu cho được. Ông bà ta nói đàn bà mắt xếch là hung dữ, cầm cương chồng, quả cấm có sai. Tôi hết lời khuyên ngăn thằng con trai tôi rằng lấy nó sau này khổ thân đau lòng lắm, ấy thế mà nó có nghe đâu, cứ nhất quyết đòi cưới.
Thấy vậy tôi đành lòng cho con trai tôi làm đám cưới với nó. Trong ngày cưới, trước bàn thờ tổ tiên ông bà, tôi khấn cấu mong hạnh phúc sẽ đến với con tôi, không để người đàn bà mắt xếch đó “dắt mũi”. Nhưng lời khấn cấu của tôi không được ông bà chấp thuận hay sao mà ngay trong ngày cưới chính cô con dâu đã làm tôi mắt mặt không chịu được.
Khi thằng con trai tôi được 4 tuổi cũng là lúc nó không còn được gặp ba nó nữa, cũng chỉ vì quá yêu chồng tôi nên tôi đành ở vậy để nuôi con. Khi người ta gọi tên cha mẹ 2 bên lên làm lễ, dù chỉ có một mình nhưng tôi vẫn để tên chồng cạnh bên. Bạn MC không thấy chồng tôi đâu nên lên tiếng đọc thêm lần nữa. Con dâu tôi nhanh mồm nhanh miệng “Ba chồng em đi bán muối lâu rồi, chị gọi hoài, ông hiện lên bóp cổ bây giờ”.
Mọi người xung quanh và trong đó có cả tôi đều đứng hình. Con trai tôi phải cười xòa, bảo cô dâu đùa tí cho vui. Còn riêng tôi lúc này chỉ muốn tát cho nó một cái vào mặt thật mạnh.
Sau cuộc tuần trăng mặt của 2 vợ chồng nó trở về, cuộc sống hàng ngày chung với cô con dâu mắt xếch của tôi ngày càng khiến tôi bực mình. Tính tôi sống vốn gọn gàng ngăn nắp từ lâu, từ khi có nó mọi thứ trong gia đình dường như rối tung cả lên, đi làm thì thôi, về nhà cái là nhà như cái chợ. Tôi chạy theo dọn mà bở hơi tai.
Đôi khi dọn dẹp nhiều khiến tôi điên lên, gặp mặt nó tôi liền quát nó 1 câu “Ăn ở cho gọn gàng vào”. Có khi nó bỏ tót lên phòng, chẳng thèm để ý tôi nói gì. Có khi, nó “đốp” lại tôi thế này “Tụi con đi làm, có mình mẹ ở nhà thì mẹ dọn dẹp giúp tụi con. Nếu mẹ không làm được thì để con thuê người giúp việc, chứ con không rảnh”.
Tôi cũng góp ý với thằng con, nhưng nó cứ ầm ừ, không biết có nói được hay không nữa, mà mổi lần 2 đứa cải nhau thì chỉ nghe tiếng con dâu mắng nó thôi.
Video đang HOT
Được cái cô con dâu ghê gớm của tôi có hiếu lắm, nhưng nó có hiếu với ba mẹ nó. Một tuần nó phải dắt thằng con trai tôi về đó 4 – 5 lần, mổi lần về là nó bắt mua thứ này thứ kia về biếu. Mặc kệ mẹ chồng nó ở nhà 1 mình và cũng chưa có món quà biếu nào từ nó. Quà cáp thì tôi không cần nhưng tôi già rồi, chỉ muốn được con cháu quan tâm. Nghĩ lại, tôi nuôi con trai mấy chục năm chưa bằng vợ nó sống với nó mấy năm. Nhiều lúc tôi tủi thân hết sức.
Thứ 2 tuần rồi vợ chồng nó cãi nhau 1 trận kịch liệt. Chẳng là thằng con trai tôi kìm nén đã lâu, mà lại thấy cô con dâu nhắn tin với trai nó nổi nóng đập luôn cái laptop đang cầm trên tay, lao vô như muốn đánh lấy vợ nó. Tôi liền can ngăn thì cô con dâu lên tiếng: “Bà cứ để anh ấy đánh con. Xong rồi con gọi công an gô cổ vào cái tội vũ phu!” rồi lăm lăm bấm điện thoại.
Tôi thấy thế thì trợn mắt lên, nói: “Bố mẹ cô dạy cô cái kiểu làm dâu làm vợ như thế à?”. Nào ngờ, cô con dâu chẳng biết trời cao đất dày đó vung tay tát tôi một cái xây xẩm mặt mày. “Bà đừng có động vào bố mẹ con!” – nó trừng mắt lên nói như thế.
Lúc này, con trai tôi lao vào tát vài cái bạt tai cho cô con dâu tỉnh người. Thấy thế tôi cũng để yên cho con trai tôi lần đầu tiên được dạy vợ. Không dừng lại ở đó, nó còn gọi cho ông bà thông gia qua để trả cô con dâu về nơi sản xuất. Nhà thông gia qua xin lỗi tôi rối rít.
Từ đó con dâu vẫn ở với tôi, nhưng 2 vợ chồng nó ngủ riêng 2 phòng. Mỗi lần đi làm về mặt nó lầm lầm lì lì, mua cả đồ ăn riêng chứ không thèm ăn chung với mẹ con tôi.
Tôi thấy vậy liền bảo cô con dâu ra và nói nhỏ, vợ chồng có lúc thế này thế kia, lúc cơm không lành, canh chẳng ngọt nên phải biết nhẫn nhịn bỏ qua. Khi bỏ qua thì mọi chuyện phải bình thường trở lại, chứ vợ chồng bay sống mặt lạnh như thế này sao được. Nhưng con dâu cứ ngang ngạnh bảo, việc của vợ chồng nó, tôi không liên quan, để nó tự lo.
Rồi kể từ ngày đó đến nay, nhà tôi như có đám. Chẳng lẽ tôi lại phải gọi gia đình thông gia qua lần nữa? Giờ tôi cũng không biết làm sao, mọi người mách tôi cách ứng xử với.
Theo PLXH
Đêm tân hôn và chuyện cái tát trời giáng của chồng mới
Trong lúc xếp bàn tiệc, mẹ chồng tôi chỉ: "Xếp bàn cho mấy người nhà quê kia vào mâm đi cho gọn mà giải tán!
Tôi năm nay 25 tuổi, là con gái Yên Bái còn anh là con trai duy nhất trong một gia đình khá giả ở Hà Nội. Nói chung xét về góc độ gia đình thì gia đình tôi bị lép vế so với n hà anh rất nhiều về kinh tế.
Tôi và anh làm cùng công ty với nhau. Tôi làm nhân viên lễ tân còn anh làm ở phòng kỹ thuật. Chỉ sau vài lần anh ra phòng lễ tân hỏi bưu phẩm và tán chuyện sơ sơ là tôi đã thấy mến anh rồi và anh cũng vậy. Chúng tôi đến với nhau rất tự nhiên, cả 2 đều cảm mến nhau nên tình yêu của chúng tôi cũng chẳng mất nhiều thời gian để bắt đầu.
Chỉ sau 3 tháng hẹn hò, tán tỉnh là tôi đã nhận lời làm bạn gái của anh rồi. Nhiều người nghĩ, tình yêu vội vã như vậy thì sẽ khó bền. Nhưng tôi đang đắm chìm trong tình yêu của anh nên tôi chẳng hề để ý tới những lời đó. Đến khi chính thức làm cô dâu tôi mới nhận ra mọi chuyện.
Một ngày, anh nói: "Mẹ anh đã có tuổi, lúc nào cũng mong anh ổn định nên thôi mình cưới nhau sớm cho mẹ yên lòng". Nghe mủi lòng, hơn nữa tôi cũng không muốn sau này con tôi phải chịu cảnh cha già con cọc nên sẵn lòng đồng ý làm vợ anh.
Ngày cưới đã định, theo lẽ thường thì nhà trai phải lên thăm nhà tôi ở Yên Bái rồi nói chuyện người lớn. Nhưng đằng này, với lý do xa xôi nên nhà anh không đề đạt lấy 1 lần thăm hỏi nhà tôi. Tất cả mọi chuyện đều trao đổi qua điện thoại.
Đến ngày ăn hỏi, nhà trai mới chính thức đến nhà tôi lần đầu tiên. Mọi sự đều được gia đình tôi chuẩn bị chu đáo, đón tiếp họ lịch sự nhất có thể. Ấy vậy mà đáp lại sự nhiệt tình của nhà tôi là sự khinh khỉnh đến đáng sợ của họ nhà trai. Họ ngồi đâu cũng phải miết tay kiểm tra xem có bụi không? Đi đến chỗ nào họ cũng nhăn nhăn cái mũi ra cái điều bốc mùi, bẩn thỉu. Tôi thấy cảnh đó còn không chịu được nữa là người nhà tôi.
Rồi ngày ăn hỏi cũng được xong xuôi. 1 tuần sau, đám cưới của tôi được diễn ra. Để đón dâu được đúng giờ đẹp, họ nhà trai phải lục đục đi từ đêm hôm trước. Đến nơi, ai nấy đều bơ phờ mệt mỏi kể cả chú rể. Anh chẳng cần đợi đến giờ đẹp để đón dâu mà xồng xộc vào quát tôi: "Thấy nhà trai đến thì phải ra mà tiếp chứ?" Tôi có giải thích là phong tục ở quê tôi là không được ra ngoài đến khi chú rể đón. Anh thở dài tỏ vẻ khó chịu rồi ra ngoài theo lời 1 bác bên nhà tôi góp ý.
Từ lúc đó tôi đã thấy tủi thân lắm rồi nhưng cố nín nhịn mọi chuyện. Rồi giờ đẹp đã đến, tôi được rước ra khỏi phòng và theo chàng về dinh. Suốt chặng đường dài, tôi chẳng thấy hạnh phúc, chẳng thấy bồi hồi như các cô dâu khác. Lúc đó, trong tôi chỉ là một khoảng không trống rỗng. Bởi chồng tôi cũng chỉ lạnh như tờ...
Hôm đó, theo xe đưa dâu, họ nhà tôi cũng cử đại diện đưa tôi về nhà chồng. Với tôi đó là những người thân thiết. Nhưng với người nhà chồng thì họ chỉ là "mấy người nhà quê" không hơn không kém. Trong lúc xếp bàn tiệc, mẹ chồng tôi chỉ: "Xếp bàn cho mấy người nhà quê kia vào mâm đi cho gọn mà giải tán!". Tôi vô tình nghe được mà chột dạ với lời của mẹ chồng. Nhưng tôi vẫn cứ phải lờ đi mà cười vui, tiếp khách nhà chồng.
Trong suốt bữa tiệc mà tôi không khỏi chua xót cảnh người nhà mình bị ngồi dưới góc cuối cùng của phòng, bị tách biệt như thể những người ngoài hành tinh. Có lẽ là do họ không váy áo, không phấn son sành điệu như khách nhà chồng nên bị phân biệt như thế. Tôi chợt nghĩ, nếu không vì tôi thì chắc họ cũng ra về ngay rồi chứ không cố ngồi lại như thế.
Tan tiệc, tôi cùng chồng trở về nhà. Dâu mới mẹ chẳng hỏi han, động viên thì thôi lại còn lạnh lùng và buông lời khó nghe: "Bảo lấy vợ mãi không lấy, để tới tận giờ, vơ vội vơ vàng ngay con miền núi, cưới với treo đến mệt cả người!". Sức chịu đựng của tôi đã hết, tôi đành đáp lại lời mẹ chồng ngay ngày đầu tiên ấy: "Nhà quê hay trên núi đều là người mẹ ạ!". Vừa nói xong, quay lại tôi đã thấy chồng đứng ở phía sau và sẵn sàng thẳng tay tát tôi 1 cái như trời giáng vì tội dám cãi mẹ chồng.
Ngày đầu tiên ấy, đêm tân hôn ấy với tôi chẳng có gì đặc biệt không muốn nói là quá kinh khủng. Tâm trạng tôi giờ đang rối bời, tủi phận và hoang mang vì lấy nhầm chồng. Vừa về mà đã ngột ngạt thế này thì sau này tôi biết sống làm sao với một người mẹ chồng như thế và 1 người chồng không tâm lý như chồng tôi đây?
Theo Phunuonline
Cánh cửa phòng vừa mở ra, tôi đã ngã dúi dụi trên sàn nhà vì cái tát trời giáng của chị chồng Lan đã cố nhịn cho qua chuyện rồi. Nhưng suốt bữa cơm, chị chồng Lan liên tiếp mỉa mai Lan là gái quê, là chuột sa chĩnh gạo, là không biết bày ra âm mưu gì để lấy được Minh. Lan nghe mà cổ họng tức nghẹn, cơm nuốt cũng không trôi. Lấy được Minh, Lan khá yên tâm. Minh là chàng trai...