Cái tát của mẹ chồng đã khiến tôi tỉnh ngộ
Có chồng yêu thương, chiều chuộng, mẹ chồng tốt bụng, quan tâm, tôi tưởng như vậy là mình viên mãn. Nhưng đúng là, ông trời không bao giờ để ai cười được cả ngày.
Tôi đã nghĩ, cuộc đời mình sẽ chấm dứt khi tôi mất đi hai đứa con trong bụng vì lưu. Lấy chồng chưa được 3 năm, có lẽ đó là nỗi mất mát lớn nhất đời tôi. Cả đời này tôi cũng không quên được nỗi đau ấy. Có chồng yêu thương, chiều chuộng, mẹ chồng tốt bụng, quan tâm, tôi tưởng như vậy là mình viên mãn. Nhưng đúng là, ông trời không bao giờ để ai cười được cả ngày. Có sướng cũng ắt sẽ khổ. Tôi đã phải nếm mùi cay đắng khi con tôi đã vĩnh viễn ra đi, khi mà tình yêu thương và niềm hi vọng tôi dồn hết cho con. Khi mà, tôi ao ước được làm mẹ đã mấy năm trời.
Mất con, tôi như người mất hồn, sống không bằng chết. Ngày đêm nghĩ đến con, lo lắng cho con, mong con lớn nhanh để bố mẹ được gặp con. Nhưng cái tin sét đánh ấy như cướp đi cả gia đình tôi. Tôi chẳng còn tâm trí nào nghĩ đến những chuyện khác. Tôi nghỉ ở nhà mấy tháng để ổn định tinh thần và không muốn giao du với ai.
Có lúc, tôi cứ nằm ở trên phòng, không ăn uống, không tiếp xúc với người ngoài. Tôi chỉ nói muốn chết, muốn đi theo các con tôi. Mẹ chồng tôi thấy vậy nên rất thương tôi, nhiều lần động viên tôi cố gắng vì chuyện gì cũng đã xảy ra rồi. Mẹ bảo tôi phải giữ sức khỏe để sau này còn có em bé. Tôi thì không màng chuyện đó nữa.
Hôm đó, tôi cứ khóc lóc mãi trong phòng, một mực không xuống nhà ăn cơm. Đã giam mình gần 1 tuần, người tiều tụy. Mẹ chồng đã tát tôi một cái như trời giáng chỉ vì tôi tự hành hạ mình. Bị mẹ tát bất ngờ, lại bị tạt nước vào mặt cho tỉnh ngộ, tôi đã nhận thức được, mình đã quá bi lụy trong suốt thời gian dài. Đây đâu phải là lỗi của tôi, đây là số mệnh của các con tôi. Mẹ kể cho tôi nghe, ngày trước mẹ cũng từng bị mất đi một người con khi vừa chào đời. Nỗi đau ấy mẹ hiểu. Mẹ không muốn tôi phải khổ như thế. Mẹ bảo, bây giờ mẹ cũng đang có một mái ấm hạnh phúc. Mẹ vừa nói vừa khóc, vừa ôm tôi động viên.
Video đang HOT
Sau lần ấy, tôi như người tỉnh ngủ. Tôi cố gắng ăn uống, tự vực bản thân mình dậy. Tôi đã ra ngoài, hít thở không khí trong lành, đã tìm được niềm vui nơi bạn bè, đã cố gắng để mình trở nên vui vẻ, thoải mái hơn bằng những cuộc trò chuyện với người thân, gia đình và bè bạn. Tôi đã thấy mình có thêm sức lực, cuộc sống tươi mới hơn, cũng không còn bận lòng như trước nữa. Nghĩ đến cảnh mình trước đây, tôi lại thấy thương hại chính mình.
Ừ thì con tôi mất đi nhưng chồng tôi vẫn yêu thương tôi, mẹ chồng không vì thế mà trách móc tôi, thậm chí còn hiểu nỗi đau tôi đã trải qua. Bà hết lòng chăm sóc, quan tâm người con dâu như tôi. Tôi phải có gắng sống, sống thật tốt vì gia đình ở phía trước. Tất cả những thứ tôi đang trải qua chính là những ngày tháng mới. Tôi phải làm sao để cho chồng tôi yên lòng và tin rằng, sẽ có một gia đình tốt.
Thời gian đó, tôi đã cải đổi bản thân và tôi lại biết tin mình có bầu. Tin ấy khiến tôi vừa mừng vừa lo. Mừng vì sắp được làm mẹ nhưng lại sợ, không biết có chuyện gì xảy ra với tôi không, rồi con tôi có lành lặn ra đời hay thế nào. Cuối cùng, tôi cũng có được một niềm vui trọn vẹn. Con giờ đã được 2 tuổi, rất nghe lời mẹ, hay ăn chóng lớn, ngoan ngoãn, rất đáng yêu. Bà nội cưng nựng cháu, chồng tôi cũng vô cùng yêu thương con tôi. Phải nói là, với tôi, cuộc sống thật hạnh phúc. Tôi đã cảm thấy ngày trước mình thật tội nghiệp, thật phí hoài thời gian. Con ra đi, tôi đau tôi buồn, nhưng rồi, tôi sẽ lại được đón những thiên thần mới, đón những người con mới, rồi sẽ lại được làm mẹ. Tôi sẽ hạnh phúc vô vàn, sẽ cảm thấy cuộc đời này tươi đẹp như chính lúc này vậy. Vì tất cả là tình yêu thương tôi dành cho con và gia đình tôi. Tôi thật may mắn vì đã nhận cái tát của mẹ chồng và tỉnh ngộ từ ngày ấy để làm lại cuộc đời. Sống tiếp, sống vui vẻ chính là món quà quý giá cho những đứa con xấu số của tôi.
Theo Khám phá
Vết bầm lạ trên cổ chồng khiến tôi đau đớn muốn chết đi
Trong khi tôi ốm đau nằm viện, đứa con trong bụng chẳng rõ sống chết thế nào, chồng giấu tôi ra ngoài "ăn vụng".
Vợ chồng tôi mới kết hôn hơn 5 năm, có một cô con gái hơn 3 tuổi. Ngày mới yêu đưa anh về nhà, bố mẹ tôi cứ băn khoăn mãi, bởi hai đứa chênh lệch quá, tôi thì quá đỗi bình thường so với chàng công tử nhà giàu quyền quý như anh.
Thế nhưng hai đứa vẫn bằng sống bằng chết lấy nhau. Tôi biết Tùng yêu tôi là thật, nhưng bản chất công tử chơi bời trong anh đã ăn vào máu, khó có thể nào thay đổi được. Tôi chỉ còn nước nhẫn nhịn mong gia đình yên ấm. Tôi luôn hi vọng rằng sau khi có con anh sẽ khác, nhưng có lẽ tôi đã nhầm.
Không dưới 3 lần tôi nghe về những cuộc tình ngoài lề, những lần bồ bịch của anh nhưng lần nào Tùng cũng xin tôi tha thứ, hứa nọ hứa kia. Vì yêu anh nên lần nào tôi cũng nuốt nước mắt cho qua. Hơn nữa, tôi thương con, tôi rất sợ con mình lớn lên mà không có bố. Lúc nào tôi cũng tự động viên mình, anh đi mãi rồi cũng chùn chân, gia đình lúc ấy vẫn là chốn để anh quay về.
Khi bé Chíp, con gái tôi hơn 3 tuổi thì tôi có bầu, đến tháng thứ 2 thì tôi sơ ý trượt ngã bị động thai phải vào nằm viện, gần 1 tuần mà vẫn chưa được về.
Con gái gửi nhà ngoại, mẹ chồng ngày nào cũng mang cháo vào cho tôi. May là mẹ chồng thương tôi, đó cũng là niềm an ủi lớn nhất của tôi.
Chồng tôi cứ hết giờ làm lại vào viện với vợ. Nhưng tới một hôm, tôi chờ mãi không thấy anh đâu, gọi điện cũng không liên lạc được. Tận hơn 10 giờ đêm anh mới sấp ngửa vào, nhìn thấy chồng tôi vừa mừng vừa giận. Chồng nói anh có cuộc gặp khách hàng, điện thoại thì hết pin. Khi anh vừa cúi xuống hôn vào trán tôi, tôi chết lặng khi nhìn thấy vế bầm tím trên cổ chồng.
Tôi hỏi chồng: "Cổ anh làm sao tím thế này". Chồng tôi tái mặt lấp liếm, anh bị va vào cửa ấy mà. Sau đó anh vội vàng bảo anh vào nhà vệ sinh xem vết thương thế nào.
Tôi nằm đấy, nước mắt chảy dài hai bên má. Tôi biết anh đi tiếp khách là như nào rồi, tôi có phải đứa ngu đâu mà không biết vết bầm ấy. Chẳng phải, nó là dấu vết của một cuộc yêu cuồng nhiệt hay sao .
Từ lúc ấy, trái tim tôi chết lặng... Bao đau đớn, hờn tủi, xót xa cho mình khiến tôi cứ khóc mãi không dừng được. Chồng tôi biết, anh vào một lát rồi kiếm cớ về nhà.
Một mình nằm bơ vơ, tôi thấy mình bất hạnh vô cùng. Tôi động thai nằm đấy, vợ yếu, đứa con trong bụng dọa sảy, vậy mà chồng vẫn bồ bịch, còn ngủ với cả nhân tình... tôi đau đớn lắm, làm thế nào để có thể tiếp tục sống đây? Bao năm nay tôi nhịn nhục chỉ mong gia đình yên ổn, nhưng đến nước này thì quá đáng lắm rồi. Tôi nên làm gì đây, xin hãy cho tôi lời khuyên với?
Theo Khỏe & đẹp
Biết ơn bạn của chồng, tôi lỡ... đền đáp Lâm gọi điện hối thúc vợ chồng tôi đi nghỉ mát và hứa sẽ trả tất cả mọi khoản cho chuyến đi ấy. Vợ chồng tôi ai cũng háo hức chuyến đi này. Vợ chồng tôi lấy nhau được 6 năm. Đến nay chúng tôi có 1 con nhỏ 3 tuổi. Tôi làm kế toán tại một xí nghiệp sản xuất da giầy,...