‘Cái ôm mơ màng’, cái ôm của những người yêu mà lại phải xa
&’Cái ôm mơ màng’ gói trọn tâm tư của những cặp đôi yêu nhau nhưng cuối cùng cũng không thể nắm tay nhau đi đến cuối con đường được.
Những lúc nhớ, lúc thương muốn được gần bên nhau mà không thể, chỉ còn đau lòng nhớ về những kỉ niệm cũ, Dolphins Band đã nói hộ lòng bạn như thế đó…
Tình yêu chân thành đến mấy vẫn không thể thắng được khoảng cách, vẫn thua thời gian, vẫn chùn chân trước nhiều lý do mà thậm chí đến mãi về sau cả hai người vẫn không thể giải thích được, cứ thế mà yêu thương vơi đi ít nhiều. Có lẽ thử thách nhất trong tình yêu chính là yêu xa.
Những ngày dễ dàng tìm thấy nhau chỉ cần rẽ qua vài ngã tư phố, những ngày cùng nhau nắm tay đi qua hạnh phúc lẫn khổ đau đã từng rất gần và rất thật ấy chỉ còn là những kí ức cũ thật đẹp. Cuộc sống mang nhiều phần đổi thay, tình yêu của cả hai không chỉ còn là khoảng cách vài trăm bước chân mà giờ đây đã bị ngăn bởi một chiếc màn hình công nghệ nào đó.
Ngày chia cách ấy, ta mang đi một tình yêu thật nồng nhiệt, hi vọng có thể sưởi ấm bản thân trong những ngày cô đơn khi phải chấp nhận bỏ lại chốn cũ thân thuộc ngày nào, chẳng còn bàn tay siết chặt mỗi đêm. Lúc nhớ nhau cũng chỉ có thể nghe giọng qua điện thoại, khi buồn tủi cũng không còn có người ôm lấy mà động viên, vỗ về. Rồi yêu thương cũng mang chút nhạt nhòa, ít nhiều xa cách, rồi cảm xúc cũng có lúc vơi lúc đầy. Chúng ta thật sự thua thử thách này sao?
Video đang HOT
Ngày xa nhau là ngày bản thân phải tạm biệt những hình ảnh của người ta thương rất thương, chấp nhận những ngày nhớ da diết cái vẻ cong môi cười, giọng nói ấm áp pha chút trẻ con, những lời thì thầm bên tai gần đến mức có thể đếm được từng nhịp thở. Những hình ảnh quá đỗi thân quen ấy từ lâu đã giữ một vị trí cố hữu trong lòng bạn, cho dù có cố gắng chẳng nghĩ tới nhưng mọi thứ vẫn cứ len lỏi xuất hiện vô cùng tự nhiên như lẽ thường tình phải vậy.
Tình yêu đó của cả hai vốn dĩ đã rất nồng nhiệt, rất chân thành, đã từng được lấp đầy bởi những yêu thương thuần khiết nhất. Giá như có thể nhìn thấy nhau ngay lúc này, có thể ôm chầm lấy nhau, có thể khóc hết nước mắt để nói rằng bạn đã nhớ nhau nhiều đến nhường nào. Điều ước nhỏ nhoi ấy, xem ra lại quá xa vời, hiện thực thật sự tàn nhẫn đến mức khó chấp nhận.
Hiện thực thật giỏi dày vò con người. Tình yêu và nỗi nhớ khôn nguôi, ngày qua ngày cứ âm ỉ cháy trong lòng, ta có thể gặp lại nhau được không? Tình yêu ấy có thể đừng quá xa vời như thế này được không? Có những lúc bản thân đã yếu đuối đến mức ngỡ ngàng, những lúc mơ màng được chạm lấy nhau, khoảng cách thu hẹp lại chỉ bằng một bàn tay, một ánh mắt âu yếm quá đỗi thân quen ngày nào bỗng thật xa biết mấy.
Cả hai đã từng bên nhau thật gần, thật hạnh phúc đến mức nghĩ về là thấy đau lòng, nghĩ về mà cảm giác xót xa khó tả. Kỉ niệm sao dày vò ta dễ dàng quá, mới hôm qua yêu thương còn thật gần mà nay đã cách xa muôn trùng, gửi lại lòng người những nuối tiếc, cho dù có ước bao nhiêu lần cũng không thể thắng nổi được hiện thực.
Liệu tình yêu có vượt qua được khoảng cách này không? Ngày hai bạn thật sự xa nhau là ngày đã có quá nhiều bức tường thành che chắn mọi cảm xúc, ngăn cản những yêu thương cũ, những tháng ngày chân thành bên nhau có lẽ đang dần bị xóa nhòa. Bạn bất giác nhận ra mình vẫn mắc kẹt trong lối cũ, vẫn đắm chìm trong những cử chỉ thân thuộc ngày nào rồi loay hoay với quá khứ mãi, sao mà khó lòng bước tiếp quá.
Thứ cảm xúc nồng nhiệt khi đó, tinh khiết và tươi đẹp biết nhường nào, làm sao có thể trôi qua nhanh như một cái chớp mắt được. Những hình ảnh thân thuộc ấy cứ dừng lại đâu đó trong lòng và cùng bạn đi qua những tháng ngày vội vã. Kỉ niệm ngày xưa chỉ chực trào ra những phút bạn yếu lòng, hóa thành dòng nước mắt vừa mặn vừa sắc như những vết cứa cảm nhận thật rõ ngoài da để đ.ánh thức bạn khỏi giấc mơ xa vời.
Người ấy đã chọn cách ra đi, họ chấp nhận buông tay vì rất nhiều lý do không tên, có thể vì lòng này không thể gom thêm nhiều tổn thương được nữa, thật sự phải tạm biệt những ngày đã cũ rồi. Chỉ còn bạn là người cố níu giữ yêu thương, vẫn giữ trọn những cái ôm thật mơ màng, trong lòng chất chứa những khắc khoải, những hoang mang, không cam tâm nói lời từ biệt.
Sau cùng thì tình yêu vẫn không mạnh mẽ, vẫn không oanh liệt như ta vẫn tưởng. Nó vẫn đầu hàng trước rất nhiều áp lực, vẫn thua cuộc trước thử thách gai góc đó thôi. Hiện thực đau lòng đến thế đó. Mỗi lần ngủ là một lần mơ, mỗi lần buồn là một lần khóc. Những cái ôm kia, những mong mỏi được chạm lấy người mình thương và gói trọn lòng mình trong hơi ấm dịu êm ấy chỉ còn là những hi vọng viễn vông, xa vời khiến ta chơi vơi vừa mơ vừa khóc.
Theo Phununews
Ngoại hình xấu khiến tôi ngại giao tiếp
Bản thân khá buồn và chỉ muốn sống khép kín.
Tôi 23 t.uổi, ngoài đi học và làm việc nhà thì tôi may mắn không phải đi làm thêm k.iếm t.iền như những bạn đồng trang lứa khác. Không phải vì tôi lười mà là do ngoại hình mập khiến bản thân cảm thấy buồn, ngại giao tiếp và va chạm xã hội.
Ảnh minh họa.
Cuộc sống khá buồn tẻ cho đến khi tôi suy nghĩ về việc mình phải thay đổi, làm mới cuộc sống. Tôi quyết tâm lắm nhưng đến lúc dì nói: "Sao tay của mày ướt thế?" (tôi có t.iền sử bệnh ra mồ hôi chân tay và còn ra rất nhiều) thì thấy hụt hẫng và không còn quyết tâm nữa. Ngoại hình tôi xấu, béo, lại còn mắc bệnh. Tôi phải làm sao đây? Bản thân chỉ muốn sống khép kín. Xin hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Duyên/Ngoisao
Yêu nhau say đắm đột nhiên anh dừng liên lạc với tôi Sự im lặng đáng sợ của anh đến nay đã gần một tháng. Tôi tình duyên trắc trở, ly hôn đã lâu, quen một anh bạn cùng t.uổi, cùng hoàn cảnh. Chúng tôi mến nhau ngay lần gặp đầu tiên, có lẽ đều vấp ngã và từng trải nên chúng tôi hiểu rồi đến với nhau rất nhanh. Sau ly hôn, tôi luôn...