Cãi nhau với tôi sau 2 ngày em đã đi lấy chồng
Với tôi dù em có thế nào tôi vẫn yêu, chung thủy, nên cú sốc đó làm tôi mất ngủ, ăn uống không được dẫn đến mệt mỏi, người nôn nao và ốm.
Tôi quen em một cách tình cờ khi đi uống nước cùng bạn. Thực sự lần đầu gặp em tôi không có chút tình cảm nào cả bởi em không phải gu tôi thích. Tôi thích yêu một người con gái hiền, ngoan, không ăn chơi, không ăn mặc lố lăng, ăn nói không kèm những từ không hay. Trước đó tôi đã tìm và yêu được một người như thế nhưng khi hai người đang trong giai đoạn yêu lại bị phá đám. Người ta nói trăm câu nói tốt không bằng một câu nói xấu, do người phá đám muốn giới thiệu em ấy cho bạn nên nói tôi mới ra trường, lương bèo bọt, công việc lại chưa ổn định cuộc sống, không biết sau này ra sao . Trong khi bạn người kia công việc ổn, lương cao, vì thế tình cảm của em với tôi cứ nhạt dần. Dù đã yêu nhau nhưng đến khi chia tay chưa một lần đi chơi, chưa cầm tay vì em khá nhút nhát.
Khi tôi gặp người mới với một phong cách khác nên thực sự không thích. Em mặc chiếc bó áo hở hết vai và dây áo trong, miệng rộng, ăn nói thêm nhiều từ không hay. Hôm đó sau khi về tôi có vào mạng xã hội xem ảnh em, em có những cái ảnh nhìn có vẻ ăn chơi, có cái ảnh lộ cả hình xăm càng khiến tôi có ác cảm và không thích. Mấy ngày sau đó nhiều lúc buồn buồn, không có ai nói chuyện nên lại nhắn em nói chuyện cho vui, vì yêu có thể khó nhưng nói chuyện bạn bè ai cũng được, miễn là họ không phải người xấu. Thế rồi tôi rủ em đi uống nước, lần đầu em đi cùng bạn. Lần gặp lại đó em khác hoàn toàn những hình ảnh ban đầu, em ăn mặc bình thường, có bôi chút son, trông duyên dáng, giọng nói hơi đanh chút nhưng ấn tượng. Sau lần đầu tiên đi chơi đó về nhà tôi nhớ em nhiều hơn, nhận thấy những điều trước kia cũng chỉ là tuổi trẻ nghịch ngợm thôi và cũng không có ác cảm với điều đó nữa khi suy nghĩ thoáng hơn. Thế rồi những buổi đi chơi diễn ra nhiều hơn, tôi thích đưa em đi ăn cho béo vì em nhìn hơi gầy. Nụ hôn đầu được trao, tôi biết chúng tôi đã chính thức là của nhau. Đó cũng là nụ hôn đầu đời của tôi.
Thời gian sau chúng tôi vẫn đi chơi nhưng sau đó em không đi chơi tối nữa vì lý do mẹ không muốn cho đi. Tôi cũng hơi buồn nhưng cũng chẳng sao, tối đến nhà em chơi cũng được. Về nhà nhớ em lắm nhưng tôi cũng ít nhắn tin, một phần cũng vì khi nhắn tin rất lâu sau em mới hồi âm. Có lẽ việc đó khiến em nghĩ tôi hững hờ không quan tâm. Thời gian đến nhà em chơi chúng tôi cũng quấn quít và khám phá cơ thể nhau, thấy em gầy mà tôi thương lắm, chỉ muốn hôn em một cái và ôm em thật chặt mà thôi. Nhưng em luôn tìm cách lẩn tránh nụ hôn của tôi và chỉ được ôm em từ đằng sau, trong khi đó em lại làm việc khác khiến tôi khá buồn.
Tôi càng buồn khi nói muốn cưới em nhưng 5 lần bảy lượt em luôn bảo phải hai năm nữa mới cưới. Tôi giận em nhưng chẳng bao giờ giận được lâu, có khi bước ra khỏi cổng là lại hết giận rồi, không bao giờ cãi nhau với em, ngay cả to tiếng cũng chưa có. Thế rồi sau lần gặp nhau cuối cùng vẫn còn tình cảm thì chỉ hơn chục ngày sau em bảo đi lấy chồng. Tôi nghĩ em giận vì những ngày trước đó tôi không nhắn tin hay quan tâm gì em. Thực sự là những ngày đó gia đình tôi có đám tang chú họ nên khá bận, rồi lại đám giỗ nữa nên không hỏi han em được. Nên khi em nói vậy tôi nghĩ chắc em cảm thấy chán nên nói vậy thôi, tôi cũng đang chán vì em chẳng muốn cưới nên cũng không suy nghĩ gì nhiều, định đợi vài ngày cho hai đứa bình tâm rồi đến nhà xin lỗi em.
Thế mà chỉ hai ngày sau em đăng ảnh ăn hỏi và ảnh cưới. Tôi thực sự rất sốc và tuyệt vọng. Lúc đó dường như tất cả tình yêu của tôi bùng nổ và lớn hơn, thấy nhớ em và yêu em rất nhiều. Tôi chán nản chẳng muốn làm gì, thấy một sự mất mát khá lớn trong cuộc đời. Không như nhiều người đàn ông một lúc có thể yêu vài người như tôi biết, nên khi như vậy tôi sốc lắm vì chỉ yêu có mình em. Dù trong thời gian yêu em có rất nhiều người giới thiệu cho người này người kia, có người cả công việc, nhan sắc, gia đình, kinh tế đều tốt hơn em nhưng tôi chẳng để ý. Với tôi dù em có thế nào tôi vẫn yêu, chung thủy, nên cú sốc đó làm tôi mất ngủ, ăn uống không được dẫn đến mệt mỏi, người nôn nao và ốm.
Trước ngày em cưới tôi rất muốn gặp, muốn nhìn em lần cuối nhưng hôm đó em bảo bị ốm phải đi truyền nước, mệt lắm không đi được. Tôi tin em nói thật vì em vốn hay bị ốm, em gầy lắm chỉ còn 38kg. Thấy em như vậy tôi muốn đến ngay nhưng không thể làm vậy được vì sẽ hại đến em. Vậy là tôi chẳng thể gặp em lần cuối trước khi lên xe hoa.
Tôi có nhắn tin với em để hỏi tại sao. Em chỉ nói do thấy tôi và em có nhiều điểm khác biệt như em thích son phấn, tôi hay chê em ăn mặc, tôi ít nhắn tin cho em, không quan tâm em. Nhưng em đã hiểu sai, tôi không thích em son phấn quá nhiều vì nó cũng độc hại chứ không cấm em. Còn chuyện em ăn mặc tôi chẳng bảo gì vì mọi cái đều bình thường trừ lần gặp đầu tiên. Chỉ là em gầy nên tôi bảo ăn nhiều cho béo. Tôi ít nhắn tin vì từ khi yêu chúng tôi cũng không nhắn nhiều, em gần như chẳng nhắn tin, tôi nghĩ em không thích. Cái đó cũng không quan trọng lắm, vì yêu nhau đâu phải vì điều ấy.
Video đang HOT
Lúc này tôi chỉ nghĩ đến em dù em đang bên người khác. Nhiều khi nghĩ ích kỷ, mong em không thấy hạnh phúc hay vì điều gì đó mà quay lại với tôi. Lúc đó tôi nhất định sẽ đón em trở lại và lấy em. Tôi có gọi cho người bạn làm bác sĩ tâm lý tư vấn. Bạn bảo tôi chắc là thằng đàn ông đặc biệt còn lại duy nhất trên hành tinh này. Vì nếu là bạn tôi nếu bị như vậy sẽ rất giận, coi thường người như thế, vì mới thời gian ngắn trước vẫn còn bên nhau, giờ còn mong chờ cô ấy quay trở lại với mình khi bị đối xử như vậy. Bạn tôi hay ai đi chăng nữa cũng không làm được vậy, mà còn dại dột chỉ yêu một người rồi không tìm hiểu thêm người khác.
Với tôi thì dù em đã lấy chồng và sau này có ra sao, trước đây có thế nào tôi vẫn đón em trở về nếu tôi chưa lấy vợ. Mỗi lần nhìn em ốm mà xót lắm nhưng chẳng nói ra điều đó bởi tôi vốn ít nói, chỉ quan tâm lặng lẽ. Giờ đây tâm trạng tôi rối bời, không biết phải sao nữa. Xin mọi người cho lời khuyên.
Theo VNE
Sau 5 năm biệt tích, vợ sề tái xuất với món quà đặc biệt khiến chồng và bồ hóa đá
Mệt mỏi Mai bảo với mẹ chồng: "Anh ấy hết tình cảm với con rồi, có cố níu anh ấy lại thì cũng chỉ được dăm ba bữa rồi anh ấy lại đi thôi". Vậy là họ chia tay, Mai ra đi và xin mang 2 con đi theo cô không muốn chia tách tình cảm của chúng.
Hùng quyết định ly hôn với vợ sau 2 tháng quen và cặp với Khánh - cô nhân viên lễ tân nóng bỏng ở công ty anh. Cả công ty biết chuyện Khánh giật chồng người nhưng cô ta vẫn nhơn nhơn chẳng ngại ngùng vì bồ của cô đường đường là Phó giám đốc công ty cơ mà. Ai nói vào nói ra cẩn thận không vạ miệng ngay lập tức.
Dạo ấy ai cũng bảo Mai - vợ Hùng hiền quá, giá chị đến công ty làm um lên thì có khi đã giữ được chồng cho mình và giữ được bố cho con. Nhưng thực ra không phải là cô không cố níu chồng mà là vì bồ của chồng hơn đứt cô cái khoản chiều chuộng anh. Mai sinh 2 con, bụng ngấn mỡ rạn da chằng chịt người thì phát phì nên chồng chẳng còn hứng thú nữa.
Cả tuần Hùng chẳng động vào vợ lần nào, chỉ khi rượu sau anh mới bắt đầu giày vò thân xác Mai. Một đêm mấy lần khiến Mai kiệt sức không muốn nhấc mình lên nữa. Thấy thế thì Hùng buông lời trách móc: "Cô làm &'chuyện ấy' với chồng mà sao cứ nằm ì ra như thế, chẳng bù cho cô ấy tôi chỉ có việc nằm mà hưởng thôi".
"Cô làm &'chuyện ấy' với chồng mà sao cứ nằm ì ra như thế, chẳng bù cho cô ấy tôi chỉ có việc nằm mà hưởng thôi". (Ảnh minh họa)
Mệt mỏi Mai bảo với mẹ chồng: "Anh ấy hết tình cảm với con rồi, có cố níu anh ấy lại thì cũng chỉ được dăm ba bữa rồi anh ấy lại đi thôi". Vậy là họ chia tay, Mai ra đi và xin mang 2 con đi theo cô không muốn chia tách tình cảm của chúng. Hùng cũng không muốn con cái làm vướng bận nên đồng ý và hàng tháng sẽ chu cấp tiền cho vợ cũ nuôi con.
Vợ con ra đi, Hùng đưa luôn Khánh về nhà. Khánh nghiễm nhiên trở thành bà chủ trong căn biệt thự 2 mặt phố, ngày ngày được xe sang đón rước. Cô cũng nghỉ luôn ở công ty chỉ ở nhà chơi bời và tụ tập bạn bè.
Hùng muốn gửi tiền cho con nhưng không thể tìm được địa chỉ của Mai vì khi đó Mai đã đưa con đến thành phố khác, cắt đứt liên lạc với mọi người. Mai khi đó chỉ biết cật lực lao vào kiếm tiền chứ cũng chẳng nghĩ tới việc đến xin xỏ hay đòi hỏi gì ở chồng.
Số cô cũng khá may mắn khi xin được vào làm kế toán cho một công ty nước ngoài. Ông giám đốc người Nhật rất tốt và rất quý Mai và còn có cảm tình đặc biệt với cô nữa. Làm được gần 3 năm ông ấy chủ động ngỏ lời với Mai, cô cứ nghĩ mình đang mơ. Nhưng rồi khi biết lời tỏ tình kia là thật thì Mai đã không dám nhận, cô là gái đã có chồng lại 2 con. Có lẽ ông ấy thương hại cô nên mới thế, với lại người như ông ấy thiếu gì các cô gái trẻ đẹp vây quanh.
Thế nhưng mặc Mai từ chối, người đó vẫn dành những tình cảm đặc biệt cho cô, thường xuyên đến nhà cô chơi và 2 con cô rất quý ông ấy. Mấy tháng trôi qua Mai cũng bắt đầu có cảm tình lại với vị giám đốc người Nhật, cô đã định chủ nhật đó sẽ mời ông về nhà bố mẹ mình chơi. Thế nhưng một chuyện không ngờ xảy đến...
Sáng thứ 6 đến công ty, thấy mọi người đang nháo nhào hỏi giám đốc đâu. Nhiều chuyện cần giải quyết mà liên lạc với ông không được. Mai cũng lo lắng vô cùng, tối qua cô không liên lạc được với ông, cứ nghĩ ông tiếp đối tác nên bận. Mãi 30 phút sau, phó giám đốc người Việt đến thì tất cả mới vỡ lẽ. "Giám đốc phải về nước gấp trong đêm qua để giải quyết việc gia đình. Giờ mọi việc trong công ty tạm thời do tôi quản lý".
Ông ấy đi mà không nói với Mai một lời nào. Chị trưởng phòng kế toán lại xì xào bảo nghe nói vợ ông ấy bắt về khiến lòng Mai rồi bời. Chính cô đã quên mất cái việc tìm hiểu về đời tư của ông ấy, cô đã từng bị người thứ 3 cướp chồng nên cô chẳng muốn làm kẻ thứ 3.
5 tháng liền cô và ông không liên lạc gì với nhau cả. Mai đã định chuyển công ty vì không muốn vương vấn gì ở đây nữa thì một ngày bất ngờ ông lại xuất hiện trước mặt cô. Hôm ấy Mai vừa đi làm về:
- Ông...
- Xin lỗi, tôi xuống máy bay là đến đây ngay... Tôi đã ly hôn với vợ xong rồi... Tôi muốn được ở bên chăm sóc mẹ con em.
Xin lỗi, tôi xuống máy bay là đến đây ngay... Tôi đã ly hôn với vợ xong rồi... (Ảnh minh họa)
Mai không tin ở tai mình, có lẽ nào đây lại là sự thật. Lúc đó cô mới biết vợ chồng ông đã ly thân từ lâu vì vợ ông theo người đàn ông khác. Ông chán nản nên ông đã sang chi nhánh ở Việt Nam làm việc. Giờ vợ ông muốn ly hôn để được cưới người đàn ông đó nên gọi ông về giải quyết.
Mấy tháng sau họ chính thức trở thành vợ chồng. Mai và các con được đón về căn hộ cao cấp sinh sống. Lúc ấy cô cũng mới biết chồng cũ đã mất chức Phó giám đốc vì bị nhân viên tố cáo tham ô, lợi dụng công quỹ. Cô bồ vẫn ở bên anh ta nhưng xem ra họ không hạnh phúc vì cô ta không muốn sinh con cho anh.
Một lần cùng chồng người Nhật đưa con đi chơi (lúc này Mai đã đang có bầu con trai với chống mới), Mai bảo ông đi ngang về con đường qua nhà cũ của mình. Thấy căn nhà 2 mặt tiền của cô đóng cửa treo biển rao bán, có lẽ bước đường cùng nên chồng cũ của cô mới phải làm thế này. Cô chỉ chồng ý muốn mua, ông liền đỗ xe ngay.
Sau cú điện thoại chừng 15 phút một chiếc ô tô chạy đến, xe của chồng cũ Mai. 5 năm rồi vẫn cái xe ấy. Chỉ 5 phút trao đổi chồng cũ của Mai đã đồng ý bán nhà ngay. Lúc này Mai mới dắt 2 đứa con bước xuống xe.
Nhìn thấy cô vợ sề ngày nào cùng con mình đứng bên người đàn ông Nhật giàu có cùng chiếc xe siêu sang họ như hóa đá. "Rất vui vì chúng ta lại gặp nhau, con tôi lại có thể trở về sống trong căn nhà quen thuộc của chúng rồi".
Đây có lẽ là món quà bất ngờ nhất mà cô dành cho chồng ngày gặp lại. Đời không như mơ, Mai thấy mình đã đúng khi ngày đó quyết tâm rời khỏi cuộc đời người chồng bạc bẽo ấy.
Theo Một Thế Giới
Nghẹn đắng khi biết lý do chồng bỏ cơm vợ nấu và không muốn chung giường Thế nhưng về nhà đợi mãi mà vẫn không thấy chồng đâu, tới khi gọi điện cho anh Hoài mới biết chồng cô đang ăn cơm ở nhà mẹ đẻ anh. Thì ra... Cưới nhau gần 2 năm Hoài mới có thai. Cơ thể cô bình thường rất khỏe mạnh, từ nhỏ đến giờ chưa hề phải đi viện lần nào, cùng lắm...