“Cái mặt đã xấu thì ai còn muốn khám phá tâm hồn chứ?”
Sài Gòn mùa gió chướng, ngước lên trời chỉ thấy một màu tro ảm đạm. Bước thật chậm, đi mà chẳng biết muốn về đâu, cảm thấy cuộc đời đối xử quá tệ bạc với mình. Dù xấu xí nhưng tôi cũng muốn được như bao cô gái khác, được nếm trải những dư vị ấm áp của một tình yêu ngọt ngào.
Tôi sinh ra là một người con gái với ngoại hình xấu. Có lẽ vì vậy mà tình yêu của tôi cũng chẳng hề may mắn như chính vẻ ngoài của mình. Bốn năm đại học trôi qua, các bạn gái trong lớp luôn được nhiều vệ tinh vây quanh theo đuổi, còn tôi đến cái liếc mắt tình tứ còn chẳng thấy, nói gì là tình yêu.
“Cái mặt đã xấu thì ai còn muốn khám phá tâm hồn chứ, Xấu mà còn đòi trèo cao”
Ba mươi, cái tuổi khi người ta đã yên bề gia thất, cái tuổi mà ít ra cũng có vài ba mối tình vắt vai, tôi lại chìm trong cái vòng vây của sự xấu xí không biết tình yêu là gì. Có vài lần nghe đồng nghiệp khúc khích bảo với nhau rằng: “đàn ông dù thế nào cũng nhìn nhan sắc mà chọn người yêu thôi”, ” xấu như thế ai mà thèm yêu”, ” nhìn thôi đã xấu rồi, yêu đương gì nổi”…
Người ta nói không có phụ nữ xấu chỉ có phụ nữ không biết làm đẹp. Tôi tự ti về bản thân mình, rồi cố gắng thay đổi kiểu tóc, cách ăn mặc và cả trang điểm nhưng trong mắt họ tôi vẫn là con vịt xấu xí chẳng bao giờ hóa thành thiên nga.
Có lần lấy hết can đảm tôi bày tỏ tình cảm của mình với một nhân viên công ty đối tác bằng tấm lòng chân thành nhất. Cuộc sống sẽ thay đổi với con vịt xấu xí này như tôi chứ? À! Câu nó nhận được vẫn vậy “Cái mặt đã xấu thì ai còn muốn khám phá tâm hồn chứ, Xấu mà còn đòi trèo cao”.
Những ngày nghỉ, chạy loanh quanh thành phố, ánh mắt tôi dán vào những cặp tình nhân kia. Họ nắm tay, trò chuyện, cùng nhau dạo phố, cùng nhau đi ăn… trông thật hạnh phúc. Tôi cứ mải miết trên con đường chưa bao giờ thấy mặt trời, chẳng tìm nổi chỗ nào bấu víu cho một trái tim lạc điệu cứ lơ lửng trôi, không chốn về.
Video đang HOT
Tôi giật mình đối diện với chính bản thân, cố vùng vẫy trong cái bẫy chéo ngoe của cuộc đời. Tôi cảm thấy sợ hãi khi chứng kiến hạnh phúc của quá nhiều người mà ngóng mãi không thấy hạnh phúc của chính mình. Rồi tôi chợt nhận ra tình yêu đối với mình là một thứ xa xỉ chưa bao giờ được giao bán giữa chốn hoang mạc khát khô sự đồng cảm và yêu thương.
Những giấc mơ cứ nối nhau thành chuỗi trí nhớ lệch lạc, đâu đó trong giấc mơ nghe ngọt ngào hương vị hạnh phúc. Bỗng đột ngột tỉnh giấc, tôi cố nhắm mắt thật chặt và thật sâu, vùi đầu vào cơn mơ mà gào thét với mộng mị tại sao đó không phải là sự thật.
Những giấc mơ ấy như một mảng hoài niệm, thấy lòng mình bỗng được vỗ về bởi kí ức đó. Cuộc sống trắc trở là thế, tìm đâu chút tình yêu ấm áp cho một gái xấu như tôi?
Theo Afamily
Đừng mang thân thể đổi lấy tình yêu
Mẹ tôi dạy tôi về tình dục, cho đứa con gái sắp 18, sắp trở thành phụ nữ.
ảnh minh họa
Mẹ tôi nói, trong tình yêu, chẳng có ranh giới hoàn toàn nào cho việc đúng hay sai, cứ làm gì con cảm thấy hạnh phúc, nhưng, đừng vì hạnh phúc tức thời, mà tự mình làm mình tổn thương cả đời.
Thiên hạ rất ồn ào, nhưng nói một đỗi mỏi miệng sẽ im lặng, sẽ lãng quên. Không cần vì ai mà tự làm khổ mình. Thế nhưng, mỗi ngày đối diện với chính mình mới thật sự khổ sở. Cuộc sống mỏi mệt, tình yêu mỏi mệt, nên đừng để đêm xuống, chui vào chăn cũng phải khóc rưng rức. Hãy tự trọng.
Không cần quá coi trọng trinh tiết, nó quá mong manh để chứa đựng giá trị của con. Quá coi trọng chỉ khiến con nặng nề, mệt mỏi, thậm chí phát hoảng nếu có sự cố nào xảy ra. Chỉ cần coi trọng cảm giác của con, niềm tin của con, và tình yêu của con là đủ.
Dù sao chăng nữa, hãy khôn ngoan.
Lí trí hẹp hòi hơn trái tim rất nhiều. Khi con yêu một người, lí trí gần như bị lu mờ và đè bẹp bởi tình cảm. Nhưng nếu có việc gì đó khiến con cảm thấy lưỡng lự, tức là thứ lí trí yếu ớt kia đã cảm nhận được gì đó, tới nỗi, nó phải phát đi một tín hiệu khiến cho con phân vân lựa chọn, lúc đó, hãy dừng lại, để sau.
Người đàn ông tốt không làm con khỏ xử và bất an, không bắt con lựa chọn và khổ đau, anh ta muốn con thoải mái, và trao cho con cảm giác yên bình.
Nuôi nấng một đứa trẻ không thể chỉ cần một túp lều tranh và trái tim nhỏ, con cần một căn nhà và chiếc nôi, đồ chơi và sữa bột, cần cả tiền mua thuốc, cần hàng nghìn thứ, cần cả một người đàn ông cùng con dạy đứa trẻ lớn lên. Tất cả những cái đó, đòi hỏi con phải trưởng thành, tự lập trước đã.
Đừng đổ lỗi cho ai, đừng oán trách tình yêu không đẹp. Cuộc đời sinh ra con người với tất cả ham muốn và ích kỉ đã thành bản chất, nếu ai đó làm con đau, thì hoặc là con đã cử xử không khôn ngoan, hoặc là con đã không chọn đúng người để tin tưởng. Anh ta sẽ không thể làm con đau, nếu con không gật đầu.
Đàn ông không suy nghĩ giống phụ nữ. Cho một người hết tất cả những gì con có, không có nghĩa là họ sẽ trân trọng con cả đời, mà họ sẽ không còn cần bất kì thứ gì từ con nữa.
Đàn ông không suy nghĩ giống phụ nữ. Cho một người hết tất cả những gì con có, không có nghĩa là họ sẽ trân trọng con cả đời, mà họ sẽ không còn cần bất kì thứ gì từ con nữa. Ảnh minh hoạ
Đừng mang thân thể để dụ dỗ một người, vì rồi sẽ có kẻ mang thân thể cô ta dụ dỗ người con thương, và con sẽ chẳng có tư cách đi đòi công bằng. Cũng đừng mang thân thể để níu kéo một người, vì con sẽ mau chóng già đi, tuổi xuân tàn phai nhanh hơn thứ hạnh phúc ảo tưởng ngắn ngủi được xây nên từ nó.
Bị bỏ rơi không phải là cảm giác tồi tệ nhất thế gian. Cứ bị ràng buộc với một kẻ mà mỗi ngày con đều chán đi mới thật sự là đáng sợ. Bị bỏ rơi, thì ít ra, cũng đã kết thúc những điều không còn xứng đáng với mình nữa.
Hãy tin rằng, người yêu con, luôn có nhiều hơn một người. Người con yêu, cũng luôn có nhiều hơn một người. Dù con có nghi ngờ hay không, thời gian vẫn luôn nắm giữ sức mạnh của nó.
Và nếu như, nếu như có bất kì sự cố nào xảy ra, vượt ra cả ngoài sức chịu đựng của con, nếu có nỗi đau đớn nào con không thể đối mặt, nếu người đàn ông con yêu trốn tránh con, ba con đòi đuổi con ra khỏi nhà, họ hàng dè bỉu con, bạn bè khinh thường,và cả thế giới quay lưng với con, cho dù có ra sao đi chăng nữa, thì, tuyệt đối, dứt khoát, phải nhớ rằng, mẹ sẽ không bao giờ ngoảnh mặt, không bao giờ bỏ rơi con. Mẹ ở đây, để cam chịu, giải quyết, đấu tranh, bênh vực, và làm tất cả, để bảo vệ con.
Hãy nói với mẹ, dù là chuyện gì đi nữa, chỉ cần nói với mẹ!
Theo VNE
Tôi "sốc nặng " khi đọc quyển sổ khám bệnh của vợ Điều khiến tôi đau đớn hơn cả là không biết mình đã bị phản bội từ khi nào và liệu hai đứa con có phải là sản phẩm của tôi hay không nữa. Tôi và L. quen nhau trong bữa tiệc sinh nhật của một người bạn. L. (vợ tôi bây giờ) là giáo viên cấp 1. Cô ấy không xinh nhưng tôi...