“Cái loại như là cô qua tay tôi nhiều rồi..”
Tôi năm nay 36 tuổi, đã từng qua hai đời chồng và có 3 cậu con trai rất thông minh, ngoan ngoãn.
Tôi kết hôn lần đầu tiên vào năm 2000, được một năm sau thì tôi sinh đứa con đầu lòng. Cuộc sống gia đình lúc đó gặp rất nhiều khó khăn, con thì còn nhỏ, còn ông chồng lại thường xuyên đánh đập tôi rất dã man. Kinh tế gia đình tôi ngày ấy đều một mình mẹ tôi lo toan cho hết, còn chồng tôi chỉ biết ăn bám, nhậu nhẹt và khi say xỉn thì về nhà đánh vợ con không thương tiếc.
Lần cuối cùng anh ta đánh tôi là đúng vào ngày rằm tháng bảy. Vì quá đau đớn, tủi nhục, tôi đã bế con về nhà mẹ đẻ sống, không cho anh ta thêm một cơ hội để hành hạ thể xác tôi nữa.
Tôi thấy nhục nhã ê chề…
Về nhà được một thời gian thì tôi phát hiện ra mình đặc biệt có tình cảm với anh hàng xóm. Anh hơn tôi 2 tuổi, đã có một đời vợ nhưng vì trước khi cưới, vợ anh đã có bầu với người khác mà anh không hề hay biết. Khi sinh con xong, vì áp lực gia đình, anh đã đưa vợ về trả lại cho gia đình cô ấy.
Chúng tôi yêu nhau được hơn một năm thì anh bảo đón tôi về nhà anh ở. Lúc đó, tôi đã có bầu với anh được 5 tháng. Hai năm sau đó, tôi lại sinh cho anh thêm một cậu con trai nữa. Vậy là hiện tại tôi đã có ba cậu con trai.
Video đang HOT
Cuộc sống cứ như vậy trôi đi, nhiều khi tôi cứ ngộ nhận rằng, mình là người phụ nữ hạnh phúc. Nhưng khi nhìn vào hoàn cảnh những gia đình khác, tôi mới biết bản thân mình đã phải chịu đựng quá nhiều thiệt thòi.
Khi tôi sinh cho anh hai đứa con, anh cũng giặt giũ, cơm nước giúp tôi trong suốt một tháng đầu, còn tất cả về sau này, anh không hề quan tâm đến con cái. Mọi việc từ ăn uống, tắm giặt, vệ sinh của con, anh cũng không hề bận tâm.
Từ 3 năm trở lại đây, anh đã trở thành một kẻ nghiện rượu nặng. Nếu không có rượu thì hai tay anh lúc nào cũng run lẩy bẩy. Anh thường túm tóc tôi, đánh đấm tôi trước mặt các con mà không cần có lý do. Và cũng trong cơn say, anh đập phá đồ đạc, xe máy trong nhà. Anh xúc phạm, chửi rủa tôi một cách thậm tệ: “Cái loại như cô qua tay tôi nhiều rồi”.
Càng sống với anh, tôi càng cảm thấy thất vọng về anh hơn. Sau mỗi lần đánh đập và xúc phạm tôi, khi tỉnh rượu anh lại xin lỗi và mong tôi tha thứ. Cứ như thế, tôi đã tha thứ cho anh không biết bao nhiêu lần nhưng anh vẫn không hề thay đổi. Mấy tháng nay, chúng tôi không hề làm “chuyện ấy” với nhau vì tôi thực sự không có cảm giác gì với anh cả. Tôi đã viết đơn ly hôn và anh cũng đã ký.
Giờ đây, mọi thủ tục ly hôn đã hoàn tất nhưng anh vẫn năn nỉ tôi suy nghĩ lại. Anh bảo rằng: “Anh vẫn còn yêu em rất nhiều. Mong em cho anh cơ hội để làm lại từ đầu”. Thật sự tôi không còn yêu anh như trước nữa nhưng khi nghe anh nói vậy, tôi cũng mềm lòng và muốn quay về với anh để lo cho cuộc sống của ba đứa con sau này.
Nếu tôi ra tòa thì ba đứa con của tôi sẽ theo tôi hết, còn anh vẫn sống một mình với cuộc sống suốt ngày chìm trong bia rượu, say xỉn.
Các bạn ạ! Tôi thực sự không biết phải làm sao bây giờ nữa? Cứ nghĩ đến cảnh phải sống và lo cho ba đứa con được ăn học đàng hoàng, tôi cảm thấy rất lo sợ. Nhưng nếu quay lại thì tôi lại phải chấp nhận với những đòn roi đau đớn, những lời nhiếc mắng, sỉ vả thậm tệ của anh.
Theo ĐSPL
Chồng đã chửi tôi là 'đồ ăn hại'
Bi kịch gia đình xuất phát nhiều từ chuyện: ngoại tình, kinh tế. Chồng tôi không ngoại tình, trăng hoa nhưng cái tội của anh lại là... giỏi kiếm tiền.
Anh nói tôi chỉ ăn bám, tiêu tiền của anh (Ảnh minh họa)
Đôi khi chuyện giỏi kiếm tiền cũng là tội, đơn giản bởi vợ anh không thể kiếm được tiền nhiều như anh, vợ anh chỉ là người phụ nữ ăn bám, ít ra trong mắt anh là vậy.
Tôi vốn là một kế toán, ngày mới lấy nhau, lương của tôi cũng được gần chục triệu. Nói chung là đủ chi tiêu cho gia đình, sinh hoạt cả nhà. Còn anh, tiền làm ra để sắm sửa và khi đã sắm đủ rồi thì dành dụm lại, có việc cần dùng tới thì tiêu. Tôi luôn là người giữ số tiền ấy, tháng tôi chỉ đưa cho anh vài triệu tiêu vặt mà thôi.
Ngày tôi sinh con, vì bận rộn và sức khỏe không tốt, tôi nghỉ làm ở nhà chăm con. Những ngày tháng ấy, tôi tiêu bằng số tiền tiết kiệm của chồng. Với tôi, đó là chuyện đương nhiên, tất lẽ dĩ ngẫu. Nhưng có vẻ chồng tôi không cho là thế.
Chỉ được vài tháng đầu là chồng còn vui vẻ, thoải mái khi vợ tiêu tiền. Còn vài tháng sau, chồng bắt đầu tỏ thái độ nhất là sau khi tôi hết thời gian ở cữ. Chồng bắt đầu nói tôi đi làm, vì ở nhà mãi ỳ người, lại béo bì, xấu xí. Nhưng con thơ cái quấn, tôi dù muốn dứt ra cũng không được. Bà nội thì tuổi cao, không chăm được cháu. Có khi cháu khóc đòi ăn, bà không biết xử lý thế nào.
Chồng nói, để chồng thuê osin giúp việc, còn tôi thì cứ đi làm kiếm tiền. Tôi không chịu, thật ra, không phải tôi lười mà vì tôi muốn 1-2 năm, chăm con cho cứng cáp rồi mới giao cho người giúp việc, chứ bây giờ, giao ngay thì khó, với lại thế thì tôi lo lắng lắm.
Vậy mà chồng tôi từ ngày đó sinh khó chịu với tôi. Lúc nào anh cũng bảo tôi chỉ biết tiêu tiền. Đến những thứ cơ bản cần sắm cho con, anh cũng nói tôi hoang phí. Từ ngày sinh con, tôi béo ú nên cần thay toàn bộ quần áo, anh nói tôi ở nhà làm gì mà phải sắm sửa. Anh có vẻ khó chịu vô cùng.
Đến những thứ cơ bản cần sắm cho con, anh cũng nói tôi hoang phí. (ảnh minh họa)
Bắt đầu, anh bảo tôi phải liệt kê số tiền tiết kiệm còn lại và ghi ra những thứ đã chi tiêu trong tháng, chi li từng tí một. Anh không muốn tôi ăn không ngồi rồi để tiêu tiền của anh như thế. Vì bố mẹ tôi ở quê nghèo nên anh còn sợ tôi sẽ mang về cho bố mẹ tiêu. Tôi đau khổ vô cùng.
Thật ra, công việc của tôi chỉ là làm công ty tư nhân nên lúc nào con cái cứng cáp đi làm cũng được. Chứ không bắt buộc phải hết kì ở cữ thì đi. Anh đâu có hiểu chẳng ai chăm con bằng mẹ. Tiền thuê osin cũng bằng tiền để tôi tiêu pha hàng tháng, vậy mà anh chắt bóp, ki bo, khó chịu với tôi. Tôi buồn vô cùng. Hơn nữa, sự sỉ nhục lớn nhất là anh nói bố mẹ tôi lấy tiền của anh để tiêu. Tôi không ngờ, người chồng tôi yêu thương lại như vậy.
Nhưng ví dụ tôi có lấy tiền tiết kiệm cho bố mẹ, hoặc giúp bố mẹ lúc khó khăn thì đã sao. Bản thân anh là con rể, anh chưa từng có lời nào tốt với bố mẹ, cũng chưa từng giúp bố mẹ được một xu, anh còn nói gì chuyện tôi phải trách nhiệm với gia đình chồng. Tôi nuôi con nhỏ, anh không thương hai mẹ con còn chửi tôi ăn bám. Tôi nói những điều này thì bị anh bạt tai, nói rằng tôi chỉ biết ngửa tay xin tiền anh. Tôi buồn vô cùng, cảm thấy nhục nhã ê chề. Đồng tiền đã làm con người ta thay đổi, ngay cả người mình thương yêu nhất cũng thay lòng. Tôi chán nản, muốn chấm dứt cuộc hôn nhân này.
Theo Eva
Bị con riêng của bạn trai xúc phạm Các bé luôn nghĩ tôi lợi dụng ba nó để không phải trả tiền nhà. Tuy hoàn cảnh rất khó khăn nhưng chưa bao giờ tôi xin hay lợi dụng anh một nghìn. ảnh minh họa Năm nay tôi 27 tuổi, làm nghề kinh doanh tự do, tình cờ đến thuê căn nhà, chính là người tôi quen bây giờ. Mới đầu gặp...