Cái lắc đầu lẳng lặng của chị 10 năm sau mọi người mới hiểu ra
Bạn bè hỏi chị sao mà phải khổ vậy, bao nhiêu anh nhà giàu đang chờ đón đưa sao không chịu một anh cho đỡ cực, chị chỉ lẳng lặng dứt khoát lắc đầu.
Vậy đó, tôi nghĩ đó là tình yêu đích thực! Đơn giản vậy thôi mà không phải ai cũng làm được và ai cũng định nghĩa được!
Ngày xưa chị đẹp lắm, chắc cũng là hoa khôi của cái trường đại học hơn 3000 người, chị là mục tiêu của bao nhiêu anh chàng nhà giàu sẵn sàng trải thảm đỏ, chạy ô tô đến đưa đón chị. Vậy mà chị yêu một chàng trai nhà nghèo, nghèo lắm! Nhà anh ở vùng quê lam lũ đầy sỏi đá nắng gió. Để được lên thành phố học, gia đình phải gom góp, vay mượn đủ nơi. Tài sản của anh chỉ có cái xe đạp, mà cũng không phải là cái xe tròn vẹn, nó là cái xe cũ kỹ cọc cạch mua rẻ lại thiếu điều muốn vứt đi.
Vậy mà chị yêu anh, chị yêu cái sự mộc mạc, yêu tính cách khù khờ mà chân thật của anh, yêu vẻ ngoài lúa lúa, yêu những nỗ lực mà anh vun đắp cho cuộc tình của hai người. Cuộc hẹn hò luôn là những nơi bình dân nhất, là ly nước mía là tô hũ tiếu, là vài cây kem, là những buổi hẹn để tiết kiệm chi phí chị đến phòng trọ nấu cho anh ăn… Mãi sau này bạn bè họ còn nhắc mãi cảnh những trưa nắng, anh cọc cạch chở chị đi học lên con dốc mà người đẫm mồ hôi, chị bảo đó là những tháng ngày hạnh phúc nhất. Rồi ra trường, không quen không biết, không chỗ dựa, anh chỉ nỗ lực bằng chính sức mình mà dần dà leo lên, chị vẫn luôn ở bên, những tháng ngày cực nhọc kham khổ, ăn không dám ăn mặc không dám mặc.
Bạn bè hỏi chị sao mà phải khổ vậy, bao nhiêu anh nhà giàu đang chờ đón đưa sao không chịu một anh cho đỡ cực, chị chỉ lẳng lặng dứt khoát lắc đầu.
Video đang HOT
Gia đình chị cũng ra sức can ngăn, họ hàng đều dè bỉu bảo cả hai như đôi đũa lệch, rồi anh là “đũa mốc” mà đòi “chọc mâm son”. Không có lời chê bai nào mà chị chưa nghe. Có những lúc giận quá mà Cha chị từ mặt không nhìn, Mẹ chị bảo chị chia tay đi, anh nghèo vậy sẽ khiến chị khổ. Nhưng chị chỉ dứt khoát lắc đầu và nói “Con tin anh ấy”
Cái lắc đầu dứt khoát đó 10 năm sau mọi người cũng hiểu ra. Nếu ngày xưa chị mồ hôi nhễ nhại giữa trưa nắng gắt trên chiếc xe đạp cũ thì bây giờ chị ngồi xe 4 bánh có điều hòa mát lạnh, nắng không đụng đến cái móng tay. Nếu ngày xưa cả hai chen chúc trong căn phòng trọ 8m2 lợp tôn để nấu ăn thì giờ nhà anh chị cao rộng, chị chăm con, bao việc trong nhà có người làm lo cả. Anh cần cù 10 năm, khởi nghiệp rồi thành công, yêu vợ thương con hết mình, mỗi lần nói về vợ anh chỉ cười: “Cô ấy là tình yêu duy nhất và trọn vẹn nhất của cả đời tôi!”
Tôi không biết một đời người ta yêu nhau đích thực được bao nhiêu lần? Tôi cũng ko biết phải đòi hỏi người yêu mình phải yêu mình bằng thứ tình yêu như thế nào để gắn cho nó cái mác đích thực. Tôi sợ cái định nghĩa “Đích thực” khiến nhiều cặp đôi hoang mang trên các trang báo rằng nếu anh ấy thật sự yêu bạn thì anh ấy sẽ abcxyz… bao nhiêu cô nàng đọc xong chạnh lòng vì “người yêu tớ chả có những hành động/lời nói như vậy”.
Tình yêu đích thực không phải là thứ vạch ra bấy nhiêu điều đó để rồi đo đếm lại càng không phải là nghĩa vụ để có thể lên danh sách rồi làm. Mà nó là thứ xây dựng bằng tháng bằng năm, bằng nước mắt, bằng những thử thách và những vết thương mà cả hai cùng nhau đi qua, là những lần một người giận một người dẫu không sai vẫn xuống nước, là khi nước mắt của người này là nỗi đau không ngủ được của người kia, là cái gì đó nó vừa thiêng liêng vừa trần tục mà khi bạn đang tìm được nó, bạn sẽ hiểu vì sao bạn chia tay những mối tình cũ hoặc vì sao bạn đã FA bấy nhiêu tháng năm để gặp được họ. Lúc đó bạn chỉ ước gì mình có thể gặp họ sớm hơn trong đời, để ở bên họ nhiều hơn, dù chỉ sớm hơn 1 giây, 1 phút, 1 giờ, 1ngày, 1 tháng…
Theo blogtamsu
Tôi sẽ gửi kết quả xét nghiệm ADN và đơn ly hôn ký sẵn tên đến cho chồng
Tôi bảo anh, ai đến cũng khen con giống bố giống mẹ, sao anh khẳng định vậy khiến con tủi thân. Chồng tôi hừ giọng: "Mũi cao như Tây, da trắng bóc trong khi cả nhà nội toàn ngăm đen... Giống mẹ thì có chứ nét nào giống bố?".
Tôi năm nay mới 26 tuổi, hiện đang làm phiên dịch cho 1 công ty xuất nhập khẩu lớn. Còn chồng tôi 30 đang làm kỹ sư cầu đường. Nếu không có chuyện ghen tuông mù quáng của chồng thì có lẽ giờ này, cuộc sống gia đình nhỏ của tôi đầy ắp tiếng cười và niềm vui bên thành viên mới. Vậy mà, tôi không thể ngờ được, chồng lại có thể xúc phạm mình như thế.
Chúng tôi yêu nhau 2 nằm rồi cưới. Chồng tôi là người cẩn thận, tốt tính, nhưng cục cằn. Vừa cưới xong thì anh xin chuyển sang làm thiết kế chứ không phải thi công nữa nên được ở nhà thường xuyên. Còn tôi cũng may mắn hơn khi sau cưới được thăng lên làm thư ký của giám đốc điều hành. Lên chức đồng nghĩa với việc bận bịu tối ngày, công tác, họp hành liên miên. Nhiều lúc tôi không còn chút thời gian nào cho gia đình nữa.
Vì thế mà chồng tôi càng ngày càng tỏ ra khó chịu. Nhất là khi biết người quản lý trực tiếp của tôi là anh chàng người Pháp, đẹp trai phong độ. Anh tỏ ý ghen tuông mù quáng, nghi ngờ tôi và anh người Pháp kia lăng nhăng ngoài luồng. Không biết bao nhiêu lần vợ chồng tôi bất hòa chỉ vì thói lúc nào cũng sợ mất vợ của chồng. Lúc nào anh cũng nghĩ môi trường thoải mái thì sẽ dễ sinh hư. Chính cái tư tưởng ấy đã giết chết hạnh phúc của gia đình tôi khi mới chỉ bắt đầu.
Mỗi lần về muộn, anh lại cao giọng: "Tiếp Tây có mệt không?". Cái kiểu hỏi móc đó làm tôi khó chịu vô cùng nhưng tôi vẫn chịu nhịn và lờ đi.
Đến khi sinh con, anh ấy cũng chỉ vào 2 lần rồi về như thể người khách tới thăm. Lần 1 thì vào ngó con, rồi cười khểnh đến khó hiểu. (Ảnh minh họa)
Thấy tình hình ngày càng không ổn, tôi bắt đầu muốn chuyển vị trí để có thời gian chăm sóc chồng và sớm sinh con để anh bớt tính ghen tuông. Từ vị trí thư ký ấy, tôi chuyển về phòng hành chính ngày 8 tiếng. Sau khoảng 1 tháng ổn định công việc, tôi may mắn biết mình mang thai, tôi vui lắm và định dành cho chồng 1 bất ngờ lớn vào buổi tối. Tưởng chồng phải vui mừng lắm vậy mà anh chỉ cười nhạt rồi lẳng lặng ăn cơm.
Trong suốt thời gian bầu bí đó, chồng tôi không quan tâm mẹ con tôi là mấy, thái độ của chồng làm tôi tủi thân và không khỏi suy nghĩ : "Cứ làm như con người khác không bằng". Ấy vậy mà đúng là chồng tôi nghĩ vậy thật.
Đến khi sinh con, anh ấy cũng chỉ vào 2 lần rồi về như thể người khách tới thăm. Lần 1 thì vào ngó con, rồi cười khểnh đến khó hiểu. Lần 2 là ngay ngày hôm sau khi tôi vẫn ở viện, anh vào mang theo một tờ đơn ly hôn nói tôi ký vào vì anh khẳng định đó không phải là đứa con của anh. Tôi bảo anh, ai đến cũng khen con giống bố giống mẹ, sao anh khẳng định vậy khiến con tủi thân. Chồng tôi hừ giọng: "Mũi cao như Tây, da trắng bóc trong khi cả nhà nội toàn ngăm đen... Giống mẹ thì có chứ nét nào giống bố?". Anh bỏ lửng rồi đi thẳng.
Tôi định rằng, khi có kết quả đó, tôi sẽ gửi thẳng đến cho anh ta, rồi đưa lại cho anh ta đơn ly hôn anh ta đưa hôm ở viện kèm chữ ký của tôi. (Ảnh minh họa)
Thật nhục nhã vì bị chồng nghi ngờ và nói oang oang trước bao nhiêu người. Tôi không cố gắng giải thích, vì rõ ràng đứa trẻ là con của tôi và chồng. Trông nó cũng không có nét nào gọi là "lai Tây", vậy mà chồng tôi nhìn kiểu gì lại ra như vậy. Tôi xin phép bố mẹ chồng được về nhà ngoại luôn với lý do để bà ngoại cháu tiện chăm sóc vì bà đã nghỉ hưu, còn bà nội vẫn bận đi làm. Trước khi ra viện, tôi không quên làm thủ tục xét nghiệm ADN cho con để chứng minh mình trong sạch.
Tôi định rằng, khi có kết quả đó, tôi sẽ gửi thẳng đến cho anh ta, rồi đưa lại cho anh ta đơn ly hôn anh ta đưa hôm ở viện kèm chữ ký của tôi. Nghĩ mà uất ức quá, rõ ràng là người có trình độ, hiểu biết mà lại ghen tuông mù quáng đến như thế. Đến nỗi còn chối bỏ con thơ và làm vợ bị tổn thương nghiêm trọng khi vừa sinh con được 2 ngày. Lần này tôi cũng quyết ly hôn, để anh phải hối hận vì những gì đã nói, đã làm với hai mẹ con tôi. Tôi làm vậy có đúng không mọi người?
Theo Afamily
Anh cắm sừng lên đầu tôi và nhân tình cùng một lúc Cùng một lúc, anh không chỉ cắm sừng lên đầu tôi, mà còn hứa hẹn viển vông với cô gái đó. Anh gieo hi vọng với cả 2 người phụ nữ. Và rồi lại khiến cả 2 người cùng đau khổ. Chúng tôi đã có một tình yêu rất đẹp, kéo dài từ hồi học phổ thông trung học đến hiện nay. Sau...