Cái kết “viên mãn” nhất dành cho gã đàn ông bội bạc
Mai nhìn vẻ đau khổ của Tuấn cùng những kỉ niệm mà hắn nhắc lại, vẻ mặt chẳng chút biến sắc. Gã đàn ông bội bạc ấy đã không còn ý nghĩa gì với cô từ rất lâu rồi.
Mai đau đớn nhận ra rằng bây giờ cô chẳng còn ý nghĩa gì với Tuấn. (Ảnh minh họa)
Mai và Tuấn cưới nhau khi cả hai đều không có gì trong tay ngoài tình yêu chân thành, sẵn sàng hy sinh vì nhau. Hai người chỉ dừng lại ở cấp bậc nhân viên, còn nếu muốn lên cao hơn, buộc phải có bằng cấp. Vậy là dù khó khăn, vất vả, Mai vẫn quyết tâm muốn Tuấn đi học. Ban đầu Tuấn nhất định không chịu đồng ý vì anh lo sợ mình Mai sẽ không thể gánh vác nổi, nhất là đứa con nhỏ hơn một tuổi cũng cần có bố bên cạnh hàng ngày. Nhưng hy vọng cuộc sống sẽ thay đổi sau khi học xong, Mai và con sẽ được hạnh phúc hơn nên Tuấn đã đồng ý đi học.
Vậy là 4 năm ròng rã người ta chứng kiến cảnh Mai vất vả, đầu tắt mặt tôi chăm con, nuôi chồng đi học. Ai cũng thầm cảm phục nghị lực và sức chịu đựng của người phụ nữ nhỏ bé ấy. Và người ta cũng hy vọng Tuấn sớm ngày trở về, mang lại hạnh phúc cho Mai. Về phần mình, Mai luôn tin tưởng Tuấn sẽ làm nên sự nghiệp.
Rồi 4 năm cũng qua đi, Tuấn trở về, bắt đầu đi làm. Công việc của Tuấn ngày một thuận lợi. Tuấn có ngoại hình ưa nhìn, giao tiếp tốt lại có năng lực làm việc, chẳng mấy chốc đã khiến sếp coi trọng, đồng nghiệp yêu quý. Mai mừng, vì có một người chồng mình giỏi giang như vậy. Nhưng rồi Mai chợt lo sợ bản thân mình không còn xứng đáng với Tuấn nữa.
Rồi chuyện gì đến cũng phải đến, một người đẹp trai, có tài, như Tuấn đã không cưỡng lại được sự cám dỗ xa hoa. Anh có bồ, một cô nàng tiểu thư giàu có. Biết Tuấn đã có gia đình nhưng cô ta vẫn cố tình chèo kéo. Hơn nữa sự vất vả bao năm đã khiến Mai xuống sắc quá nhiều, trong khi cô ả kia lại trẻ trung, nóng bỏng nên Tuấn đã nhanh chóng gục ngã. Đau khổ không để đâu cho hết, nhưng Mai không cam tâm cứ thế mà buông bỏ. Công sức, tâm huyết và cả hi vọng của Mai đều đặt cả vào Tuấn.
Mai đã tìm đến nới ở của cô ả kia, kể cho cô ta nghe câu chuyện của chị và anh, rằng hai người đã cùng nhau trải qua cay đắng như thế nào mới có được ngày hôm nay. Nhưng cô ta chưa kịp lên tiếng thì Tuấn từ trong phòng ngủ của cô ta bước ra đã chỉ thẳng vào mặt Mai mà nói:
- Sao cô lại có thể trơ trẽn đến vậy. Cô thử nhìn lại mình xem, cô có còn xứng đáng với tôi không. Và nhìn lại cô với cô ấy đi, cô không bằng 1 nửa của cô ấy mà dám lên tiếng mặc cả với cô ấy sao. Cô cút đi, đừng có ở đây ngáng chân tôi nữa.
Video đang HOT
Mai đau đớn nhận ra rằng bây giờ cô chẳng còn ý nghĩa gì với Tuấn, có níu kéo thêm thì người đau khổ cũng chỉ là Mai mà thôi. Dù không muốn nhưng Mai vẫn phải ký vào lá đơn ly hôn ấy.
Cuộc đời của Mai rẽ sang một trang mới và Tuấn cũng vậy. Mai nghe đâu Tuấn trở thành ông chủ rất nhanh sau đó, số tiền mở công ty là do cô nhân tình kia trợ cấp. Mai cũng chẳng còn quá quan tâm đến chuyện này nữa, với cô bây giờ chỉ có con và gia đình là quan trọng vì gã đàn ông bội bạc ấy đã không còn tồn tại trong tâm trí cô từ rất lâu rồi. Cuộc sống của cô và con dần đi vào quỹ đạo. Nhờ chăm chỉ và có chí cầu tiến nên Mai được cất nhắc vào vị trí cao hơn, tiền lương nhiều hơn, Mai cũng có đầy điều kiện chăm sóc cho con và bản thân mình.
Không lâu sau, Mai nghe tin Tuấn đã ly dị. Nghe đâu hình như cô vợ mới của gã không chịu được thói trăng hoa lăng nhăng của hắn nên đã đơn phương ly hôn. Giờ nghĩ lại, Mai vẫn không thể hiểu nổi tại sao ngà xưa cô lại có thể cống hiến hết mình cho một gã đàn ông bội bạc như thế. Chợt Mai thấy thất vọng.
5 tháng sau khi Mai biết tin gã ly hôn, Mai đã chết sững khi Tuấn đột ngột gõ cửa nhà Mai. Nhìn sự phờ phạc, mệt mỏi trên khuôn mặt và trang phục có phần luộm thuộm của gã, Mai linh cảm có chuyện chẳng lành đã xảy ra. Khi Tuấn quỳ xuống chân Mai, cầu xin Mai quay lại với gã, Mai cũng đã phần nào hiểu ra được linh cảm của mình là đúng hay sai. Do chơi bời, chác táng, Tuấn không may bị lây căn bệnh thế kỉ. Sự nghiệp tan tành, những cô nàng trước kia vây quanh gã giờ nhìn gã như với con mắt sợ hãi, khinh bỉ. Hắn nói bây giờ hắn chỉ còn biết nhớ đến Mai, nhớ đến người vợ hiền ngày nào của hắn.
Mai nhìn vẻ đau khổ của Tuấn cùng những kỉ niệm mà hắn nhắc lại, vẻ mặt chẳng chút biến sắc. Gã đàn ông bội bạc ấy đã không còn ý nghĩa gì với cô từ rất lâu rồi. Gã lâm vào bước đường ngày hôm nay đều là do hắn tự nguyện chọn, chẳng thể trách được ai. Dám làm thì dám chịu, đây chính là cái kết “viên mãn” nhất dành cho kẻ bội bạc.
Theo blogtamsu
Đàn bà xấu mà được chồng yêu chiều mới giỏi
Chị không đẹp, thậm chí là xấu. Chỉ là, không ai dám nói rằng chị xấu. Ấy vậy mà đàn bà ghen tị với chị, vì không hiểu tại sao, người phụ nữ xấu như thế lại lấy được một anh chồng đẹp trai, có tiền và hơn hết, anh ấy lại hết mực yêu chiều vợ.
Sự chiều chuộng của chồng, người ngoài biết, chị biết, ai cũng biết, và họ cảm thấy bức bối vì mình không được như thế. Thân làm đàn bà, nhiều người còn xinh đẹp gấp trăm lần chị, ấy vậy mà, họ vẫn phải cung phụng chồng, chiều chồng mà còn phải lo giữ chồng bằng chết.
Ai đó hỏi chị tại sao , chị chỉ cười và nói: "Mỗi người có một bí kíp riêng để giữ chồng, để được chồng yêu. Không phải đẹp mới được chồng yêu. Vì nếu anh ấy không yêu tôi thật lòng, đã chẳng bao giờ anh ấy cưới tôi. Tôi không giàu có, vả lại, tiền thì anh ấy thiếu gì. Tôi không xinh đẹp, thế nên, anh ấy thừa sức lấy được những người vợ xinh đẹp gấp nghìn lần tôi. Nhưng anh ấy đã chọn tôi. Và tôi tin tưởng vào tình yêu của anh ấy".
Đúng, người ta tin đó là tình yêu thực sự, không phải là thứ tình yêu vì tiền bạc. Giống như chị giàu mà có một gã đàn ông đẹp trai yêu chị vì của cải. Chị đến với anh khi anh có tiền, còn chị chẳng có gì. Nhưng sự chân thành trong trái tim, sự nhút nhát e ngại sự giàu sang ngay từ ngày đầu hẹn hò, không tham lam của cải, quà cáp, vật chất đã khiến anh nhận ra, chị thực sự yêu anh.
Khi đó chị xấu, nên chị càng không tự tin vào bản thân mình. Mỗi lần anh và chị tiếp xúc với nhau, chị đều nói chuyện vui vẻ. Khả năng nói chuyện thông minh, linh hoạt của chị đã khiến anh cười hết trận này đến trận khác. Chị thú thực, đó là thế mạnh của chị và chị đã nghiên cứu để vận dụng nó một cách đúng lúc, đúng chỗ. Và chính vì vậy, nó giúp chị chinh phục được trái tim anh. Bởi chỉ đi bên chị, anh mới thực sự thấy mình sống vui, sống yêu đời khi phải chịu bao nhiêu áp lực mệt mỏi từ công việc kiếm tiền của mình.
Chị thường xuyên tạo những chuyến dã ngoại cùng gia đình, đi chơi với cả hai bên nội ngoại. Sự gắn kết ấy khiến cho anh không thể nào trở thành người đàn ông tồi. (ảnh minh họa)
Khi anh và chị yêu nhau, chị không vì sự giàu có của anh mà kênh kiệu hay đòi hỏi. Chị không nhận quà đắt tiền, không bắt anh mua này, mua nọ. Chính bản thân anh còn ngạc nhiên hỏi, tại sao. Chị chỉ bảo &'Chúng mình đã yêu và tin tưởng nhau, em hà cớ gì phải nhận những món đắt tiền của anh. Em đâu cần quà cáp cao sang, chỉ cần có anh là được'.
Những lời chị nói đánh đúng tâm ý của anh. Không giống như những cô gái đẹp vây quanh anh chỉ vì tiền. Tình yêu của anh và chị lại càng đơm hoa kết quả. Anh trân trọng chị từ những ngày đó. Rồi sau này, khi hai người cưới nhau, anh càng trân trọng chị hơn vì cách chị đối đãi với anh, đối xử với gia đình chồng.
Sống với chồng là một chuyện, chị còn phải sống với gia đình chồng. Chị chưa từng làm điều gì khiến chồng phiền lòng. Chị là người chu đáo. Bất cứ công việc gì của nhà chồng, chị đều nhất nhanh nhẹn, chịu khó, không nề hà. Bố mẹ chồng có việc gì là chị nhận trách nhiệm ngay. Bố mẹ có hơi bệnh, ốm đau, chị bằng được đưa ông bà lên thành phố khám bệnh rồi chăm sóc chu đáo. Chỉ cần điều đó cũng đủ để chị chiếm được cảm tình của bố mẹ chồng, họ hàng nhà chồng và đặc biệt là chồng chị. Không ai có lời chê bai nào với người con dâu tốt ấy. Chị đã làm đúng, làm tròn trách nhiệm và làm đúng với lương tâm của mình.
Sống với nhau bao nhiêu năm, dù đã có con cái nhưng chị vẫn luôn giữ tấm chân tình ấy. Chị chưa từng o ép chồng, cũng không đòi hỏi gì ở chồng nhiều. Những lời chị nói chỉ là những câu thủ thỉ, tâm sự khi có khó khăn hay có điều gì không hài lòng về chồng. Chị chưa từng to tiếng, quát nạt chồng. Anh có gì sai chị cũng góp ý rõ ràng để anh nhận ra.
Chị thường xuyên tạo những chuyến dã ngoại cùng gia đình, đi chơi với cả hai bên nội ngoại. Sự gắn kết ấy khiến cho anh không thể nào trở thành người đàn ông tồi. Lúc nào vợ cũng khen chồng, đó là bí kíp của chị. Khen ngợi anh tốt bụng, khen ngợi anh chung thủy, khen ngợi anh là người đàn ông mẫu mực của gia đình trước mặt mọi người. Đó là điều khiến anh cảm thấy thích thú và tự hào hơn bao giờ hết.
Chị xấu, nhưng lại được chồng yêu và chiều chuộng. Dù không đòi nhưng thứ gì anh thấy chị thiếu là đều mua cho chị. Đương nhiên, người khác sẽ ghen tị với chị rất nhiều. Chị có thể cho mình một diện mạo mới dù khuôn mặt không xinh xắn cũng đủ để chồng yêu, chồng thích.
Chị vạch cho anh một gia đình hạnh phúc, ấm cúng, con cái đề huề, bố mẹ quây quần. (Ảnh minh họa)
Chị có tài nấu ăn, không có tài cũng phải học. Tình yêu của đàn ông thường đi qua dạ dày. Chị hiểu hơn ai hết, nên chị càng ra sức học các món ăn ngon. Mỗi bữa cơm là một thực đơn khác nhau, hấp dẫn và ngon miệng. Chị khiến anh không thể nào từ bỏ cơm nhà. Những bữa cơm bên cạnh nhau, quây quần, đó là điều hạnh phúc, là điều mà mãi mãi anh trân trọng, không bao giờ quên được. Dù đi đâu, anh cũng sẽ về nhà ăn cơm với vợ con.
Với chuyện chăn gối, chắc chắn chị có bí quyết riêng và có thể, đó là lý do khiến chồng càng ngày càng yêu chị và không bao giờ tơ tưởng đến những người đàn bà đẹp khác.
Chị vạch cho anh một gia đình hạnh phúc, ấm cúng, con cái đề huề, bố mẹ quây quần. Và luôn kể cho anh nghe những câu chuyện ngoại tình , vụng trộm rồi kết quả chẳng đi đến đâu, chỉ là tan nát gia đình. Có lẽ, anh cũng đã quá hiểu những người phụ nữ vây quanh anh chỉ vì tiền nên giờ đây, anh quyết định chọn chị chứ không phải là một người đàn bà khác.
Chuyện ngày sau chưa biết thế nào nhưng chuyện ngày hôm nay là chuyện của chị. Chị thực sự đang hạnh phúc với người chồng hết mực yêu thương và chiều chuộng mình. Đó, vợ xấu lại được chồng yêu.
Theo Blogtamsu
Số phận éo le của một gã trai bao Vốn vẫn ngây thơ cho rằng đối với Hưng, tôi là duy nhất, hóa ra gã đàn ông trăng hoa đó không chỉ có một nhân tình là tôi... Tôi sinh năm 1994, là con trai độc nhất trong một gia đình khá giả ở quê vải - Lục Ngạn, Bắc Giang. Suốt những năm học phổ thông, vì vẻ ngoài có phần...