Cái kết sau 6 năm dài nuôi anh ăn học là câu nói của mẹ anh: ‘Cô có 1 tỷ cho con trai tôi không?’
Em nhận tin xong tức tốc bắt xe về ngay trong đêm để hỏi cho ra nhẽ. 6 năm qua lần nào em về, nhà anh cũng ra tận cửa đón vậy mà giờ em về, ai nấy mặt lạnh băng, không cảm xúc.
Em đã định quên hết mọi chuyện đi, làm lại từ đầu nhưng nỗi đau trong em chưa lúc nào nguôi ngoai cả. 3 tháng qua em như kẻ mất hồn, ăn không buồn ăn, ngủ không thiết ngủ, cảm thấy cuộc sống của mình thật vô nghĩa. 6 năm thanh xuân của em, 6 năm em yêu hết mình, không toan tính như một kẻ ngốc lại chỉ đổi lại 1 câu nói lạnh lùng: “Cô có 1 tỷ cho con trai tôi không?” của mẹ anh.
Em quen anh từ những ngày còn ngồi trên ghế nhà trường. Anh khi đó là người đầu tiên đỗ đại học trong cái xóm nhỏ ấy. Em ngưỡng mộ sự tài giỏi của anh, ngưỡng mộ cả quyết tâm học hành của anh vì n hà anh rất khó khăn. Em thì học hành chẳng giỏi giang gì, tốt nghiệp lớp 12, em lên Hà Nội cùng dì em, kiếm 1 công việc để có tiền gửi về cho gia đình. Thế rồi, một hôm dì em mời anh tới nhà ăn cơm. Từ đó chúng ta thân thiết hơn, anh luôn chủ động nhắn tin cho em hỏi thăm rồi động viên em chịu khó, chăm chỉ. Tình yêu cứ thế len lỏi vào trái tim em từ lúc nào không rõ.
Yêu anh, em có cơ hội hiểu thêm về nhà anh. Bao lâu nay tuy ở chung 1 xóm nhưng vì nhà anh khá khép kín nên mọi người chẳng biết gì nhiều. Hóa ra anh là con của vợ 2 của bố anh (2 người chỉ về sống với nhau không hôn thú) nên bị anh em trong nhà đối xử tệ bạc. Họ bắt anh lên thành phố hàng tháng phải gửi về ít nhất 3 triệu nếu không sẽ nhiếc móc mẹ anh suốt ngày. Anh khóc với em, bảo rằng anh đi làm thêm đến kiệt sức cũng không thể có 3 triệu gửi về hàng tháng được.
(ảnh minh họa)
Video đang HOT
Thương anh nhiều nên em quyết định giúp anh. Em bảo anh đừng lo đến số tiền 3 triệu đó, em sẽ kiếm tiền và gửi về giúp anh, anh chỉ cần tập trung vào chuyện học hành thôi. Anh cảm động lắm, bảo học xong ra trường nhất định sẽ trả lại số tiền đó cho em.
Thế là em bắt đầu lao vào kiếm tiền để vừa nuôi mình vừa nuôi anh. Em nhận đến 2-3 việc cùng lúc, chạy đua với thời gian trong ngày để hoàn thành cho đủ. Ngày nào cũng dậy từ 5 giờ sáng và về nhà khi đồng hồ chạm mốc 12 giờ đêm, em gầy xọp đi. Ròng rã như thế, có những ngày em làm việc quá sức, mũi chảy máu cam, hạ huyết áp, ngất lên ngất xuống nhưng em vẫn quyết tâm làm đến cùng. Hàng tháng gom hết tiền lại, em gửi về cho gia đình 1 khoản, gửi cho gia đình anh 1 khoản, còn lại phần nhỏ em giữ cho bản thân phòng hờ. Có những tháng chỗ tiền nhỏ ấy của em cũng không còn vì anh đột xuất cần tiền thì em cho vay không tính toán. Dì em nhiều khi trách em sao cái gì cũng nói cho người yêu biết, “Phải thằng tử tế thì không sao, thằng đểu nó bòn cho hết rồi chạy đó con à!”, dì em bảo vậy còn em thì vẫn ngốc nghếch tin tưởng anh đến cùng.
Nuôi anh xong 4 năm đại học, em lại nuôi anh tiếp 2 năm thạc sỹ nữa. Anh vừa đi học vừa đi làm nhưng lương tháng chẳng được bao nhiêu, em vẫn là người gửi tiền về cho gia đình anh hàng tháng.
Thế rồi đùng 1 cái, anh nhận được học bổng du học trong 2 năm. Trước ngày anh bay, anh đưa em tới 1 nhà hàng rất sang trọng và trao em chiếc nhẫn đính hôn, hứa chắc chắn khi anh về anh sẽ lấy em.
Nhưng lời hứa ấy của anh không bao giờ thành hiện thực…
Chỉ nửa năm sau em thấy anh bắt đầu ít liên lạc dần, cả tuần anh chẳng buồn gọi điện cho em, chỉ nhắn dăm ba cái tin bảo dạo này anh bận lắm. Em lúc đó vẫn như con ngốc, vẫn cứ gửi tiền về cho gia đình anh đều đặn. Phải đến khi bạn em ở trong quê gọi điện ra báo tin là nhà anh đang rục rịch chuẩn bị sang nước ngoài dự đám cưới của anh em mới giật mình.
Anh sang đó mới nửa năm đã yêu con gái một nhà đại gia, cô gái đó vì si mê anh quá nên đòi cưới gấp, sẵn sàng chi tiền bao cả gia đình anh sang dự đám cưới.
Em nhận tin xong tức tốc bắt xe về ngay trong đêm để hỏi cho ra nhẽ. 6 năm qua lần nào em về, nhà anh cũng ra tận cửa đón vậy mà giờ em về, ai nấy mặt lạnh băng, không cảm xúc. Em cố giữ bình tĩnh, vào nhà chào hỏi tất cả mọi người rồi bắt đầu thưa chuyện. Em cứ nghĩ họ ít ra phải thấy áy náy với em nhưng không, mẹ anh thậm chí còn hồ hởi khoe khoang về cô con dâu giàu có kia. Em cố cắn chặt răng ngăn mình không khóc, em hỏi mẹ anh:
- Thế bác có biết trước khi anh Toàn ra nước ngoài còn hứa hẹn sẽ cưới con không? Anh còn mua nhẫn và đeo vào tay con nữa…
- Thôi, hết tình cảm rồi thì thôi con à.. 6 năm qua thằng Toàn cũng yêu thương, chăm sóc con chu đáo mà.
- Bác.. nửa năm qua anh Toàn có người mới mà con không hề hay biết, bác biết vậy mà vẫn nhận tiền của con gửi về hàng tháng. Bác làm thế mà xem được sao bác? Con thương anh Toàn, thương bác nên 6 năm qua không tính toán chi nhưng bây giờ…
(ảnh minh họa)
- Là cô tự nguyện gửi chứ bọn tôi bắt cô gửi à? – Mẹ anh bất chợt sẵng giọng: Thằng Toàn hay tôi có dí dao vào cổ cô bắt cô gửi tiền về hàng tháng không? Cô làm như 3 triệu của cô to lắm. Thế giờ tôi hỏi cô, cô có 1 tỷ cho con trai tôi không? Vợ tương lai của nó có thể chu cấp cho nó ngần ấy tiền hàng tháng đấy. Cô làm được không? Không được thì biến! Thằng Toàn sắp lấy vợ rồi, cô đừng làm phiền nó nữa, vợ nó biết lại không hay.
Em không kịp nói gì thêm đã bị mẹ anh lôi ra ngoài đuổi đi. Em tức quá, tức đến nỗi không khóc nổi.
Dì em biết chuyện thì về quậy tung nhà họ 1 trận rồi lôi em trở lại Hà Nội. Cũng nhờ dì hàng ngày động viên mà em đỡ đau lòng hơn nhưng em thấy tâm hồn mình đã chết rồi. Dì em bảo nhất định dì sẽ bắt nhà kia nôn tiền ra trả em, không ít thì nhiều. Dì thuê đầu gấu cứ 2-3 buổi lại đến quậy nhà đó. Mẹ anh gọi điện cho em chửi rủa, em không buồn nói lại mà đưa thẳng máy cho dì để dì nói chuyện. Sau 2 tuần thì họ cũng gửi ra cho em 20 triệu. Em nhận tiền xong đưa cả cho dì vì em chẳng thiết gì nữa.
Giờ em chỉ hận, hận không thể bay sang đó giết chết gã đàn ông khốn nạn đó. Kẻ tồi tệ, vô lương tâm như thế không thể có kết cục tốt được. Em tin nhân quả sẽ tới. Em viết những dòng tâm sự này cũng là muốn chia sẻ cho vơi bớt nỗi lòng, để các chị em có lâm vào hoàn cảnh giống em thì sớm tỉnh táo mà nhìn ra được bộ mặt thật những kẻ luôn mồm nói yêu thương nhưng sẵn sàng bỏ rơi mình bất cứ lúc nào. Là phụ nữđã khổ, yêu phải 1 gã đàn ông tệ bạc thì còn khổ hơn gấp ngàn lần.
Theo Phununews