Cái kết quá bẽ bàng của cô gái trót ham chồng giàu
Sau hơn 9 tiếng đau đớn trong phòng sinh, Vân sung sướng ôm con trai trong tay nhưng cô đã lầm…
Xuất thân trong một gia đình bình thường nhưng ngay từ khi lên đại học, Vân đã xác định sẽ chỉ yêu và lấy chồng giàu để có một cuộc sống sung túc sau này.
Vân luôn cố gắng học hành và bỏ ngoài tai mọi lời tán tỉnh của các bạn trai trong trường vì theo cô, họ không đủ &’tầm’ để được yêu Vân.
Vân học rất tốt ngoại ngữ cộng với ngoại hình xinh đẹp sẵn có, mới học năm thứ hai đại học, cô dễ dàng xin vào làm lễ tân ở một công ty nước ngoài.
Rồi ước muốn của Vân cũng thành hiện thực khi cô lọt vào mắt xanh của Duy – giám đốc một công ty máy tính và là đối tác của công ty Vân.
Duy đã 35 tuổi, anh không đẹp trai nhưng lại toát ra sức hút mạnh mẽ của một người đàn ông thành đạt.
Quan trọng hơn, Duy rất có điều kiện kinh tế. Duy sẽ là chỗ dựa vững chắc cho cô sau này. Vân tin chắc thế nên khi Duy ngỏ lời yêu, cô nhanh chóng nhận lời.
Vân dọn khỏi ký túc và chuyển về căn hộ Duy thuê cho. Duy cũng chu cấp cho Vân rất đầy đủ từ quần áo đến tiền bạc, Vân hưởng thụ cuộc sống do Duy mang lại mà không hề suy nghĩ.
Tháng thứ 3 sau khi yêu nhau, Duy dội một tin sét đánh đến tai Vân khi anh thú thật đã có vợ và con gái.
Duy nói với cô, anh với vợ là mối tình đầu của nhau, lấy nhau cũng được gần 10 năm nhưng vợ Duy chỉ sinh cho anh đúng một cô công chúa.
Duy nói, anh rất yêu trẻ con nhưng vợ anh lại không sinh được nữa nên tình cảm ngày càng rạn nứt, giờ mỗi người tự lo cuộc sống riêng, không ai can thiệp vào đời tư của nhau.
Video đang HOT
Duy hứa hẹn với Vân nếu cô đẻ cho anh được một đứa con trai để nối dõi, anh sẽ ly dị vợ để lấy cô.
Sau khi suy nghĩ kỹ càng, Vân xác định bây giờ để tìm được một người thành đạt như Duy mà chưa có vợ quả thật là chuyện rất khó.
Hơn nữa, anh cũng chưa từng yêu cầu cô phải tránh thai nên rất có thể nếu cô mang bầu con trai như lời anh nói, anh sẽ bỏ vợ và cho cô lên làm &’bà cả’.
Để làm cho Vân yên tâm, Duy còn soạn thảo một loạt cam kết nêu rõ quyền lợi mà cô sẽ được hưởng nếu sinh con trai cho anh.
Vân xem qua vài tờ đều thấy có lợi cho bản thân và con, cô quyết định sẽ đánh liều một phen.
Cô lên mạng tìm hiểu đủ mọi phương thuốc và cách thức đẻ con trai. Duy cũng nhiệt tình làm theo mọi yêu cầu của Vân để &’phục vụ’ cho công cuộc tạo thằng cu.
Gần 1 tháng sau, Vân mang thai. Duy cũng hết sức vui mừng, đặc biệt là sau khi biết giới tính thai nhi là con trai, Duy càng cưng Vân lên tận trời.
Vân tin chắc một khi con cô ra đời, cô sẽ không bao giờ bỏ rơi cô nữa. Sau hơn 9 tiếng đau đớn trong phòng sinh, Vân sung sướng ôm con trai trong tay nhưng Vân đã lầm.
Khi con trai Vân còn chưa đầy tháng, một người phụ nữ đã đến nhà của Vân. Chị tự xưng là vợ của Duy, trông chị vẫn còn khá trẻ và đẹp. Chị nhẹ nhàng thông báo với Vân, hôm nay chị đến là để &’thanh lý hợp đồng’.
Trong khi Vân còn đang ngây ngô chưa hiểu gì thì người phụ nữ đã rút từ trong chiếc túi xách đắt tiền ra một tờ giấy.
Ảnh minh họa
Trên tờ giấy ghi rõ là &’Thoả thuận sinh con’. Run run cầm lên xem, mắt Vân như mờ đi. Cô không tin nổi những gì được ghi trên tờ giấy.
Cô không biết mình đã ký những tờ giấy này từ khi nào, có lẽ là trong lúc ký những giấy tờ về quyền lợi mà cô nghĩ sẽ được hưởng nếu sinh con cho Duy.
Thì ra, vợ của Duy không phải không đẻ được, chị ta chỉ sợ &’xuống mã’ nếu sinh thêm con nên không chịu đẻ tiếp.
Thế nên, chị chấp nhận cho chồng ra ngoài tìm &’người đẻ thuê’, miễn là phải &’sạch’ và không mang bệnh về nhà.
Vân chính là &’người đẻ thuê’ mà Duy tìm thấy. Duy đã tìm hiểu rất kỹ về Vân trước khi chọn cô và đương nhiên là dưới sự cho phép của vợ anh.
Chị nói với Vân cứ yên tâm, chị sẽ coi con của Vân như con đẻ và nuôi nó khôn lớn. Căn hộ mà Duy đang thuê sẽ thuộc về cô kèm theo một khoản tiền &’trả công’ xứng đáng.
Nếu Vân không nghe theo, chắc chắn chị và Duy sẽ khiến cô phải trả giá đắt. Vân hét lên và đuổi chị ta ra khỏi nhà. Khi ra đến cửa, chị còn nói theo: &’Cô sẽ phải hối hận’.
Cô lao vào trong phòng thu dọn toàn bộ đồ đạc. Vân ôm chặt lấy con. Vân quyết định sẽ mang con về quê với ông bà.
Đây là điều duy nhất cô nghĩ ra trong lúc này, cô phải thoát khỏi Duy và cả người vợ của anh ta, cô phải rời xa nơi hiểm ác này.
Cô đã sai lầm khi toan tính lấy chồng giàu nhưng cô quyết sẽ không để con mình phải chịu những thiệt thòi mà người mẹ này đã gây ra.
Theo Eva
Mưa đêm
Mưa đổ dồn dập lên mái tôn, nặng nề ôm trọn lấy căn phòng trọ 20 m2. Giấc ngủ tràn tiếng mưa, em giật mình thức dậy. Anh nằm bên ngáy rầm rầm như sấm. Em bỗng ước tai mình điếc đặc.
Tiếng mưa liên miên, giận dữ, tiếng anh ngáy ồn ào, em không sao ngủ được. Em nhớ ngày xưa vẫn ước đêm trời đổ mưa. Mưa ngày cũ lâm thâm, hiền hòa. Giọng anh đầm ấm bên kia đầu dây điện thoại, anh chúc em ngủ ngon. Thế là em chìm vào giấc ngủ an lành, say bí tỉ như người say rượu. Chao ôi ngày xưa em say mưa và say anh!
Thay đổi thời tiết, con gái lại ho lộc khộc. Em ôm con vào lòng, thấy âu lo như ngồi trên đống lửa. Mưa mỗi ngày một nặng hạt, đêm cứ dài lê thê. Thời gian sao cứ như tù đọng, em nóng ruột chờ trời sáng để chạy đi mua thuốc cho con. Em nhớ ngày xưa anh vẫn rủ em ngồi café mưa. Quán vắng, mưa rơi thầm lặng, anh và em tỉ tê đủ thứ. Mình vẽ ra những giấc mơ màu hồng, mình nghĩ về những đứa trẻ xinh xắn nói líu lo vui cửa vui nhà. Sao mà em ngốc thế, sao em chưa từng nghĩ đến lúc mưa gió trở trời, lúc con ốm, em chong mắt thao thức một mình, anh nằm ngáy khò khò, anh cứ như người dưng.
Em bỗng thấy tủi thân, lại nhỏ nhen lục chuyện cũ. Mấy hôm trước em qua nhà ngoại lo đám giỗ. Trước khi đi em đã tỉ mỉ nhắc tối trời mưa anh nhớ thu quần áo không lại bõ công em hì hục giặt giũ suốt buổi sáng. Anh gật gật. Em về, thấy quần áo treo ngoài hiên đã ngấm mưa đêm ướt nhẹp và bẩn thỉu. Chán chẳng buồn nói. Em nhớ anh ngày xưa từng đội mưa đến đón khi em học thêm buổi tối, mưa choán cả lối về, từng gọi điện nhắc em đóng cửa sổ những đêm gió mưa tơi bời. Anh bây giờ bị lây bệnh đãng trí hay là anh nhiễm "vi rút" vô tâm?
Mỗi lần mưa lớn kéo dài, em thấy ruột nóng ran như có ai châm lửa. Mưa thế này không biết bố mẹ ở quê có bị mất vụ hoa màu, nhà có dột thêm đám nào, các em đi học đường có trơn trượt, lầy lội. Mưa thế này khéo mai đường lại ngập. Tắc đường, em đến muộn, sếp lại lấy cớ càm ràm, lại dọa lên dọa xuống cắt lương. Mưa thế này công trình anh đang thi công chắc sẽ chậm tiến độ...
Em nhớ em hồn nhiên của ngày đã qua, đêm đổ mưa rào còn rủ anh chạy xe dưới trời mưa, anh đã chiều em như một bà hoàng. Anh bây giờ nguội lạnh, em cũng thôi chờ mong. Vợ chồng hay cãi cọ, chuyện tiền nong, chuyện bên nội bên ngoại, chuyện con khóc, nhà chật... Nhiều khi mình vào mắt nhau thấy mệt mỏi, rã rời. Em loay hoay tự hỏi "lẽ nào ta đã hết thương?"
Con gái ú ớ nói mơ "mai bố mẹ cho con đi công viên, cho con ăn kẹo mút nha". Em bật cười ngắm khuôn mặt con thơ dại, con lúc nào cũng mơ mộng và ham chơi. Anh trở mình quàng tay ôm cả hai mẹ con. Em lặng nhìn anh thật lâu, thảng thốt nhận ra anh mỗi ngày một gầy rộc, mặt già đi cả chục tuổi. Nỗi lo cơm áo gạo tiền, trách nhiệm đỡ đần bố mẹ đổ hết lên vai anh. Anh vẫn là anh, lặng lẽ yêu thương và làm lụng, chỉ là gánh nặng quá nên nhiều khi anh vô tâm, cục mịch. Em chợt hiểu "ngoài vòng tay anh là bão tố".
Theo VNE
Những mùa hạ cũ Mùa hạ đang bước khẽ khàng, thả những tia nắng đủ trong đủ vàng lên con đường dài ngun ngút. Cơn gió Lào mang hình hài quen thuộc, quét bỏng rát xào xạc trên những tàng cây. Có lẽ, mình là người luôn hoài niệm, khi quay về nhìn lại tháng năm thấy cái gì đã thành xưa cũ cũng đẹp đẽ và...