Cái kết không tưởng của việc sống thử cùng người yêu
Tôi không cổ vũ sống thử, nhưng nếu bạn muốn thử thì đó cũng không phải là điều xấu…Gửi tác giả “Người yêu bảo cứ sống thử 1 năm, thấy hợp mọi mặt thì quyết định cưới không phải hối tiếc”. Có thể nhiều người sẽ phản bác ý kiến của bạn nhưng tôi thì đồng ý. Không phải sống thử lúc nào cũng là xấu, quan trọng là thái độ và tình cảm của những người trong cuộc thôi.
ảnh minh họa
Ngay từ lần đầu tiên vào thành phố học, tôi đã được mẹ và nhiều người nhắc nhở liên tục chuyện tình yêu, phải “giữ mình”. Ai cũng bảo tôi không được yêu, sống thử thì càng không. Mẹ tôi vạch ra hàng loạt tác hại của sống thử: Bị người yêu coi thường, phá thai, sau này khó có chồng tốt. Chốt lại là sống thử chẳng có mặt nào lợi cả. Ngày đó tôi cũng cho là như thế nên tự thề sẽ không yêu và không bao giờ sống thử dù với bất cứ lý do nào.
Năm nhất sống ở kí túc xá thì có một cô bạn cùng phòng tôi chuyển ra ngoài sống thử với người yêu. Chẳng bao lâu thì nghe chuyện cô bạn ấy bị người yêu đánh và đã chia tay. Vì thế tôi càng kịch liệt phản đối chuyện sống thử như thể đó là lối sống bê tha, trụy lạc của giới trẻ.
Thế mà cũng có ngày tôi làm chuyện đó với người yêu và cũng là chồng tôi hiện tại. Lần đầu tiên anh ấy đề cập chuyện sống thử, tôi đã tát anh ấy hai cái cháy má kèm lời tuyên bố sẽ chia tay.
Nhưng tình đầu khó quên, chúng tôi lại quay về bên nhau. Lần thứ 2 anh ấy đề nghị, tôi đã bắt đầu suy nghĩ. Và anh ấy cứ thuyết phục dần khiến tôi xiêu lòng. Bởi tôi nghĩ: Sống thử biết đâu là cách tốt nhất để đánh giá đúng người yêu mình, nếu tốt thì tiến tới còn không thì chẳng luyến tiếc gì nữa.
Chúng tôi chuyển về sống chung trong một căn phòng trọ rộng chưa tới 20m2. Hàng ngày người yêu chở tôi đi học và trưa cùng nhau đi chợ, nấu ăn. Thời gian đầu đúng là thiên đường khi được sống bên cạnh người mình yêu thương suốt ngày. Nhưng sau đó thì chúng tôi liên tục phát hiện ra những điểm xấu của nhau. Chúng tôi bắt đầu xảy ra xung đột liên tục xoay quanh những chuyện nhỏ nhặt.
Tôi chán nản khi người yêu mình quá lười biếng. Sống chung, cùng đi học nhưng mọi việc nhà đều do tôi đảm nhiệm. Cả tháng anh ấy chỉ quét nhà được vài lần là cao. Người yêu tôi thì bực tức mỗi khi nghe tiếng càm ràm không ngớt của tôi. Chưa kể đến chuyện chúng tôi phải chia nhau tiền nhà, tiền ăn, tiền học phí khi vẫn đang “ăn bám” bố mẹ. Bất đồng quá nhiều khiến cả hai chúng tôi mệt mỏi và quyết định chia tay.
Thế nhưng khi chuyển ra sống riêng, chúng tôi mới biết mình đã quá quen với sự hiện diện của người còn lại bên cạnh. Và như tôi đã nói ở trên, sống thử chưa hẳn là xấu mà còn tùy thuộc vào thái độ và tình yêu của những người trong cuộc. Tôi và người yêu đã có một cuộc nói chuyện nghiêm túc với nhau. Chúng tôi nhận lỗi sai và hứa sẽ thay đổi giống hệt các cặp vợ chồng muốn níu kéo hôn nhân lần cuối.
Video đang HOT
Sau khi về sống chung lại lần hai, chúng tôi đã cố gắng thay đổi và hạn chế cãi vã với nhau. Chúng tôi trò chuyện nhiều hơn về những điều mình không hài lòng về đối phương. Cứ thế cuộc sống cứ nhẹ nhàng trôi qua. Đến năm tư thì có biến cố lớn ập đến. Tôi có thai khi chỉ còn vài tháng nữa là thi tốt nghiệp.
Đến năm tư thì có biến cố lớn ập đến. Tôi có thai khi chỉ còn vài tháng nữa là thi tốt nghiệp. (Ảnh minh họa)
Tôi đã nghĩ người yêu tôi sẽ trở mặt, bỏ mặc tôi với đứa bé trong bụng. Nhưng không, ngay lập tức anh ấy đã dẫn tôi về nhà và đòi cưới tôi ngay. Ngày cưới, bố mẹ tôi khóc còn bố mẹ anh nhăn nhó vì nghĩ rằng chính tôi đã khiến con trai họ “sập bẫy”. Những ngày sau đó khó khăn đến mức tôi không dám nghĩ lại. Bầu 7 tháng tôi vẫn học ngày đêm để thi tốt nghiệp. khi bạn bè khoác áo cử nhân thì tôi đang nằm ôm con ở nhà. Và chồng tôi, anh ấy luôn ở bên tôi mọi lúc tôi cần.
Hiện tại, con trai chúng tôi đã hơn 3 tuổi và cuộc sống vợ chồng tôi rất tốt. Chính bố mẹ anh cũng không nghĩ chúng tôi lại sống hạnh phúc như thế. Chúng tôi gần như không cãi nhau và luôn thấu hiểu lẫn nhau. Nhiều khi nghĩ lại, nếu không sống thử, không từng trải gian đoạn khó khăn kia chắc gì hôn nhân của chúng tôi êm đềm thế.
Tôi không cổ vũ sống thử, nhưng nếu bạn muốn thử thì đó cũng không phải là điều xấu. Chúc tình yêu của bạn sẽ chiến thắng được mọi rào cản và khó khăn.
Theo Afamily
Cái kết không tưởng của kẻ phá hoại hạnh phúc người khác
Trung gặp Tuấn với vẻ đắc chí. Anh ta nghĩ bụng khi xem những bức ảnh này thì Tuấn sẽ bỏ vợ ngay lập tức hoặc dày vò cô ấy. Nhưng ai ngờ khi anh vừa đưa những bức ảnh ra thì...
Lan khá đa tình, điều đó Tuấn biết nhưng anh vẫn yêu cô vì cô tốt tính, xinh xắn và hơn ai hết anh thấu hiểu được những tổn thương cô đã nếm trải.
Cô đa tình nhưng không có nghĩa cô lăng nhăng, cô đã từng trải qua vài ba mối tình trước khi yêu Tuấn và điều cô nhận được toàn nỗi đau, toàn vết sẹo hằn in trên trái tim. Ngày đó Tuấn hay ngồi lắng nghe Lan tâm sự và anh cũng chẳng nghĩ mình và cô ấy sẽ yêu nhau nhưng rồi tình yêu đến khiến họ gắn kết như không thể tách rời.
Tuấn mang lại cho Lan niềm hạnh phúc, tình yêu đó không có sự hứa hẹn, không có những lời nói hoa mỹ. Tình yêu đó chỉ có sự quan tâm bằng hành động, sự ân cần và thấu hiểu mà thôi. Lan cũng chỉ cần có vậy vì hứa làm gì để rồi mất niềm tin, ngọt ngào làm gì để rồi đau đớn.
Có lẽ chính sự khác biệt đó đã đưa họ quyết định gắn kết bên nhau trọn đời. Ngày Tuấn cầu hôn Lan, cô vỡ òa trong niềm hạnh phúc. Cuối cùng cô cũng tìm được bến đỗ bình yên, đời cô sẽ thôi không còn long đong theo các cuộc tình nữa.
Ngày cưới hai người họ đều hạnh phúc, Tuấn yêu Lan và anh nguyện che chở cho cô ấy còn Lan tự hứa sẽ làm một người vợ, người mẹ tốt. Nhưng nào ngờ khi tuần trăng mật vừa kết thúc, một hôm Tuấn nhận được cuộc gọi từ một người đàn ông bí ẩn. Người đó không ai khác đó chính là Trung người yêu cũ của Lan. Ngày trước Tuấn đã nghe Lan kể qua về con người này, anh đã có cái tính ăn không được sẽ đạp đổ nên Tuấn đã chuẩn bị tinh thần cho cuộc gặp.
- Anh gọi tôi khuya thế này có chuyện gì không?
- Dĩ nhiên có chuyện tôi mới gọi anh ra đây chứ, tôi muốn tặng anh một món quà, nói đúng hơn là gián tiếp tặng vợ anh.
- Cảm ơn anh nhưng có lẽ chúng tôi không cần quà của anh.
- Tôi nghĩ anh sẽ thấy món quà này thú vị đấy.
Nói rồi hắn đưa 1 phong thư ra, với rất nhiều bức ảnh rơi ra ngoài bàn khi hắn cố tình không gập chiếc phong bì lại. Tuấn hơi nhíu mày rồi anh cầm lên, anh bình tĩnh xem mấy bức hình ân ái của Lan và Trung. Nhìn chúng thực sự rất "nhức" mắt, xem qua vài bức rồi Tuấn ném nó xuống bàn còn Trung nhếch mép cười đắc chí.
- Anh đưa mấy bức ảnh này có ý gì?
- Tôi chỉ muốn cho anh xem qua thôi, muốn anh biết rõ bộ mặt của vợ anh. Anh thấy sao, ảnh đẹp đúng không?
- Bộ mặt của vợ tôi thế nào tôi biết chứ, nếu không biết thì tôi lấy cô ấy về làm gì. Tôi còn nghe vợ tôi nói tốt về anh cơ đấy, nhưng hôm nay tôi biết cô ấy đã nhầm. Anh nghĩ tặng quà kiểu này thì tôi sẽ bỏ vợ tôi sao? Anh suy nghĩ đơn giản quá nhỉ. Tôi bỏ vợ để anh cướp cô ấy về hay mục đích của anh chỉ làm cô ấy đau khổ thôi. Ngày trước anh khiến cô ấy tổn thương chưa đủ à? Mà bây giờ còn dở trò hèn hạ này.
Nụ cười trên khuôn mặt Trung tắt ngấm, giờ nó chuyển qua giận dữ, lẫn xấu hổ.
- Tôi cho anh biết quá khứ bất hảo mà anh còn dám nói với tôi như vậy ư?
- Cảm ơn ý tốt của anh nhưng cách làm này của anh khiến tôi thấy nực cười quá. Anh biết tôi nghĩ gì không? Nếu ngày trước tôi cũng dùng cái trò quay lén bẩn thỉu như anh thì chắc hình tôi và người yêu cũ của mình còn đẹp hơn nhiều. Quá khứ ư? Xin lỗi anh chứ đứa nào chả có, chỉ có những thằng khốn nạn đào bới nó lên như anh mới hiếm thôi.
Trung giận đến nóng mặt, Tuấn tiếp lời:
- Vợ tôi giờ có vẻ béo hơn, cảm ơn anh vì đã cho tôi chiêm ngưỡng body quyến rũ của vợ mình trước đây. Chắc nó sẽ khiến tôi có hứng thú chiều cô ấy tối nay hơn đấy. Tôi thấy may mắn cho Lan vì đã chia tay anh từ sớm. Tôi cảnh cáo anh, sau này hãy tránh xa vợ tôi ra, đừng dùng những trò bẩn thỉu hại đời con gái người ta nữa vì sẽ có ngày chị anh, em gái anh thậm chí con anh sau này cũng bị thằng khác làm tương tự đấy.
Tuấn đá ghế ra quầy thanh toán tiền nước rồi đi về để lại gã người yêu cũ bẽ bàng ngồi đó.Về nhà anh nốc cạn gần nửa chai rượu. Anh thấy vừa điên tiết gã người yêu cũ của vợ chỉ muốn cho hắn mấy quả đấm vào mặt, lại vừa tức giận với những bức ảnh khủng khiếp đó nhưng anh biết rằng lúc ngồi ở trong quán anh đã nói những điều mình nên nói.
1 giờ sáng, anh lên phòng thấy vợ đang ngủ ở trên ghế sô pha chờ anh về, ti vi vẫn còn bật. Nhìn cô nằm ngoan ngoãn anh lại thấy mủi lòng. Anh bế vợ lên giường rồi đi tắm, dòng nước mắt khiến anh xua tan mọi bực tức. "Chẳng phải vừa nãy mày nói với gã khốn nạn kia ai cũng có quá khứ hay sao? Mày đang giận vợ mày ư?". Suy nghĩ một lúc, anh lên giường ôm vợ ngủ đến sáng: "Dù sao anh cũng chọn lấy em rồi nên anh sẽ chấp nhận mọi điều về em kể cả quá khứ bất hảo đi nữa". Anh tự nhủ mình như vậy và điều đó khiến anh dễ chịu, xua tan đi mọi thứ.
Theo Motthegioi
Theo tôi con gái khôn thì nên sống thử và đừng thiên vị chuyện khôn dại Các bạn luôn kêu gào sự bình đẳng giới, bình đẳng trong tình yêu và hôn nhân, vậy tại sao luôn đặt ra giả thiết nếu không hợp, mình là người thiệt thòi??? Chẳng lẽ là con gái lại không có những nhu cầu như con trai? ảnh minh họa Gửi bạn gái đang băn khoăn việc người yêu rủ sống thử cùng...