Cái kết không ngậm được mồm cho cặp đôi ‘làm tý’ trước ngày ra tòa
Vừa dứt lời Thái lao ngay vào tụt quần vợ xuống như thể sợ Hạ sẽ thay đổi ý định chỉ trong tích tắc…
ảnh minh họa
Vừa mới đặt đứa con sốt 40 độ thiu thiu nằm xuống dưới cái nôi định đi dọn dẹp chỗ con vừa nôn ra thì giật bắn mình bởi tiếng đạp cổng cái rầm của chồng. Đứa con nhỏ cũng tỉnh giấc khóc ré lên, Thu lại vội vàng bồng con lên dỗ dành mà thằng bé không chịu nín cứ thế khóc rồi quằn quại trên tay mẹ, Thu nhìn mà đứt từng khúc ruột:
- Làm cái đéo gì ở nhà mà 7 giờ tối rồi mà nhà cửa tanh bành bẩn thỉu thế này. Có cơm cho thằng này ăn chưa, trông con cũng không xong để nó khóc nhức hết cả đầu.
- Anh tự đi mà nấu, anh không thấy con nó sốt đây à. Anh làm gì mà tôi gọi cho từ 5 giờ chiều không thấy nghe máy, vợ nhờ đi chợ hộ vì con sốt mà gọi thế nào cũng không nghe. Anh lại nhậu nhẹt chán chê với cái lũ bạn không đáng làm đàn ông của anh chứ gì?? Khốn nạn đến thế là cùng.
- Cô bảo bạn ai không đáng làm đàn ông hả?? Dám hỗn à?? Loại đàn bà như cô ở nhà có mỗi cái việc rửa đít cho con mới nấu bữa cơm mà không xong thì biến ra ngoài đường mà ở cho nhanh. Hỗn với ông ông đập cho chết.
Ảnh minh họa
Vừa nói Thái vừa vung tay tát vợ 1 cái khá mạnh, Hạ đang ôm con nên không né được. Cô lĩnh trọn cái tát trời giáng của chồng, ngồi sụp xuống đất. Thái chẳng thèm để ý xem vợ con thế nào khật khưỡng bỏ vào phòng để mặc quần áo đầy mùi bia rượu lăn ra ngủ tới tận sáng hôm sau.
Tỉnh dậy thì choáng váng khi thấy tờ đơn ly hôn vợ để sẵn trên bàn. Không thấy vợ con đâu thì gọi điện cả chục nhưng vaanxk hông thấy Hạ nghe máy. 2 giờ sau Hạ mới ôm con về, hóa ra vợ đưa con đi tiêm về:
- Cô đi đâu mà tôi gọi bao nhiêu cuộc không nghe hả?? Khốn nạn vừa thôi.
- Thì cũng giống như tôi gọi anh không nghe máy thôi. Nó khốn nạn với mình thì mình phải khốn nạn lại.
- Cô ăn nói với chồng cho tử tế nhé.
Video đang HOT
- Tôi với anh giờ còn tình nghĩa già nữa đâu mà nói chuyện tử tế với nhau. Đơn đấy anh kí đi rồi tôi gửi. Từ giờ tới lúc ra tòa sống ly thân, phận ai người ấy lo.
Thái nổi điên kí cái roẹt vào lá đơn vợ đưa, có lẽ cũng đoán được chồng sẽ kí nên Hạ không tỏ ra bất ngờ mà chỉ lẳng lặng dọn hết đồ của chồng bỏ ra ngoài phòng khách. Kể từ hôm tuyên bố li thân Thái sống và sinh hoạt ngoài phòng khách, vợ con ở trong buồng.
Tự dưng không bị vợ quản thúc Thái lại thấy thoải mái hẳn. Đi làm về nhậu nhẹt thoải mái, hôm nào thích thì ăn hàng rồi về, cũng chẳng phải nhìn cái mặt đăm đăm như lưỡi lê của vợ mỗi lần đợi cơm mình. Đứa con trai thì thi thoảng Thái mới có dịp ôm con 1 tí vì anh toàn về muộn, về đến nhà vợ con đã đóng cửa ngủ cả rồi. Tự dưng Thái thích cuộc đời độc thân chả vướng bận.
Nhưng rồi sống ly thân được 20 ngày thì bất ngờ Thái bị sốt. Nằm bẹp cả ngày chẳng nhỏm dậy mà đi mua thuốc nổi. Vợ đi qua đi lại mặc kệ không hỏi han. Mà cũng đúng thôi, trước đó vợ rồi con ốm nào Thái có hỏi được câu gì tử tế. Về mà chưa thấy có cơm thì chỉ quát ngậu xị rồi chửi om nhà lên thôi.
Tối đó Thái cố gắng nhỏm dậy tự mình lết ra đầu ngõ mua thuốc rồi về nhà nấu bát cháo ăn tạm để uống thuốc. Nhưng vừa húp thìa cháo trắng vào miệng anh đã phải nhổ vội ra. Cháo gì mặn lại lờ lợ không nuốt nổi, lúc này Thái mới thấy nhớ bát cháo hành tía tô vợ vẫn nấu cho mình ăn mỗi khi ốm, giờ chắc chẳng khi nào cô ấy nấu nữa. Nhưng rồi Thái lại tự an ủi mình… bỏ vợ là phúc, sống với đàn bà lắm lời mệt lắm.
Sáng nay vợ thông báo bên phường đã gọi hòa giải nhưng cô ấy bỏ qua hòa giải rồi nên ngày mai tòa gọi, bảo Thái mai xin nghỉ làm để tới tòa giải quyết ly hôn. Thái ok rồi đi làm, nhanh thật cuối cùng cũng tới ngày mỗi đứa mỗi nơi, ngày xư từng thề nguyện sống chết không rời. Nhưng sống cuộc sống hôn nhân rồi thì mới thấy mệt mỏi lắm…
Đêm ấy trằn trọc mãi Thái không ngủ được. Chả hiểu sao lại cứ nghĩ tới cái thời yêu nhau, ngày đó Thái chết mê chết mệt Hạ và không bao giờ lại nghĩ tới ngày đưa nhau ra tòa thế này. Tự dưng Thái thấy mình có lỗi nhưng quá muộn để sửa sai rồi. Đang miên man suy nghĩ thì bất ngờ thấy vợ lù lù ôm gối đi ra. Hạ đứng trước mặt Thái nói câu khiến Thái lạnh người:
- Chỉ còn đêm nay thôi, anh có muốn được hưởng cái sự sung sướng khi làm chồng tôi không??
- Hả?? Em… Em nói gì??
- Anh có muốn được hưởng cái sự sung sướng khi làm chồng tôi lần cuối không??
- Có… có chứ, cho anh sướng lần cuối đi!!
Vừa dứt lời Thái lao ngay vào tụt quần vợ xuống như thể sợ Hạ sẽ thay đổi ý định chỉ trong tích tắc. Cả tháng nay không được chạm vào vợ, trước đó thì cũng hạn chế vì Thái thường xuyên về muộn vợ con đã ngủ rồi. Trước đây vợ chồng anh vốn hòa hợp trong chuyện này lắm nhưng chỉ vì nửa năm trở lại đây, tự dưng Thái bị nhóm đàn ông “không sợ vợ” ở công ty rủ vào cái hội chè chén bia bọt sau mỗi giờ làm nên đâm ra anh đổ đốn.
Thái tranh thủ sờ soạng ôm ấp mọi ngóc ngách trên cơ thể vợ để tận dụng cơ hội cuối cùng này. Chồng âu yếm quá mức khiến Hạ ngạt thở đẩy vội anh ra:
- Anh định làm tôi chết ngạt đấy à?? Anh làm gì mà kinh vậy??
- Tại vì… tại vì từ mai anh không được làm thế này với em nữa rồi. Anh xin lỗi, là lỗi do anh…
- Thế cái lúc anh chè chén say sưa anh có nghĩ tới con ốm sốt, tới vợ vất vả chăm con đợi cơm anh ở nhà không hả??
- Anh xin lỗi… là anh sai rồi.
Dứt lời, Thái lại lao vào ôm hôn tới tấp với vợ. Đêm ấy 2 vợ chồng hòa vào nhau như đôi tình nhân xa cách nhau cả năm trời. Sáng muộn hôm sau Thái mới tỉnh dậy, nhìn đồng hồ đã 9 giờ sáng. Lao vội vàng buồng thì thấy vợ đang cho con bú:
- Chết rồi 10 giờ rồi, lên xe anh chở ra tòa thôi.
- Giờ này họ xửa vụ khác rồi.
- Thế mình thì…
Thái ngớ người, mãi mấy phút sau mới hiểu ra chuyện. Hóa ra sáng nay vợ anh cố tình không gọi chồng dậy để trễ giờ ra tòa. Vậy là cô ấy đã chấp nhận tha thứ cho anh ư. Thái lao vội vào ôm chặt lấy vợ: “Vợ ơi, anh xin lỗi. Anh hứa không làm em và con khổ nữa đâu”.
Theo Blogtamsu
Vừa ly hôn vợ để cưới người tình, chồng đã 'nuốt nước mắt vào trong' vì hối hận
Hôm trước vừa nhận phán quyết ly hôn của tòa, hôm sau Đạt đã đưa nhân tình về ra mắt bố mẹ. Huệ nghe được chỉ dửng dưng như không, chẳng hề có cảm giác gì...
Ảnh minh họa
"Cô kí ngay đi nhé, mai tôi về lấy đấy. Đừng có nhì nhằng nữa, đã bị người ta tránh như tránh tà rồi vẫn cố níu kéo. Cô còn chút lòng tự trọng nào không vậy?", lần thứ 3 Đạt đưa đơn ly hôn bắt Huệ kí để anh ta được ở bên bồ danh chính ngôn thuận. Và đây cũng là lần thứ n anh ta qua đêm ở ngoài không về nhà.
Đạt ngoại tình hơn 1 năm nay, đã 2 lần đưa đơn ly hôn nhưng Huệ chưa chịu ký. Lần đầu vì cô không cam tâm mất chồng và vẫn còn muốn giữ gia đình. Lần 2 vì cô thương con nhỏ mới hơn 1 tuổi, câu đầu tiên thằng bé gọi khi tập nói chính là "ba ơi". Nhưng đến lần này, dù có tiếc nuối, không đành lòng cỡ nào, cô cũng sẽ kí vào đơn. Chẳng ai có thể níu giữ người muốn ra đi cả.
Vì muốn Huệ đồng ý ly hôn, Đạt tình nguyện để lại căn nhà cho cô, con trai thuộc quyền nuôi dưỡng của Huệ. Nhờ Đạt tác động mà cô và anh ta nhanh chóng giải quyết xong mọi thủ tục, chính thức trở thành người dưng nước lã. Hôm trước vừa nhận phán quyết của tòa, hôm sau Đạt đã đưa nhân tình về ra mắt bố mẹ, xác nhận danh phận vợ tương lai của anh ta. Huệ nghe được chỉ dửng dưng như không, chẳng hề có cảm giác gì.
Ảnh minh họa
Mọi chuyện sẽ chẳng có gì nếu khoảnh đất hoang to tướng thuộc sở hữu nhà mẹ đẻ Huệ bỗng dưng được trưng dụng xây dựng nhà máy. Người ta đền bù cho nhà Huệ một số tiền mà có nằm mơ cả nhà cô cũng không tưởng tượng nổi. Nhà Huệ chỉ có 2 chị em gái, vì thế ông bà chỉ giữ lại một phần nhỏ tiết kiệm, còn lại cho các con lấy vốn làm ăn. Thế là bỗng dưng Huệ có tiền tỉ trong tay. Cô liền nghỉ việc, bắt tay vào thực hiện ước mơ bấy lâu của mình là mở một quán café.
Nhờ Huệ tâm huyết, kiên trì, quán cà phê nhanh chóng thu hút một lượng khách ổn định. Từ đó thu nhập của Huệ ngày một tăng, 2 mẹ con cô sống rất thoải mái. Công việc nhàn nhã, không bó buộc thời gian, Huệ có thời giờ chăm chút bản thân, ăn diện, chỉnh trang hợp mốt. Tinh thần cô lúc này hoàn toàn thư thái, không đau khổ như lúc phải sống cùng người chồng ngoại tình, do đó Huệ ngày càng đẹp ra.
Sau nửa năm chia tay vợ cũ, Đạt đã định ngày cưới với nhân tình. Hạnh phúc lắm, sung sướng vô ngần, trong mơ Đạt cũng cười tươi rói vì thoát được cô vợ cũ đã nghèo còn xấu để "tậu" vợ mới trẻ trung mơn mởn. Từ khi ly hôn, Đạt chưa một lần gặp lại Huệ, anh ta cũng quên luôn mình còn có một đứa con trai. Nhưng lúc này gần cưới vợ mới, anh ta bất chợt nhớ lại cái ngày mình và Huệ vui vẻ chuẩn bị hôn lễ. Đột ngột anh ta lại có mong muốn gặp vợ cũ một lần xem Huệ sống ra sao.
Nhân một ngày trốn được vợ sắp cưới, Đạt phóng xe qua nhà cũ gặp "vợ con". Lúc đi qua, anh ta còn suýt tưởng mình đi nhầm. Căn nhà được sơn mới lại, sáng bừng cả góc phố. Cái cổng sắt gỉ lúc trước đã được thay mới, trong sân bày thêm nhiều chậu cảnh đẹp mắt vô cùng. Nhìn căn nhà cứ như được thay áo, không biết bên trong có sự đổi khác hay không.
Đạt bấm chuông một lúc lâu mà không có ai mở cửa. Quái, cuối tuần Huệ cũng không ở nhà sao? Anh ta đứng tần ngần mãi thì có bác hàng xóm đi qua, nhận ra anh ta, bĩu môi coi thường: "Cái Huệ nó không ở nhà đâu, mẹ con nó ở ngoài quán ấy. Nó mới mở một quán cà phê to đẹp lắm, đông khách lắm. Mới có thời gian ngắn mà kiếm nhiều tiền kinh khủng! Rồi nó sửa sang nhà cửa, mua sắm đồ đạc, nghe nói còn sắp tậu ô tô nữa cơ. Công nhận cái số con bé là phải bỏ chồng mới phất được, may nó bỏ sớm nên được sướng sớm".
Đạt bỏ qua giọng điệu mỉa mai, ghét bỏ của bác hàng xóm. Điều anh ta đang quan tâm chính là việc Huệ đột nhiên phất lên kia kìa, lí do vì đâu? Chẳng lẽ Huệ có đại gia nào đó "chống lưng"? Nghĩ mà lạ, với nhan sắc đấy của Huệ có thể kiếm được đại gia sao? Đạt rối rắm không để đâu cho hết.
Đạt dằn lòng lại, hỏi địa chỉ quán cà phê từ bác hàng xóm rồi phi qua đó. Lúc nhìn thấy quán, anh chàng sững người. Đang lừng khừng không biết có nên bước vào hay không thì đúng lúc Huệ dắt tay con trai đi ra. Đạt lại được một phen choáng váng suýt không không đứng vững, mới có nửa năm mà Huệ như "lột xác" thành một người khác. Cô đẹp mặn mà, phong thái cũng rất sang trọng.
Đạt đứng như trời trồng nhìn theo vợ cũ và con trai, tới khi 2 người đi cách một quãng xa mới giật mình bừng tỉnh. Định chạy theo Huệ nhưng đúng lúc có điện thoại của vợ sắp cưới, Đạt đành bấm bụng quay về. Cả buổi chiều ở bên tình trẻ, Đạt không thể nào tập trung, trong đầu toàn nghĩ về Huệ. Sự biến chuyển vẻ ngoài và nhất là sự giàu có đột ngột của cô, tất cả đều mang một sức hấp dẫn trí mạng với anh ta.
Càng nghĩ Đạt càng thấy hối hận tới "xanh ruột". Giá như anh trì hoãn ly hôn thêm một thời gian thì có phải bây giờ chủ nhân của khoản tiền ấy là anh rồi hay không? Vợ trẻ cũng thích, nhưng tiền thì thích hơn nhiều. Nhất là, bây giờ nhìn Huệ cũng chẳng hề kém sắc so với tình trẻ của Đạt là mấy.
Đêm về nhà, Đạt quyết định gọi điện thoại cho Huệ. May mắn cô chưa đổi số. "Alô", giọng Huệ nhẹ nhàng vang lên. Đạt trìu mến đáp lời: "Anh đây!". Song câu tiếp theo của Huệ khiến anh chàng chưng hửng: "Anh là ai?". Đạt cố thản nhiên: "Anh Đạt đây, không phải em đã quên anh rồi chứ?". Huệ cười nhạt: "Tôi không quen ai là Đạt cả, anh nhầm máy rồi". Nói xong lập tức ngắt máy, Đạt gọi lại cô không thèm nghe, nhắn tin chẳng trả lời. Chả có một câu dư thừa, Huệ trực tiếp nói không quen để ngăn chặn mọi lời dông dài phía sau từ Đạt.
Đạt không cam lòng nhưng chẳng thể làm được gì, đành ôm cục hối hận to đùng ấy mà tiếp tục làm đám cưới với vợ trẻ thôi, nhưng trong hôn lễ anh ta không sao nhếch môi cười cho nổi.
Theo Afamily
Gã giám đốc cao tay 'ăn vụng biết chùi mép' Leo lên được chức giám đốc, phải nói đầu Tuân cũng "có sỏi" rồi. Bởi vậy, khi Tuân có bồ nhí, Thi không hề hay biết bởi chiêu cực kì cao tay này của Tuân. Ảnh minh họa Vụ ngoại tình của Tuân thực sự khiến mấy lão bạn cùng hội "ngưỡng mộ". Anh chàng áp dụng chiêu "nơi nguy hiểm nhất là...