Cái kết đắng của cô dâu dựng màn kịch “vết máu trên ga giường”
Giá như ngày đó, Thanh không bày đặt màn kịch vết máu trên ga giường và giấu kín quá khứ tình trường của mình, có lẽ giờ đây cô đã không đẩy các con vào cảnh gia đình tan đàn xẻ nghé…
Đã gần 1 năm trôi qua kể từ ngày nhận quyết định ly hôn của tòa án, chẳng đêm nào Thanh, (Cầu Giấy, HN) ngủ được trọn giấc. Đêm nào cũng vậy, cứ chừng nửa đêm là cô lại tỉnh giấc khi ý nghĩ từ nay căn nhà rộng thênh thang này chỉ còn lại 3 mẹ con.
Người chồng mà cô nhất mực thương yêu đã ở xa cô cách nửa vòng trái đất và đang hạnh phúc với tổ ấm mới. Còn nơi đây, hàng đêm nhìn các con ôm nhau ngủ, cô lại nuốt nước mắt vào trong.
Hơn nữa, những khi yêu nhau mỗi khi anh ôm ấp cô vào lòng và mỗi lúc anh gần như mất kiểm soát thì cô lại tìm cách thoái lui với lý do “để dành đến đêm tân hôn”. Ảnh minh họa.
Tất cả xảy ra như một ác mộng kinh hoàng mà cô dù đau lòng nhưng cũng phải thừa nhận lỗi không nhỏ cũng bắt đầu từ cô.
Thanh đến với Phong khi đang còn là cô sinh viên sư phạm ở một tỉnh lẻ. Còn Phong lúc đó là chàng kỹ sư đang công tác trên Hà Nội. Cứ mỗi cuối tuần, với chiếc xe máy cà tàng, Phong lại vượt cả trăm cây số về thăm cô.
Gặp gỡ và yêu được Phong, một chàng trai Hà Nội hào hoa lại yêu thương thật lòng, Thanh hạnh phúc vô bờ. Còn Phong thì cũng coi Thanh như viên ngọc trong tay. Anh từng nhiều lần ngợi ca người yêu là người con gái hiếm hoi còn coi trọng chuyện trinh tiết ở thời này.
Nhưng cũng chính vì những lời ca tụng ấy của Phong mà Thanh đã phải lo lắng rất nhiều khi mà cô không được như anh nghĩ, trước khi đến với anh cô từng có vài mối tình. Tuy nhiên, vì yêu Phong thật lòng, Thanh đành phải giấu nhẹm chuyện cô từng đi quá giới hạn với bạn trai cũ. Cô xem đây là bí mật sống để bụng chết mang theo.
Và rồi sau 2 năm hò hẹn, Phong đã ngỏ lời cầu hôn và bàn chuyện cưới xin sau khi anh cậy cục khắp nơi để xin cho cô vào dạy học tại một trường cấp 3 ở Hà Nội.
Video đang HOT
Thanh hạnh phúc vô biên nhưng càng gần đến ngày cưới cô lại càng lo lắng bởi cô sắp phải đối diện với đêm tân hôn và sự thật về chuyện trinh tiết sẽ không còn nằm trong vỏ bọc được nữa.
Cô tin rằng anh sẽ không bao giờ chấp nhận chuyện có một người vợ đã thuộc về người đàn ông khác. Hơn nữa, những khi yêu nhau mỗi khi anh ôm ấp cô vào lòng và mỗi lúc anh gần như mất kiểm soát thì cô lại tìm cách thoái lui với lý do “để dành đến đêm tân hôn”. Vậy nên khó ai có thể tin rằng, suốt mấy
năm yêu nhau, hai người chỉ dừng lại ở những nụ hôn và các vòng ôm.
Và nhiều lần, khi anh dò hỏi về quá khứ, cô đều một mực anh là người đàn ông đầu tiên biết đến cơ thể em.
Ấy vậy nên, sau nhiều ngày suy nghĩ, khi chỉ còn hai tháng nữa là đến đám cưới, Thanh quyết định tạo… hiện trường giả. Hôm đó, trong bữa cơm cuối tuần tại phòng trọ, Thanh quyết định chuốc cho Phong say mèm và kéo anh lên giường.
Thanh lơi lả với bạn trai rằng: “Chẳng bao lâu nữa chúng mình đã là vợ chồng” kèm ánh mắt đầy gợi ý. Và trong trạng thái nửa tỉnh nửa say Phong đã hùng hục lao vào “chuyện ấy” và lăn ra ngủ. Sáng hôm sau khi tỉnh dậy và nhìn thấy những giọt máu trên ga giường, anh đã ôm người vợ sắp cưới vào lòng với niềm hạnh phúc viên mãn.
Cuộc sống của hai người sau đám cưới cứ trôi đi trong êm ấm và hạnh phúc. Hai đứa con nhỏ lần lượt ra đời trong sự yêu thương tuyệt đối của cha mẹ.
Và suốt ba tháng sau khi biết được quá khứ tình trường của Thanh, Phong đã dành thời gian tìm hiểu sự việc và lắp ghép lại các tình tiết. Sau đó, một đêm anh chỉ thẳng vào mặt cô mà rằng: “Cô lên kịch bản và nói dối một cách có hệ thống quá nhỉ. Tôi thà chết chứ không thể sống với một người dối trá như cô”. Ảnh minh họa.
Cuộc sống của gia đình Thanh, Phong sẽ chẳng có gì đáng phàn nàn nếu không có ngày người họ hàng của Phong về nước và nhận ra Thanh chính là người yêu cũ của bạn thân cô.
Câu chuyện quá khứ của Thanh vô tình được được người họ hàng kia lật lại và Phong đã như nổi điên khi biết rằng Thanh đã từng nhiều lần qua đêm với người đàn ông kia.
Phong còn giận hơn nữa khi suy luận ra rằng những vết máu trên chiếc ga giường năm xưa là kịch bản do Thanh tạo nên.
Và suốt ba tháng sau khi biết được quá khứ tình trường của Thanh, Phong đã dành thời gian tìm hiểu sự việc và lắp ghép lại các tình tiết. Sau đó, một đêm anh chỉ thẳng vào mặt cô mà rằng: “Cô lên kịch bản và nói dối một cách có hệ thống quá nhỉ. Tôi thà chết chứ không thể sống với một người dối trá như cô”.
Sau đó, Phong xách túi ra khỏi nhà và khẩn trương tiến hành thủ tục ly hôn mặc cho Thanh van nài, xin tha lỗi.
Giờ đây, đã một năm trôi qua kể từ đêm ám ảnh ấy. Phong giờ đã sang Pháp định cư và đang hẹn hò với người yêu cũ cũng đang sống ở Pháp.
Hàng đêm, khi tỉnh giấc giữa đêm khuya, bất chợt bắt gặp ảnh Phong và người yêu tay trong tay hạnh phúc trên trang facebook cá nhân của chồng cũ, Thanh lại thấy lòng mình nhói đau.
Giá như ngày đó, cô một lần mạnh dạn nói thẳng với chồng về quá khứ của mình và không bày đặt màn kịch vết máu trên ga giường, có lẽ giờ đây cô đã thanh thản lắm. Nói ra sự thật, nếu cô không lấy được Phong thì chắc chắn giờ cô cũng sẽ có hướng đi khác và không phải hối hận hay đẩy con cái vào cảnh tan đàn xẻ nghé như thế này.
Theo Kenhsao
Trước khi mất vợ mãi mãi, thứ cô ấy cần ở tôi chỉ là...
Thấy tôi về, vợ nặng nhọc mở mắt ra rồi mỉm cười, đôi môi nhợt nhạt thốt lên yếu ớt: "Anh về rồi à, anh có thể ôm em một lần được không?". Chợt nhận ra không rõ bao lâu rồi tôi không ôm vợ vào lòng...
Tôi cứ mải mê với công việc và những thú vui bên ngoài mà quên mất người vợ luôn âm thầm hi sinh cho mình. Đến khi hối hận thì mọi việc đã quá muộn màng, tôi đã mất cô ấy mãi mãi.
Cách đây mấy tháng tôi có nghe vợ kêu đau đầu nhưng vì chủ quan cứ nghĩ là cô ấy chỉ bị đau đầu thông thường thôi nên tôi bảo cô ấy mua thuốc giảm đau để uống. Sau lần đó tôi cũng chẳng mảy may hỏi thăm quan tâm vợ chuyện đó nữa.
Tôi nghĩ cô ấy đủ khôn lớn để có thể tự chăm sóc mình. Nếu ngày trước đêm nào vợ chồng cũng ôm nhau xem phim nói chuyện vui vẻ thì giờ đây chúng tôi quá bận rộn với mọi thứ. Tôi muốn lên chức nên phải đi tiếp khách tùy lụy người ta nhiều, còn vợ thì buồn phiền khi chồng cứ đi sớm về khuya ít quan tâm tới vợ con.
Nhiều lúc vợ nhẹ nhàng góp ý nhưng lúc đó tôi chỉ thấy cô ấy thật phiền và không tâm lý, làm vợ mà chẳng biết cảm thông cho chồng. Vợ người ta thì ủng hộ động viên chồng đằng này vợ mình thì chỉ muốn chồng về sớm và quây quần bên vợ con mà thôi.
Tôi cứ mải miết với tham vọng của mình như vậy, tôi trở nên khô khan. Tôi không còn là người chồng lãng mạn như xưa kia nữa. Cô vợ xinh tươi của tôi đang ngày trở nên ít cười nói và trầm buồn hơn.
Dạo gần đây tôi nghe vợ kêu mệt, đáng lẽ ra tôi phải đưa vợ đi khám. Nhưng vì bận nên tôi cứ bảo cô ấy mua thuốc thông thường để uống, tôi quá vô tâm và chủ quan. 1 hôm đang đi tiếp khách hát hò với bạn bè, thấy vợ gọi tôi nghĩ chắc lại bảo chồng về vì thế nên tôi không nghe máy. Tôi để im lặng, 11 giờ 30 bước ra khỏi quán hát. Tôi cầm điện thoại lên thấy 21 cuộc gọi nhỡ và 1 tin nhắn: "Anh à, em mệt quá, cứu em với".
Tôi phi xe như bay về nhà, về tới nơi thấy con đang ngồi khóc bên cạnh mẹ. Còn vợ tôi ngất lịm ở cầu thang, con tôi mới gần 5 tuổi nên nó chưa ý thức được việc gọi người cầu cứu.
Thấy tôi về, vợ nặng nhọc mở mắt ra rồi mỉm cười, đôi môi nhợt nhạt thốt lên yếu ớt: "Anh về rồi à, anh có thể ôm em một lần được không?". Tôi khóc ôm chặt lấy vợ trong lúc chờ xe cấp cứu đến: "Anh sai rồi, anh xin lỗi". Cô ấy không nói gì nữa rồi lịm đi. Chợt nhận ra lâu lắm rồi tôi không ôm ấp vuốt ve vợ, cái điều mà trước đây ngày nào tôi cũng làm. Vợ tôi bảo vòng tay chồng là nơi ấm áp và bình yên nhất quả đất này, chỉ cần có nó cô ấy có thể buông bỏ mọi u phiền. Nhưng giờ đây nó không còn tác dụng gì nó rồi.
Tới bệnh viện thì cô ấy mất, bác sĩ bảo cô ấy có 1 khối u trên não, cộng với bị ngã va đập mạnh nên nó bị vỡ ra. Tôi như kẻ mất hồn, sau đám tang của vợ tôi đọc được nhật ký của cô ấy. Trong nhật ký, cô ấy viết toàn những lời yêu thương dành cho bố con tôi. Ngày lại ngày nhật ký của vợ luôn có dòng chữ: "Giá như hôm nay ông xã về sớm và ăn cơm với mẹ con em thì tốt quá... Dạo này ông xã không còn có thói quen ôm em nữa, thực sự em buồn lắm anh à!"... Tôi là một gã chồng vô tâm, tôi đã đánh mất vợ mãi mãi. Tôi cứ mù quáng chạy theo những thứ phù phiếm bên ngoài mà chẳng hề để ý đến người thân bên cạnh. Khi tôi chia sẻ những dòng này tôi chỉ mong nhưng ai đang có vợ con và gia đình, xin các bạn hãy trân trọng nhưng gì mình đang có. Đừng để đến khi mất vợ rồi mới hối tiếc như tôi.
Theo Blogtamsu
Nghẹt thở khi phát hiện bí mật tày đình của chồng đêm Giáng sinh Bước chân vào quán, nhìn cảnh anh ấy ôm ấp, tình tứ, cười nói với một gã đàn ông khác mà em choáng váng không tin nổi vào mắt mình... Em lấy chồng cách đây 2 năm. Chồng em là một người đàn ông trắng trẻo, cao to, làm cùng công ty. Em quen anh ấy ngay sau khi ra trường và được...