Cái kết đắng cho người vợ “ăn nem” để trả thù chồng ngoại tình
Sau khi “cào rách” vết thương qúa khứ, thấy chưa đủ, Hạ còn tàn nhẫn buông những lời cay đắng khiến Tuấn đau thấu tim.
Sau hơn 10 năm sống bên nhau, tưởng tình yêu sẽ không thể chia lìa, nhưng càng ngày Tuấn càng nhận thấy sự thay đổi của người vợ thân yêu. Đôi lần, Tuấn bất chợt hỏi Hạ: “Em còn yêu anh chứ”, khi đó, Hạ nở nụ cười khoé miệng nhìn chồng: “Anh hỏi gì kỳ?”. Và thế là Tuấn đành kết thúc câu chuyện bằng cái ôm gượng gạo dành cho vợ, dù thế, trong tim anh vẫn lờ mờ cảm nhận sóng gió sắp bủa vây cuộc hôn nhân này.
Hạ khóc, cô biết mình đã sai- Ảnh minh hoa
Dù vậy, Tuấn không dám nói bởi anh từng khiến Hạ đau lòng. Chuyện là cách đây 3 năm, Tuấn có khoảng thời gian “xiêu lòng” khi gặp lại người yêu cũ. Dù cả hai không từng đi quá giới hạn nhưng sự quan tâm của anh dành cho cô ta khiến Hạ khóc ròng 1 tháng trời. Đợt đó, Hạ còn đôi lần hỏi con: “Nếu bố mẹ ly hôn, các con muốn sống cùng ai”. Hai đứa con đồng thanh: “Chúng con ở với mẹ cơ”. Nghe các con tuyên bố, Tuấn như chột dạ, anh tự nhủ sẽ cố gắng không tái phạm. Nhưng rồi, cô người yêu cũ vẫn một mực “rủ rê”, khiến Tuấn lại chao đảo.
Có lần, bắt gặp Tuấn nhắn tin cho “người cũ”, Hạ cầm chiếc điện thoại đắt tiền phi thẳng vào tường. Sau hôm đó, cả hai có gần 1 tháng “chiến tranh lạnh”. Dù thế, Tuấn biết mình có lỗi nên đã chủ động cầu xin vợ tha thứ.
Sau lần đó, Tuấn biết Hạ yêu gia đình biết chừng nào. Anh tự nhủ, không bao giờ lặp lại sai lầm cũ. Anh đúc rút: “Đừng bao giờ nhắc tới “người cũ” cũng đừng nhắn tin cho cô ta nếu muốn hôn nhân hạnh phúc”.
Nhưng trò đời thật trớ trêu, khi Tuấn chọn “an phận” thì Hạ bắt đầu thay đổi. Cô trở thành con người khác, trầm lắng, ít quan tâm việc nhà hơn. Cũng từ đây, con đường sự nghiệp của Hạ lên như diều gặp gió. Cô từ trưởng phỏng lên phó giám đốc công ty chỉ sau 1 năm, điều này khiến cơ quan dấy lên một tin đồn ai nghe cũng sốc. “Hạ cặp với tổng giám đốc đấy”, nhân viên cơ quan đồn nhau như thế.
Còn Tuấn, sau những lần hỏi vợ còn yêu mình không, anh dấy lên sự nghi ngờ và bắt đầu “tìm hiểu”. Tuấn sốc khi nghe những lời đàm tiếu. Vì không có bằng chứng nên anh bóng gió: “Em nên chấm dứt việc thăng tiến được rồi. Anh biết cả rồi”. Nghe chính chồng ghen tuông, Hạ cười khẩy cho rằng: “Anh sợ tôi giỏi giang hơn anh, người ta cười à? Hay anh suy bụng ta ra bụng người? Nghĩ ai cũng như anh chắc”.
Tuấn giật mình nghe vợ chì chiết. Sau đó là màn khóc lóc, ỉ ôi của Hạ về quãng thời gian chồng “qua lại” với người cũ. Hạ khiến Tuấn cứng miệng không nói nên lời nào. Anh biết anh sai, nhưng anh đã dừng lại, chẳng nhẽ Hạ vẫn còn muốn đày đoạ anh sao?
Một lần rồi hai lần, ba lần… Hạ vẫn giọng điệu đó sau mỗi lần uống say về giữa khuya. Tuấn nhìn con ngủ ngon nên suốt thời gian dài anh âm thầm chịu đựng. Nhưng hôm nay, thấy vợ bước chân xuống từ xe kẻ khác đầu ngõ, anh rơi vội giọt nước mắt rồi quay mặt đi.
Tối đó, vẫn câu nói: “Anh giỏi thì ly hôn tôi đi”. Tuấn liền gật đầu đồng ý. Hạ đứng đó, nước mắt bắt đầu rơi. Lần này, khi nghe Tuấn hỏi: “Các con sẽ ở với ai” thì cả hai lập tức nói: “Chúng con muốn ở với bố”.
Nói rồi, Tuấn xếp đồ và dắt hai đứa con ra ngoài. Hạ choáng váng, cô nhớ tới thời gian qua người chăm sóc cả gia đình là Tuấn, còn cô chỉ lo bày mưu tính kế dằn vặt chồng. Cô đã đánh mất tình yêu thương của con và giờ là của chồng. Cô sai rồi…
PHƯƠNG ANH
Cãi nhau với vợ, tôi chặn số, tắt máy đi chơi, nửa đêm quay về thì ngã quỵ với cảnh tượng trong phòng khách
Tôi không thích bị vợ làm phiền trong cuộc vui với bạn bè, chính vì thế lấy cớ cãi nhau để tắt máy, chặn số. Tuy nhiên, nửa đêm trở về nhà tôi hốt hoảng với cảnh tượng trong phòng khách.
Tôi 30 tuổi, đang làm IT. Mức lương tuy không cao nhưng tôi chẳng bao giờ lo nghĩ chuyện tiền bạc, gia đình tôi có điều kiện mà. Bố mẹ hứa tôi chỉ cần lấy vợ sẽ mua cho 1 căn chung cư để sống riêng. Tuy nhiên, tôi cảm thấy cuộc sống hiện tại rất ổn, ngày đi làm, tối đi nhậu, yêu đương chơi chơi chẳng phải lo nghĩ. Nói thật, tôi cũng thích trẻ con nhưng vẫn rất sợ phải chăm sóc chúng.
>> Xem thêm: Con trai ngoại tình, mẹ chồng còn trách ngược con dâu: "Vợ không ra sao nó mới thế", nào ngờ bà chợt nhận ra mình "há miệng mắc quai"
Mãi tới khi cô người yêu kém 6 tuổi có bầu, tôi mới đành miễn cưỡng cưới. Khỏi phải nói, mẹ tôi mừng ra mặt. Bà bảo "tậu trâu được nghé", hào hứng chuẩn bị mọi thứ cho lễ thành hôn của cậu con trai duy nhất.
Ngọc - vợ tôi hiện giờ đang làm kế toán cho một doanh nghiệp vừa. Công việc của em không mấy vất vả, lương cũng kém tôi một chút. Khách quan mà nói, Ngọc khá xinh và hiểu chuyện, không thích đi nhậu nhẹt, đi bar... Thế nhưng đúng 1 lần em thất tình cùng hội bạn đi giải sầu, em lại bị tôi làm cho liêu xiêu, thế là yêu.
>> Xem thêm: Bị nói lép vế trước Lâm Vĩ Dạ, Hứa Minh Đạt lên tiếng phản hồi
Và hơn nửa năm kể từ ngày yêu, em dính bầu. Tôi thì tính cho Ngọc phá đấy chứ, nhưng trong lúc đang tranh luận với nhau thì mẹ nghe thấy. Bà mắng tôi là đồ vô trách nhiệm, rồi ác nhân, rồi thất đức... Thế rồi tôi đành nghe lời.
Sau khi cưới về, nhiều người hẳn sẽ nghĩ rằng tôi sẽ chín chắn và chiều chuộng cô vợ trẻ. Thế nhưng, thực tế chính mẹ ruột lại nhận xét: "Anh như đứa trẻ to xác, gì cũng tới tay vợ".
Thành ra, mẹ tôi khá thương Ngọc. Bà bảo cô ấy còn phải khổ với tôi nhiều. Tôi vẫn không nhận thấy điều ấy... Ngược lại, tôi thấy chính tôi mới khổ vì lấy vợ, cuộc đời tự do của tôi đã đi tong rồi!
Ngọc không quá ghê gớm nhưng lúc nào cũng thích tôi ở nhà. Chính vì thế mỗi lần tôi đi làm xong báo không về, em trùng giọng xuống, bảo: "Anh lại không về nữa hả, đã 3 ngày nay...".
Tôi gắt: "Em càng đỡ phải nấu chứ sao? Sướng không biết mà hưởng".
Thấy tôi gằn giọng, cô ấy cũng im re rồi tắt máy. Ngọc quả thật khá biết điều, nhưng hơi nhạt nhẽo 1 chút.
(Ảnh minh họa)
Hai chúng tôi cũng không hay cãi nhau lắm, đúng ra là tôi rất nóng, nói vài câu là em lại im re. Thế thì cãi với ai. Tuy nhiên, bầu càng to thì Ngọc lại càng khó tính hơn thì phải. Em cằn nhằn tôi rằng vô tâm, không lo nghĩ gì tới vợ con. Rồi em trách tôi không đi khám cùng, trách tôi không cả buồn xem đoạn video chụp X-quang. Gì nữa nhỉ, cô ấy trách móc tôi quá nhiều khiến tôi chẳng nhớ nổi.
Mỗi lần thế, tôi tức giận ném vài món đồ, rồi bỏ đi. Thực ra, tôi cố tình làm căng thêm 1 chút để danh chính ngôn thuận đi nhậu cùng mấy ông bạn.
Hôm gần đây, Ngọc lại ngọt nhạt bảo tôi về sớm cô ấy sẽ nấu món tôi thích. Tôi cũng ậm ừ. Tuy nhiên, trong bữa ăn Ngọc lại bảo: "Anh ơi, cuối tuần này anh có rảnh không, cùng em đi sắm đồ cho con đi. Ngoài 8 tháng là sắm đồ được rồi".
"Em với mẹ đi đi. Con gái toàn váy áo điệu đà, em và mẹ đi hợp hơn" - tôi chối đây đẩy vì cuối tuần này công ty tổ chức đá bóng.
Chẳng hiểu hôm đó Ngọc làm sao, em bỗng nổi to tiếng với tôi: "Anh lúc nào cũng chỉ mải vui thôi. Việc nhà không bao giờ động. Con mình anh cũng không buồn hỏi han, quan tâm 1 chút. Thôi tùy anh, muốn sao cũng được".
Sau lời trách móc đó của vợ, tôi tức giận ném bát đũa rồi quát mắng thêm 1 thôi 1 hồi. Sau đó, tôi bỏ ra ngoài, không quên chặn số vợ, gọi cho mấy ông bạn xong tắt luôn điện thoại.
Cả tối đó tôi chẳng mảy may bận tâm gì tới chuyện nhà nữa, nửa đêm hơi ngà ngà say tôi bắt taxi về. Thế nhưng chẳng hiểu sao cửa nhà lại mở, ánh sáng hắt ra hành lang... Tôi dụi mắt, mình không say mà, đúng phòng đây rồi. Tôi còn thấy khá ồn ào, hình như có người đang ở đó.
Tôi lao vào nhà, chết điếng với cảnh tượng bố mẹ đẻ và bố mẹ vợ đang ở trong đó. Ai nấy khóc than, giọng điệu lo lắng. Hóa ra, cô ấy giẫm phải mảnh bát tôi ném vỡ, sau đó nhà lại trơn thế là ngã. Nhưng cô ấy gọi cho tôi nhiều lần không được nên mới gọi cho bố mẹ chồng.
Ngọc đã vào viện nằm, bác sĩ nói đứa bé không giữ được, sức khỏe cô ấy cũng không ổn vì mất máu nhiều. Tôi không dám nhìn mặt bố mẹ 2 bên. Tôi thấy mình thật sự tệ quá... Tôi phải làm sao để cô ấy tha thứ đây?
Clip có thể bạn quan tâm:
- Video 25 phép lịch sự mà bất cứ ai cũng phải biết. Nguồn: Soi sáng.
Miss Mộng Mơ
Theo Helino
Chồng lén lút cặp bồ với đồng nghiệp, tôi mỉm cười tha thứ nhưng khiến họ độn thổ giữa cơ quan vì màn trả đũa thâm độc Tôi đương nhiên không thể tha thứ cho chồng vì chuyện lén qua lại với đồng nghiệp. Tuy nhiên, xác định đường ai nấy đi tôi nghĩ phải khiến cho họ phải hứng chịu cảm giác đau đớn, bẽ bàng 1 phen. Tôi tự thấy mình là người vợ rất dễ tính và ít cằn nhằn. Đông đi uống rượu tận nửa đêm...