Cái kết đắng cho người đàn bà đẹp có “biệt tài” mồi chài đàn ông
Nhận được tin của bà Hoa – kẻ từng mồi chài bố mình – bị đuổi ra khỏi nhà đi lang thang khắp nơi, Hà cười mỉm “Cuối cùng thì ông trời cũng có mắt”.
Ảnh minh hoạ: Internet
Hà sinh ra trong một gia đình gia giáo, mẹ làm giáo viên còn bố làm quản lý một cây xăng ở Đà Nẵng. Gia đình Hà từng rất hạnh phúc khi cả bố và mẹ đều rất yêu thương con và chăm lo hết thảy cho chị em cô. Cuộc sống tưởng chừng sẽ yên ổn nếu không có ngày bố cô ngoạ.i tìn.h và mẹ cô đã phải trải qua 2 năm sống trong nước mắt. Nhiều khi nghĩ lại Hà vẫn còn hận và ghét bố lắm.
Cuộc sống của gia đình Hà sẽ vẫn yên ổn và chẳng có gì xảy ra nếu như không có ngày cô phát hiện ra bố cặp bồ nhờ cái điện thoại di động bố Hà mua vào năm 2009.
Trưa 12 giờ, khi Hà đi học về thấy bố cô lên trên nhà để buôn điện thoại. Thấy Hà về, bố cô mới xuống ăn cơm. Mẹ Hà đi dạy tối mới về còn bố cô mỗi tháng về 1- 2 lần thăm mẹ con cô và mang tiề.n về.
Khi Hà hỏi: “Bố đang nói chuyện với ai thế?”, bố cô chỉ đáp “Có bạn trong Đà Nẵng gọi”. Hà nghĩ bụng “Bạn nào mà phải lên tận tầng trên nhà nói chuyện”. Bình thường thì chẳng sao nhưng từ dạo đó, hễ cô cứ cầm điện thoại thì chỉ 1 phút thôi là bố cô đòi lại.
Sau đó, ngày ông nội Hà mất, Hà cứ thấy các chú trêu là: “Ra mà gọi bố mày về, bố mày buôn điện thoại với ai mà cứ chúi vào máy điện thoại kìa”.
Chiều ngày hôm đó, có hai đôi vợ chồng, một là ông bà chủ của bố, hai là vợ chồng người đàn bà kia về viếng. Bố cô tiếp nhiệt tình lắm, bà kia còn nựng má Hà rồi hỏi bố cô: “Con gái anh đây hả?”.
Video đang HOT
Ngày tang của ông Hà mà bà ta mặc một cái váy bó sát, ngắn cũn. Ấn tượng lúc đó của Hà về bà kia là xinh, trắng, cao ráo, điệu đà khác hẳn với mẹ cô, chẳng dám ăn dám mặc gì. Bố mẹ cô nhiều lần cãi nhau vì cái tội của mẹ “đi dạy mà ăn mặc lôi thôi lếch thếch”.
Tết năm 2010, khi cả nhà sang nhà ông nội thắp hương thì bố Hà tự dưng kêu đau đầu ở nhà nghỉ, lát bố sang sau. Sang thắp hương xong, mọi người ngồi nói chuyện, Hà nghe buồn ngủ quá nên chạy về nhà vừa để xem bố ốm như thế nào. Được dạy dỗ từ bé phải đi nhẹ, không lê dép nên cô về bố cô cũng chẳng phát hiện ra.
Khi vừa đến cửa nhà, những lời bố nói chuyện ngọt ngào với người đàn bà kia khiến Hà đa.u đớ.n tột cùng, cảm giác như bị phản bội nặng nề lắm. “Em đi tới đâu rồi, đi tàu mệt không? Ăn uống đầy đủ vào nhé. À, ba mẹ con sang ông rồi, anh ở nhà gọi cho em, vợ anh chưa biết nhưng cứ phòng chắc hơn. Tầm ngoài rằm anh ra rồi mình gặp nhau nhé”.
Hà nằm khóc ướt hết gối. Đến khi mẹ về, bố Hà tắt máy cái rụp rồi lại giả vờ ngủ vì đau đầu. Chỉ đến khi mẹ cô hỏi: “Con đâu anh?”. Bố cô bảo “Sang ông cùng em chứ đi đâu”. “Nó chán nên về lâu rồi mà”. Hà lau nước mắt rồi lại tươi cười đi xuống nói: “Con đây”.
Lúc đó, bố cô mới thoáng vẻ mặt lo sợ. 3 ngày Tết, Hà không nói chuyện với bố một câu nào. Ăn cơm hay xem tivi đều không, bố cô hay liếc xem thái độ của Hà như thế nào. Sau đó, Hà sang nhà bác chơi rồi khóc kể cho bác nghe. Bác cô tức lắm, chiều hôm đó gọi bố cô sang giáo huấn hết đâu cả buổi chiều. Về nhà ông vào luôn phòng con gái nói: “Không có chuyện gì đâu, không như con nghĩ đâu, bạn bè trêu nhau thôi”. Nghe thế nhưng Hà căm tức lắm.
Hà cứ nghĩ mẹ cô chưa biết gì nhưng chắc bác dâu đã nói chuyện rồi. Tối nào cũng vậy, kể cả những hôm bố cô về, mẹ đều ra phòng ngủ của hai chị em cô, vuốt tóc, sờ má rồi khóc. Hà năm im, khóc cùng mẹ, cả hai mẹ con cứ âm thầm khóc như thế, đau lắm.
Hàng năm, bố đều mang tháng lương thứ 13 về, hơn chục triệu nhưng Tết 2011, bố cô chỉ đem về 2 triệu. Mẹ Hà biết thóp nên không hỏi gì. Chẳng biết mẹ điều tra từ ai mà biết được ngọn ngành. Ra tết năm đó, mẹ Hà bắt xe vào gặp ông bà chủ của bố cô. Bác ấy nghe xong bực lắm vì dù sao cũng mang tiếng bạn mình mà đi phá hoại gia đình người khác. Hà nghe phong thanh, bác ấy gọi người đàn bà giỏi mồi chài kia sang chử.i một trận, tuyệt giao luôn quan hệ.
Nhưng bố cô vẫn chưa thể chấm dứt với “con mụ” đó. Một hôm, bố Hà về đúng lúc nhà mất điện. Hà mượn điện thoại bố rọi đèn đi vệ sinh. Đúng lúc có tin nhắn đến, vô tình Hà nhận được “Anh đang làm gì đấy? Ăn cơm chưa? Bao giờ anh yêu vào?”
Hà tức quá nhắn lại luôn: “Bố cháu đang ôm mẹ. Anh yêu cơ à, chồng cô có được gọi như thế không hả loại đàn bà giỏi mồi chài. Mẹ cháu nhịn được chứ cháu thì không nhé. Thích thì chơi đến cùng, cháu tiếp cô”. “Cô với bố cháu là bạn bè thôi, cô không làm gì cả”. “Năm nay cháu 17 tuổ.i rồi, hơn con trai cô 1 tuổ.i. Con cô vô phúc mới có loại mẹ như cô. Tôi không hiền như mẹ tôi đâu, đợi đấy”.
Bố Hà thấy có tiếng điện thoại hai lần nên chạy ra bảo Hà đưa máy. Hà đưa luôn, không thèm xóa. Hôm đó, bố con cô cãi nhau to lắm. Bố Hà dọa nạt con gái lo học hành, cứ nhắn tin lướt mạng chểnh mảng học hành. Mà bố cô còn viện cái cớ con cái nhà ai theo trai vào nhà nghỉ để chử.i mẹ cô không biết giáo dục con.
Hà tức quá nên cãi lại: “Con nhịn nhiều lắm rồi. Từ trước tới giờ, bố mẹ biết con như thế nào rồi. Con đã bao giờ về nhà muộn chưa? Bố chọn đi, hoặc chọn con thì không có bà ta, còn nếu chọn cái loại làm đĩ đó thì con uống hết cái lọ này luôn”.
Lúc đó, mẹ Hà sợ xanh mặt không ngờ con gái liều như thế và cũng không biết cô mua lọ thuố.c đó từ bao giờ. Chẳng biết tối hôm đó, bố mẹ Hà nói với nhau những gì mà sáng ra, bố xin lỗi mẹ con Hà, hứa sẽ không bao giờ liên hệ với mụ ta nữa.
Mấy năm trôi qua, người anh họ trong làng cũng vào làm cho bố Hà kể, bà ta đã cặp với người đàn ông khác, bị nhà chồng đuổi thẳng cổ ra khỏi nhà. Giờ không dám bán hàng làm gì nữa vì bị người ta chử.i nhiều quá, cũng chẳng dám bén mảng đến chỗ bố cô làm. Hà mỉm cười nghĩ “cuối cùng ông trời cũng có mắt”.
Theo Tienphong
Đau khổ khi sa đà vào mối quan hệ với người tình Tây
Sau mỗi lần như vậy, tôi tự thấy ghê tởm bản thân, như thể chẳng phải con người thực sự của mình. Chẳng ai nghĩ được rằng, một người đoan chính, chín chắn và lịch sự như tôi lại sa đà, hư hỏng.
Tôi đã lấy chồng gần 5 năm, chồng là mối tình đầu tiên và đã từng là duy nhất của tôi. Chúng tôi yêu nhau từ thời đại học nhưng chưa khi nào đi quá giới hạn, tất cả chỉ dừng lại ở cái nắm tay, ôm hôn. Hơn nữa, tôi vốn dĩ là người kín đáo, nếu không muốn nói là khó gần và cổ hủ nên chuyện quan hệ trước hôn nhân là điều tôi cực kỳ phản đối.
Chúng tôi cứ bên nhau đầy vui vẻ hạnh phúc mà chưa một lần anh đòi hỏi. Ban đầu, tôi chỉ nghĩ là do anh tôn trọng ý kiến và muốn giữ cho tôi nhưng sau kết hôn, tôi mới hiểu, thực ra anh bị 'yếu' trong chuyện vợ chồng. Nhưng có lẽ vì tình yêu của tôi dành cho anh nên những năm đầu hôn nhân tôi đã dũng cảm vượt qua tất cả.
Vì là người sống cam chịu, quen với việc chấp nhận thay vì đòi hỏi nên suốt 5 năm qua, kể từ ngày lấy chồng, tôi chưa từng được biết đến cảm giác hạnh phúc trong chuyện chăn gối là như thế nào và cũng không dám tâm sự với ai khi đó là một chuyện tế nhị, khó nói. Tôi sợ,mọi người chê cười chồng và có những nhận định sai về bản thân mình. Tôi cứ gồng mình để gặm nhấm những ấm ức trong lòng. Giá như tôi mở lòng chia sẻ cùng chồng,hay một ai đó, thì sự việc không đi quá xa như hôm nay.
Thực tình mà nói, chồng tôi cũng không quan tâm đến cảm giác của vợ, không hỗ trợ vợ mỗi khi hai vợ chồng gần gũi. Anh hiểu về bản thân và càng tự ti hơn khi gần gũi vợ. Việc cả hai vợ chồng đều co mình lại khiến bao năm qua, vợ chồng tôi cứ sống như vậy mà chưa từng một lần biết thế nào là khoái cảm khi 'yêu'.
Chúng tôi sống lầm lũi bên nhau, hòa hợp mọi chuyện trừ vấn đề chăn gối. Đã một thời tôi bằng lòng với cuộc sống ấy, nhưng trong một chuyến đi công tác và một lần 'nếm mùi lạ' đã làm ảnh hưởng rất nhiều đến tổ ấm, hạnh phúc mà bấy lâu tôi cố công gây dựng. Hơn tất cả, tôi tự trách bản thân mình, dau rứt vì lừa dối chồng nhưng có lẽ, sự khác biệt, sự viên mãn đã khiến tôi bất chấp tất cả chìm mãi vào cuộc tình tối lỗi, chẳng tài nào dứt ra được.
Tôi làm ở công ty xuất nhập khẩu, trong chuyến công tác cách đây 4 tháng, vì yêu cầu công việc, tôi phải đi công tác xa nhà 1 tháng, gặp gỡ đoàn đối tác nước ngoài. Có trong mơ tôi cũng chẳng ngờ, chuyến công tác đó đã khiến mình thay đổi hẳn cách nhìn về chuyện tìn.h dụ.c.
Trong một lần say rượu, chẳng hiểu sao tôi lại lên giường với một anh bạn người nước ngoài của đoàn đối tác. Thực lòng mà nói, khi ấy tôi không quá say đến mức mất kiểm soát nhưng có lẽ vì bao năm qua sống trong cảnh tủi hờn, co mình nên tôi quyết định 'buông thả' bản thân một lần. Nhủ lòng chỉ một lần duy nhất nhưng sau cái đêm 'khác thường', tôi không thể nào dứt bỏ được người tình.
Kết thúc chuyến công tác, tôi và người tình vẫn thường xuyên qua lại với nhau. Tôi cảm thấy hạnh phúc thực sự khi ở cạnh anh ta, quan trọng và cũng thật xấu hổ khi tôi tự cảm thấy mình được nếm trải 'chuyện ấy' theo đúng nghĩa chứ không phải chỉ là 'hầu chồng' như việc mà bao năm qua vẫn làm. Dù biết mình làm như vậy là có lỗi với chồng nhưng tôi vẫn không thể nào dứt ra được.
Sau mỗi lần như vậy, tôi tự thấy ghê tởm bản thân, như thể chẳng phải con người thực sự của mình. Chẳng ai nghĩ được rằng, một người đoan chính, chín chắn và lịch sự như tôi lại sa đà, hư hỏng và hai mặt đến vậy. Dù cho chồng tôi có tẻ nhạt, có hờ hững nhưng là đàn ông anh còn chẳng lừa dối, phản bội vợ con. Tôi cứ nhủ lòng mình chấm dứt với người tình ngoại quốc nhưng chẳng tài nào làm nổi, tôi ham muốn níu kéo cảm giác đê mê, hạnh phúc khi ở cạnh anh ta.
Tôi đủ thông mình và tỉnh táo để hiểu, mối quan hệ này chẳng có kết thúc tốt đẹp, khi tôi và người đàn ông ấy không yêu nhau, chỉ là sự thỏa mãn dụ.c vọn.g và ham muốn khi không được chồng đáp ứng và xa vợ mà thôi. Mỗi lần trở về nhà, đối mặt với chồng con, tôi cảm thấy bản thân mình chẳng xứng đáng để nhận những hạnh phúc ấy. Tôi không đủ dũng cảm để buông bỏ những thứ đã có để đến với thứ mà tôi cho là hạnh phúc là thỏa mãn. Nhưng cũng chẳng muốn bỏ đi mối quan hệ với người đàn ông kia. Tôi cứ sống trong cuộc đời bằng hai mặt đối lập như vậy suốt thời gian qua, có những hối hận, có những day dứt và cả tuyệ.t vọn.g nhưng tôi không đủ tư tin để đi về một phía, bất kể bên nào.
Tôi biết phải làm gì đây, khi chính bản thân mình cũng không thể chấp nhận những việc đã làm. Sẽ ra sao khi chồng con, đồng nghiệp và người thân phát hiện ra con người kín đáo, đoan chính có phần cứng nhắc như tôi lại sa chân vào cuộc tình oan trái với người đàn ông 'mắt xanh, mũi lõ'?
Tôi rùng mình ớn lạnh khi biết mình 'nghiệ.n' người đàn ông đó, cố vùng mình thoát khỏi mỗi quan hệ ngoài luồng tội lỗi nhưng có vẻ chẳng thể làm khác được. Tôi đang quay cuồng để tìm lại con người thực của mình nhưng chẳng biết phải làm gì để thoát khỏi mối quan hệ này. Tôi thực sự khủng hoảng và bất lực. Liệu có lối thoát nào cho kẻ phụ bạc như tôi?
Theo ST/Tintuc
Tôi viết đơn l.y hô.n, ném thẳng vào mặt chồng và gằn giọng bảo anh ký Thế là anh lại nhũn như con chi chi, anh quay sang van vỉ, xin lỗi thậm chí là khóc lóc để tôi mủi lòng. Nhưng tương gia đinh tôi se đươc hanh phuc khi tôi gat qua tât ca moi tât xâu cua chông. Nhưng hiên tai tôi thây săp khuyu nga. Luc gia đinh chao đao, tôi mơi thâm thia câu...