Cái kết đắng chát của người đàn bà hận tình
Nhìn người đàn bà đẹp, với vẻ hoang dại như chị, thằng đàn ông nào chẳng muốn khám phá. Đôi mắt chị chứa đầy những nỗi đau uẩn ức, những tâm sự thầm kín mà chẳng thể nói ra.
ảnh minh họa
Chị đẹp, đẹp mê hồn, cái vẻ đẹp mặn mà của người đàn bà từng trải và một lần vấp ngã trong hôn nhân khiến đàn ông ai cũng thèm muốn chị.
Chị ly hôn với chồng sau hai năm chung sống. Chồng chị là một người đào hoa, lại có tài ăn nói khiến bao nhiêu cô mê mệt. Vợ chồng chị cũng từng yêu nhau say đắm, hai con người “trai tài gái sắc” cuốn lấy nhau. Yêu nhau 3 năm cuối cùng họ cũng bên nhau về chung một nhà,
Nhưng thói đời đàn ông luôn thích chinh phục và khám phá, đàn ông luôn muốn được khẳng định bản thân nhất là với những người đẹp. Chồng chị cũng vậy, có vợ thông minh, xinh đẹp cũng không khiến cho anh thỏa mãn. Vậy là chỉ 2 tháng sau chị đã phát hiện ra chồng đi ngoại tình, cặp kè với người khác.
Chị đau đớn tột cùng khi biết chồng như thế. Lần thứ nhất chị còn làm ầm ĩ lên với hai bên gia đình để anh chừa cái tính đó, nhưng chỉ vài tháng sau anh lại tay trong tay với cô gái khác. Lần này chị đến yêu cầu cô gái đó tránh xa chồng nhưng cũng chẳng ăn thua. Vì có phải cô ta quến rũ chồng chị đâu, chính chồng chị đưa đẩy với người ta trước đấy chứ. Thuyết phục chồng mãi không được, chị cắn răng chịu đựng sống bên cạnh người chồng hư. Lần thứ 3, thì có nhân tình của chồng đến đòi quyền lợi, đòi chồng chị về làm cha cho con của cô ta
Chị uất ức, bưng mặt khóc nức nở, chị ký đơn ly hôn cho chồng để giải thoát cho cả hai. Anh nhìn chị muốn nói một câu xin lỗi chị nhưng không cất thành lời. Đến nước này chị chẳng còn thiết tha níu kéo người chồng bội bạc, nhẫn tâm như vậy nữa.
Video đang HOT
Từ ngày ly hôn, chị đâm ra hận chồng, hận những người đàn ông vây quanh chị. Chị ly hôn rồi, chị vừa xinh lại quyến rũ, vẻ sắc sảo của chị không một cô gái nào có được. Không vướng bận chuyện gia đình, chồng con, chị lại có thời gian chăm sóc cho sắc đẹp, chị như mật ngọt mà người đàn ông nào cũng muốn bâu vào. Với những kẻ như vậy chỉ khiến chị thêm khinh bỉ.
Ngày ngày, chị trút những tâm sự buồn của mình với cô bạn độc thân trong quán bar. Bao nhiêu ánh mắt đàn ông cứ đổ dồn vào thân hình chị. Có rất nhiều người đến muốn làm quen với chị, vì hận người chồng bội bạc của mình chị cũng buông lơi lời tán tỉnh với những người đàn ông khát tình.
Nhìn người đàn bà đẹp, với vẻ hoang dại như chị, thằng đàn ông nào chẳng muốn khám phá. Đôi mắt chị chứa đầy những nỗi đau uẩn ức, những tâm sự thầm kín mà chẳng thể nói ra. Người đàn ông nào cũng muốn mở rộng vòng tay để chào đón và bảo vệ chị.
Những người vây quanh chị ai chẳng là đàn ông thành đạt, lại có tiền và có quyền. Chị vẫn còn giữ mãi nỗi đau trong lòng, chị hận chồng, chị hận những người đàn ông bội bạc. Để trả thù chồng chị chấp nhận đi cặp kè với những người đàn ông khác.
Chị muốn tìm người để giải tỏa tâm sự buồn và cay đắng của chị. Những người đàn ông đến với chị rồi lại đi, chẳng ai là thật tâm với chị. Họ chỉ muốn “tình một đêm” với những người đàn bà như xinh đẹp như chị. Cuối cùng chị gặp một người đàn ông hợp với chị mọi thứ từ tính cách, tâm hồn đến sở thích. Hai người gặp nhau như cá gặp nước, chị và anh lao vào nhau điên cuồng.
Nhưng tiếc rằng anh là người đàn ông có vợ, chị mặc kệ vì mình cũng từng có một đời chồng. Chị cũng không quan trọng việc hai người đến với nhau được hay không. Đơn giản chị cần người lấp đầy con tim cô đơn của chị.
Một ngày, khi hai người đang dắt díu nhau đi ăn thì vợ anh ta bắt được và xông vào đánh chị ngay giữa nhà hàng. Vậy mà người tình của chị cũng không thèm can ngăn, đôi mắt thoáng lên tia sợ hãi. Bao nhiêu con mắt đổ dồn vào chị, chỉ hận không có chỗ nào để chị trốn vào đó. Đánh đập xong, bà vợ còn cảnh cáo dằn mặt chị không có chốn dung thân.
Mọi người ra về, chỉ còn chị một mình rũ rưỡi giữa nhà hàng. Chị cười khẩy cho số phận của mình. Chị cười nhạo chính mình lại trượt dốc dài đến thế. Chị cũng không nghĩ rằng mình sẽ thành kẻ thứ ba phá hoại gia đình người khác. Chị oán hận số phận mình bạc bẽo, đúng là “hồng nhan bạc phận” chỉ có việc cất công tìm kiếm hạnh phúc thôi sao mà khó quá!
Theo blogtamsu
Lấy phải vợ xấu, tôi không có dám dắt đi đâu!
Có vẻ như em cũng biết là tôi đang cố giấu em khỏi mọi người, như giấu một vết mực trên chiếc áo đẹp đẽ của mình. Thế nên hễ nhà có khách là em chỉ chuẩn bị nước nôi ở trong bếp rồi trốn ở dưới đó không dám lên.
Yêu nhau được 3 năm, người yêu tôi đùng đùng bỏ đi lấy chồng khi tôi đi công tác miền núi được vẻn vẹn 1 tuần. Chồng của nàng là con của giám đốc công ty. Tôi hận tình và hận đời nên cũng vơ bèo vạt tép kiếm lấy một em cho xong đời trai.
Hận người yêu xinh gái ngày trước đã phụ tình tôi lấy một gã chồng bất tài nhưng con nhà giàu có, tôi thề không cưới vợ xinh nữa. Tôi sẽ chọn vợ là người cực xấu để nhỡ có bỏ quên cũng không ai thèm nhặt. Lúc đó, vợ tôi chắc chắn sẽ là của riêng tôi vì không ai nhòm ngó đến.
Sau một thời gian mai mối, tìm kiếm tôi cũng tìm đúng được người theo tiêu chuẩn: Gái còn trinh nhưng xấu. Tôi biết là sống với người vợ như thế này dù "xấu vỏ" nhưng "cùi ngon". Chắc chắn nàng sẽ hy sinh vì gia đình, không lăng nhăng hay chực cắm sừng lên tôi khi tôi đi công tác. Bởi nghề cầu đường của tôi nay đây mai đó, nếu không có người vợ tử tế cắm chốt ở nhà thì tôi sẽ không thể nào yên tâm nổi. Mà chẳng có gì an toàn hơn việc xấu gái khiến vợ không có cơ hội bay nhảy, ngoại tình.
Vợ tôi năm nay 29 tuổi. Ở vùng quê này, lứa tuổi ấy người trong làng đã gọi là &'gái ế'. Lấy được tôi có vẻ là may mắn nhất đời của nàng. Có lẽ vì thế mà em đồng ý lấy tôi rất dễ dàng. Đám cưới của tôi diễn ra đơn giản, cũng có thể gọi là bữa cơm đơn sơ của hai gia đình cũng được. Không lễ ăn hỏi, không rình rang nhạc nhẽo. Chỉ đơn giản vài mâm cơm và tờ giấy đăng kí kết hôn.
Tôi không dám đưa vợ đi gặp bất kì ai vì em quá xấu. (Ảnh minh họa)
Một phần của sự đơn giản ấy là vì tôi ngại phải giới thiệu em với mọi người, bởi tôi không muốn nghe tiếng xì xèo "vợ xấu thế". Mỗi lần nhìn em, tôi lại nhớ đến dáng người thon thả, làn da trắng hồng, cái mũi cao và đôi môi xinh xinh của người yêu cũ. Tôi biết mình không yêu em, chỉ đơn giản tôi cần em như cái chốt an toàn cho cửa nhà tôi và đêm nằm cần một 'cái gối'.
Em còn chưa chạm ngõ tuổi 30, nhưng dường như ánh nắng gay gắt của miền quê, cái lấm lem bùn đất của đồng ruộng khiến em già hơn tuổi rất nhiều. Có lần cầm vào đôi tay vợ, tôi giật mình vì nứt nẻ và thô ráp. Đêm nằm ôm em mà vòng bụng nhão như người đã chửa đẻ nhiều lần khiến tôi khá chạnh lòng.
Vì vợ xấu nên tôi hầu như không đưa vợ đi đâu. Mỗi lúc đứng bên cạnh vợ, tôi càng thấy sự chênh lệch đó càng tăng thêm. Tôi cao ráo, trắng trẻo đẹp trai, trong lúc vợ tôi lại da đen, miệng hô, thấp lùn lại còn béo nữa. Tôi chịu đựng những lời bàn tán, xì xào khi tình cờ gặp hai vợ chồng tôi đứng cạnh nhau. Mọi người rất ngạc nhiên khi đến nhà gặp vợ tôi. Thậm chí một số người còn tỏ vẻ thương cảm: "Mày bị nó úp sọt hay sao mà cưới đứa như ma thế!" Có người còn mỉa mai: "Tối ngủ với vợ có dám để đèn hay không?"
Tôi tuyệt nhiên không cho vợ đi đến chỗ đông người mà có bất kỳ bạn bè của tôi. Tôi hiếm khi mời bạn đến nhà khi có mặt vợ. Nếu tình cờ ai đến nhà tôi thì tôi toàn kiếm lý do để đuổi vợ ra khỏi nhà. Cơ quan bố trí đi nghỉ mát thì chưa năm nào tôi tham gia. Chẳng lẽ lại đem vợ xấu khoe cho toàn thiên hạ được biết! Vợ tôi chỉ biết tên bạn bè hay đồng nghiệp của tôi, chứ chưa bao giờ được gặp mặt.
Có vẻ như em cũng biết là tôi đang cố giấu em khỏi mọi người, như giấu một vết mực trên chiếc áo đẹp đẽ của mình. Thế nên hễ nhà có khách là em chỉ chuẩn bị nước nôi ở trong bếp rồi trốn ở dưới đó không dám lên.
Tôi biết cách đối xử như vậy là tàn nhẫn với em, nhưng tôi không chịu đựng nổi cảnh nhìn thấy vợ người thướt tha váy áo, rồi son phấn rực rỡ thơm tho, còn vợ mình thì lấm lem, nhếch nhác. Không phải tôi không đầu tư cho vợ được tử tế, tươm tất như người ta, nhưng cái móc áo xấu xí thì dù có khoác lên bao nhiêu lụa là cũng không thể nào che lấp nổi.
Chẳng lẽ muốn đưa vợ đi chơi đâu tôi lại phải đầu tư đưa vợ đi phẫu thuật thẩm mỹ. Nhưng liệu có chỗ nào có thể "tút tát" cho vợ tôi được ngon lành không? Bởi "ca" này nói thật là rất rất khó!
Dù em có đảm đang, thảo hiền thì cái vẻ bề ngoài của em cũng không thể nào khiến tôi rung động được. Nhiều lúc tôi thấy mình thật sai lầm khi trong lúc hận tình đã quyết định cưới vợ xấu như vậy. Tôi vẫn chần chừa chưa dám có con vì sợ sau này con tôi lại thừa hưởng nhan sắc từ mẹ nó.
Theo Afamily
Mệt vì người yêu Chí Phèo Chưa kịp trình bày hay giải thích điều gì thì quần áo, sách vở, đồ đạc đã bay vèo vèo ra ngoài cửa. Tôi là một đứa con gái xuất thân từ nông thôn lên thành phố trọ học. Ban đầu cũng tự nhủ với lòng mình rằng sẽ không yêu ai cho đến khi ra trường nhưng sự đời chẳng ai nói...