Cái kết của người vợ lấy phải chồng đại gia
Ngày Mai lên xe hoa, ai cũng nói cô ấy tốt phước, không những có chồng đại gia mà anh ấy còn thương và chiều chuộng cô ấy hết mực.
Nhưng cũng có không ít người lời ra tiếng vào nói Mai mê giàu nên mới ưng chồng vừa già vừa xấu, không sớm thì muộn cũng phải chia tay.
Sau ngày cưới, chồng Mai viện cớ cô ấy đi làm cực khổ, nên khuyên cô ở nhà. Nhưng thật chất là chồng cô ấy có m.áu ghen tuông, sợ một người đẹp như Mai khi đi làm sẽ không tránh khỏi sự theo đuổi của nhiều chàng trai khác.
Nhưng từ khi ở nhà, suốt ngày chỉ quanh quẩn trong 4 bức tường, ít khi giao tiếp với mọi người xung quanh khiến cuộc sống của Mai vô cùng bức bối và ngột ngạt. Nhiều lúc cô ấy muốn đi ra ngoài cho khuây khỏa nhưng đều bị sự giám sát chặt chẽ của chồng. Nói chung muốn đi đâu và làm gì, cô ấy phải được sự cho phép của chồng thì mới được ra ngoài.
Một ngày, Mai nhận được tin ngoại cô ấy bệnh nặng, người nhà nhắn cô ấy về gấp vì sợ sẽ không kịp nhìn mặt ngoại lần cuối. Không suy nghĩ được gì thêm, Mai tức tốc đón taxi về thăm ngoại mà quên thông qua “lão chồng” của cô ấy. Nhưng cũng may, ngoại cô ấy qua được cơ nguy kịch và Mai trở về nhà.
Sau lần đó, Mai bị lão chồng cấm tiệt không cho ra khỏi cửa dù chỉ là nửa bước, vì theo ông ấy, Mai là người phá vỡ nguyên tắc đã thỏa thuận trước đó… Có thể vì không thể chịu đựng nổi sự gò bó và tù túng vì suốt ngày chỉ ở trong nhà, Mai thường xuyên hẹn hò bạn bè đến nhà chơi. Trong số đó có Quân, từ lâu anh đã rất thích Mai, nhưng vì nghèo anh cứ âm thầm bước bên Mai một cách lặng lẽ. Bất cứ khi nào Mai cần, hoặc gặp khó khăn gì anh là người đầu tiên Mai nhớ đến.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Sau nhiều lần gặp gỡ, Quân phần nào đã hiểu được hoàn cảnh của Mai, anh đã chủ động tìm mọi cách liên lạc với Mai, mỗi ngày anh đều nhắn tin, gọi điện trò chuyện với cô ấy. Không biết tự lúc nào trái tim khô héo của Mai như hồi sinh, nằm bên chồng, nhưng lúc nào Mai cũng nghĩ đến Quân.
Bởi lẽ, Mai là cô gái còn rất trẻ đang hừng hực ngọn lửa yêu đương, còn với chồng cô ấy vừa già lại vừa “yếu” từ trong ra ngoài thì làm sao có thể hòa hợp được. Từ ngày lấy chồng cô ấy chưa hề biết “l.ên đ.ỉnh” là gì bởi chồng cô ấy thường xuyên “chưa đến chợ đã tiêu hết t.iền”.
Mai thật sự muốn yêu và khao khát được yêu, từ khi gặp Quân, Mai càng muốn bay ra khỏi cái lồng son mà nhiều người đang mơ ước này càng sớm càng tốt.
Một ngày, chồng Mai đi công tác xa, cô ấy lên lịch hẹn nhóm bạn thân, trong đó có Quân đến nhà ăn uống, chuyện trò, nhưng mọi người thầm hiểu thực chất Mai muốn gặp Quân. Tiệc tùng gần về đêm, ai cũng mệt và ra về, đêm đó chỉ còn lại Mai và Quân. Như nắng hạn gặp mưa sa, hai tâm hồn đồng điệu hòa thành một và không thể tách rời. Trong đêm đó, lần đầu tiên, Mai mới cảm nhận được tình yêu thật ngọt ngào…
Sau lần đó, Quân và Mai vẫn lén lút hẹn hò, nhưng giấy không gói được lửa, chồng Mai phát hiện. Ông ta đã hạ cẳng tay, thượng cẳng chân với Mai một cách không thương tiếc. Ông còn cho rằng ông bỏ t.iền ra để lo cho Mai và gia đình có cuộc sống sung túc, thì việc ông muốn Mai làm gì đó là việc của ông. Phải chăng thói ích kỷ và muốn chiếm hữu đã dần bóp c.hết tình yêu giữa hai người.
Không bao lâu sau, Mai đưa đơn l.y h.ôn, chồng Mai hết sức ngạc nhiên vì cứ nghĩ cô chỉ mãi là cái bóng bên cạnh ông ấy không thoát ra được. Từ khi ly dị chồng, Mai ra ngoài thuê nhà trọ để ở bằng số t.iền mà ông ta cho cô hằng tháng. Và lúc này cô nhận ra vật chất không thể mua được hạnh phúc.
Giờ đây, mỗi ngày bên cạnh Quân, con tim Mai như được sưởi ấm lại sau những ngày băng giá, cô đơn. Cô nhận ra rằng tình yêu phải đến từ cả hai phía thì mới thực sự có cuộc sống hạnh phúc.
Theo Phununews
Áo cưới còn nguyên trên người, tôi tháo hết 100 cây vàng trả nhà chồng đại gia
Vừa bước xuống nhà tiễn bố, Thùy chứng kiến Tú làm điều khủng khiếp đó với ông. Cô không chút do dự mang chiếc nhẫn kim cương và 100 cây vàng trả lại anh và kéo bố cùng đi ra khỏi căn nhà đó.
ảnh minh họa
Cả làng không ai không biết tôi là đứa mồ côi mẹ ngay từ lúc chào đời, mẹ sinh tôi khó nhưng giờ phút tỉnh táo cuối cùng bà vẫn nắm tay bác sĩ yêu cầu hãy cứu lấy đứa con trong bụng mình. Tôi sinh ra không biết mặt mẹ, sống bên cạnh người bố mắt bị mờ, nhìn nhiều khi không rõ, nên từ bé đã thiệt thòi rất nhiều so với bạn bè. Tuy nhiên khó khăn khổ cực đến đâu bố cũng động viên tôi phải cố gắng học tập, trừ khi ốm đau còn lại chưa một ngày nào bố để tôi phải nghỉ học vì bất cứ lý do gì.
Ngày tôi đỗ đại học, hai bố con cứ ôm nhau khóc mừng mừng tủi tủi. Nhưng ngay ngày hôm sau ông đã ra khỏi nhà từ sáng sớm đến gần nửa đêm mới về. Lúc bố về đến nhà, người toàn bụi vôi vữa:
- Bố, bố đi đâu mà về muộn vậy? Bố làm con lo quá.
- Bố nhận đi đ.ập p.há khu nhà cấp 4 ở chợ để người ta xây mới, hi vọng tới lúc con nhập học sẽ có một khoản để con đi.
Hóa ra vì lo t.iền cho tôi nhập học nên bố đã vất vả tới vậy. Lúc đó tôi chỉ ước mình có thể làm ra t.iền ngay để đỡ đần cho bố. 4 năm đại học tôi đã cố gắng hết mình, vừa học vừa tranh thủ làm thêm để k.iếm t.iền trang trải cuộc sống hàng ngày bớt gánh nặng cho bố. Vậy nhưng mỗi lần tới đợt đóng học phí, tôi biết bố ở quê vẫn phải chạy đôn chạy đáo trước đó cả 2 tháng trời để gom t.iền cho con. Căn nhà cũ của hai bố con ở ngói đã hỏng nhiều, tôi chỉ mong nhanh nhanh ra trường đi làm k.iếm t.iền về lợp lại cái mái ngói cho bố chứ không biết nó có thể trụ được mấy mùa mưa bão nữa.
May mắn làm sao, vừa ra trường với tấm bằng loại ưu, tôi đã được công ty tư nhân nhận vào làm ngay. Lĩnh lương tháng đầu tiên, tôi đã gửi hết về cho bố, để bố thuê người ta lợp lại cái mái ngói mới. Bố lại gọi điện lên bảo rằng sao con không giữ t.iền lại gửi về cho bố làm gì, 2 tháng nữa người ta trả t.iền công thợ cho bố bố sẽ lợp lại. "Con đi làm có t.iền rồi mà, bố ở nhà làm vườn quanh nhà thôi, bố đừng đi phụ hồ nữa, vất vả lắm bố à". Bố ậm ừ trả lời bố không làm nữa đâu nhưng tôi biết bố vẫn giấu tôi đi làm, bố bảo làm để sau này cho con gái bố làm của hồi môn, chẳng biết đến bao giờ bố mới hết lo cho tôi.
Cũng thời gian này tôi được anh trưởng phòng làm cùng công ty để mắt tới. Cứ nghĩ gái quê lại chỉ là nhân viên quèn như mình thì ai thèm yêu, nhưng chẳng ngờ anh lại yêu thương tôi thật lòng. Nửa năm yêu nhau anh đưa tôi về nhà, tôi đã choáng ngợp hoàn toàn trước gia thế của anh, tôi đã tính tới chuyện chia tay ngay sau đó nhưng anh lại kiên quyết không chịu. Thậm chí tôi đã xin việc sang công ty khác nhưng anh vẫn ngày ngày chờ tôi ở dưới cổng công ty.
2 năm sau tôi mới dám đồng ý lời cầu hôn của anh. Bố mẹ anh tất nhiên không ưa gì tôi nhưng vì con trai nên ông bà cũng bằng mặt bên ngoài. Nhưng anh bảo sau khi cưới sẽ ra ở riêng nên em đừng có lo. Tôi cũng rất băn khoăn về bố mình, anh bảo nếu tôi muốn có thể đưa bố lên ở cùng nhưng tôi biết sẽ không bao giờ bố chịu, bản thân tôi cũng không muốn để xảy ra chuyện không hay.
Ngày cưới bố tiễn chân tôi về nhà chồng, ngay từ lúc đón dâu tôi đã nhận ra thái độ không hề vui mừng gì của mẹ chồng. Bố tôi không có t.iền nhưng cũng cố gắng trao cho con gái cái dây chuyền 5 chỉ. Tôi biết đó là vốn liếng cả đời của ông. Nhìn thấy cảnh người bố đáng thương đeo hồi môn cho con gái, ai cũng phải trào nước mắt nhưng mẹ chồng tôi lúc đó chỉ nhếch mép rồi ném cái nhìn khinh khỉnh.
Đến khi xe dâu về tới nhà chú rể, họ hàng bạn bè nhà tôi ai cũng phải choáng váng khi thấy số hồi môn mà tôi được nhà chồng đại gia lên trao. Ai cũng bảo số tôi thế là sướng rồi, sau bố tôi cũng được nhờ. Tan tiệc, hai bố con cứ ôm nhau, tôi chẳng muốn rời xa bố chút nào nhưng phải để bố về thôi. Vì bịn rịn với con gái nên bố tôi là người ra xe cuối cùng của đoàn nhà gái và vì mắt không nhìn thấy nên ông đã không tìm được lối ra cổng ngay mà cứ đi đi lại lại trong sân nhà chồng tôi, vì cái sân cũng khá rộng.
Tôi định chạy lại dắt bố thì nghe tiếng mẹ chồng bảo chị giúp việc: "Dắt cái ông mù kia ra nhanh hộ cái, hay là định đòi ở lại đây với con gái. Không có đâu, đừng tưởng nhìn thấy nhà bà thế này mà ham đòi dắt díu nhau lên đây cả nhé. Đừng tưởng bà chấp nhận cho cưới mà sướng vội, tí nữa thì vào cởi hết 100 cây vàng trên người ra rồi làm ô sin cho nhà bà. Cái ngữ quê mùa bẩn thỉu vào nhà này chỉ có làm ô sin thôi, đừng có mơ làm bà chủ".
Tôi choáng váng vô cùng trước những gì mẹ chồng nói. Không chần chừ, váy cưới còn nguyên trên người, tôi bình tĩnh đến trước mặt bà tháo toàn bộ 100 cây vàng trên người gửi lại rồi bảo: "Con gửi lại cho mẹ luôn đây chứ mẹ không phải đợi thêm đâu. Nhà con nghèo thật, nhưng bố con dạy con sống có lòng tự trọng, nghèo nhưng không để người ta khinh mình".
Nói rồi tôi xách váy, đi chân đất chạy theo sau bố về quê ngay lập tức mà không hề hối tiếc bất cứ điều gì.
Theo Kenhphunu
Không cần đ.ánh g.hen vợ hiền thảo cũng khiến chồng đại gia quỳ gối xin tha thứ Lấy chồng giàu, được chồng yêu thương là phúc phận của người phụ nữ. Nhưng rồi, nếu người đàn ông đó có nhân tình bên ngoài, không cần đ.ánh g.hen, tôi cũng khiến chồng đại gia quay về quỳ xuống xin tha thứ. Tôi lấy chồng khi vừa bước qua cái t.uổi 22, cái t.uổi còn đang đẹp nhất của 1 người con...