Cái kết của một tình yêu đích thực
Câu chuyện của một nhà báo đóng vai một vị thần Cupid tọc mạch sẽ khiến bạn suy ngẫm về bản chất của một tình yêu đích thực.
***
Buổi phỏng vấn của tôi với Justin McLeod đang đi đến hồi kết thì tôi bật ra một câu hỏi cuối: “Anh đã yêu bao giờ chưa?”
Rõ ràng, câu hỏi của tôi thật thừa thãi với chàng giám đốc cấp cao với gương mặt trẻ trung từng tạo ra ứng dụng hẹn hò Hinge này.
Justin trông không thoải mái, anh khẳng định chưa từng ai hỏi mình câu hỏi này trong một buổi phỏng vấn. Cuối cùng anh cũng trả lời: “Có, nhưng tôi nhận ra khi đã quá muộn”. Rồi anh yêu cầu tôi tắt máy ghi âm, tôi bấm nút Dừng.
Ảnh minh họa
Khi cuộc trò chuyện không còn được thu âm, anh trông nhẹ nhõm hơn. Tên cô ấy là Kate. Họ yêu nhau hồi học đại học. Anh liên tục làm trái tim cô tan vỡ. (Anh kể lại với đôi mắt ngấn lệ). Anh không phải là phiên bản tốt nhất của mình tại thời điểm đó. Anh đã bù đắp cho tất cả mọi người kể từ đó, kể cả Kate. Nhưng cô hiện đang sống ở nước ngoài, và đã đính hôn với một người khác.
Tôi hỏi anh: “Cô ấy có biết anh vẫn còn yêu cô ấy không?”
“Không”, anh đáp, “Cô ấy đã đính hôn được hai năm rồi.”
“Hai năm?” Tôi hỏi “Tại sao?”
“Tôi không biết.”
Tại thời điểm đó cuộc hôn nhân kéo dài hai thập kỷ của tôi đã chuyển sang trạng thái ly thân được một năm. Tôi đã nghĩ rất nhiều về bản chất của tình yêu, về sự hiếm hoi của nó. Trên thực tế, lý do tôi phỏng vấn Justin vì ứng dụng của anh đã cho tôi buổi hẹn hò đầu tiên sau sự đổ vỡ hôn nhân, với một nghệ sỹ mà tôi đã say mê từ cái nhìn đầu tiên.
Điều đó chưa từng xảy ra với tôi, cái việc yêu-từ-cái-nhìn-đầu-tiên. Anh ấy cũng là người hiện lên trên màn hình của tôi đầu tiên ngay sau khi tôi tải ứng dụng đó xuống.
Cho những người thích ghi nhận số liệu, có rất nhiều lần đầu tiên: ứng dụng hẹn hò đầu tiên, người đàn ông đầu tiên trên màn hình, buổi hẹn hò không quen biết đầu tiên, tình yêu từ cái nhìn đầu tiên. Tôi hứng thú muốn tìm hiểu thuật toán của ứng dụng đó, cách nó được hình thành, cách ứng dụng đó có thể thông qua những bạn chung trên facebook của chúng tôi mà đoán được rằng người đàn ông đó, một nhà điêu khắc tập trung vào mối liên hệ giữa hình ảnh nhục dục và hoa, sẽ có thể chiếm cứ trái tim tôi.
Video đang HOT
“Anh phải nói với cô ấy,” Tôi nói với Justin. “Nghe này…” và tôi kể với anh câu chuyện về chàng trai tôi đã yêu ngay trước khi gặp chồng tôi.
Anh ấy đang học năm cuối đại học chuyên ngành Shakespeare ở nước ngoài. Tôi là nhiếp ảnh gia mặt trận 22 tuổi sống ở Pa-ri. Chúng tôi gặp nhau trên một bãi biển Ca-ri-bê. Tôi đã đến Luân Đôn thăm anh ấy trong trạng thái sang chấn hậu chiến sau khi đã chụp ảnh ở cuối cuối chiến giữa Xô Viết và Afghanistan.
Tôi đã nghĩ về anh ấy mỗi ngày khi ở giữa cuộc chiến, khi tôi ngủ trong hang động, ốm yếu vì chứng kiết lị và vết thương do pháo bị nhiễm trùng ở tay đến nỗi tổ chức Bác sỹ không biên giới phải chuyển tôi khỏi vùng Hindu Kush, tình yêu với anh ấy là thứ đã giúp tôi sống sót.
Nhưng vài tuần sau chuyến viếng thăm Luân Đôn của tôi, anh ấy bỏ rơi tôi. Anh ấy nói sẽ ghé thăm căn hộ của tôi ở Pa-ri và một cuối tuần nhưng không bao giờ xuất hiện. Hoặc đó là những gì tôi đã nghĩ.
Hai thập kỷ sau đó tôi được biết rằng anh ấy đã bay đến Pa-ri vào cuối tuần đó nhưng lại đánh mất mẩu giấy ghi số điện thoại và địa chỉ của tôi. Tên tôi không có trong danh bạ điện thoại. Anh ấy không có máy trả lời. Chúng tôi không có bạn chung. Anh ấy ở trong khách sạn nhỏ còn tôi cưới chồng và có ba con với người đàn ông tiếp theo tôi hẹn hò. Và cuộc sống cứ thế tiếp diễn.
Vào thời gian Google được phát minh, tấm ảnh đầu tiên của tôi hiện ra trên màn hình của anh ấy là ảnh tôi và những đứa con từ bài báo mà ai đó đã viết về quyển sách đầu tiên của tôi, ký ức về những ngày tháng làm nhiếp ảnh gia chiến trường. Không lâu sau đó, anh cưới vợ và có ba con với người phụ nữ tiếp theo anh hẹn hò. Và cuộc sống cứ thế tiếp diễn.
Tôi tìm thấy anh ấy một cách tình cờ, khi đang nghiên cứu về các công ty rạp hát cho cuốn tiểu thuyết gần đây nhất của mình. Và anh ấy xuất hiện với cái tên quá phổ thông. Tôi soạn một bức email :”Anh có phải là cùng người đã cho tôi leo cây ở Pa-ri không?”. Đó là cách tôi biết được chuyện đã xảy ra vào cuối tuần đó và bắt đầu tiêu hóa toàn bộ tác động của việc mất liên lạc giữa chúng tôi.
Anh ấy đến New York một vài tháng sau đó vì công việc, và chúng tôi gặp nhau ăn trưa vào mùa xuân trên một băng ghế ở Công viên Trung tâm. Tôi đã rất bối rối, tôi đá phải cốc nước chanh và làm rơi bánh kẹp trứng của mình: tình yêu xa xưa của chúng tôi vẫn ở đó.
Trên thực tế, cái kết được tạo ra bởi việc chúng tôi gặp lại nhau và cú sốc của việc nhận ra một tình yêu tưởng chừng đã khô cằn trong tăm tối vẫn còn tồn tại sau đó đã ảnh hưởng đến hai cuộc hôn nhân của chúng tôi, mặc dù vậy, theo hai hướng khác nhau. Anh ấy nhận ra anh ấy cần phải nỗ lực nhiều thế nào để bảo vệ cuộc hôn nhân của mình. Tôi nhận ra tôi đã cho đi tất cả sự quan tâm và bồi đắp tôi có, trong hai mươi ba năm cày bừa, nhưng mảnh ruộng ấy vẫn cằn cỗi.
Nghe về tình yêu của Justin dành cho Kate trên một băng ghế khác ở New York bốn năm sau đó, tôi đã cảm thấy một sự thôi thúc sống động. “Nếu anh vẫn còn yêu cô ấy”, tôi nói với Justin, “và cô ấy vẫn còn độc thân, anh phải nói với cô ấy. Bây giờ. Anh sẽ không muốn sau hai mươi năm nữa vẫn hối hận vì sự im lặng của mình khi thức dậy. Nhưng anh không thể làm điều đó qua email hay facebook. Anh thực sự phải đến tận nơi và sẵn sàng đối mặt với một cánh cửa đóng sầm lại.”
Anh cười đầy luyến tiếc: “Tôi không thể làm như vậy. Đã quá muộn.”
Ba tháng sau, Justin email mời tôi đi ăn trưa. Bài báo tôi viết về anh và công ty, trong đó anh cho phép tôi được nhắc đến Kate (người mà tôi gọi là “Nụ hồng”) làm mọi người hứng thú với ứng dụng của anh, và anh muốn cảm ơn tôi.
Vào ngày hẹn, tôi đến nhà hàng và tìm người phục vụ: “Justin McLeod, bàn cho hai người,”.
“Không”, anh đột nhiên lên tiếng phía sau tôi, “Cho ba người”
“Ba? Ai sẽ ăn cùng tôi và anh?”
“Cô ấy”, anh nói, chỉ vào bóng của một người phụ nữ đang vụt ngang qua cửa sở nhà hàng, trong một chiếc áo khoác hồng, với mái tóc vàng hồng dâu dập dềnh sau lưng.
“Cái gì…? Là Nụ hồng ư?”
“Đúng vậy.”
Kate ùa vào và chào đón tôi bằng một cái ôm. Nhìn gần cô trông giống một Kate Hepburn khác, người đóng cặp với Stanley Cavell trong chuỗi hài kịch về tái hôn tôi đã học ở đại học. Chuỗi phim đó là tiền đề cho phim rom-com (phim hài thương mại) ngày nay, được quay ở Mỹ vào những năm 30 và 40 của thế kỷ trước, khi việc làm phim về ngoại tình hay tình dục ngang trái bị cấm. Để qua vòng kiểm duyệt, cốt truyện cũng tương tự: một cặp đôi ly hôn, tán tỉnh những người khác, rồi cưới lại. Bài học? Đôi khi bạn phải đánh mất tình yêu để tìm lại nó, và trở lại với lá xanh là bí quyết để hoa có thể nở rộ lần nữa.
“Tất cả là nhờ chị”, Kate khóc, “Cảm ơn chị.”
Và giờ Justin và tôi cũng rưng rưng, đến nỗi những khách ăn khác nhìn chúng tôi khó hiểu.
Sau khi chúng tôi ngồi xuống, họ kể cho tôi câu chuyện về sự đoàn tụ của họ, tiếp lời nhau cứ như thể họ là cặp đôi đã cưới lâu ngày. Một ngày, sau khi tình cờ gặp một người bạn của Kate, Justin nhắn tin cho Kate để hẹn một cuộc nói chuyện qua điện thoại, rồi đặt một chuyến bay xuyên Thái Bình Dương để đến gặp cô mà không báo trước. Anh gọi cô từ phòng khách sạn của mình, hỏi rằng anh có thể ghé qua. Cô sẽ cưới trong vòng một tháng, nhưng ba ngày sau đó, cô chuyển khỏi căn hộ đang sống cùng vị hôn phu.
Tôi bỗng thấy tội lỗi, anh chàng tội nghiệp.
Không sao, cô ấy an ủi. Mối quan hệ của họ đã trục trặc trong nhiều năm. Cô đã cố tìm cách để trì hoãn hoặc hủy bỏ đám cưới, nhưng thiệp mời đã được gửi đi, lễ đường đã được đặt, và cô không biết làm thế nào để giải quyết mâu thuẫn nội tâm mà không làm mọi người thất vọng.
Justin đã đến gặp cô gần như đúng vào giây phút cuối cùng anh có thể lên tiếng hoặc mãi mãi giữ im lặng. Vào thời điểm bữa trưa của chúng tôi, hai người đã sống cùng nhau.
Không lâu sau đó, tôi mời họ đến ăn tối để giới thiệu chàng nghệ sỹ bị ám ảnh với những đóa hoa, người góp một nửa công trạng cho sự đoàn tụ của họ. Anh ấy và tôi đã không thể trở thành một cặp, điều này làm tôi buồn và thất vọng, nhưng chúng tôi đã tìm được cách trở lại làm bạn bè thân thiết và thậm chí còn hợp tác về mặt nghệ thuật khi anh ấy gửi tôi một bức phác thảo của mình.
Trên thực tế, chúng tôi vừa ký hợp đồng đồng sản xuất ba cuốn sách: “Điều cơ bản của tuổi trưởng thành”, “Điều cơ bản của việc làm cha mẹ”, và ồ, trớ trêu thay, “Điều cơ bản của tình yêu.”
“Bức phác thảo về gì vậy?” Kate hỏi.
Tôi chỉ cho cô bức vẽ trên Iphone của mình.
“Đây là những hình bầu dục à?” Cô hỏi, mỉm cười.
“Hoặc hạt giống,” Tôi đáp. “Hoặc nụ hoa, phụ thuộc vào việc cô nhìn nhận thế nào.”
Chẳng phải tình yêu nở ra tình yêu nở ra tình yêu là lí do khiến tất cả chúng tôi ngồi bên cạnh nhau? Bởi vì tình yêu đích thực, một khi đã chớm nở, sẽ không bao giờ biến mất. Nó có thể đi lạc cùng một mẩu giấy, hoặc chuyển thành nghệ thuật, sách vở hay trẻ em, hoặc khiến một cặp đôi khác đoàn tụ trong khi thất bại trong chính trường hợp của bạn.
Nhưng nó sẽ luôn ở đó, chờ đợi một tia nắng mặt trời, tan chảy qua các tảng băng, kiên trì khẳng định sự tồn tại chính đáng của mình trong trái tim chúng ta và trong cuộc đời.
Theo Iblog
Tình yêu chính là phép màu mà chúng ta dành tặng cho nhau
Có người dành cả đời mình chỉ để tìm kiếm một tình yêu đích thực. Có người chỉ mới quen vài ba câu đã vội vã yêu nhau, cũng có người tìm kiếm cả đời mà vẫn nghĩ mình chưa tìm được một nửa của mình.
Tình yêu vốn dĩ là thứ tình cảm khó đoán của con người, vừa huyền ảo nhưng cũng rất đau thương, có xót xa, sai lầm nhưng rồi cũng có những thói quen và sự thay đổi. Bạn sẽ chẳng bao giờ có thể trả lời được tại sao tôi lại yêu bạn.
Khi còn là đứa con gái bé con tôi đã từng được hỏi "Liệu trên đời này có phép thuật màu nhiệm không?" vốn là đứa con gái khô khan tôi trả lời "Không". Nhưng bây giờ nghĩ lại ...tôi đã sai. Trên đời này thực sự có phép màu huyền diệu, phép màu ấy không phải từ bà tiên ban tặng, được ông bụt hiền lành ban cho mà là từ giữa con người ban tặng cho nhau. Tình yêu. Trong cuộc đời này, ai rồi cũng sẽ lớn và rồi cũng sẽ biết thầm thương trộm nhớ, đem lòng mình trao cho một ai đó. Tình yêu thật màu nhiệm và tuyệt vời nó làm thức dậy khu vườn chìm trong bóng tối, đánh thức một trái tim nóng bỏng bị vùi lấp dưới lớp tro tàn giá lạnh và có sức mạnh thay đổi cả một con người.
Nói tình yêu là thế giới màu nhiệm và diệu kỳ quả không sai. Bản thân chúng ta chẳng bao giờ biết được ta đã yêu từ lúc nào, có đôi lúc dặn lòng đừng yêu thế nhưng thần tình yêu vẫn gõ cửa. Chấp nhận bước vào thế giới ấy ta dần quên ta là ai và chính ta đã thay đổi tự lúc nào mà không hay biết. Có đôi khi chợt nhận ra chúng ta đã thay đổi, cách nói chuyện đã kiềm chế hơn, thói quen tám chuyện cùng chúng bạn đã ít hẳn, ít nhâm nhi trà sữa hơn mà chuyển sang nghiện soda... Và từ một người nóng tính cũng đang dần dần biết kiểm soát tâm lý tốt hơn, từ một cô nàng bướng bỉnh cũng trở nên ngoan ngoãn, dịu dàng hơn.
Trong những buổi chiều mưa lất phất và cô đơn khi ở một mình thì đây chính là khoảnh khắc mà trái tim ta mong manh và yếu đuối nhất. Tôi dừng chân lại một tiệm cà phê theo phong cách cổ điển, nhìn vào menu và gọi một ly chanh mật ong. Trong bất giác tôi giật mình, tại sao không phải là cà phê sữa - thức uống mà tôi yêu thích, mà lại là chanh mật ong? Chỉ bởi vì anh - mối tình đầu của tôi và là vết thương chưa lành trong tim tôi. Anh thường hay bảo tôi rằng hệ tiêu hóa tôi không tốt, chanh mật ong sẽ cải thiện hệ tiêu hóa yếu ớt của tôi. Và rồi chẳng biết từ lúc nào tôi đã thêm chanh mật ong vào món yêu thích của mình.
Tôi cũng đã đi tìm lời giải cho chính mình rằng tại sao không phải là cà phê mà lại là chanh mật ong? Những sự thay đổi đó hoàn toàn không nằm trong kế hoạch của tôi và các bạn và cũng chẳng ai ép buộc ta phải làm như vậy, vậy tại sao ta thay đổi? Bởi vì chúng ta đang yêu, bởi tình yêu có sức mạnh kỳ diệu cản hóa trái tim và cả sai khiến lý trí của con người ta. Chúng ta hoàn toàn tự nguyện "ký kết" vào bản tình yêu trong sáng ấy và cũng tự nguyện để con tim soi đường dẫn lối. Sự thay đổi của bản thân khi yêu là do sự "bắt chước" đối phương hay đó là điều đối phương thích và tất nhiên khi yêu thật lòng chẳng ai bắt bạn " Em chỉ được uống nước cam thôi, không được gọi nước khác. Nước cam là thứ anh thích nhất.".
Đó là tình yêu, một thứ phép thuật diệu kỳ và đầy phép lạ mà chắc hẳn ai ai cũng muốn được trải nghiệm nói trong đời. Thật đáng buồn cười nếu có ai đó nói rằng "Tôi không cần yêu và cũng chẳng cần được yêu" bởi vì điều ấy là giả dối. Tình yêu không chỉ có ngọt ngào và sự thay đổi thần kỳ như phép thuật mà nó còn là nhành hoa hồng lắm gai. Muốn có được hạnh phúc, được hương thơm ngọt ngào thì phải trải qua những giọt nước mắt, nhưng đau đớn thế nào thì tôi chắc chắn rằng bạn cũng sẽ không bao giờ hối hận vì bạn sẽ nhận ra rằng bạn đã thay đổi không chỉ cho đối phương mà còn thay đổi rất nhiều cho chính bản thân bạn.
Girly/ Sưu tầm
Bi kịch quay lại với người cũ khi không còn trong trắng Rất nhiều cô gái vì trót lỡ để mất cái ngàn vàng mà trở nên thu mình và không dám quay lại với người cũ khi biết chính xác đó mới là tình yêu đích thực của đời mình. ảnh minh họa Hoài Thương (Nam Định) là một cô gái như thế. Trước khi rũ bỏ mối tình hiện tại, Thương đã từng...










Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Con dâu vừa về nhà vào đêm muộn, bố chồng U80 liền gõ cửa phòng và nói một điều khó tin

Chồng mất việc nhưng vẫn không chịu bán ô tô trả nợ

Em chồng mua thêm nhà hỏi vay tiền tôi trong khi nợ mua căn nhà trước chưa trả

Bị mẹ chồng rêu rao lười chảy thây, nàng dâu cao tay đáp trả khiến bà tức điên

Món quà lúc nửa đêm từ mẹ chồng cũ khiến tôi bật khóc

Mẹ chồng đã làm điều không thể tin nổi và tôi buộc phải quay về nhà mẹ đẻ trong sự cay đắng vô cùng dù mới vừa sinh con

Mẹ chồng bệnh, tôi đến thăm thì chứng kiến cảnh bà ân cần cho tiền con dâu cũ, còn nhắc một chuyện khiến tôi tức nghẹn họng

Xem phim "Sex Education", người đàn ông cứng rắn như tôi đã rơi nước mắt, nhận ra mình là một ông bố THẤT BẠI chỉ vì sai lầm này

Con trai đòi cưới bạn gái bị trọng bệnh, tôi có nên ngăn cản?

Bố chồng đòi mua riêng điều hòa để lắp trong cái bếp bé xíu, tôi phản đối liền bị "dằn mặt" theo cách không ngờ

Thấy con rể vào nhà nghỉ với người phụ nữ lạ, tôi mừng rỡ cho ngay 50 triệu nhưng câu nói của con khiến ý định của tôi sụp đổ

Dâu trưởng chăm sóc bố chồng ròng rã cả tháng, ngày ông xuất viện liền sang sổ đỏ nhà cửa cho con út: Sự thật bất ngờ
Có thể bạn quan tâm

Thấy người đàn ông chạm vào vai vợ khi hát song ca, chồng rủ bạn gây án
Pháp luật
18:23:02 04/03/2025
Á hậu gen Z ở penthouse, vướng tin bí mật sinh con tiếp tục tậu nhà mới ở tuổi 25
Sao việt
18:08:54 04/03/2025
Khuyên lưỡi rơi vào dạ dày khi ăn cơm
Sức khỏe
18:07:55 04/03/2025
Chàng trai trẻ xây dựng một khu vườn lan hồ điệp chỉ với "0 đồng", khiến cư dân mạng phải thốt lên: Sao mình không nghĩ ra nhỉ?
Sáng tạo
18:07:23 04/03/2025
Tử vi ngày 5/3/2025 của12 cung hoàng đạ: Công việc suôn sẻ, tình duyên khởi sắc
Trắc nghiệm
18:07:13 04/03/2025
Người đàn ông trổ tài bắt rắn khổng lồ bằng tay không và cái kết bất ngờ
Lạ vui
18:05:42 04/03/2025
Người đàn ông Việt lấy vợ Triều Tiên được nhiều người ngưỡng mộ, đã qua đời
Netizen
18:03:40 04/03/2025
Nam ca sĩ gây án trong vụ hiếp dâm cấp độ đặc biệt vắng mặt trong phiên thẩm vấn, lý do là gì?
Sao châu á
17:56:53 04/03/2025
Adrien Brody: Nam diễn viên 2 lần giành giải Oscar và kỷ lục vô tiền khoáng hậu
Hậu trường phim
17:47:17 04/03/2025
Anh Tài "mỏ hỗn" chứng nào tật nấy với fan, chê dự án FC làm tặng mình rồi lại vội xin lỗi
Nhạc việt
17:15:00 04/03/2025