Cái kết cay đắng khi vụng trộm tình công sở
Đầu tiên chỉ là nhận lời đi ăn trưa riêng, sau là cùng vào những quán café “tối tối” một chút, và cuối cùng là… nhà nghỉ. Thứ tình công sở vụng trộm đó dường như có một ma lực đặc biệt khiến tôi không thể nào dứt ra được
Tôi yêu và lấy Huân chồng tôi một cách hoàn toàn tự nguyện, không bị ép uổng và cũng không bị gia đình hai bên ngăn cản. Tôi là con gái Bắc Ninh, sắc vóc mảnh mai xinh xắn, chuyện trò nhỏ nhẹ, việc nhà khéo léo đảm đang, gia đình người yêu chỉ gặp vài lần là đã đồng ý cho làm đám cưới. Chồng tôi người Ninh Bình nhưng gia đình khá giả, bố mẹ anh có mua cho hai chị em anh một căn chung cư trên Hà Nội để có nơi ổn định cuộc sống từ hồi đi học đại học. Chị anh lấy chồng trước khi chúng tôi cưới và đã dọn về ở với chồng, căn chung cư vì thế trở thành tổ ấm riêng của hai vợ chồng tôi. Gia đình tôi tuy không giàu có nhưng cơ bản, bố mẹ đều là nhà giáo, cư xử chừng mực nên cũng rất được lòng nhà thông gia. Vài tháng một lần, bố mẹ chồng tôi lại làm một chuyến sang thăm bố mẹ đẻ tôi, những dịp ấy vợ chồng tôi cũng về quê cùng làm cơm thết đãi các cụ rất rôm rả. Cưới nhau được nửa năm thì chúng tôi có tin vui, lại là cháu đích tôn của ông bà, nên tổ ấm càng thêm hạnh phúc hơn bao giờ hết. Cuối tuần nào bố mẹ chồng tôi cũng lên thăm, mang theo bao nhiêu là trứng gà ta, rồi gà vịt thịt sẵn, rau sạch ở vườn hai ông bà tăng gia, bảo để bồi dưỡng cho hai mẹ con tôi. Mọi chuyện cứ êm đềm trôi đi cho đến ngày tôi đi làm trở lại sau thời gian nghỉ thai sản, khi ấy, con trai tôi đã được gần 6 tháng tuổi.
Đầu tiên chỉ là nhận lời đi ăn trưa riêng, sau là cùng vào những quán café “tối tối” một chút, và cuối cùng là… nhà nghỉ (Ảnh minh họa)
Tôi làm việc ở một cơ quan nhà nước, thỉnh thoảng vì đặc thù công việc mà phải chuyển sang một số chi nhánh con để hỗ trợ khoảng vài tháng. Sau khi nghỉ sinh, quay lại cơ quan, tôi tiếp tục được phân công sang một đơn vị tư nhân – nơi cơ quan tôi đang hợp tác làm dự án – để triển khai và theo dõi tiến độ trong vòng 5 tháng. Ở đó, tôi làm việc trực tiếp nhiều nhất với Đăng, phó phòng. Nhìn qua thôi tôi cũng biết anh là đối tượng “thầm thương trộm nhớ” của nhiều em trẻ đẹp trong công ty, bởi không chỉ giỏi chuyên môn, Đăng còn cao ráo đẹp trai theo kiểu đầy nam tính, lối nói chuyện thì không chê vào đâu được. Không lanh chanh, mồm mép kiểu mấy ông đã có gia đình trong công ty, anh luôn giữ được sự chừng mực nhưng cũng rất ga lăng với các chị em. Ban đầu tôi cũng chỉ thấy mình có ấn tượng tốt với người đàn ông này, nhưng làm việc cùng nhau khoảng gần một tháng, tôi nhận ra anh ta cố tình tấn công mình. Anh ta quan tâm đến tôi hơn hẳn những người khác (nhưng cũng rất khéo léo vào lúc chỉ có hai người), thường xuyên chat với tôi trên Skype mà không phải về chủ đề công việc, và không ngớt lời khen nhan sắc “gái một con” của tôi. Lúc đầu tôi cũng cố giả lả cười đùa và lảng sang chuyện khác bởi biết đó là điều hết sức sai trái, tôi đã có vợ anh ta đã có chồng, lẽ nào anh ta đang muốn thử món “tình công sở”? Và rõ ràng chính miệng anh ta vẫn nói rất yêu vợ, cũng như bản thân tôi chưa lúc nào hết yêu chồng kia mà? Gia đình của cả tôi và anh ta đều là những hình mẫu hạnh phúc trên Facebook với cảnh vợ chồng con cái mỗi ngày quây quần bên nhau, cuộc sống đầy đủ, lẽ nào lại còn đi ngang về tắt?
Ấy thế mà, sau cùng thì chính tôi lại không vượt qua nổi sự cám dỗ. Đầu tiên chỉ là nhận lời đi ăn trưa riêng, sau là cùng vào những quán café “tối tối” một chút, và cuối cùng là… nhà nghỉ. Thứ tình công sở vụng trộm đó dường như có một ma lực đặc biệt khiến tôi không thể nào dứt ra được. Mỗi lần bước thêm một bước vào mối quan hệ sai trái đó, tôi đều tự sỉ vả mình, tự thấy mình thật đáng khinh bỉ khi ngày ngày vẫn về nhà ôm hôn chồng con như chẳng có gì, vẫn up ảnh gia đình hạnh phúc như thể tôi là người vợ đoan chính. Mà rõ ràng tôi vẫn rất yêu Huân chồng tôi cơ mà? Có lần không kiềm được, tôi đã đem câu hỏi đó hỏi Đăng. Anh ta cười phá lên bảo: “Vấn đề không phải là yêu hay không yêu. Vấn đề chỉ là, cuộc sống luôn cần khám phá những điều mới mẻ em ạ”.
Video đang HOT
Không biết tôi còn lún sâu vào mối quan hệ ấy đến bao giờ nếu không có cái ngày kinh khủng đó. Hôm ấy, tôi đang cắm cúi làm việc thì thấy ầm ỹ phía ngoài cửa công ty. Tò mò, tôi chạy ra xem cùng mấy người khác. Bảo vệ đang vất vả can ngăn một người phụ nữ tìm mọi cách chạy vào công ty, miệng không ngớt rủa xả. Không khó gì để tôi nhận ra đó chính là vợ Đăng, bởi thỉnh thoảng tôi vẫn vào Facebook anh ta ngắm nhìn cái gia đình hạnh phúc đó. Giây phút ấy, chân tôi chỉ muốn khuỵu xuống, trong tích tắc tôi nghĩ đời mình thế là hết… Nhưng rồi tôi nghe thấy chị ấy gọi tên một người khác. Là Cẩm Nhung, cô gái xinh đẹp bên phòng marketing! Còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì tôi đã thấy chị ấy vào được tới nơi làm việc của phòng marketing, Cẩm Nhung mặt xanh lét như tàu lá, miệng lắp bắp vài câu lí nhí không ai nghe được. Còn Đăng, người đàn ông lịch thiệp, hào hoa ấy đang ra sức kéo vợ về, mặt cắt chẳng còn giọt máu, cũng chẳng còn đâu dáng vẻ phong lưu cuốn hút của mấy phút trước đây…
Vài ngày sau, tôi được điều chuyển lại về cơ quan vì đã hết thời gian cộng tác với công ty của Đăng. Nhiều đêm sau sự kiện đó, tôi vẫn không ngủ được vì sợ hãi. Nếu hôm đó người mà vợ Đăng gọi tên là tôi thì sao? Rõ ràng tôi vẫn còn rất may mắn. May mắn nữa là tôi đã thấy được bộ mặt thật của Đăng, anh ta chẳng yêu quý gì tôi hơn những người phụ nữ anh ta tán tỉnh được xung quanh mình. May mắn nhất là tôi đã không phải trả giá bằng hạnh phúc gia đình của mình. Nhìn chồng con ngủ say, đôi lần tôi rơi nước mắt vì sự sai lầm của bản thân, một sai lầm mà có lẽ đến cuối cuộc đời tôi vẫn còn day dứt… Tất cả mọi người đều quá tốt với tôi, hạnh phúc của tôi bao nhiêu người mơ còn không có, vậy mà tôi từng sẵn sàng bỏ mặc tất cả để đâm đầu vào một thứ tình cảm vụng trộm, lầm lạc chỉ vì được tán tụng, ve vuốt bởi một gã đẹp trai bảnh bao! Nếu chồng con tôi biết chuyện, có lẽ tôi sẽ phải tự tử để quên đi mối nhục ấy mất!
Theo VNE
Đối với tôi, em mãi mãi chỉ là một người tình!
Nếu ai bảo tôi có tình công sở, tôi cũng chẳng phản đối đâu. Tôi đã ngoài 50 đã lên chức ông nội, ông ngoại và hiện là chủ của một showroom ô tô lớn ở Hà Nội. Tôi có rất nhiều nhân viên, toàn là những em da trắng, chân dài dáng chuẩn mẫu.
Có thể nói, quy trình tuyển dụng của tôi rất nghiêm ngặt. Hình thức là một trong những yếu tố tiên quyết trong việc tuyển nhân viên của tôi.
Kế hoạch tuyển thư ký kiêm "phòng nhì"
Vợ tôi cũng là một chủ doanh nghiệp, cô ấy 48 tuổi, đến tuổi lên chức bà rồi nhưng cô ấy vẫn rất xinh gái, nhiều người còn đùa tôi "vợ anh như tuổi đôi mươi" da trắng nõn, mà nhìn trẻ hơn cả mấy em xì tin nữa". Có vợ đẹp, con ngoan, những đứa cháu xinh xắn vẫn chưa đủ với tôi.
Để hợp thời thượng bằng anh em, tôi bí mật tuyển cho mình cô thư ký xinh đẹp tên là Hoài Anh, mặc dù dáng chưa chuẩn lắm, nhưng nàng có khuôn mặt thiên thần. Nổi lên trong một cuộc thi người đẹp, nàng sớm lọt vào tầm ngắm của người lắm tiền nhiều của như tôi.
Vài lần tiếp xúc tôi biết rằng, nàng có gia cảnh khó khăn, bố làm thợ sửa xe đạp, mẹ bán hàng nước. Nên khi tôi yêu cầu giúp đỡ Hoài Anh đồng ý ngay. Với những điều khoản tôi đưa ra cô ấy xin vài ngày suy nghĩ, rồi mới quyết định chuyển đến làm việc chỗ tôi.
Ngày cô ấy đến chỗ tôi làm, vợ tôi cũng ở đó, nhưng vợ tôi chẳng hay biết gì bởi cô ấy rất tin tưởng tôi. Thường ngày nếu cô ấy có nói đến chuyện anh này, chị nọ cắm sừng nhau, tôi lên tiếng chê bai, trách móc. Tôi nói với cô ấy "đó là việc làm thiếu đạo đức, anh phỉ báng những kẻ như thế". Biết tôi không thích, tính tình thẳng thắn nên từ đó vợ tôi chẳng bao giờ nhắc tới chuyện tương tự nữa.
Vợ có tài thánh cũng không biết tôi có "phòng nhì"
Đã là thư ký riêng nên đi đâu tôi cũng đưa Hoài Anh đi, dù có cặp kè với nhau, nhưng tôi luôn biết chọn thời điểm để không ai nghi ngờ cả. Ngay cả tại văn phòng, Hoài Anh và tôi cũng chưa một lần thân mật gần, gũi nhau. Trong mắt mọi người tôi là một ông sếp đức độ và mẫu mực. Thực lòng mà nói, tôi không muốn anh chị em bàn tán mất uy của mình.
Nhiều lúc, nhìn thấy cô ấy đi lại tôi cũng "nổi hứng" nhưng theo kế hoạch chúng tôi sẽ gặp nhau trong giờ ăn trưa, sau giờ đi gặp đối tác và những buổi sáng khi tôi đi tập thể dục. Để thuận tiện cho việc lập phòng nhì, tôi thuê cho Hoài Anh một căn chung cư cách nhà tôi một khu phố.
Cứ mỗi sáng tôi lại đi tập thể dục và tạt qua gặp em, xong đâu đấy tôi lại về nhà ăn sáng và đi làm. Mà phải nói "yêu" vào buổi sáng đúng là mang lại cho con người cảm giác sảng khoái, tôi thực sự rất hài lòng với Hoài Anh khi em ngày một trưởng thành và biết cách làm tôi vui. So với đám bạn chơi bời của tôi, tôi là người được trời ưu ái phần nào. Hoài Anh đến với tôi khi em vẫn là cô gái trong trắng, và em rất biết chiều chuộng đàn ông.
Ngoài việc tôi ở bên Hoài Anh mỗi sáng, gặp nhau trên cơ quan thì chúng tôi giao ước sẽ không có thêm bất kỳ liên lạc nào. Nếu chẳng may vợ tôi phát hiện, mọi việc sẽ ầm ĩ lên. Còn ở cơ quan chúng tôi luôn có khoảng cách nhất định, không bao giờ em ở trong phòng tôi lâu quá 30 phút.
Chúng tôi qua lại với nhau suốt 3 năm nay, nhưng chẳng ai hay biết điều gì. Hội bạn tôi thường đùa "Mày cẩn thận đấy, lên chức ông rồi mà bị phanh phui ngoại tình với bồ bằng tuổi con thì có bẽ mặt. Vợ mà biết được coi như xong đấy nhé". Tôi đáp lại "Vợ có tài thánh cũng không biết được, đã ăn vụng thì phải chùi mép kỹ chứ".Xong cả lũ cười khoái chí.
Mới đây, Hoài Anh có bàn với tôi việc sinh con, điều này quả thật khiến tôi suy nghĩ rất nhiều. Đôi lúc nhìn con gái tôi cũng bằng tuổi em đã có một gia đình riêng, êm ấm hạnh phúc tôi lại nghĩ đến em. Phải chăng tôi quá ích kỷ nếu không cho em một danh phận, nhưng tôi không thể làm điều đó bởi với tôi em mãi chỉ là một người tình.
Theo Him
Cái giá quá đắt cho một nàng "gái hư" nơi công sở Ông sếp tổng hình như đã biết tôi có ý muốn ngãng ra. Tôi đã không còn chăm chút đến ông ta như trước, tôi cáu kỉnh nhiều hơn và đã từ chối những chuyến đi chơi. Ông bắt đầu đe dọa, gằm ghè, rằng nếu tôi bỏ ông ta, ông ta sẽ cho tôi mất hết, từ tài khoản ngân hàng đến...