Cái kết bất ngờ cho cô gái vì hành động với mẹ trong lễ cưới
Tâm sự của một cô gái về hành động thiếu suy nghĩ trong ngày trọng đại của mình đối với mẹ và điều đó đã khiến cô phải ân hận cả một đời.
Vì thấy mẹ “quê mùa” cô gái đã không cho mẹ xuất hiện trên lễ đài (Ảnh minh họa) (nguồn: internet).
Mới đây, tâm sự của một cô gái về hành động thiếu suy nghĩ trong ngày trọng đại của mình đối với mẹ và điều đó đã khiến cô phải ân hận cả một đời. Tâm sự của cô gái cũng đã giúp nhiều người hiểu ra ý nghĩa của tình yêu thương đùm bọc của gia đình. Và hơn hết, mỗi người sẽ tự nhìn nhận lại những hành động của bản thân với bố mẹ. Cô gái tâm sự:
“Năm 13 tuổi, bố tôi mất. Là mẹ tôi bao năm bươn chải nắng mưa kiếm sống nuôi tôi ăn học, cho nên tôi mới thuận lợi tốt nghiệp đại học. Tôi may mắn trúng tuyển vào một doanh nghiệp lớn làm việc, đãi ngộ rất cao. Làm việc được gần hai năm, thần tình yêu cũng mỉm cười với tôi. Người đó không ai khác lại chính là con trai chủ tịch tập đoàn.
Anh ấy vẻ ngoài tuấn tú, đẹp trai, lại tốt nghiệp trường danh tiếng, các mặt đều ưu tú khiến tôi không thể cưỡng lại được, tôi hạnh phúc không từ nào tả nổi. Yêu nhau chưa được nửa năm anh ấy đã cầu hôn với tôi.
Hôn lễ của chúng tôi diễn ra ở một nhà hàng lớn nhất, sang trọng nhất của thành phố.
Hôm đó, chúng tôi đứng ngoài sảnh để tiếp đón khách, khách đến dự rất đông, ai cũng chúc phúc cho chúng tôi, khen ngợi chúng tôi khiến tôi tưởng như mình đang nằm mơ, cảm giác như đang ở trên chín tầng mây vậy.
Hôn lễ bắt đầu khai mạc, trong đó có một nghi thức đó là mời bố mẹ cô dâu và chú rể lên sân khấu. Khi dẫn chương trình tuyên bố hôn lễ chính thức bắt đầu, tôi nhìn thấy mẹ tôi ngồi ở một góc khuất, ăn mặc rất đỗi bình thường, đầu thì bạc trắng.
Video đang HOT
Tôi trách mẹ không trang điểm, ăn mặc đẹp vào một chút, nói cho cùng đây cũng là hôn lễ của con gái mà.
Tôi cũng tự trách mình bận quá không để ý đến trang phục của mẹ. Mẹ tôi nhìn có vẻ rất ngơ ngác, dường như mọi thứ ở đây đều lạ lẫm với mẹ. So với bố mẹ nhà người ta, khác biệt lớn quá. Để cho mẹ hiện diện trước mặt mọi người với bộ dạng đó sao? Không thể được.
Tôi chạy lại nói với dẫn chương trình: “Mẹ tôi hôm nay không được khỏe, lại sợ ồn, hay thôi đừng bắt bà phải lên sân khấu nữa!”.
Dẫn chương trình gật đầu đồng ý, tuyên bố hôn lễ chính thức bắt đầu, nhạc nền nổi lên, chúng tôi từ từ bước vào lễ đường, dẫn chương trình mời bố mẹ chú rể lên lễ đài, nói: ” Mời cô dâu chú rể hành lễ với cha mẹ, cảm ơn công sinh thành dưỡng dục của họ”.
“Công sinh thành dưỡng dục” những lời này khiến cho lòng tôi thấy nghẹn lại, tôi nhìn xuống chỗ mẹ tôi đang ngồi, nhìn thấy mẹ đang lau nước mắt.
Cổ họng tôi nghẹn đắng, suy cho cùng, tôi chính là cả thế giới của mẹ. Hạnh phúc của tôi chính là hạnh phúc của mẹ, lúc này mẹ đang khóc, có lẽ đó cũng là những giọt nước mắt hạnh phúc.
Sau lễ cưới vài ngày, mẹ tôi vẫn lưu luyến không muốn rời, lúc đi về, mẹ cứ khóc mãi. Nửa năm sau, tôi có đi tham dự hôn lễ của một người bạn.
Khi dẫn chương trình mời bố mẹ hai bên lên lẽ đài, tôi ngạc nhiên nhìn thấy một người ngồi xe lăn đi lên lễ đài. Dẫn chương trình giới thiệu: “Đây là mẹ của cô dâu”.
Cô dâu rưng rưng khóc nói: “Hôm nay là ngày hạnh phúc nhất đời tôi, tôi muốn cùng mẹ của mình cùng chia sẻ giây phút hạnh phúc này. Mẹ tôi mặc dù không thể đi được như người bình thường, nhưng bà đã dành trọn tình yêu thương cho tôi, bà mãi mãi là người mẹ vĩ đại trong lòng tôi!”. Nói xong, cả khán phòng rộ lên tiếng vỗ tay của quan khách.
Giây phút đó, tôi như bị một cây kim cắm thẳng vào trái tim, tôi nhớ lại đám cưới nửa năm trước của mình, nhớ lại những giọt nước mắt của mẹ tôi hôm đó. So với bạn tôi, tôi xấu hổ đến bẽ bàng, bây giờ tôi mới hiểu ra sự hồ đồ nhất thời của tôi lại mang lại tổn thương lớn đến nhường nào.”
Đó là tâm sự của cô gái đang rất ân hận với hành động của mình khi không cho mẹ xuất hiện trên lễ đài chỉ vì e ngại dáng vẻ “quê mùa”, bình dị của người mẹ nghèo quanh năm lam lũ. Nhưng giờ ân hận thì thời gian cũng không thể quay lại khoảnh khắc buổi hôn lễ hôm ấy để cô có thế thay đổi hành động của mình.
Cô đã hiểu được rằng, nếu không có sự hi sinh của mẹ, nếu không vì con mà mẹ tần tảo làm việc, không quản nắng mưa, không quản làm thuê cuốc mướn, đầu tắt mặt tối chỉ để mong có tiền lo cho con ăn học thì liệu cô con gái có được ngày hôm nay?
Những giọt nước mắt người mẹ tuôn rơi có thể là giọt nước mắt của hạnh phúc, của sự tự hào và đằng sau đó là giọt nước mắt mặn chát vì tình cảm của đứa con mình đã mang nặng đẻ đau.
Sau tâm sự về câu chuyện, về những ăn năn, hối hận của cô gái, không ít bạn trẻ cũng đã nhận ra mình trong đó, phát hiện rằng mình đã từng cảm thấy xâu hổ vì cha mẹ mình nghèo.
Cha mẹ là người sinh thành, dưỡng dục nuôi ta khôn lớn cho đến khi bản thân mình được ăn học đầy đủ, có công việc ổn định không hề thua kém bất kỳ ai trong xã hội thì chính lúc đấy, lúc mà mỗi người con phải cảm thấy biết ơn, quý trọng bố mẹ họ lại tỏ ra xấu hổ, thậm chí giấu diếm bạn bè, người yêu về bố mẹ mình. Họ đã bắt đầu ăn mặc đẹp, chơi sang và họ quên mất họ đã từng là một cô cậu ở làng quê nghèo, họ quên mất bố mẹ họ đang mặc chiếc áo đã sờn vai, và họ quên mất bố mẹ mình đang phải vất vả nhưng thế nào để mưu sinh.
Tất cả những điều đó cũng chỉ vì họ sợ người ta nhìn thấy gia cảnh của mình, người ta sẽ chê bai, không còn yêu thương họ nữa, không còn kết bạn với họ nữa. Nhưng họ lại không nghĩ được rằng, những kẻ coi thường bố mẹ mình, coi thường sự vất vả nghèo khó của gia đình mình là những kẻ không đáng trân trọng, không đáng để yêu thương.
Thân làm con, có cha mẹ nghèo khó, bạn càng phải tự hào về bố mẹ. Vì dù nghèo như thế, bố mẹ vẫn nỗ lực vươn lên, vẫn cố gắng từng ngày nuôi con cái khôn lớn trưởng thành. Đó là tình yêu thương, là sự hi sinh cao thượng mà chẳng có thứ gì bù đắp được. Cha mẹ dù có nghèo, dù có xấu xí, có thế nào đi chăng nữa thì mãi mãi vẫn là người thân yêu ruột thịt của chúng ta. Vĩnh viễn không bao giờ có thể thay đổi được. Vì thế, đừng vì thế giới phù phiếm giàu sang bên ngoài mà quên mất bản thân và cha mẹ mình. Hãy là một người con có hiếu.
Theo Phunutoday
Sững sờ khi thấy hành động của em gái qua khe cửa lúc nửa đêm
Tôi thấy ám ảnh vô cùng sau khi chứng kiến cảnh đó của em gái, giờ tôi không biết nên nói chuyện với em thế nào.
Tôi sinh ra ở một tỉnh vùng núi, về Hà Nội học đại học, vì gia đình có điều kiện nên bố mẹ mua cho tôi một căn hộ chung cư nhỏ ở ngoại thành.
Đến khi tôi học năm 3 thì em gái tôi cũng xuống Hà Nội học, hai chị em ở với nhau, mỗi đứa một phòng.
Tôi cũng trải qua một mối tình nhưng chia tay, sau đó chưa yêu thêm ai khác. Em gái tôi học gần hết năm nhất thì có người yêu, nó dẫn về nhà ăn cơm mấy lần, tôi thấy thằng bé trông có vẻ đào hoa, ăn chơi, mặt mũi cũng sáng sủa, nhưng không hiểu sao tôi không có thiện cảm mấy.
Hai chị em mỗi đứa một phòng, cứ ăn uống xong là ai về phòng đấy. Hôm vừa rồi nửa đêm tôi dậy đi vệ sinh, qua phòng em gái thấy điện sáng, tò mò tôi ghé mắt nhìn qua khe cửa, vì lúc ấy đã dần 2h sáng, không biết con bé làm gì còn chưa ngủ.
Rồi tôi chết sững khi nhìn thấy cảnh em gái mình đang chat với cậu bạn trai. Nó không mặc gì, đứng uốn éo trước màn hình máy tính.
Tôi bị sốc nặng nề khi chứng kiến cảnh tượng ấy. Thiếu chút nữa tôi đã đẩy cửa vào phòng, may mà kiềm chế được. Tôi sợ con bé xấu hổ, tổn thương.
Từ hôm ấy, không lúc nào tôi thôi suy nghĩ cả, thấy lo lắng cho em gái vô cùng. Nó còn quá non nớt, trong khi bạn trai nó quá lọc lõi, khôn ngoan. Tôi chắc chắn chúng nó cũng đi quá giới hạn với nhau rồi.
Giờ tôi phải làm gì đây, thân làm chị không thể cứ đứng nhìn em gái mình yêu đương sai lầm, lệch lạc như thế được. Xin hãy cho tôi lời khuyên với.
Theo Khỏe & đẹp
Cái kết bất ngờ từ 'liều thuốc độc' cho mẹ chồng Ly Ly kết hôn và sống với gia đình chồng. Chỉ trong một thời gian ngắn, cô cảm thấy mình không thể hòa hợp được. Cá tính của Ly Ly và mẹ chồng rất khác nhau. Thêm nữa, bà luôn chỉ trích cô không ngớt Ảnh minh họa Ngày tháng trôi qua, Ly Ly và mẹ chồng thường xuyên cãi vã rất gay...