Cái kết ám ảnh của vụ chồng đi tù 3 năm, về nhà vợ đã có 2 con
Vĩ không thể tưởng tượng được, người đàn bà mà mình vẫn coi là “ hậu phương” vững chắc lại đi bước nữa và có hẳn hai đứa con trong khi vẫn là vợ gã…
Vĩ là một kẻ “chọc trời khuấy nước” có tiếng đất Cảng. Ở tuổi 17, khi mà các thanh niên trẻ con đang mài đũng quần trên lớp học phổ thông thì Vĩ đã có “số má” trong giới giang hồ, bảo kê ở khu vực chợ Sắt. Trẻ trâu, manh động, liều lĩnh lại là con nhà võ, Vĩ dễ dàng trong việc “lấy số” và khẳng định vị thế “ông trùm” của mình trong địa hạt bảo kê các nhà hàng kinh doanh và đòi nợ thuê. Dưới trướng Vĩ có hơn hai mươi “anh em” toàn thành phần “hổ báo” sẵn sàng “xin tí huyết” những kẻ nào “lệch sóng”!. Sống và làm việc ngoài lề xã hội, nhưng Vĩ cũng như bao gã đàn ông khác, con tim vẫn rung động trước đàn bà!
Lệ là người đàn bà mà Vĩ đã mê từ khi Vĩ còn là một tay lơ xe ở tuổi 15. Lệ hơn Vĩ hai tuổi, làm nhân viên cắt tóc gội đầu ở một quán gần bến xe Tam Bạc. Đôi lần Vĩ đến quán thấy Lệ xinh xinh, trông cũng hay hay nên muốn tán, tán mãi tưởng đổ mà vẫn không đổ, thế là Vĩ lại càng thích hơn. Ngày còn trẻ, Vĩ đã nghĩ “nhất định sẽ lấy chị này làm vợ!”.
“Mình còn trẻ…”.
Hai năm sau, khi Vĩ đã có “số” tại đất Cảng, nhàu hơn, trải đời hơn cái tuổi 17 rất nhiều, Vĩ quay lại nơi Lệ làm việc, nói với chủ quán nhượng lại cửa hàng để Lệ làm chủ, chủ quán vừa tỏ thái độ lừng khừng, Vĩ gọi luôn một lũ đàn em đến thị uy, thế là ngay hôm sau Lệ đã được lên làm bà chủ, quản lý 4 nhân viên dưới quyền. Thấy Vĩ nói được làm được, không còn trẻ trâu như ngày xưa nên Lệ cũng xiêu lòng, hai người bắt đầu đi lại từ khi ấy, đứa 17 – đứa 19 nhưng trông cứ như hơn 30 tuổi, già đanh!
Hai người ăn ở với nhau như vợ chồng một thời gian thì Lệ có bầu, Vĩ về nhà xin phép hai bên tổ chức cưới hỏi đàng hoàng, nhưng vì khi ấy Vĩ vẫn chưa đủ tuổi đăng ký kết hôn, và cũng chẳng quan tâm đến mấy cái thủ tục “vớ vẩn” ấy, Vĩ bảo “Vợ tao đây, ai dám nói đây không phải vợ tao? Tao cắt gân!”. Thì nào ai dám phản biện gì, thế giới của Vĩ sống, vốn ít cần những thứ thủ tục hành chính ấy, thậm chí như Vĩ là vẫn còn chu đáo, chứ thường thì các cặp vợ chồng xã hội, hôm nay là vợ anh này, mai đã là “vợ thiên hạ” rồi! Vậy nên, hiển nhiên Lệ là vợ Vĩ, và sắp làm mẹ của con Vĩ!
Bắt đầu có gia đình, Vĩ nghĩ nhiều hơn đến tương lai con cái, ngoài anh em xã hội! Vĩ muốn nhiều tiền hơn để lo cho tương lai “gia đình nhỏ” và “gia đình lớn” nên bàn bạc với đàn em cùng lên kế hoạch bành trướng địa bàn hoạt động, rộng hơn và liều lĩnh hơn nữa mới mong “lấy số” thành công!
Có ba nhà hàng Karaoke kiêm khách sạn liên hoàn có tiếng khu vực nội thành là khó dằn mặt nhất vì có “chống lưng” là quan lớn, kể cả bang bảo kê manh động, có số má “cứng” nhất đất Cảng cũng phải dè chừng “bóng quan lớn”. Nhưng Vĩ nghĩ “Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp?” “Một là xanh cỏ, hai là đỏ ngực” không thể “án binh bất động” thế này mãi được, nghĩ thế nên Vĩ quyết liều!
Video đang HOT
Vĩ gọi nguyên một phi đội hơn 50 choai choai đến dàn trận gây chiến, đánh đập khách đến chơi, phá cửa hàng và gây rối khu vực đòi phí bảo kê hàng tháng…Chủ quán cũng không phải dạng vừa gọi ngay công an đến dẹp loạn, nhưng trước khi công an đến thì Vĩ đã kịp “tẩn” cho chủ quán sưng hết mặt mũi rồi rút êm. Vụ đó có vài đàn em dưới trướng bị dính “phốt” nhưng cuối cùng cũng được “ân xá” nhờ các mối quan hệ của Vĩ. Tuy thế, bên kia vẫn hận Vĩ đã làm gãy mũi chủ quán nên truy đến cùng, thế là may mắn cho đời Vĩ là gã chưa đủ 18 tuổi nên được giảm án xuống 3 năm tù giam với vô số các tội danh mà khi vào trại, mấy gã “bộ đội già” cũng phải ngán!
Trước khi bị tuyên án, Vĩ dặn dò vợ rất kĩ “Anh đi, nhưng vợ không phải lo cho anh, có các em ở nhà, vợ cần gì thì bảo chúng nó, anh về nhanh thôi, cứ an tâm mà sinh con, anh không để vợ khổ đâu!”. Nói xong thấy vợ sụt sùi Vĩ lại càng thương, nhưng Vĩ vẫn phải đi tù nên đành quay sang dặn dò mấy anh em “Chúng mày ở nhà quan tâm chị và cháu thay anh!”. Mấy ông em choai choai gật lia lịa, nghe đại ca nhờ vả nên đứa nào cũng tranh nhau chăm sóc chị nhiệt tình.
Trong số đàn em của Vĩ, có một gã “chăm sóc” Lệ nhiệt tình hơn cả, là Hùng. Gã này hơn tuổi Vĩ nhưng vì Vĩ trông “già khú” và nể cái “số má” của Vĩ nên gọi là anh. Vì gần gũi với gia đình Vĩ nhiều nên Hùng cũng có thiện cảm với Lệ, nay nhân dịp anh Vĩ đi xa lại có lời nhờ vả, nên Hùng cũng nhiệt tình giúp đỡ, mang luôn quần áo sang ở nhà Vĩ để chăm chị và cháu!
Chăm đi chăm lại thế nào mà ngay sau khi Lệ sinh đứa đầu thì ngay lập tức lại có bầu! Mà “chính chủ” lần này là Hùng. Hai người đã không thoát khỏi tình trạng “lửa gần rơm” nên…
Vĩ nghe thông tin trong tù từ một người em kể lại mà mắt vằn lên như con thú bị thương, gã hận đến sôi máu. Tại sao? Gã gầm lên trong tù “Gã đã làm gì mà cả vợ gã lẫn anh em đều phản bội gã?” Phen này gã ra trại, chúng nó sẽ biết tay!
Ngày ấy cũng đã đến, Vĩ vừa bước chân ra khỏi trại thì lập tức về nhà để giải quyết ân oán. Nhưng thấy cảnh “vợ” mình hai nách hai con nheo nhóc, gã kia thì lại “thay” Vĩ “ăn cơm cân mặc áo số” vì lo cho “vợ con” gã thì lòng Vĩ lại chùng xuống.
Sau khi nghe Lệ khóc cạn nước mắt vì lỗi lầm với cả hai ông chồng “Số em là số sát phu, ai lấy em cũng đều đi tù cả!” rồi nhìn thấy hai đứa nhỏ, lòng thiện lương của Vĩ trỗi dậy. Gã ngẫm nghĩ nhiều ngày rồi lại tặc lưỡi “Thôi thì mình lại làm phúc cho nó như nó từng làm phúc cho mình!”.
Lần này, gã đã đủ tuổi để đăng ký, nghĩ thế nào gã lại dắt tay vợ đi đăng ký “chính chủ” rồi khai sinh cho hai đứa con mang họ gã. Vợ gã cũng ngạc nhiên lắm, không hiểu do ăn cơm tù hay bị làm sao mà đột nhiên gã lành tính đến lạ “Lần này anh về, anh tính mở xưởng mộc thủ công mỹ nghệ, nghề anh học trong trại. Anh tính rồi, anh đi có 3 năm mà em hai đứa, thêm một ông chồng, giờ anh lại quay lại với anh em, đi thêm vài năm nữa thì em lại làm vợ người ta. Thôi! Anh vì em vậy. Mình còn trẻ, mình làm lại được!”.
Theo Phunutoday
Ngày rước dâu, vợ của tôi được nhà vợ cho gần 30 cây vàng
Hồi môn mọi người cho đều quy ra vàng. Riêng bố mẹ vợ tôi cho vợ tôi 20 cây vàng. Còn các cô dì chú bác, anh em nhà vợ cho cũng đến gần 10 cây nữa.
Trong lễ rước dâu vợ giàu, vợ tôi được bố mẹ và người thân gia đình bên ấy cho rất nhiều hồi môn. Mà hồi môn mọi người cho đều quy ra vàng. Riêng bố mẹ vợ tôi cho vợ tôi 20 cây vàng. Còn các cô dì chú bác, anh em nhà vợ cho cũng đến gần 10 cây nữa.
Tuy là đàn ông nhưng tôi cũng từng đọc rất nhiều bài tâm sự về lấy chồng giàu, lấy chồng nghèo trên mục này rồi. Nhưng tôi rất ít khi thấy có người chồng nào kể về chuyện lấy vợ nhà giàu, lấy được vợ giàu có. Có lẽ do lấy vợ giàu nên đàn ông phải chịu lép vế nhiều nên không dám tâm sự lên đây chăng? Dường như tôi cũng đang bắt đầu lâm vào tình cảnh đó đây các bạn ạ.
Nhà vợ cho tận...30 cây vàng.
Cách đây 5 năm, tuy đã 28 tuổi nhưng khi ấy tôi vẫn còn là một trưởng phòng kinh doanh quèn của một công ty nhỏ. Thu nhập của tôi khi ấy vẫn phập phù theo các hợp đồng ký được. Nhưng trung bình thì tôi cũng chỉ được 15 triệu/tháng.
Ngày ấy, tôi gặp em trong một lần đến công ty em ký hợp đồng. Khi ấy em là trợ lý giám đốc của bố em. Nhìn em xinh xắn nhưng vẫn rất giản dị khiến tôi thấy ngưỡng mộ vô cùng. Cách nói chuyện của em cũng rất từ tốn, cởi mở nữa. Tuy đã chết trong lòng ít nhiều vì em quá quyến rũ nhưng tôi vẫn cố thể hiện bình thường. Cũng may, chắc ấn tượng với vẻ điềm đạm, chín chắn của tôi mà em cũng thích tôi ra mặt.
Sau buổi gặp gỡ ấy, em chủ động tấn công tôi bằng những tin nhắn hỏi thăm. Chúng tôi cứ trò chuyện với nhau và nói chuyện tâm đầu ý hợp. Nhà em có điều kiện nhưng em luôn ăn mặc giản dị, không khoe mẽ phô trương mỗi lúc 2 đứa hẹn hò. Bởi thế tôi càng ngưỡng mộ em hơn.
Sau bao đắn đo về hoàn cảnh gia đình trái ngược nhau, cũng đến ngày tôi chính thức ngỏ lời với em. Em rất hạnh phúc khi thấy tôi tự tin đến với tình yêu của mình. Bố mẹ vợ cũng vun vào cho 2 đứa vì họ tôn trọng sự lựa chọn của con gái. Và 2 đứa cứ yêu nhau như thế được hơn 1 năm thì em giục làm đám cưới. Em bảo em chủ động giục vì tuổi của em cũng đã 27 rồi, tôi thì đã 29. Bởi thế em muốn yên bề gia thất và sớm được làm mẹ.
Tôi thì lừng chừng chưa muốn kết hôn sớm. Phần vì tôi muốn thêm 2-3 năm phát triển sự nghiệp để có của ăn của để, để em về làm dâu nhà tôi đỡ cực khổ hơn. Nhưng em và bố mẹ em cứ gạt đi bảo, kinh tế không quan trọng, quan trọng là tình cảm của hai đứa dành cho nhau. Em cũng nói rất tin tưởng ở tôi sẽ không bao giờ để em khổ cực.
Trước mong ước của em và gia đình em, đám cưới của chúng tôi cũng được tổ chức. Ngày cưới, dù nhà gái rất giàu, song bố mẹ em vẫn tế nhị tổ chức đơn giản cho không quá khập khiễng với nhà thông gia. Nhưng lễ rước dâu của tôi vẫn làm nhiều người choáng váng và xì xào.
Bởi trong lễ rước dâu, vợ tôi được bố mẹ và người thân gia đình bên ấy cho rất nhiều hồi môn. Mà hồi môn mọi người cho đều quy ra vàng. Riêng bố mẹ vợ tôi cho vợ tôi 20 cây vàng. Còn các cô dì chú bác, anh em nhà vợ cho cũng đến gần 10 cây nữa.
Chính bởi của hồi môn nhà vợ cho vợ tôi quá nhiều mà khiến tôi và bố mẹ bên nhà thấy ngại quá. Trong khi nhà tôi, mẹ tôi chẳng có gì cho con dâu mới ngoài tặng một chiếc dây chuyền trị giá 10 triệu. Vì thế, khi lên trao cho con dâu sợi dây chuyền này, nhiều người bên nhà em bàn tán ra vào. Quan khách thì bảo tôi là người đàn ông may mắn nhất trên đời, lấy được vợ đẹp, vợ giàu có. Những lời này khiến tôi bắt đầu cảm thấy kém tự tin trước mặt vợ và nhà vợ.
Thậm chí, sau đám cưới chúng tôi chỉ 1 tháng, bố mẹ vợ còn sang nhà thông gia chơi và cho vợ tôi một căn nhà 110m2 tại một phố nọ ở Hà Nội. Bố mẹ vợ bảo, vợ chồng tôi có thể sắp xếp chuyển tới đó mà ở luôn. Ông cũng nói sẽ cho tôi ít vốn để tôi mở công ty riêng và làm ăn. Ông nói, ông làm tất cả điều này vì ông muốn con gái ông sống một cuộc sống đủ đầy như ở nhà mà không phải chịu thiếu thốn. Ông cũng bảo, ông coi tôi như con trai của ông nên mới vậy. Điều này, khiến bố mẹ tôi càng ngại với thông gia hơn.
Tối hôm qua, đúng sau 2 tháng vợ chồng tôi kết hôn, bố mẹ vợ gọi vợ chồng tôi lên nói chuyện. Ông bà nói về việc, vợ chồng tôi nên chuyển hẳn về bên nhà vợ ở hẳn vì em trai vợ đang đi du học vài năm không có nhà. Cái nhà ông bà cho kia vợ chồng tôi có thể cho thuê lại. Khi nào con cái lớn thì về đó ở.
Tôi nói là không thể về nhà vợ ở được do bố mẹ tôi đã già, với lại nhà tôi cũng rộng và neo người nên không thể sang bố vợ ở được. Bố mẹ vợ tôi lại nói, nếu không qua nhà vợ ở được thì ngày nào cũng phải chạy hơn 20 cây số đưa đón vợ tôi về nhà chơi (nhà tôi và nhà vợ cách nhau 23km). Bởi họ rất yêu quý con gái mình, nhớ con, muốn nhìn thấy con và chăm sóc con mỗi ngày.
Tôi và vợ đều chưng hửng trước lời đề nghị của bố mẹ vợ. Tôi vẫn khất lần bảo bố mẹ vợ cần phải suy nghĩ rồi sẽ trả lời. Còn vợ tôi thì cứ bảo bố mẹ sao làm như vậy được, là con gái phải theo chồng, ở bên nhà chồng chứ. Nhưng vừa nói vậy, bố mẹ vợ đã mắng con gái. Họ bảo không hỏi ý kiến của cô ấy mà hỏi ý kiến tôi.
Thật sự từ tối qua đến giờ về nhà, tôi cứ cân nhắc suy nghĩ về những lời bố mẹ vợ nói mà thấy khó nghĩ quá. Tôi hiểu bố mẹ vợ giàu có nên chỉ cần quan tâm đến tình cảm. Song bắt tôi ngày nào cũng đưa vợ về nhà như vậy sao tôi có thể làm được. Tôi còn bao nhiêu việc cần phải làm. Vợ tôi cũng cần có thời gian hòa đồng vào nhà tôi chứ.
Có phải bố mẹ vợ giàu có đang muốn làm khó tôi không? Có phải lấy vợ giàu nên luôn phải chiều và lép vế theo nhà vợ không? Các bạn cho tôi 1 lời khuyên thực lòng để tôi còn liệu đường cư xử cho phải phép với bố mẹ vợ với.
Theo Afamily
Vố lừa nhớ đời của cả gia đình nhà vợ Khấp khởi mừng vui vì cứ ngỡ tìm được vợ ngoan hiền cho cuộc đời mình. Nào ngờ... Một bí mật được che đậy kỹ càng cùng sự trợ giúp đắc lực của cả gia đình vợ khiến tôi tự mãn nguyện với cuộc sống hôn nhân mấy năm trời. Cứ mãi như thế này thì tôi vẫn không thể quên được vố...