Cái giá phải trả vì đã cố tình “đưa chàng vào rọ”
Anh bỏ mặc hai mẹ con em trong ngôi nhà rộng thênh thang. Mẹ chồng suốt ngày gọi điện đay nghiến em là loại phụ nữ không ra gì, l.ừa l.ọc con trai bà.
Sống 5 năm với anh, em chưa từng hạnh phúc (Ảnh minh họa).
Em đang vô cùng trống trải, hoảng loạn vì cuộc sống gia đình. Sống với anh hơn 5 năm nhưng chẳng lúc nào em thấy hạnh phúc.
Nhớ lại trước đây, em bị tính cách lạnh lùng của anh cuốn hút. Em tìm mọi cách để lân la, làm quen với anh. Còn sự nhí nhảnh, trẻ con của em đã khiến anh rung động. Chúng em đến với nhau như thế.
Một ngày, em gặp chuyện buồn từ gia đình. Anh đã đưa em đi uống rượu. Em chẳng nhớ hôm đó đã uống bao nhiêu ly với anh. Chỉ biết khi tỉnh dậy em nằm bên cạnh anh không một mảnh vải che thân. Em hoang mang cực độ và khóc rất nhiều. Nhưng nhìn nụ cười hiền từ của anh, em biết anh sẽ không bỏ rơi mình.
Sau vài tuần, em thấy cơ thể mình có hiện tượng lạ. Em sốc khi phát hiện que thử thai xuất hiện hai vạch. Vừa mừng vừa lo, em nói với anh. Trước sức ép của gia đình em, anh chấp nhận cưới em một cách miễn cưỡng.
Em nghĩ thái độ đó cũng dễ hiểu bởi cả hai chưa chuẩn bị tinh thần lẫn kinh tế để cưới và nhất là để có con…
Lấy nhau, cứ tưởng hạnh phúc sẽ mỉm cười với em. Nhưng không, tình cảm của chúng em ngày càng tuột dốc.
Dù làm việc trong thành phố nhưng hết giờ làm việc anh cũng rất ít khi về nhà. Anh bỏ mặc hai mẹ con em trong ngôi nhà rộng thênh thang. Mẹ chồng suốt ngày gọi điện đay nghiến em là loại phụ nữ không ra gì, l.ừa l.ọc con trai bà. Em có nói với anh nhưng anh gạt đi bảo: “Mẹ nói có gì sai mà kêu?”.
Video đang HOT
Cứ thế, hai mẹ con em sống lầm lũi đến giờ đã được 5 năm trời. Dù giận chồng vô tình nhưng em vẫn rất yêu anh.
Không chỉ một lần, em bắt gặp anh hớn hở nói chuyện với người đàn bà khác. Kiểm tra điện thoại của anh thì toàn là tin nhắn đong đưa ngọt ngào.
Em hỏi thì anh gắt gỏng và trách em xâm phạm đời tư của anh. Cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, em biết anh đang quan hệ với cô gái làm cùng anh. Họ yêu nhau thắm thiết, hẹn hò, đi chơi với nhau ngay sau lưng em. Anh còn gọi em là “Con mụ thối tha” trước mặt cô ấy.
Có lần con lên cơn sốt cao, cả nhà đang định đưa con vào viện thì đúng lúc cô ta gọi. Anh tức tốc đến với cô ta, bỏ mặc hai mẹ con đêm hôm ôm nhau đi viện. Nhìn con sốt cao mà lòng em quặn đau.
Biết chồng đã lầm lỡ, mọi động thái làm um lên, c.hửi mắng chỉ khiến anh xa em hơn. Vì thế, em cố ngọt ngào để kéo anh lại gần.
Kỷ niệm 5 năm ngày cưới, em hẹn anh đi ăn tại một nhà hàng sang trọng. Em mặc gọn gàng, trang điểm thật xinh đẹp. Nhưng em chờ anh mấy tiếng không thấy đâu. Em chán nản ra về. Trên đường về nhà, qua con phố nhiều hàng ăn nhỏ, em bất chợt thấy anh và cô ta đèo nhau đi ăn đêm.
Đêm ấy về nhà, em đề nghị l.y h.ôn. Anh quay ra xin em tha thứ. Nghĩ đến tình yêu em dành cho anh, đứa con thơ bé bỏng, em đồng ý.
Nhưng mới đây, em phát hiện ra anh vẫn đi lại với cô ta. Trong lúc tuyệt vọng, đã có lần em ra sông Hồng định t.ự t.ử… Em thay đổi hoàn toàn, từ người vồn vã, nhiệt tình, em như hóa đá, cảm xúc nguội lạnh.
Thấy em như vậy, anh cũng dịu giọng và lại tiếp diễn điệp khúc xin tha lỗi… Chị ơi, em nên làm gì lúc này?
(T. T, Hà Nội)
Chị Tâm An trả lời:
Em T. T thân mến!
Người ta vẫn thường bảo yêu là đau khổ mà tình là oan trái. Chị hiểu cảm xúc của em hiện tại nhưng dù có đau khổ tới đâu thì em vẫn nên đối diện với sự thật. Tìm tới cái c.hết là một điều vô cùng hèn nhát. Nó chỉ gây tổn thương cho chính con em và thiệt thân mình mà thôi.
Con em còn nhỏ, cháu đang rất cần sự quan tâm chăm sóc và dạy dỗ của mẹ. Vì thế, trước khi em định làm điều gì dại dột, em hãy nghĩ đến con nhé.
Đây cũng là một bài học cho em khi yêu mà không làm chủ bản thân để dẫn tới việc có thai ngoài ý muốn. Do đó, trong cách nghĩ của anh ấy, của mẹ chồng, em là người chủ động “úp sọt” cũng có phần có thể hiểu được.
Tuy nhiên, chuyện quá khứ ấy chị không nhắc lại nữa vì dù sao nó cũng xảy ra rồi. Giờ bàn đến chuyện chồng em n.goại t.ình nhé. Chuyện n.goại t.ình xảy ra vốn có rất nhiều nguyên nhân. Hơn ai hết, là người trong cuộc chỉ có em mới hiểu lý do chồng n.goại t.ình? Có vẻ như cuộc hôn nhân của em dù đã kéo dài 5 năm nhưng xem ra hai vợ chồng em chưa bao giờ tìm được tiếng nói chung?
Chị nghĩ, em hãy dành thời gian suy xét kỹ về tình cảm của mình hiện tại. Có nên chấp nhận cuộc hôn nhân đang đầy rẫy vấn đề này không hoàn toàn tùy thuộc vào em.
Nếu vẫn còn tình cảm với chồng, cảm thấy vẫn có thể hàn gắn được vết nứt với anh ấy thì em nên quay lại. Sau khi quay lại, em hãy nói chuyện rõ ràng, dứt khoát với chồng để cả hai phải thay đổi nếu muốn tiếp tục duy trì gia đình này. Chị tin với tình yêu, sự ngọt ngào và biết cư xử của em, anh ấy sẽ thay đổi.
Nếu không còn chút tình cảm nào, em nên nhanh chóng đưa ra cho mình quyết định cuối cùng. Em còn trẻ, tương lai còn dài. Em hãy lạc quan lên để sống tốt, nuôi dạy con thật tốt. Rồi một ngày nào đó, tình yêu sẽ khiến con tim hóa đá của em lại ấm áp như trước.
An tâm lên em nhé, chúc em may mắn và hạnh phúc!
Theo VNE
Hãy để trái tim em được ngủ yên!
Em đã gói gém và khóa chặt trang nhật ký, hãy để trái tim em được ngủ yên.
Ngày đó khi em còn là cô bé tròn 20 với trái tim nhân hậu, căng tròn nhựa sống... những ước mơ trong em chất đầy trang nhật ký. Anh cùng em bước qua bao buồn vui, thăng trầm t.uổi học trò em yêu quý anh biết mấy. Em xích gần với anh hơn qua những câu chuyện gia đình anh kể: "Đ ước gia đình mình cũng có một giờ cơm sum vầy, vui vẻ vang tiếng cười nói như gia đình H, nhà Đ lúc nào cũng ăn cơm với nước mắt", em dường như hiểu và thương anh hơn. Ngày đó em đâu biết tình yêu là gì nhưng rồi em cũng cảm nhận được tình yêu thương anh dành cho em.
Anh đã cùng em vượt qua bao khó khăn trong thời sinh viên. Những chuyến xe buýt 2 tiếng đồng hồ mới gặp mặt được và cả những lần em đạp xe dường như một buổi sáng chỉ để lên thăm anh. Những năm tháng sinh viên của anh rồi cũng trôi qua, anh cố nán lại cho tới ngày sinh nhật của em mới đi ra Bắc làm việc. Em thật bình tĩnh, không rơi một giọt nước mắt nào khi tiễn anh lên xe, thế nhưng anh đâu biết khi em về với phòng trọ giọt nước mắt chực trào trên đôi mi thất thanh gọi: "anh ơi"... Những tháng ngày sinh viên em không có một người thân nào nơi thành phố chật hẹp ấy, nguồn động viên lớn nhất vẫn là anh. Em tự dặn bản thân cố gắng chăm ngoan học giỏi, không phụ lòng mong mỏi của cha mẹ và anh.
Em đã sai khi lấy lòng thương để đặt tên là tình yêu (Ảnh minh họa)
Bao nỗi nhớ em phải cất giấu vào trang nhật ký, đôi lúc em vừa viết và vừa khóc. Những lúc đó em cảm thấy mình thật nhỏ bé, cô đơn và lạc lõng nơi đất Sài Thành. Sinh nhật 22 ấy là lần sinh nhật không có bánh kem, không có nến nhưng có anh đón cùng em và cũng là ngày yêu thương trọn vẹn cuối cùng. Anh đã rời xa em mãi mãi không một lý do dành riêng cho em. Trái tim em quặn thắt nghĩ về anh, cảm giác như mình bị đối xử thật tê, em đã chạy xe một mình mỗi khi đi làm thêm về cùng những giọt nước mắt rơi lã chã trong đêm khuya. Em đã sai khi lấy lòng thương để đặt tên là tình yêu. Thứ tình cảm mà bấy lâu nay em cứ dối lừa cảm xúc. Hay vì em sợ mất anh, ích kỷ giữ anh cho riêng mình? Hay em dặn lòng mình cố nắm giữ và quý trọng những gì mình đang có?
Đã bao giờ anh hiểu được cái cảm giác tiễn người mình yêu thương nhất lên một chuyến xe đi xa và sẽ rất lâu nữa mới gặp lại? Cái cảm giác người ở lại anh biết không? Một cô gái mạnh mẽ như em cơ mà, em vượt qua được. Em đã là nguồn động viên lớn nhất để anh cố gắng học thế nhưng anh đã để em ở lại lúc em cần những lời động viên nhất. Mọi chuyện đã qua và sẽ trở nên tốt đẹp, em đã gói gém tất cả vào quá khứ, khóa chặt lại những trang nhật ký em viết dành riêng cho anh. Em sẽ yêu một người khác, nơi ấy em thấy được bình yên, ấm áp. Trái tim em xứng đáng được như vậy anh à.
Em đã không sai khi gạt bỏ lòng tự trọng một bên để níu kéo anh, và giờ đây em nhận ra rằng người đáng phải khóc với những nỗi đau chưa kịp đặt tên ấy là anh bởi anh đã mất đi người hiểu và yêu thương anh nhất. Trong quá khứ anh vẫn mãi là anh nhưng hiện tại anh là người dưng anh ạ. Chúng ta không thể gặp mặt và cũng không thể là bạn thân như anh muốn. Em đã gói gém và khóa chặt trang nhật ký, hãy để trái tim em được ngủ yên.
Theo VNE
Em đã ngã vào vòng tay người khác "Anh hãy quên em đi,em đã có người yêu mới, em không xứng với anh. Hãy tìm người yêu anh hơn em". Vậy là mình đã chia tay nhau được hơn một năm rồi em nhỉ? Chính xác là 1 năm 1 tháng 11 ngày rồi em à! Cái ngày định mệnh ấy anh không bao giờ muốn nghĩ đến.Thời gian mình quen...