Cái giá phải trả
Chỉ vì tham vọng “đổi đời”, Tùng đã nhu nhược dấn thân vào mối nhân duyên không tình yêu dù biết rõ Chinh không xứng đáng với mình cả về nhan sắc, trình độ cũng như quan niệm sống.
Đúng như giao ước ngầm, sau khi cưới Chinh, Tùng (bạn tôi) được bố mẹ vợ tặng cho căn hộ chung cư cao cấp đã được trang bị đầy đủ tiện nghi hiện đại. Để có ngày sở hữu những thứ bấy lâu khao khát, Tùng đành lòng đ.ánh đổi mối tình đầu sâu nặng, chịu tiếng chê trách bội bạc, chấp nhận nên duyên cùng Chinh dù trái tim chẳng mảy may rung động. Nỗi day dứt trong Tùng nhanh chóng được khoả lấp bởi sự thỏa mãn vật chất và cơ hội thăng tiến trên bước đường công danh sự nghiệp mà ông bố vợ giàu có, quyền chức hứa sẽ chỉ đạo cấp dưới là lãnh đạo cơ quan Tùng “để mắt” tới anh…
Một hôm, do để quên tập tài liệu quan trọng, giữa giờ làm việc Tùng phải trở về nhà lấy. Đang định đẩy cửa bước vào, chân Tùng bỗng khựng lại bởi cuộc trò chuyện giữa Chinh và mẹ cô vọng ra.
- Mặc dù tuyên bố cho vợ chồng con căn hộ này song thực chất sổ đỏ chỉ đứng tên mình con và ghi rõ đây là tài sản con có trước khi lấy chồng. Nếu thằng Tùng hỏi thì con cứ nói giấy tờ nhà ông bà giữ hộ. Nó chẳng yêu đương gì con đâu nên phải luôn cảnh giác, đề phòng. Rất có thể một ngày nào đó nó cũng “phản” con không một chút đắn đo. Bố mẹ phải tỏ ra nhún nhường, dụ ngon dụ ngọt cho nó lấy con là bởi con cũng nhiều t.uổi rồi, lại liên tục để xảy ra “hậu quả”. Bác sĩ cảnh báo rồi đấy, nếu con còn tiếp tục nạo hút rất dễ dẫn đến nguy cơ vô sinh vĩnh viễn. Phải khéo léo “hợp thức hóa” cái thai trong bụng, đừng để thằng Tùng phát hiện ra là tan cửa nát nhà đấy…
Video đang HOT
Ảnh minh họa.
Mẹ chưa dứt lời, Chinh đã nói át đi:
- Thôi! Thôi! Con biết rồi. Đã chui đầu vào bẫy rồi thì đâu dễ thoát ra, mà nếu cố tình thoát ra thì sẽ bị thê thảm. Tất cả tài sản có giá trị đương nhiên chỉ đứng tên mình con rồi. Con cũng đã “mua” được bà bác sĩ sản khoa để khi con sinh, bà ấy xác nhận cho là sinh thiếu tháng rồi.
- Đấy là mẹ nhắc nhở thế kẻo nó “rót mật vào tai” lại mủi lòng.
- Mẹ đ.ánh giá con gái mình thấp quá đấy. Từ trước đến nay duy nhất chỉ có mối tình đầu con bị “đá”, còn những cuộc tình sau này toàn con chán rồi chủ động “phăng teo” trước. Không muốn làm bố “mất mặt” con mới đồng ý lấy Tùng nhưng con chả đảm bảo được bao lâu đâu…
Không tin vào tai mình, Tùng lủi thủi quay bước trong tột cùng cay đắng. Chỉ vì tham vọng “đổi đời”, Tùng đã nhu nhược dấn thân vào mối nhân duyên không tình yêu dù biết rõ Chinh không xứng đáng với mình cả về nhan sắc, trình độ cũng như quan niệm sống. Tùng đâu lường được hệ lụy của những toan tính ấy là tình cảnh ê chề, nhục nhã này. Hóa ra sự đón nhận cởi mở chỉ là vỏ bọc bề ngoài chứ thực chất trong cách nhìn nhận của Chinh và gia đình cô ấy, Tùng quá tầm thường. Khát vọng giàu sang vừa nhen nhóm trong Tùng đã nhanh chóng tiêu tan như bong bóng xà phòng…
Chán nản, Tùng tìm đến quán rượu, tu ừng ực hết cốc này đến cốc khác. Rượu càng ngấm, Tùng càng thấy bế tắc. Vứt bỏ mọi thứ để làm lại từ đầu đồng nghĩa với thừa nhận thất bại thảm hại, trở thành đề tài đàm tiếu của dư luận và Chinh đâu dễ gì buông tha cho Tùng. Còn tiếp tục “nhắm mắt đưa chân” thì cuộc sống đâu còn ý nghĩa gì… Trong tột cùng hoang mang, cay đắng, tâm trí Tùng cứ hiển hiện khuôn mặt đẫm lệ của người vợ chưa cưới khi anh phũ phàng đề nghị chia tay…
Theo afamily
Có thương được không?
Tôi đã ly hôn từ sáu năm nay, đang nuôi hai con, học lớp 6 và lớp 3. Ở t.uổi 34, nhan sắc dễ nhìn, trình độ đại học, việc làm ổn định, tôi có nhiều người theo đuổi, cũng đã đôi ba lần xiêu lòng, nhưng khi nghĩ đến mâu thuẫn trong quan hệ giữa cha dượng, mẹ kế khi bước chân vào cuộc hôn nhân lần thứ hai, tôi thấy sợ.
Trước hết là từ những trải nghiệm trong cuộc đời. Tôi chưa thấy một người cha mẹ kế nào yêu thương con riêng của vợ/chồng thật lòng. Thường là họ giả vờ thương vì lệ thuộc kinh tế, vì sĩ diện hoặc đơn giản chỉ vì muốn giữ gìn mối quan hệ vợ chồng, chứ ít ai thương đứa con riêng ấy vì chính nó, cho dù nó có hiền lành và ngoan ngoãn đến cỡ nào. Đó là chưa nói đến những hiềm khích giữa người lớn. Làm sao có thể yêu thương con cái của tình địch, vì chúng không chỉ giống tình địch ở vẻ bề ngoài mà còn giống cái giọng nói, cái nết ăn nếp ngủ. Chúng chính là chứng nhân tình yêu của một thời. Sự hiện diện của chúng trong ngôi nhà mới tất nhiên sẽ nhắc nhở, khơi gợi hình bóng cũ, kỷ niệm xưa.
Bạn tôi đã lâm vào hoàn cảnh như thế khi đem đứa con gái riêng của chồng về nuôi. Nó giống vợ cũ của chồng bạn tôi như đúc, đã vậy ăn uống khó khăn... đến thấy ghét. Nhiều lần bạn tôi phát khùng vì chuyện ăn uống của con bé, chỉ vì cứ lên mâm cơm là nó nói: "Ở nhà con, con với mẹ ăn canh trước rồi mới ăn cơm sau. Cô phải múc canh riêng cho con, con không ăn chung". Bạn kể không ít lần đang ăn cơm, con bé nhìn chằm chằm vào mặt bạn hồi lâu rồi nói: "Cô xấu hoắc". Bạn mà không kiềm chế là đã cho con bé ăn tát ngay trước mặt chồng. Bạn nói, bạn cố thương nhưng không thể nào thương con bé được khi nó cứ cố tình trêu ngươi như thế.
Nhưng theo tôi, mâu thuẫn chính trong mối quan hệ giữa con riêng với cha mẹ kế là sự ghen tuông. Chẳng ai thích bị chia sẻ tình cảm, sự quan tâm. Biết chồng, vợ mình có một đứa con riêng đã là chuyện khó chấp nhận, bây giờ lại phải sống chung với đứa con ấy thì có nghĩa là phải sống chung với nỗi ghen tuông, tức tối luôn nung nấu trong lòng.
Không phải tự dưng mà ông bà xưa có câu: "Mấy đời bánh đúc có xương...". Không phải m.áu mủ, không phải ruột rà làm sao mà thương cho được. Rồi thì những va chạm đời thường lâu ngày biến sự không thương thành ghét bỏ, căm hận. Tôi nghĩ, Báo Phụ Nữ mở diễn đàn này là cần thiết để các bậc làm cha mẹ suy tính kỹ càng khi có một quyết định liên quan đến những đ.ứa t.rẻ. Đừng vì hạnh phúc bản thân mà bỏ quên những đứa con mình đã rứt ruột sinh ra.
Gặp vợ của tình nhân để nói chuyện Tôi và anh quen nhau trong một dip tình cờ. Anh rất chín chắn và lịch thiệp. Tôi quý anh chính vì trình độ học vấn và cách ứng xử. Trong suy nghĩ, tôi chỉ xem anh là bạn. Thời gian đã kéo chúng tôi gần nhau hơn. Có lần tôi phải vào bệnh viện, anh chăm sóc tôi từng li từng tí....