Cái giá đắt mà tôi phải trả khi lấy một người vợ giỏi giang xinh đẹp
Đến khi tĩnh tâm tôi mới nhận ra, sự nhút nhát và không dám đối mặt với sự thật đã đẩy tôi vào thế khó xử. Giá như khi ấy tôi cứ xông vào trong đó, bắt quả tang họ thì vợ tôi đã không thể chối cãi được.
Tôi năm nay 36 tuổi, hiện là kế toán của một công ty tư nhân. Tôi đã từng hạnh phúc và tự hào khi có gia đình êm ấm, với người vợ đẹp, giỏi giang và hai đứa con đủ nếp đủ tẻ.
Nhưng gần đây chính sự giỏi giang, tháo vát của vợ đã khiến cuộc sống gia đình tôi vô cùng ngột ngạt, áp lực và đôi khi sĩ diện, tự trọng của tôi bị xúc phạm ghê gớm.
Vợ kém tôi 2 tuổi, là phiên dịch của công ty nước ngoài. Kinh tế gia đình đều do một tay vợ tôi lo liệu, chứ lương kế toán viên của tôi chỉ đủ trang trải tiền sinh hoạt phí của bản thân và tiền ăn vặt của các con. Tôi không biết lương của cô ấy chính xác là bao nhiêu nhưng ngoài những trang trải của gia đình, chỉ sau gần 10 năm chung sống, chúng tôi có thể xây nhà mới với đầy đủ tiện nghi, và mua xe tay ga cho hai vợ chồng.
Ngoài ra, vợ tôi cũng đảm đang, tháo vát, tính tình lại cởi mở, dễ gần nên được họ hàng, gia đình tôi rất yêu mến. Suốt gần chục năm sống chung nhưng giữa vợ, mẹ và các chị em của tôi chưa một lần có hiềm khích, mối quan hệ của họ vô cùng thân thiết, đến độ người ngoài không biết nhìn vào cứ ngỡ họ là ruột thịt còn tôi là rể của gia đình vậy.
Video đang HOT
Cách đây 6 tháng, vợ tôi chuyển công tác lên vị trí cao hơn, vừa làm phiên dịch, vừa làm thư ký cho sếp nên thời gian dành cho gia đình không có nhiều. Có lẽ vì công việc bận rộn, mệt mỏi nên tính tình vợ tôi cũng thay đổi, dễ cáu gắt, nổi nóng. Tôi biết sự vất vả của cô ấy nên ngoài công việc của mình, tôi đảm nhiệm hết mọi việc từ đưa đón con đi học đến cơm nước chợ búa. Để vợ tôi về không phải đụng tay chân đến bất cứ việc gì.
Tôi đã từng hạnh phúc và tự hào khi có gia đình êm ấm, với người vợ đẹp, giỏi giang. (Ảnh minh họa)
Việc vợ đi làm về muộn, đi làm cả tuần và đi công tác liên miên nên tình cảm vợ chồng tôi không còn được như trước. Không phải lỗi ở tôi mà mỗi lần tôi quan tâm hay gần gũi, vợ đều lảng tránh, nói mệt. Cộng thêm vào đó, vợ tôi để ý, chăm sóc đến bề ngoài nhiều hơn mỗi lần ra ngoài khiến tôi thấy không thoải mái. Nhiều lúc tôi tự ái, cáu gắt thì vợ giận dữ nói tôi không tâm lý, không cảm thông cho sự vất vả của vợ. Rồi còn nói với mẹ và các chị gái góp ý khiến tôi vô cùng khó xử.
Chiều thứ 7 tuần trước, vợ tôi nói vẫn phải đi làm và ăn diện ra ngoài như thường lệ. Các con sang nhà nội chơi, tôi nảy ra ý định theo dõi xem vợ đi đâu. Bởi gần đây, cô ấy hay có những cuộc điện thoại phải ra ngoài nghe hàng nửa tiếng, có những tin nhắn không cần đọc khi có mặt tôi… Có lẽ do nghĩ tôi vẫn tin tưởng nên vợ tôi chẳng chút đề phòng. Tôi đi theo em cả chục cây số mà em chẳng hề hay biết. Em đến một ngõ cạnh công ty thì rẽ vào, đi sâu vào 200m thì lao thẳng xe vào một nhà nghỉ.
Có lẽ, em là khách quen ở đấy, em vào các nhân viên lễ tân chào hỏi, chuyện trò thân thiết rồi chẳng cần thủ tục đã đưa chìa khóa phòng cho em. Trời đất trước mắt tôi như sụp đổ, không thể ngờ, người vợ đoan chính, giỏi giang của tôi lại như vậy.
Lòng tự trọng, sĩ diện đàn ông trong tôi trỗi dậy, tôi thấy mình bị xúc phạm ghê gớm, bị vợ qua mặt ngoại tình và coi như một gã bù nhìn. Tôi đau đớn ngồi ở quán trà đá gần đó chờ đợi. Khoảng gần 2 tiếng đồng hồ sau thì vợ đi xe ra. Vẫn một mình như khi đến. Thấy tôi ngồi ngay đầu ngõ, vợ tôi giật mình dừng xe lại, hỏi sao tôi lại ở đây. Tôi đập vỡ chén trà, bực tức xông tới giữ chặt tay vợ và gằn giọng hỏi vì sao cô bước ra từ nhà nghỉ? Cô hẹn ai, vào đó làm gì?
Vợ tôi nhã nhặn trả lời không hẹn ai, chỉ muốn vào khác sạn nghỉ ngơi. Vì có rất đông người ở đó, một số người can ngăn nói có chuyện gì thì về nhà từ từ giải quyết, nên tôi đành cùng vợ đi về.
Trên đường về, vợ tôi gọi bố mẹ, các anh chị tôi qua nhà để nói chuyện. Hành động đó của em khiến tôi bất ngờ chẳng khác gì “vừa đánh trống vừa la làng”. Đáng lẽ tôi mới là người phải gọi mọi người để họp gia đình, xử lý việc làm của vợ, đằng này…
Mấy ngày nay, vợ chồng tôi không nói chuyện với nhau, cô ấy giận vì tôi không nhận lỗi. (Ảnh minh họa)
Trước mọi người, vợ tôi kêu ca tôi không tâm lý, quấy rầy, làm phiền để vợ mệt mỏi phải đến khách sạn thuê phòng nghỉ ngơi. Đã thế còn theo dõi, vu tội ngoại tình cho vợ. Chỉ đợi thế, cả gia đình chỉ trích nói tôi sai, mù quáng, còn bắt tôi xin lỗi cô ấy.
Thực lòng, đến khi tĩnh tâm tôi mới nhận ra, sự nhút nhát và không dám đối mặt với sự thật đã đẩy tôi vào thế khó xử. Giá như khi ấy tôi cứ xông vào trong đó, bắt quả tang họ thì vợ tôi đã không thể chối cãi được. Giờ tôi chỉ thấy cô ấy đi vào đi ra, không thấy gã đàn ông nào nắm tay ôm vai cùng nên vợ tôi vẫn trắng trợn nói mình chỉ vào đó nghỉ ngơi một mình.
Mấy ngày nay, vợ chồng tôi không nói chuyện với nhau, cô ấy giận vì tôi không nhận lỗi. Còn tôi sau những gì diễn ra chẳng còn tin tưởng cô ấy nữa và mệt mỏi vô cùng.
Tôi biết, hành động của mình đã “đánh rắn động cỏ”, vợ tôi sẽ cẩn thận hơn, tôi sẽ không dễ dàng vạch trần bộ mặt của cô ấy được. Thực lòng, tôi không biết phải làm thế nào nữa, không muốn nhìn mặt vợ và cũng không đủ chứng cứ để kết tội cô ấy ngoại tình, trái lại tôi lại bị mọi người kết tội hẹp hòi, ghen tuông mù quáng. Xin hãy giúp tôi vượt qua quãng thời gian này.
Theo Afamily