Cái giá của tình yêu (P.4)

Theo dõi VGT trên

Ngay lần đầu tiên đi làm, Duyên đã bị đồng nghiệp mỉa mai, chê bai là đứa nhà quê.

Sắp đi làm rồi, cô sẽ chẳng còn hồn nhiên như thời học sinh, mơ mộng như thời sinh viên nữa, cô sẽ phải tự lo cho cuộc sống của mình. Cô nghĩ đến hắn, không biết giờ này hắn ở đâu nhỉ? Có lẽ hắn đang sống chung với một cô gái nào cũng nên. Đáng thương cho những ai không may yêu phải hắn… nghĩ lại, cô thấy mình thật ngốc nghếch vì đã quá nhẹ dạ cả tin. Cũng chẳng trách được, đó làtình yêu, mà tình yêu thì dễ làm người ta mất đi lí trí của mình.

Tương lai của cô rồi sẽ sao đây? Dẫu người ta vẫn nói rằng, thời đại này trinh tiết không quan trọng nhưng vẫn có khối người con trai chỉ vì biết bạn gái mình không còn trinh mà sẵn sàng chia tay. Có biết bao nhiêu người phụ nữ cũng chỉ vì một chữ trinh mà bị chồng mình xúc phạm đánh đập chửi rủa không thương tiếc. Những câu chuyện, những tâm sự này ngày nào chả có trên các báo. Liệu cô có giống họ? Cô sợ, sợ một ngày nào đó người cô yêu thương cũng bỏ cô mà đi… Cô sợ lắm cái gọi là trinh tiết…Tại sao con gái chỉ vì cái màng mỏng manh ấy mà bị khinh bỉ, còn đàn ông họ ngủ với vô số người phụ nữ thì chẳng bị sao?

Ngày đầu tiên đi làm, một buổi sáng đẹp trời, không chói chang và cũng chẳng mưa lất phất như mọi ngày. Mở tủ quần áo, cô chọn một chiếc áo màu phớt hồng cùng với chiếc quần jeans màu xanh, cô rất thích mặc quần jeans vì nó giúp cô trẻ trung, năng động hơn. Chiếc áo bó sát vào người càng để lộ những đường cong trên cơ thể cô, chiếc quần jeans giúp đôi chân cô thon gọn và dài hơn. Nhìn cô ăn mặc thế này, chắc chẳng ai biết cô là một đứa nhà quê chính hiệu.

Công ty vẫn chưa có ai đến. Dù đã biết lịch làm việc của công ty là 8h nhưng cô vẫn đi sớm. Cô sợ trên đường gặp phải chuyện gì bất ngờ sẽ bị lỡ hẹn. Đây là lần thứ ba cô bước vào công ty, chăm chú, ngó nghiêng khắp mọi nơi… thì ra công ty cũng không nhỏ lắm, dù nó chỉ là công ty tư nhân.

- Duyên đến sớm thế em?

- Vâng, em chào chị, chị là…?

- Ừ chị tên Lan. Hôm qua nghe chị Nga, trưởng phòng kế toán nói hôm nay có một em nhân viên mới tên Duyên vào làm ở công ty nên chị mới thử gọi em, không ngờ lại trúng…

- Dạ, tuần trước em đi phỏng vấn, không nghĩ lại trúng tuyển. Lần đầu tiên đi làm nên có gì không hiểu, chị giúp đỡ em với nhé!

- Em yên tâm, công ty mình các chị ấy cũng thoải mái lắm, có chị Nga hay nói thẳng thôi nhưng nói xong là quên ngay chứ không để bụng. Lúc đầu đi làm, chị cũng có tâm trạng như em vậy nhưng nhờ các chị trong công ty giúp đỡ chị cũng quen dần.

- Vâng, em cám ơn chị!

- Mà em ơi, tháng đầu em chưa được vào làm luôn đâu, phải bưng nước pha trà, trực máy photo, đôi khi còn bị sai vặt nữa đấy. Nhưng em cố lên, cứ ngoan và làm việc nhiệt tình là em sẽ được rút ngắn thời gian thôi!

- Là thật à chị? Em cũng nghe những người đi trước nói thế… không ngờ tới lượt mình cũng vậy. Một tháng cơ mà…

- Nhanh thôi em à!

- Hai người đến sớm thế? Đúng là nhân viên mới có khác, sợ bị phạt hả em? – Chị Nga nhìn Duyên cười nói.

- Vâng chị! Là buổi đầu đi làm, em sợ đi đường nhỡ may có chuyện gì thì lại không kịp đến công ty.- Duyên ấp úng nhìn chị Nga nói.

- Ừ, vậy là tốt đấy!

- Nhân viên mới của công ty mình đây à? Cũng xinh đấy chứ? Thấy bảo tốt nghiệp bằng giỏi cơ mà? Nhưng nhìn cách ăn mặc vẫn còn quê lắm, đúng là xuất thân từ nhà quê có khác. – Câu nói vừa rồi khiến Duyên đỏ mặt, cô sững người không biết phải trả lời thế nào.

- Nhà quê thì sao hả Hiền? Ông bà chị cũng là người nhà quê đó em. Chị thấy nhiều người thành phố như chị em mình còn chẳng học giỏi bằng mấy người nhà quê ấy! Trước khi nói em phải suy nghĩ, lời nói không mất tiền mua nên đừng có nói những lời khó nghe như vậy! Hơn nữa em Duyên hôm nay mới đi làm, em phải giúp đỡ em ấy chứ không phải là xét nét người ta?

Nghe xong lời nói của chị Nga, cô cảm thấy lòng mình nhẹ đi rất nhiều.

- Em xin lỗi, tại tính em nó thế! – Hiền nói với giọng ăn năn rồi lườm Duyên một cái rõ dài.

- Thôi bỏ đi, lần sau rút kinh nghiệm.

- Chị giới thiệu với mọi người, đây là em Lê Nguyễn Kỳ Duyên, em ấy là nhân viên mới. Bắt đầu từ hôm nay, Duyên sẽ làm tại công ty chúng ta. – Chị Nga nhìn Duyên, rồi giới thiệu với mọi người!

- Em chào các anh chị, hôm nay em mới bắt đầu đi làm, em mong nhận được sự chỉ bảo và giúp đỡ từ các anh chị. – Duyên cố bình tĩnh chào mọi người nhưng giọng nói vẫn còn hơi run.

- Được rồi, mọi người bắt đầu làm việc đi.

- Duyên, em gặp chị một chút.

- Vâng ạ.

- Vì là nhân viên mới vào công ty nên em chỉ có nhiệm vụ là bê trà cho mọi người và khi nào chị Phương bận việc không photo được tài liệu thì em làm giúp chị ấy nhé. Em cố gắng lên, cùng lắm là một tháng thôi, nếu làm tốt thì không đến đâu.

- Vâng, em sẽ cố gắng!

Khi chị Nga đi, cô khẽ thở dài. Thôi cố lên, cùng lắm là một tháng thôi mà.

Duyên pha trà và mời trà tất cả mọi người, ai cũng niềm nở với cô kể cả các anh đồng nghiệp nam, duy chỉ có Hiền thì vẫn vậy. Duyên nghe chị Lan nói, Hiền rất ghét người nhà quê. Biết là vậy nhưng Duyên vẫn rất nhiệt tình với Hiền vì cô chỉ đáng tuổi em, với lại cô cũng là nhân viên mới nên phải nín nhịn nhiều.

- Trà pha kiểu gì thế này? Uống chẳng thấy có vị gì, em không biết pha trà hả Duyên?

Các anh chị trong công ty đều ngước lên nhìn Hiền, một đồng nghiệp nam lên tiếng:

- Em thấy vị như mọi ngày mà, với lại có ai phàn nàn gì đâu, có mỗi chị kêu thôi à.

Vừa nói xong, Hiền nguýt anh đồng nghiệp một cái rõ dài.

- Em xin lỗi chị, lần sau em sẽ cố gắng làm tốt hơn. – Dù có chút bực bội nhưng Duyên cũng lên tiếng xin lỗi trước.

May mắn cho cô là Hiền nhận được điện thoại phải ra ngoài gấp nên không hạch sách cô nữa.

- Chị ấy thấy người ta hiền thì bắt nạt ấy mà.

- Phải đấy, dường như ai mới vào cũng bị chị ta nói này, nói nọ, trước em cũng thế các chị nhỉ. – Ch ị Lan lên tiếng.

- Ừ, thôi ráng mà chịu nha Duyên, chỉ thời gian đầu thôi.

Duyên nhìn các chị rồi mỉm cười:

- Em cám ơn các anh chị!

Tạm biệt mọi người ở công ty, Duyên ra về, một mình cô một lối, đường phố Hà Nội giờ tan tầm người đông như đi hội, thỉnh thoảng một vài chỗ lại tắc đường nhưng cô vẫn thấy tâm hồn mình lành lạnh -cảm giác của sự cô đơn.

Cô mua một chiếc bánh giò của chị bán hàng rong ở đường để ăn tối. Ăn bánh thay cơm, ở một mình nên cô chẳng quan trọng chuyện ăn uống.

Vừa về đến ngõ, cô đã nghe thấy tiếng cười rúc rích của hai anh chị trong xóm trọ. Thấy có tiếng mở cổng, biết là có người về nên hai anh chị im ắng hẳn. Nhìn thấy cô, chị Hà đã lên tiếng:

- Hôm nay nhìn em xinh thế, mặc thế kia ra đường thì khối anh chết nhỉ?

- Nay là buổi đầu tiên em đi làm chị à, mà thường ngày em vẫn mặc vậy mà, tại chị đi làm suốt nên không nhìn thấy đấy. Anh chị về sớm thế ạ?

- Ừ nay công ty nhỡ việc nên cho công nhân về sớm.

- Vậy ạ! Thôi em về phòng đây! – Duyên nhìn chị cười rồi bước về phòng.

Để mọi thứ lên giường, cô bước vào nhà tắm, dội những ca nước lạnh lên người, cảm giác mát rượi khắp toàn thân, dễ chịu quá. Một ngày thật mệt nhọc, cô nhìn xuống chân mình, những ngón chân bắt đầu sưng phồng lên vì phải mang đôi giày cao gót suốt cả ngày. Lấy chiếc khăn tắm lau người, ngắm mình trong gương, cô thấy mình gầy đi so với trước nhiều. Có lẽ vì công việc, vì cả những đêm không ngủ được đấy mà. “Thôi mọi chuyện qua rồi, bắt đầu từ hôm nay mình sẽ sống khác, Duyên ơi mạnh mẽ lên nào!” – Vừa soi gương cô vừa cười, nụ cười cho một khởi đầu mới.

Mở cửa phòng, trời đã nhá nhem tối, xóm trọ tối om và yên tĩnh như mọi ngày nó vẫn thế. Chân cô mỏi nhừ, thành quả sau một ngày bê nước pha trà và phục vụ tốt mọi việc các chị nhờ đây mà. Cô thở dài… công sở thật nhiều chuyện, may mà chỉ có mỗi chị Hiền đanh đá thôi, chứ có thêm người nữa như chị ấy, chắc cô nghỉ việc luôn. Không biết còn bao nhiêu chuyện xảy ra nữa đây, may là các anh chị trong công ty cũng giúp đỡ cô nhiều.

Cái giá của tình yêu (P.4) - Hình 1

Cô vẫn chưa tin nổi những gì vừa xảy ra với mình… (Ảnh minh họa)

Ngồi dựa lưng vào cửa, ngước lên nhìn bầu trời, một buổi tối thật yên bình… đã bao lâu cô không có cái cảm giác này. Ngồi ngắm trăng, thỉnh thoảng nghe tiếng gió thổi cũng hay đấy chứ? Nó cũng giúp tâm hồn cô bình yên hơn phần nào…

Những ngày sau, cô vẫn đến công ty làm những công việc lặt vặt như mọi ngày. Chợt chị Nga lên tiếng:

Video đang HOT

- Chị nghe bảo hôm nay giám đốc đến ông ty đấy, mọi người làm việc chăm chỉ nhé!

- Vậy à chị, đúng rồi, thấy chị thư ký bảo sếp chỉ đi công tác có một tuần thôi! – Chị Lan nói xen vào.

Duyên chẳng quan tâm, sếp về hay không thì cô cũng chỉ bê nước với pha trà, chẳng liên quan gì.

Khi mang trà tới chỗ chị Lan, cô khẽ hỏi:

- Sếp mình trẻ hay già vậy chị? Có khó tính không chị?

- Sếp mình trẻ thôi em ạ! Cậu ấy mới tiếp quản công ty được hai năm nay, nói chung là cũng tốt, vì dù sao người trẻ họ cũng thoải mái với nhân viên của mình hơn.

Nghe xong, Duyên gật gù như hiểu được phần nào. Đúng rồi, người trẻ thường tâm lý hơn mà.

- Sếp đến, mọi người ơi! – Một chị đồng nghiệp nói to.

Vừa nghe thấy thế, các chị trong công ty ai cũng sửa sang lại đầu tóc, trang phục, còn cô thì vẫn thế, vẫn nhìn ra cửa hóng xem sếp của cô đã đi vào chưa? Cô muốn xem sếp là người như thế nào. Hồi hộp quá.

Một người đàn ông trẻ mặc bộ vest đen sang trọng bước vào công ty, anh khẽ mỉm cười với tất cả mọi người. Sau khi nhìn hết một lượt, mắt anh dừng lại ở gương mặt cô. Cô bị bất ngờ trước ánh mắt ấy, chị Nga vội lên tiếng:

- Thưa giám đốc, đây là nhân viên mới của công ty, em ấy tên là Lê Nguyễn Kỳ Duyên.

Cô thấy bối rối. Lần đầu tiên cô gặp một vị sếp còn trẻ như vậy, cô nhìn anh rồi nói khẽ:

- Em chào giám đốc.

Anh như đọc được suy nghĩ của cô. Anh im lặng một lúc, rồi nhìn tất cả mọi người và nói:

- Thôi mọi người tiếp tục làm việc đi!

Sau khi sếp đi, mọi người ai vào việc nấy, thỉnh thoảng cô lại nghe thấy tiếng các chị nhận xét về sếp…

- Sếp mình cũng đẹp trai đấy chứ, thấy bảo chưa vợ con gì đâu?

- Nhìn thế mà chưa vợ à, thế chắc có người yêu rồi, phong độ thế cơ mà?

- Ừ đẹp trai như sếp thì con gái phải xếp hàng dài ấy chứ.

Cô khẽ cười. Cô từng nghe mọi người bảo gái công sở thường hay buôn chuyện, có lẽ các chị đồng nghiệp của cô cũng vậy.

- Duyên à! Tí nữa em bê một tách trà lên phòng giám đốc nhé.

- Dạ vâng.

Cô cảm thấy người mình nóng bừng. Là vì tách trà nóng hay là do cô sợ gặp sếp? “Bình tĩnh nào” – cô động viên mình.

- Cốc…cốc…cốc…

Không ai trả lời, cô gõ tiếp, nếu sếp vẫn không trả lời thì cô sẽ đi xuống.

- Cốc…cốc…cốc…

Vẫn im lặng, cô định bước đi thì nghe thấy tiếng vọng ra.

- Ai đấy? Vào đi, cửa không khóa.

Cô khẽ mở cánh cửa rồi bước nhẹ vào.

- Em chào giám đốc, chị Nga bảo em mang trà lên cho giám đốc. Mời giám đốc uống trà! Cô nói bằng giọng run run.

Anh nhìn cô, gương mặt cô vẫn thế, vẫn duyên, vẫn xinh như ngày nào.

Cô nhìn anh rồi vội vã quay mặt đi chỗ khác. Tại sao anh lại nhìn cô kỹ như vậy? Mặt cô có gì à? Hay quần áo cô bị làm sao? Cô cảm thấy bối rối khiến tách trà trên tay cô bị rơi xuống nền.

- Choang…

Những mảnh vỡ lăn tung tóe khắp nền nhà, cả anh và cô đều giật mình, cô nhìn xuống nền nhà.

- Chết rồi, em xin lỗi sếp, do em không cẩn thận – Cô vừa nói, vừa cúi xuống nhặt những mảnh vỡ lăn trên nền nhà. Những giọt nước mắt cũng tự nhiên rơi xuống, có lẽ vì cô sợ… Cô giận mình tại sao lại lơ đãng như vậy?

Một chiếc khăn giấy đưa ra trước mặt cô. Bất ngờ, cô nhìn chiếc khăn giấy rồi nhìn cánh tay anh. Đúng rồi, khăn giấy… giọng nói của người này… Có khi nào?

- Em nhớ ra điều gì rồi à? – Anh như đọc được suy ghĩ của cô.

- Em… em…- Cô ngước lên nhìn anh, nụ cười của anh đã giúp những giọt nước mắt thôi rơi.

– Có phải… – Cô bỏ lửng câu nói.

- Hai năm về trước, có một chàng trai đã nhìn thấy một cô gái băng bó vết thương cho một phụ nữ bị tai nạn. Chàng trai vẫn đứng nhìn cô gái mà không biết rằng mọi người đã ra về hết, trên đường chỉ còn mỗi anh và cô gái ấy. Chỉ đến lúc cô gái ấy gần đi qua mặt chàng trai, chàng trai mới giật mình và đưa chiếc khăn giấy của mình cho cô… nhưng chính anh cũng bị bất ngờ bởi thái độ của cô ấy. Dù vậy nhưng chàng trai vẫn cảm thấy vui vì kịp nghe được hai chữ “cám ơn” từ miệng cô gái. Và chàng trai ấy cũng không ngờ rằng thái độ của cô gái ấy lại ám ảnh anh trong suốt một thời gian dài.

Cô ngước lên nhìn anh…

- Người ta thường bảo trái đất tròn thì nó tròn thật, người ta bảo nếu có duyên thì ắt sẽ gặp lại. Đúng, đã có lần chàng trai hy vọng một ngày nào đó sẽ được gặp lại cô gái ấy nhưng gần hai năm trôi qua, anh vẫn không gặp và cuối cùng anh lại không ngờ, cô gái ấy lại là một trong những người đến công ty mình nộp hồ sơ xin việc. Cuộc sống này nhiều niềm vui quá!

Cô nhìn anh… Lúc này anh không giống một vị giám đốc, anh thật gần gũi. Nước mắt cô vừa ngừng lại tiếp tục rơi. Cô không ngờ… thật sự cô chẳng bao giờ nghĩ có một người lại có thể nhớ chi tiết đến thế chỉ sau một lần gặp.

Trong phòng ngột ngạt quá. Cô muốn chạy ra ngoài, đúng hơn là cô chẳng biết phải nói gì với anh lúc này. Lau vội những giọt nước mắt, cô đứng dậy và nói:

- Để em đi lấy cho giám đốc một tách trà khác…

Anh không nói gì. Anh nhìn theo bóng dáng cô, hình như con người ấy, bóng dáng ấy, nụ cười ấy đã ở trong trái tim anh rồi. Anh cười, đã đến lúc anh phải quên đi mối tình đầu của mình rồi, tất cả chỉ còn là kỷ niệm…

“Có những khoảng trống vẫn có thể lấp đầy nếu ta cần cù và cố gắng, có những nỗi đau tưởng chừng không thể vượt qua nhưng nó lại nhạt nhòa theo thời gian”.

Phải! Thời gian đã làm phai mờ đi nhiều kỷ niệm của mối tình đầu. Cũng đã mấy năm trôi qua… đã đến lúc anh nên tìm cho mình một tình yêu mới.

Cô bước vào, trên tay là một khay trà, anh và cô nhìn nhau, anh không nói gì, cô chỉ vội đặt ly trà lên bàn rồi nói:

- Em không nhớ nhiều về cái vụ tai nạn ấy, nếu như không phải vì chếc khăn giấy và cách anh đưa chiếc khăn ấy ra thì có lẽ em đã quên. Và dù anh có nhắc lại chi tiết thế nào em cũng không tin người đó là anh. Mọi thứ đến bất ngờ quá… Dù sao thì em cũng cảm ơn anh đã tặng em chiếc khăn giấy đó và cảm ơn vì đã nhớ đến em, dù chỉ một lần gặp mặt.

Anh vẫn nhìn cô, anh thích nhìn cô mỗi khi cô nói vì những lúc ấy, đôi mắt cô lại sáng lên, cái lúm đồng tiền trên má cô lại rõ hơn.

- Không còn việc gì nữa, em xin phép được ra ngoài ạ.

Cô nhìn lướt qua anh một lần nữa rồi vội vàng bước ra ngoài. Cô sợ anh lại nói thêm một điều gì nữa…

Anh vẫn nhớ, thậm chí còn nhớ chi tiết hơn cả cô. Cuộc sống luôn mang đến những bất ngờ như vậy đấy! Cô vẫn chưa tin nổi những gì vừa xảy ra… Tất cả cũng chỉ là một chữ “duyên”. “Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ”.

- Duyên ơi về thôi! Muộn rồi, ngồi tơ tưởng tới anh nào mà mặt lại đờ đẫn ra thế kia? – Chị Lan nhìn cô trêu đùa.

Cô giật mình, cô cũng chẳng biết cô đã ngồi như vậy trong bao lâu.

- Dạ em chuẩn bị về rồi đây! Chị về trước đi ạ! – Cô nhìn chị Lan rồi đáp.

- Vậy em về sau nhé. – Chị Lan nói rồi ra về.

Cô đi thật chậm trên đường về. Chân thì bước đi nhưng tâm trí cô vẫn còn suy nghĩ về những gì xảy ra ở công ty hôm nay. Thi thoảng có cơn gió lạnh lùa vào tóc cô… gió cũng như nhuốm màu tâm trạng phấn khích của cô…

(Còn nữa)

Theo VNE

Cái giá của tình yêu (P.3)

Cô tự hỏi, liệu trước đây, cô và anh ta có "làm phiền" mọi người trong xóm trọ như vậy không?

Thứ hai. Cô diện chiếc áo sơ mi trắng đơn giản và chiếc quần tây bó sát mới mua hôm qua, trông cô giản dị nhưng cũng không kém phần xinh đẹp. Trang điểm nhẹ nhàng một chút, cô khóa cửa và bước những bước thật tự tin tới công ty.

Đến nơi cô đã thấy có rất nhiều người đứng ở đó, ai cũng trang điểm kỹ càng, ăn mặc lộng lẫy. Cô cảm thấy tự ti khi đứng trước họ, dù cô đã mất cả tiếng đồng hồ để trang điểm nhưng cũng chẳng bằng một góc của họ.

Cô là người thứ ba được phỏng vấn, không lo lắng hồi hộp như người đầu nhưng cô vẫn cảm thấy run khi đến lượt mình. Thất vọng bước ra khỏi phòng khi kết thúc cuộc phỏng vấn, cô sẽ lại bị loại thôi, sẽ lại như mọi lần trước vì cô trả lời còn lúng túng lắm !

Nhưng... cô không biết rằng có một người đã dõi theo cô từ lúc cô bước vào công ty và khẽ mỉm cười khi nhìn thấy sự lúng túng của cô. Bóng dáng của cô, nụ cười của cô khiến một người phải chú ý dõi theo, chính bản thân người ấy lại không ngờ được gặp cô ở công ty này.

***

Sau hai năm du học ở nước ngoài, anh đã được ba anh giao cho quản lý công ty này, nó chỉ là một nhánh nhỏ trong tập đoàn của gia đình anh. Nhưng một điều mà anh không bao giờ ngờ tới, là anh lại được gặp lại người con gái ấy - người anh thầm thương trộm nhớ một thời ! "Đúng là trái đất tròn" - anh nghĩ thế !

Ngồi một mình trong phòng làm việc, anh gọi thư ký chuyển cho anh tập hồ sơ của cô. Đặt tập hồ sơ lên bàn làm việc của anh, thư ký tỏ thái độ ngạc nhiên vì không hiểu vì sao giám đốc lại yêu cầu chị phải tìm luôn tập hồ sơ của một trong số những nhân viên vừa được phỏng vấn vài giờ trước.

"Lê Nguyễn Kỳ Duyên - cái tên hay thật!" - anh vừa nghĩ vừa cười mỉm. Duyên! Ừ cái tên thật xứng với con người cô. Đôi má lúm đồng tiền, chiếc răng khểnh duyên dáng với hàng mi cong vút cũng khiến không ít chàng trai xao xuyến, trong đó có anh. Đúng là duyên thật !

Mở tập hồ sơ của cô, anh bị bất ngờ... thì ra cô không có cha. Trong sơ yếu lí lịch, tên cha cô bị bỏ trống, anh hiểu. Anh còn bất ngờ hơn khi nhìn thấy tấm bằng giỏi của cô, bằng giỏi của một trường không hề bình thường. So với những người khác thì hoàn cảnh của cô đặc biệt hơn nhiều. Có lẽ cô ấy đã phải cố gắng rất nhiều...

Qua ô cửa kính phòng làm việc, anh có thể thấy rõ được mọi thứ ở bên ngoài, từ những chiếc lá đang đung đưa nhẹ nhàng, cho đến hình ảnh những dòng người vội vã đi trên con phố.

Anh nhớ lại hai năm về trước...

- Bữa sáng mẹ nấu ngon quá! Hay tại lâu rồi con không được ăn cơm mẹ nấu nên có cảm giác như vậy ba nhỉ? - Anh vừa nói vừa liếc nhìn gương mặt mẹ.

- Mẹ vẫn nấu như trước mà, chắc tại lâu rồi con không được ăn cơm nhà nên cảm giác khác thế đấy !

- Không, hôm nay ba ăn canh có vị khác mà ! Nay con về mẹ nấu ngon hơn đấy, ở nhà thỉnh thoảng ba vẫn được nếm những món không rõ là mùi vị gì, mẹ con hay nấu lắm. Giờ về con tha hồ mà thưởng thức nhé !

Ba nhìn mẹ cười, nụ cười hạnh phúc. Anh thấy vui vì sau bao nhiêu năm, tình cảm ba mẹ dành cho nhau vẫn không hề thay đổi, lâu rồi anh mới có được cái cảm giác này.

- Mẹ ơi ! Tý nữa con đi ra ngoài một chút nhé ! Nếu trưa con về muộn thì ba mẹ cứ ăn cơm trước nha, không cần để phần cơm con đâu ạ.

- Con đi đâu? - Mẹ anh hỏi.

- Con đi dạo phố. Đã hai năm con không về, con muốn xem thành phố thay đổi thế nào.

- Vậy đi rồi về sớm nhé!

- Vâng con đi đây, con sẽ về nhà sớm, mẹ yên tâm !

Bà Mai nhìn theo bóng dáng đứa con trai cho đến khi khuất hẳn. Hai năm ở nước ngoài, con bà đã lớn hơn nhiều rồi. Nhớ lại lúc ông bà nói ra cái ý định cho con đi du học, nó đã phản đối thế nào. Cuối cùng thì nó cũng đồng ý. Tuy vậy có những đêm bà vẫn nghe thấy tiếng thổn thức của con trong phòng. Là mẹ, bà hiểu chứ ?Nhưng tự lập cũng là một trong những cách khiến con người ta trưởng thành hơn.

Anh đi bộ qua các con phố, tay bắt mặt mừng nếu vô tình bắt gặp bạn bè hay người quen. Sau hai năm không về nước, thành phố đã thay đổi nhiều rồi, những quán nước ở ven đường hình như đã ít đi, những tòa nhà cao tầng được xây nhiều hơn nhưng con người Hà Nội thì vẫn thế, vẫn thanh lịch và dịu dàng như ngày nào. Rồi chân anh khựng lại trước một quán cà phê, nó vẫn thế, quán vẫn được trang trí như cũ, vẫn những giỏ hoa lan treo trước quán, vẫn những chậu hoa ly xếp dọc lối đi. Anh bước vào trong quán gọi một ly cà phê không đường, anh muốn thử xem sau hai năm, mùi vị cà phê của quán có còn như cũ không.

Người phục vụ đặt nhẹ ly cà phê lên bàn rồi đi nhanh vào trong quầy, anh nhìn ra ngoài đường... Hà Nội sau hai năm...

Cầm ly cà phê lên, anh nhấp một ngụm. Đắng quá ! Là do cà phê đắng hay do lâu ngày anh không uống nên mới cảm thấy vậy ? Ngày trước, luôn có một người con gái ngồi đối diện anh, người ấy lúc nào cũng gọi cà phê thêm đường, còn anh thì luôn gọi một ly cà phê không cho gì cả. Lúc đầu người ấy ngạc nhiên hỏi anh:

- Anh không sợ đắng à ?

- Ngốc, đắng gì mà đắng, uống như vậy mới ngon.

- Thật à, vậy tý nữa cho em thử cốc cà phê của anh nhé! Nếu ngon lần sau em sẽ gọi.

Vừa thấy người phục vụ bê hai ly cà phê ra, người ấy đã vội cầm ly của anh lên và uống một hơi.

- Aaaa... đắng quá! - Người ấy nhìn anh rồi hét lên. - Thế này mà anh bảo ngon sao? Anh lừa em hả ?

Mọi người trong quán ai cũng quay ra nhìn hai người. Người ấy mặc kệ, vẫn cứ ngồi trách anh, trách anh độc ác, còn anh... anh dịu dàng nhìn người ấy và cười.

- Anh có bảo là cà phê không đắng à? Là tại em chứ? Lại còn đổ lỗi cho người khác...

Người ấy nghĩ lại thấy anh nói đúng nên không trách anh nữa, quay sang hỏi anh:

- Sao đắng thế mà anh lại uống được vậy?

- Nó chỉ đắng lúc đầu thôi, về sau em sẽ nghiện đấy!

Sau bao nhiêu năm, quán cà phê vẫn ở đây, còn người ấy thì đã xa rồi. Có lẽ bây giờ người ấy đang hạnh phúc, anh luôn hy vọng vậy! Nếu như ngày ấy, anh không lựa chọn đi du học thì có thể bây giờ anh sẽ không phải ngồi đây một mình như thế này. Nếu ngày ấy, anh không đi du học thì cô và anh sẽ không chia tay nhưng cuối cùng, anh lại chọn chữ "hiếu" và quyết định rời xa cô.

Anh đã vì ba mà đi du học nhưng anh lại vì cô mà không yêu ai, dù trước kia và cả bây giờ khi anh đã về Việt Nam, những người con gái vây quanh anh không ít. Người ấy đã có một cuộc sống hạnh phúc, biết vậy nhưng anh chẳng thể quên. Quên sao được khi mỗi đêm, hình bóng ấy lại ùa về, ám ảnh tâm trí anh.

Anh dời quán cà phê và đang định đi thẳng về nhà thì...

Két... Rầm...!

Tiếng kêu phát ra từ bên kia đường. Theo phản xạ, anh vội vàng chạy đến và đập vào mắt anh là hình ảnh một người phụ nữ đang nằm dài trên đường. Máu từ người phụ nữ ấy thi nhau chảy ra, cô ấy bất tỉnh, còn chiếc xe máy thì đã tan tành.

Trong khi tất cả mọi người còn đang bối rối không biết phải làm thế sao thì một cô gái trẻ chạy vào, anh đoán cô ấy là sinh viên. Cô nâng người phụ nữ ấy dậy, lấy chiếc khăn giấy trong ba lô và băng lại vết thương cho người phụ nữ đó, mặc cho những giọt mồ hôi đã dần thấm ướt áo cô, mặc cho màu đỏ của máu vương trên áo cô. Cô hét lên:

- Ai gọi xe cấp cứu giúp cháu với!

- Vừa gọi rồi, họ sẽ đến ngay bây giờ! - Một người trong đám đông lên tiếng.

Ai cũng chăm chú nhìn cô, có người còn khen: "Con bé ngoan thật! Cũng giỏi nữa! Sinh viên ai cũng thế này có phải là tốt không?".

Anh thấy mình thật vô dụng, muốn chạy lại giúp cô nhưng đã có một số người nhanh chân hơn. Cô băng vết thương một cách chuyên nghiệp và thuần thục. Anh đã nghĩ rằng, chắc cô bé ấy là sinh viên trường Y. Mải đứng nhìn cô mà anh không biết rằng, mọi người xung quanh đã dần đi hết, cho đến khi...

Cô gái đó bước gần tới chỗ anh khiến anh giật mình. Trên đường chỉ còn lại anh và cô, những giọt mồ hôi vẫn còn đọng lại trên trán cô. Sẵn trong túi quần có chiếc khăn giấy, thứ mà lúc nào anh cũng mang theo bên mình, anh cầm lên đưa trước mặt cô:

- Em cầm lấy lau mồ hôi đi này, em giỏi thật đấy!

- Cám ơn! - Cô cầm lấy chiếc khăn giấy, nói đúng hai từ đấy rồi đi thẳng. Cô ấy cũng không thèm nhìn xem người đưa chiếc khăn cho mình là ai.

Anh thấy hơi bất ngờ trước thái độ của cô gái này, trong khi bất cứ người con gái nào gặp anh đều phải chăm chú nhìn, thậm chí còn nịnh nọt anh thì cô lại chẳng thèm để ý đến anh. Ánh mắt anh dõi theo bóng dáng cô cho đến khi lẩn khuất dần trên phố.

Sau hai năm về nước, anh đã gặp một vụ tai nạn và gặp một cô gái có thái độ hơi "bất cần đời". Anh cười, sao anh lại chú ý tới cô ấy vậy nhỉ? Cô ấy cũng chỉ là một cô sinh viên bình thường thôi mà, vì cô ấy xinh à? Vì chiếc răng khểnh khẽ nhô ra mỗi khi cô ấy nói hay vì thái độ nhiệt tình của cô?

Bản thân anh cũng không thể lý giải được tại sao hình ảnh cô lại ám ảnh anh cả ngày hôm ấy. Ngay cả khi màn đêm buông xuống, anh vẫn mơ thấy cô, những ngày sau đó, hình ảnh của cô lại hiện về nhưng cũng mờ nhạt dần theo thời gian...

***

Cái giá của tình yêu (P.3) - Hình 1

Lần này anh sẽ không để em bước đi nhanh như lần trước đâu! (Ảnh minh họa)

Anh cứ vẩn vơ trong mớ suy nghĩ ấy mà không để ý rằng, cô thư kÝ đang đứng nhìn anh với ánh mắt tò mò.

Đứng đợi một lúc lâu, cô mới dám lên tiếng:

- Giám đốc! Giám đốc ơi! Anh xem giúp em tập hồ sơ này nhé.!

Anh vội giật mình, ngẩng mặt lên...

- Em xin lỗi! Vì em gõ cửa phòng mãi không thấy giám đốc trả lời nên em mới tự ý mở cửa vào, mong giám đốc thông cảm.

Anh không nói gì, chỉ vẫy tay ý nói cô ấy có thể ra ngoài được rồi.

Kỳ Duyên. Sau hai năm em vẫn vậy, anh thấy em tươi tỉnh hơn lần đầu anh gặp. Nếu biết anh là giám đốc của em, không biết thái độ của em sẽ như thế nào nhỉ? Thì ra em không phải là sinh viên trường Y, em là sinh viên trường kinh tế, vậy mà ngày đó em lại băng bó vết thương một cách chuyên nghiệp như vậy! Anh bắt đầu tò mò về con người em rồi đấy! Anh và em cũng có duyên đấy chứ? Lần này anh sẽ không để em bước đi nhanh như lần trước đâu! - Anh vừa nhìn tấm ảnh hồ sơ của cô vừa nói trong suy nghĩ.

***

Bầu trời trong và xanh quá, rút chiếc điện thoại ra và cắm tai phone vào. Hôm nay cô sẽ nghe loại nhạc balad vì nó hợp với tâm trạng của cô hơn.

Ngồi một mình trong phòng trọ, cô cảm thấy trống vắng, cô nghĩ về buổi phỏng vấn sáng nay. Có thể cô lại bị rớt, có thể sự đợi chờ của cô sẽ chỉ là sự vô vọng như những lần trước. Cô thầm nghĩ:, nếu lần này không được nữa thì cô sẽ về quê một thời gian, cô sẽ thử đi làm công nhân xem mùi vị nó thế nào. Đôi khi con người ta phải thử, thử để trải nghiệm...

Sau khi ăn xong chiếc bánh mỳ và uống một cốc sữa, cô lại lên giường nằm rồi thiếp đi từ lúc nào không hay. Tiếng cười đùa từ phòng của hai anh chị công nhân trong xóm trọ làm cô tỉnh giấc, nếu còn mấy em sinh viên ở đây kiểu gì chúng nó cũng "gọi nhà" hai người nhưng cô không làm vậy, cô mặc kệ. "Liệu lúc trước mình có làm phiền người khác như thế này không nhỉ? Và anh ấy có bỏ rơi chị ấy giống như mình đã từng bị người ta bỏ rơi?". Những giọt nước mắt lại thi nhau chảy ra và thấm ướt gối. Những nỗi đau lại hiện về...

Cô vẫn chờ mong một cuộc điện thoại nên đi đâu, làm gì, cô cũng mang điện thoại theo. Cô mong có điều kỳ diệu sẽ đến với mình, cô muốn được đi làm... Cũng có khi điện thoại chợt rung lên những tin nhắn nhưng đó chỉ là tin nhắn của những người bạn của cô, chúng nó đều đi làm cả rồi, đứa thì phải đi làm trái ngành, đứa thì chấp nhận đi làm công nhân. Bỗng điện thoại rung, là tin nhắn của Linh.

- Siêu thị Big C đang tuyển nhân viên bán hàng đấy , mày có đi làm không?

- Bao giờ thì hết hạn vậy?

- Hình như cũng còn lâu ấy! Nếu mày làm thì gọi điện cho tao nhé, để tao nói với chị ở phòng nhân sự một câu, tao đang có việc bận, tao nói chuyện với mày sau nhé!

Tắt điện thoại, nếu hết tuần này công ty không gọi thì cô sẽ tới xin làm ở siêu thị cùng Linh. Kể ra bán hàng cũng hay đấy chứ, ít ra thì cũng còn hơn là ngồi ở nhà "than ngắn thở dài". Cô đã lãng phí quá nhiều thời gian rồi.

Điện thoại của cô kêu, là một số lạ. Hồi hộp. Cô bốc điện thoại... sau vài phút nói chuyện, cô như muốn hét lên: "Mình đã túng tuyển rồi, vậy là mình đã được đi làm...Ôi sướng quá...Cuộc đời vẫn đẹp sao!". Cầm điện thoại lên cô gọi cho mẹ:

- Alô! Mẹ à, mẹ có khỏe không?

- Mẹ vẫn khỏe, con thế nào rồi? Bao giờ thì con về quê?

- Công ty vừa gọi cho con bảo tuần sau bắt đầu đi làm mẹ à, chắc là còn lâu con mới về quê với mẹ được.

- Thật hả con? Vậy thì phải cố gắng nhé, mẹ chúc mừng con. Mà mẹ nghe người ta nói nhân viên mới đi làm hay bị bắt nạt lắm, con phải cẩn thận nhé! Lỡ người ta có nói điều gì không phải thì cố nhịn nha con. "Một điều nhịn bằng chín điều lành" đấy.

- Dạ con biết rồi mẹ à, mẹ ơi con vui lắm, cuối cùng thì con cũng đã được gọi đi làm.

- Ừ mẹ mừng cho con, ở nhà ai mọi người thi thoảng vẫn hỏi thăm con, đi làm mà được nghỉ thì sắp xếp về với mẹ nha con. Mẹ nhớ con lắm rồi.

- Vâng, con cũng nhớ mẹ, nhớ ngoại lắm! Mẹ nhớ giữ gìn sức khỏe nha, con chào mẹ, tạm biệt mẹ!

Cuối cùng thì cô cũng đã có một công việc để làm, cô đã không phụ công của mẹ mình. Cô sẽ cố gắng làm việc thật tốt, nhất định thế!

Chẳng mấy chốc mà trời đã tối. Hôm nay xóm trọ có mỗi mình cô ở lại, nơi đây vốn đã yên tĩnh nay lại càng yên tĩnh hơn. Cô chạy ra sân hít thở một chút, dù gì thì nó cũng dễ chịu hơn là ở trong phòng. Ngước lên nhìn bầu trời, trăng hôm nay sáng thật, trăng của bình yên, trăng của hạnh phúc... Lâu rồi cô không ngồi ngắm trăng. Nhớ ngày còn nhỏ, cứ mỗi khi trong nhà nóng quá, hai mẹ con cô và ngoại lại trải chiếu ra ngoài sân nằm...

- Duyên ơi kia là ông Thần Nông, ông đấy đang chăn vịt đấy con à! - Mẹ cô vừa nói vừa chỉ tay lên trên trời.

- Đâu cơ mẹ, con có nhìn thấy ông nào đâu, vịt ở đâu vậy mẹ? Trời chỉ toàn sao mà! - Mắt cô chăm chú nhìn lên trời nhưng miệng vẫn không thôi hỏi mẹ.

- Cháu phải tưởng tượng ra, những ngôi sao xếp theo hình vòng cung kia ấy, cháu nhìn thấy chưa? Đó được gọi là ông thần nông đấy! - Ngoại cô vừa cười vừa giải thích cho cô nghe.

- À thì ra là vậy, cháu cứ tưởng là ông thần nông như người thật cơ, hèn nào cháu nhìn mỏi mắt mà không thấy.

Ngoại và mẹ lại nhìn cô cười.

- Con có nhìn thấy cái dải mây màu trắng kia không?

- Dạ có.

- Đấy là dải ngân hà đấy con à, cái mà ngăn không cho Ngưu Lang và Chức Nữ gặp nhau, ngày bé ngoại hay kể cho con đấy.

- À con nhớ rồi, họ chỉ được gặp nhau một ngày duy nhất trong năm là ngày mùng 7 tháng 7 âm lịch phải không mẹ?

- Ừ con gái mẹ vẫn còn nhớ cơ à? - Mẹ cô vừa nói vừa ôm cô vào lòng.

- Duyên à, con sau này phải ngoan nhé, con ngoan là mẹ vui lắm đấy! - Mẹ cô vừa ôm cô vừa rủ rỉ nói. Cô thấy có một giọt nước rơi trên khuôn mặt mình.

- Mẹ! Sao mẹ lại khóc? Con sẽ cố gắng để trở thành một đứa con ngoan mà, mẹ đừng khóc nữa nha mẹ, mẹ phải vui thì con mới vui, mẹ khóc con cũng khóc đấy.

- Trên đời này chỉ có mẹ và ngoại là thương con vô điều kiện, con lúc nào cũng yêu hai người, con sẽ cố gắng học thật giỏi, hihi. À mẹ ơi, sao mẹ lại đặt tên con là Kỳ Duyên?

- Kỳ là kỳ diệu, còn Duyên là duyên dáng đấy con à, chỉ đơn giản như vậy thôi.

- Đơn giản nhưng hay lắm mẹ à, con thích cái tên này, bạn bè trong lớp con thỉnh thoảng vẫn có đứa tò mò hỏi, bọn nó khen hay mẹ à.

- Vậy à, bạn bè quý con là mẹ vui rồi. Lên lớp con phải ngoan, không được hỗn láo, phải nghe lời cô giáo nữa con nhé!

- Vâng con luôn ngoan mà mẹ, con là con của mẹ mà!

...Cô nhớ mẹ, nhớ ngoại, nhớ nhà, nhớ cả những người hàng xóm nữa... Đã mấy tháng rồi cô chưa về thăm mọi người.

"Quê hương là gì hả mẹ

Mà cô giáo dạy phải yêu

Quê hương là gì hả mẹ

Ai đi xa cũng nhớ nhiều"

Ngày còn nhỏ ở quê cô, đứa trẻ con nào cũng thuộc lòng những câu thơ này, trẻ con chỉ học vẹt thôi, có lẽ chỉ khi đi xa người ta mới thấm thía cái gọi là nhớ nhà, nhớ quê hương.

(Còn nữa)

Theo VNE

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Biết tôi vừa nhận 170 triệu thưởng Tết, chồng và mẹ chồng lên kế hoạch để tôi phải tự tay đưa hết số tiền đó cho họBiết tôi vừa nhận 170 triệu thưởng Tết, chồng và mẹ chồng lên kế hoạch để tôi phải tự tay đưa hết số tiền đó cho họ
15:08:55 26/01/2025
Bị mẹ chồng hắt hủi quà Tết, con dâu âm thầm tìm hiểu rồi phát hiện sự thật phũ phàngBị mẹ chồng hắt hủi quà Tết, con dâu âm thầm tìm hiểu rồi phát hiện sự thật phũ phàng
09:39:20 26/01/2025
Chị dâu biếu hộp mứt Tết, tôi mở ra xem thì sững người khi thấy bên trong là một chỉ vàng cùng tờ giấy note kín chữChị dâu biếu hộp mứt Tết, tôi mở ra xem thì sững người khi thấy bên trong là một chỉ vàng cùng tờ giấy note kín chữ
15:12:10 26/01/2025
Thưởng Tết 100 triệu cho người giúp việc, một câu nói của cô khiến tôi bàng hoàng, phát hiện bí mật bị chôn giấu bấy lâu trong nhàThưởng Tết 100 triệu cho người giúp việc, một câu nói của cô khiến tôi bàng hoàng, phát hiện bí mật bị chôn giấu bấy lâu trong nhà
15:05:55 26/01/2025
Về quê ăn Tết, mới đến đầu làng, cô hàng xóm đã tiết lộ một bí mật khiến tôi điếng người, càng nghẹn ngào với câu nói của bốVề quê ăn Tết, mới đến đầu làng, cô hàng xóm đã tiết lộ một bí mật khiến tôi điếng người, càng nghẹn ngào với câu nói của bố
09:57:16 26/01/2025
Háo hức mang con về quê ngoại ăn Tết, vừa đến cổng tôi đã bị mẹ đuổi đi vì lý do oái oămHáo hức mang con về quê ngoại ăn Tết, vừa đến cổng tôi đã bị mẹ đuổi đi vì lý do oái oăm
09:49:27 26/01/2025
Gia đình tôi suýt mất Tết vì một câu nói của mẹ chồngGia đình tôi suýt mất Tết vì một câu nói của mẹ chồng
09:53:41 26/01/2025
Dọn dẹp bàn thờ cuối năm, tôi bàng hoàng phát hiện bọc đen trong lư hương và sốc khi biết chủ nhân của nóDọn dẹp bàn thờ cuối năm, tôi bàng hoàng phát hiện bọc đen trong lư hương và sốc khi biết chủ nhân của nó
15:02:46 26/01/2025

Tin đang nóng

Tóm dính cặp đôi Vbiz bí mật chờ nhau ra về ở sự kiện, "bà hàng xóm" khui tin đã về ra mắt gia đình?Tóm dính cặp đôi Vbiz bí mật chờ nhau ra về ở sự kiện, "bà hàng xóm" khui tin đã về ra mắt gia đình?
07:19:30 27/01/2025
Vụ 2 con theo bố lên rẫy rồi mất tích: Tìm thấy thi thể bé gáiVụ 2 con theo bố lên rẫy rồi mất tích: Tìm thấy thi thể bé gái
06:15:43 27/01/2025
Đôi nam nữ bị sát hại vào tối 27 Tết ở Nghệ AnĐôi nam nữ bị sát hại vào tối 27 Tết ở Nghệ An
07:44:26 27/01/2025
Sau 4 mối tình thất bại, Lý Băng Băng để lại tài sản khổng lồ cho cháu traiSau 4 mối tình thất bại, Lý Băng Băng để lại tài sản khổng lồ cho cháu trai
07:56:47 27/01/2025
Đi bộ 70km về quê ăn Tết trong 17 tiếng, cô gái quê Đồng Nai tiết lộ 2 ngày rợn người, không khuyến khích làm theoĐi bộ 70km về quê ăn Tết trong 17 tiếng, cô gái quê Đồng Nai tiết lộ 2 ngày rợn người, không khuyến khích làm theo
09:02:27 27/01/2025
Mối quan hệ của HIEUTHUHAI và Tăng Mỹ Hàn hiện thế nào?Mối quan hệ của HIEUTHUHAI và Tăng Mỹ Hàn hiện thế nào?
07:12:33 27/01/2025
Ô tô 5 chỗ nhưng chở 7 người sẽ bị phạt như thế nào?Ô tô 5 chỗ nhưng chở 7 người sẽ bị phạt như thế nào?
06:25:24 27/01/2025
Mỹ nhân cổ trang đẹp phong thần nhất màn ảnh Hoa ngữ hiện tại: 10 tạo hình hoàn mỹ biến phim trường thành sân khấu thời trangMỹ nhân cổ trang đẹp phong thần nhất màn ảnh Hoa ngữ hiện tại: 10 tạo hình hoàn mỹ biến phim trường thành sân khấu thời trang
05:58:30 27/01/2025

Tin mới nhất

28 Tết, mẹ chồng bỗng đưa tôi 20 triệu, nói 5 từ làm tôi rớt nước mắt

28 Tết, mẹ chồng bỗng đưa tôi 20 triệu, nói 5 từ làm tôi rớt nước mắt

09:50:14 27/01/2025
Cầm số tiền bố mẹ chồng đưa cho, tôi vẫn không khỏi bồi hồi. Tôi lấy chồng xa quê 500km. Cũng may tôi gặp được nhà chồng tốt.
Đưa cả nhà chồng tương lai đi ăn tất niên, sau bữa cơm, tôi quyết định chia tay gấp vì hành động khó chấp nhận của mẹ anh

Đưa cả nhà chồng tương lai đi ăn tất niên, sau bữa cơm, tôi quyết định chia tay gấp vì hành động khó chấp nhận của mẹ anh

09:44:41 27/01/2025
Tôi nhắn tin chia tay với bạn trai mà không cần nghĩ ngợi nhiều, bởi tôi biết, nếu lần này không dứt khoát thì tương lai tôi sẽ khổ.
Đi mua hoa Tết, thấy chồng dúi tiền vào tay một người phụ nữ tàn tật, tôi điều tra thì cay cú khi biết danh tính người đó

Đi mua hoa Tết, thấy chồng dúi tiền vào tay một người phụ nữ tàn tật, tôi điều tra thì cay cú khi biết danh tính người đó

09:41:21 27/01/2025
Thấy thái độ của chồng khác quá, tôi sinh nghi nên dò hỏi người bán hoa. Kết quả thật đáng ngạc nhiên. Tôi biết chồng mình từng có một mối tình rất đẹp.
Tôi thẳng thừng từ chối giúp chị gái nhưng anh rể vừa mở lời, tôi liền đi vay 100 triệu lãi cao để giúp anh ấy

Tôi thẳng thừng từ chối giúp chị gái nhưng anh rể vừa mở lời, tôi liền đi vay 100 triệu lãi cao để giúp anh ấy

09:37:49 27/01/2025
Tôi mang ơn anh rể cả đời này, anh nhờ giúp đỡ, sao tôi có thể từ chối được? Mấy năm trước, kinh tế của vợ chồng chị gái tôi rất tốt, thậm chí mọi người còn đánh giá là khá giả hơn gia đình tôi.
Ngày tôi xuất viện, mẹ bạn trai chê sức khỏe yếu và ép anh ấy chia tay, tôi mừng rỡ cảm ơn anh

Ngày tôi xuất viện, mẹ bạn trai chê sức khỏe yếu và ép anh ấy chia tay, tôi mừng rỡ cảm ơn anh

09:27:01 27/01/2025
Tôi và Tuân yêu nhau đến nay là 4 năm, những năm qua, nhiều lần chúng tôi đã tính đến chuyện cưới xin nhưng rồi xảy ra nhiều biến cố nên chưa thực hiện được.
Mang quà Tết đến biếu bố mẹ chồng, tôi bàng hoàng vì bị bắt phải chào cháu trước nhưng còn sốc hơn với thái độ của người lớn khi thằng bé ngửa tay xin tôi tiền

Mang quà Tết đến biếu bố mẹ chồng, tôi bàng hoàng vì bị bắt phải chào cháu trước nhưng còn sốc hơn với thái độ của người lớn khi thằng bé ngửa tay xin tôi tiền

09:21:40 27/01/2025
Tôi bất giác nghĩ, với cách nuôi dạy đó thì đứa trẻ lớn sẽ thành người như thế nào đây? Lấy chồng 3 năm thì cả 2 năm đầu ấy cứ đến Tết là 2 vợ chồng tôi đều vì công việc mà không có mặt ở nhà.
Đi làm về đột ngột, thấy bát mì tôm nở tung tóe trên bàn, tôi chuyển cho vợ 50 triệu ngay lập tức

Đi làm về đột ngột, thấy bát mì tôm nở tung tóe trên bàn, tôi chuyển cho vợ 50 triệu ngay lập tức

09:17:10 27/01/2025
Tôi thấy hối hận vì đã không đối xử tốt với vợ. Bát mì tôm nở tung tóe trên bàn chính là minh chứng cho sự tệ hại của tôi.
Con cái sợ tốn kém không dám về quê, vợ chồng tôi mang Tết quê ra phố

Con cái sợ tốn kém không dám về quê, vợ chồng tôi mang Tết quê ra phố

09:12:18 27/01/2025
Biết các con chật vật ở Hà Nội mưu sinh, Tết đến muốn về quê mà không dám vì lo quà cáp, đi lại tốn kém, tôi bàn với chồng khoá cửa lên thành phố với các con.
Mẹ chồng ngăn cản về nhà ngoại dịp Tết, con dâu làm điều này khiến bà vui vẻ cho đi

Mẹ chồng ngăn cản về nhà ngoại dịp Tết, con dâu làm điều này khiến bà vui vẻ cho đi

09:08:07 27/01/2025
Không đành lòng nhìn cảnh bị mẹ chồng cấm cản về ngoại chơi dịp Tết, con dâu đã dũng cảm làm một điều. Tết năm nay thật đáng nhớ đối với tôi
Sợ Tết khi suốt ngày phải cặm cụi trong bếp nấu nướng

Sợ Tết khi suốt ngày phải cặm cụi trong bếp nấu nướng

09:04:59 27/01/2025
Nhà chồng tôi khá truyền thống, mấy ngày Tết ngày nào cũng phải làm cơm thắp hương đủ 3 bữa. Thế nên cả ngày tôi phải lụi hụi trong bếp, chẳng có thời gian nghỉ ngơi.
Bố chồng bỏ đi họp lớp để trông cháu, vừa thấy bộ váy con dâu mặc thì lao ra chận cửa: "Điều ông ấy nói quá sức chịu đựng với tôi!"

Bố chồng bỏ đi họp lớp để trông cháu, vừa thấy bộ váy con dâu mặc thì lao ra chận cửa: "Điều ông ấy nói quá sức chịu đựng với tôi!"

09:01:25 27/01/2025
Tôi đã dùng tài khoản phụ của mình, dĩ nhiên cũng là tên giả để đăng tải bài viết này vì muốn xin lời khuyên của mọi người, xem ai đúng ai sai chứ sát Tết rồi mà gia đình tôi lại xào xáo vì chuyện chẳng nên này
Tôi mua ô tô cho vợ chồng con gái nhưng chưa Tết nào được gặp con

Tôi mua ô tô cho vợ chồng con gái nhưng chưa Tết nào được gặp con

08:57:11 27/01/2025
7 năm con gái đi lấy chồng cũng là 7 năm vợ chồng tôi lủi thủi đón Tết với nhau; vợ chồng con gái được chúng tôi mua ô tô cho nhưng chẳng Tết nào về nhà ngoại.

Có thể bạn quan tâm

Khách Tây thắc mắc sao không dùng dao cắt bánh chưng, sau đó được trải nghiệm ngay cảm giác "diệu kỳ" khi cắt bằng lạt

Khách Tây thắc mắc sao không dùng dao cắt bánh chưng, sau đó được trải nghiệm ngay cảm giác "diệu kỳ" khi cắt bằng lạt

Netizen

12:09:20 27/01/2025
Thật thú vị khi những ngày cuối năm, các vị khách Tây lại cùng nhau ngồi ăn món bánh truyền thống của Tết Việt, đó chính là bánh chưng.
Đây là món ăn cực dễ nấu mà rất ngon lại làm "bừng sáng", nâng cấp mâm cơm ngày Tết

Đây là món ăn cực dễ nấu mà rất ngon lại làm "bừng sáng", nâng cấp mâm cơm ngày Tết

Ẩm thực

11:36:20 27/01/2025
Chỉ cần bạn làm theo các bước hướng dẫn chi tiết dưới đây là sẽ có món ngon, đẹp mắt trong bữa cơm ngày Tết. Chế biến một lần, ăn được trong nhiều ngày.
Hoa cúc tốt đủ bề nhưng không dùng loại bán trưng Tết

Hoa cúc tốt đủ bề nhưng không dùng loại bán trưng Tết

Sức khỏe

11:33:23 27/01/2025
Theo tài liệu cổ, cúc hoa trắng có tác dụng tán phong thanh nhiệt, bình can, minh mục, giải sang độc. Cúc hoa vàng vị đắng cay, tính ôn, có tác dụng thanh nhiệt giải độc, minh mục, hạ áp. Liều dùng có thể từ 10-15g dưới dạng thuốc sắc.
Huyền thoại game thế giới mở bất ngờ có khuyến mại "khủng", mức giá thấp nhất từ trước tới nay trên Steam

Huyền thoại game thế giới mở bất ngờ có khuyến mại "khủng", mức giá thấp nhất từ trước tới nay trên Steam

Mọt game

11:32:57 27/01/2025
Các game thủ không nên bỏ lỡ mất siêu phẩm đầy chất lượng này. Các tựa game thế giới mở luôn có tính chơi lại rất cao vì ở đó, có vô số những điều thú vị chờ đợi các game thủ khám phá.
6 món đồ tôi ưng "hết nước chấm", Tết năm sau xin hứa tiếp tục mua

6 món đồ tôi ưng "hết nước chấm", Tết năm sau xin hứa tiếp tục mua

Sáng tạo

11:32:18 27/01/2025
Dịp Tết năm nay, tôi thấy nhà nào cũng trang hoàng nhà cửa rất bắt mắt. Đây là cách mà đỗ nghèo khỉ là tôi trang trí nhà cửa chơi Tết: Đẹp ngất ngây lại còn rất sang!
Bắt giữ 7 đối tượng cưỡng đoạt tài sản dưới hình thức bảo kê bán đào Tết

Bắt giữ 7 đối tượng cưỡng đoạt tài sản dưới hình thức bảo kê bán đào Tết

Pháp luật

11:26:57 27/01/2025
Mỗi ngày các nhóm đối tượng thu được khoảng 500 - 1.000 trường hợp (tính trên đầu gốc đào). Tổng số tiền bọn chúng thu được khoảng 2 tỷ đồng.
Tử vi 12 cung hoàng đạo ngày 27/1: Kim Ngưu phát triển, Bọ Cạp thuận lợi

Tử vi 12 cung hoàng đạo ngày 27/1: Kim Ngưu phát triển, Bọ Cạp thuận lợi

Trắc nghiệm

10:52:47 27/01/2025
Xem tử vi 12 cung hoàng đạo hôm nay 27/1 về sự nghiệp, tài lộc, tình yêu. Hôm nay, Kim Ngưu hãy tự tin thể hiện khả năng, Bọ Cạp cần nhanh chóng nắm bắt cơ hội.
Va chạm với ô tô tải, xe chở khách lật nghiêng bên quốc lộ

Va chạm với ô tô tải, xe chở khách lật nghiêng bên quốc lộ

Tin nổi bật

10:34:51 27/01/2025
Vụ va chạm giữa xe khách và ô tô tải trên quốc lộ 1A đoạn qua Đèo Ngang (thị xã Kỳ Anh, Hà Tĩnh) khiến tài xế và một số hành khách bị thương.
Cầm hơn 650 triệu mua đứt căn nhà đất 8 phòng ngủ mà không cần xem trực tiếp: Chuyện 'cổ tích' có thật ở nền kinh lớn thứ 4 thế giới

Cầm hơn 650 triệu mua đứt căn nhà đất 8 phòng ngủ mà không cần xem trực tiếp: Chuyện 'cổ tích' có thật ở nền kinh lớn thứ 4 thế giới

Lạ vui

09:48:12 27/01/2025
Erik Buhrow, 39 tuổi, điều hành một doanh nghiệp xây dựng tại Mỹ. Ông đã mua một ngôi nhà ở tỉnh Niigata của Nhật Bản thông qua AkiyaMart vào tháng 7 năm ngoái.
Khung cảnh tuyệt đẹp khi tuyết rơi phủ trắng đỉnh Fansipan

Khung cảnh tuyệt đẹp khi tuyết rơi phủ trắng đỉnh Fansipan

Du lịch

08:49:56 27/01/2025
Tuyết rơi trên đỉnh Fansipan ngày giáp Tết Nguyên đán tạo nên khung cảnh tuyệt đẹp, nhiều du khách thích thú ghi lại từng khung hình.
Netizen "than trời" sau khi Chị Đẹp công bố tổ chức concert!

Netizen "than trời" sau khi Chị Đẹp công bố tổ chức concert!

Nhạc việt

08:02:44 27/01/2025
Một bộ phận netizen tỏ ra e dè trước thông tin của Gió mẹ, than trời vì lượng concert đồng loạt diễn ra gần nhau. Làn sóng concert bất ngờ đổ bộ khiến dân tình trở tay không kịp.