Cái giá của tình yêu (P.2)

Theo dõi VGT trên

“Cô là đứa con gái chẳng ra gì. Loại người như cô ở ngoài đường đầy ra”.

Từ khi ở chung với nhau, cô chẳng được anh quan tâm như trước nữa. Cô cũng chẳng được nhận hoa, quà như khi hai đứa mới yêu nhau, cũng chẳng được đi dạo phố bên nhau. Từ đó, anh không hề hỏi han hay quan tâm tới cô, chỉ khi nào anh muốn chuyện chăn gối thì anh mới vồ vập đến với cô. Vì yêu anh quá mà cô không hề nhận ra sự thay đổi của anh khi đã chiếm đoạt được cô.

Sống với nhau được một thời gian, anh bắt đầu có sự thay đổi. Anh đi chơi nhiều hơn, về phòng ít hơn, thỉnh thoảng khi đêm muộn điện thoại anh còn đổ chuông và cô thấy miệng anh mỉm cười khi đọc những dòng tin nhắn ấy. Lúc đó, cô mới nhận ra rằng, anh đã đổi thay.

Anh càng ngày càng chẳng coi cô ra gì, anh gắt gỏng với cô nhiều hơn, những khi uống rượu về muộn, anh thường buông những lời lẽ xúc phạm tới cô: “Cô là đứa con gái chẳng ra gì, loại đàn bà dễ dãi không biết giữ gìn. Loại người như cô ở ngoài đường đầy ra”. Cô chỉ biết khóc khi nghe những lời nói đó, dễ dãi ư? Là vì ai cơ chứ? Đúng, cô thật ngu ngốc khi trao cho anh cả đời con gái của mình… nhưng giờ đây có hối hận thì cũng đã muộn rồi.

Đã có lần bạn anh đến phòng trọ hai đứa chơi, anh ta hỏi anh:

- Nhà mày có con gái sống cùng à? Sao có quần áo con gái ở trong nhà tắm thế này?

- À kiếm con đàn bà về để nó giặt giũ nấu cơm cho ấy mà!

Anh đã nói như vậy, mặc cô đứng ở gần đấy, anh biết nhưng vẫn cố gắng chọc tức cô. Cô đã bật khóc khi nghe những lời nói ấy từ người cô yêu thương. Nếu như người con gái khác ở vị thế của cô chắc hẳn sẽ bị ăn một cái tát hay những câu chử.i thề nhưng đó lại là cô… cô lấy tư cách gì để đán.h anh bây giờ? Là tại cô mà, có ai bắt cô phải như thế đâu?

Cô yêu anh, cô sẵn sàng trao cho anh cả đời con gái của mình, đổi lại anh cho cô cái gì? Là những câu chử.i mà ngay cả mẹ cô cũng chưa bao giờ nói với cô, hay là những cái bạt tai tím tái mặt màu mỗi lần anh say rượu?

Tức nước thì vỡ bờ, khi nỗi đau quá lớn thì người ta sẽ chọn cách ra đi, cô cũng thế! Bởi từ lâu, anh đã chẳng coi cô ra gì, bởi vì từ lâu anh đi đâu, về từ bao giờ cũng chẳng liên quan đến cô. Cô ra đi, anh không một lời níu kéo, hình như anh mong muốn điều này hơn ai hết nên cô đi rồi, anh chẳng một lần tìm đến cô. Người ta “sống thử” để tiến đến hôn nhân còn cô và anh “sống thử” thì để hiểu rõ bản chất của nhau để tìm cho mình phương án tốt hơn. Có lẽ cô không có được may mắn như những người con gái khác vì cô đã bị chính người yêu mình phản bội.

Cô đi thuê một phòng trọ khác, cái phòng trọ mà cô đang ở bây giờ, cô sẽ quên, nhất định cô phải quên đi hình bóng của anh. Nhưng khi cô nghĩ mình phải quên đi tất cả thì cũng là khi cô biết được một sự thật, một sự thật mà cô không hề muốn, đó là cô đã có thai – sản phẩm “tình yêu” của cô và anh.

Một mình ở phòng trọ, cô phải làm thế nào? Người thân duy nhất trên đời này của cô chỉ có mẹ. Nói cho mẹ biết ư? Cô thà t.ự t.ử chứ không bao giờ cho mẹ cô biết được cái sự thật này. Hay nói với anh? Và rồi cô cầm điện thoại lên, cô ấn số điện thoại của anh, tiếng chuông vẫn đổ, “May quá anh vẫn chưa đổi số điện thoại!” – cô nghĩ bụng.

- A lô, cô gọi điện cho tôi có việc gì đấy? Lại muốn quay về với tôi à?

- Anh ơi em có thai rồi anh ạ. Nó là con của anh đấy!

- Có thai ? Cô nói để xin sự thương hại từ tôi à? Không bao giờ nhé ! Tôi đã nói với cô rằng, nếu có thai thì tôi sẽ không chịu trách nhiệm rồi cơ mà, cô tự đi mà giải quyết… Đừng có gọi điện cho tôi nữa, tôi với cô chẳng ai nợ ai cái gì, từ nay đừng có làm phiền tôi nữa.

Tiếng tút tút vang lên ở đầu dây bên kia, chiếc điện thoại trên tay cô rơi xuống đất, môi cô bật má.u… Anh thật độc ác, anh bỏ rơi cô và con cô thật rồi. Cô phải làm sao đây?

Khi biết cô sống thử, một số bạn bè thân thiết trong lớp khuyên cô không nên dễ dãi như vậy nhưng cô không nghe lời họ. Và cuối cùng, kết quả là cái thai đang dần to trong bụng mà không có người chịu trách nhiệm. Nhìn xuống bụng mình, nơi có một sinh linh đang dần lớn lên, cô tự hỏi rằng, đáng lẽ ra con cô phải được yêu thương, phải được chăm sóc, đằng này thì…

Cô phải làm gì bây giờ? Sinh đứ.a b.é ra ư? Cô rất muốn nhưng cô lấy gì để nuôi nó đây? Cô đang là sinh viên, hàng tháng vẫn phải xin tiề.n mẹ để đóng học. Tìm anh? Cô chẳng có đủ can đảm. Vậy thì chỉ còn một duy nhất, đó là… đi phá thai.

Một thân một mình đến bệnh viện, cô đi giế.t đứa con của mình, phải rồi, cô thật độc ác! Bệnh viện – nơi tập trung đủ các loại người, cô thấy niềm vui của các ông chồng đưa vợ mình đi khám, niềm hạnh phúc của các chị khi nghe bác sĩ nói về tình hình con mình nhưng cô cũng nhìn thấy nhiều trường hợp như cô, có đứa may mắn thì được người yêu đi cùng, có đứa thì cũng một thân một mình, dường như mặt ai cũng lộ rõ vẻ lo lắng và sợ sệt. Cô thấy có một sự đồng cảm nào đó với những người con gái ấy.

- Đứ.a b.é đang phát triển rất tốt ! – Bác sĩ nói.

- Cháu biết nhưng cháu không thể sinh nó ra được. Cháu vẫn còn là một cô sinh viên bác à.

- Cháu suy nghĩ kỹ chưa?

- Dạ, cháu nghĩ kỹ rồi…

Vị bác sĩ nhìn cô với ánh mắt thoáng bối rối nhưng ông cũng hiểu cho cô. Làm bác sĩ bao nhiêu năm không khó để ông nhận ra sự lo lắng trên gương mặt cô gái nhút nhát trước mặt mình.

Vậy là cô đã chấp nhận bỏ đi đứa con của mình. Cô đau, đau cả về tâm hồn lẫn thể xác. Cô không muốn sinh ra một đứ.a b.é không cha, cô không muốn cuộc sống của nó giống cuộc sống của cô ngày xưa. Cô hiểu nỗi khổ của một đứ.a tr.ẻ không cha là như thế nào.”Con không cha như nhà không nóc”

Video đang HOT

Cái giá của tình yêu (P.2) - Hình 1

Cô đa.u đớ.n khi phải bỏ đi chính giọt má.u mủ của mình (Ảnh minh họa)

***

Một năm thời gian không dài nhưng cũng chẳng ngắn để giúp cô quên đi nhiều thứ, nhưng đôi khi những nỗi đau vẫn chợt ùa về…

Tiếng điện thoại kêu giúp cô tỉnh giấc, bật nút nghe, mắt cô sáng dần lên. Cô đã được mời đến công ty phỏng vấn vào thứ hai tuần sau, một cơ hội nữa lại đến. Nhưng cô lại thở dài, liệu nó có như những lần trước, chỉ đi cho có lệ, đến phỏng vấn rồi lại về mà chẳng được đi làm? Rồi cô lại tự trấn an lòng mình : “thôi người ta đã gọi thì mình cứ đi vậy, biết đâu lại được”.

Đứng dậy, mở cánh cửa phòng trọ, thời tiết mùa hè nên mặt trời dường như mọc sớm hơn. Mới có bảy giờ thôi mà nắng đã chói chang lắm rồi. Cô muốn đi ra ngoài một chút, không khí bên ngoài sẽ giúp cô thoải mái hơn…

Đi bộ ra công viên và chọn một chiếc ghế đá, cô ngồi xuống. Những lúc con người ta thấy mệt mỏi vì áp lực trong cuộc sống thì công viên là lựa chọn lý tưởng nhất.

Đang chuẩn bị cắm tai phone, cô nghe thấy tiếng khóc của một đứ.a b.é ở đằng sau, thì ra bé ấy bị ngã. Đang định chạy ra đỡ đứ.a b.é đứng dậy thì mẹ bé đã đến nhanh hơn cô…

– Mẹ xin lỗi, con của mẹ ngoan mà, làm con trai không được khóc, nín ngay. À nín rồi tí nữa mẹ mua ô tô cho con nha ! – Người phụ nữ ấy vừa nói vừa ôm đứ.a b.é vào lòng.

Đứ.a b.é được mẹ ôm thì thôi không khóc nữa, khẽ gọi:

- Mẹ…Mẹ…

- Ừ mẹ đây, mẹ đang ở cạnh con mà ! Con yêu của mẹ ngoan lắm, mẹ con mình đi ra đằng kia xem con hổ nào…

Đứ.a b.é nắm tay mẹ và cười giòn tan. Trẻ con là thế, dễ khóc mà cũng dễ cười lắm…

Nhìn theo bóng dáng hai mẹ con người phụ nữ đó đi cho đến khi họ khuất dần, trái tim cô chợt nhói lên, nước mắt cô đã rơi từ bao giờ, nó lăn tự nhiên trên gò má rồi chảy xuống cổ cô. Những giọt nước mắt của nỗi đau, của cả một thời lầm lỗi…

Cô cũng đã từng có một đứa con. Nếu ngày ấy cô không bỏ nó thì có lẽ nó cũng gần bằng em bé lúc nãy. Nếu ngày ấy cô không bỏ nó thì có lẽ cô cũng được nghe đứa con mình gọi là mẹ như người phụ nữ ấy. Cô ngước lên trời nhìn những vệt mây trắng đang trôi lơ lửng, nó đi chậm lắm nhưng nó không dừng lại, cứ mỗi lần mây bay đi, bầu trời lại xanh trở lại. Cuộc đời cô cũng từng bị những vệt mây kia che khuất vậy nó có xanh trở lại được không?

Cô nghĩ đến mẹ, nghĩ đến ngoại, nghĩ đến những gương mặt của người hàng xóm, họ sẽ như thế nào nếu biết cô đã từng có một thời lầm lỗi như vậy? Từ bây giờ cô phải suy nghĩ khác đi, cô phải sống vì thực tại, cô phải sống vì cô vẫn còn mẹ cô, cô vẫn còn bà ngoại. Cô phải cố gắng, cố gắng vì bản thân và vì mẹ cô nữa – người phụ nữ quanh năm lam lũ để nuôi cô ăn học, người phụ nữ luôn luôn yêu thương và đặt niềm tin vào cô.

Cuộc đời ai chẳng có những vấp ngã, cô đã đọc ở đâu đó rằng : “Vấp ngã không phải là thất bại mà chỉ là dừng lại để bước tiếp mà thôi”, vậy thì cô sẽ bước tiếp, cuộc đời này còn dài lắm…

Dạo một vòng quanh công viên, đã lâu rồi cô không tới công viên dù nó gần chỗ trọ của cô. Nhìn những cô câu học trò đang đọc sách dưới những gốc cây, những ông bà già cầm chiếc quạt phe phẩy, được nghe những tiếng rao của các bà, các chị bán hàng rong, thỉnh thoảng lại bắt gặp một vài người đi bộ như cô… cảm giác bình yên quá!

Xóm trọ cô có bốn phòng, trong đó hai phòng là sinh viên, một phòng là của hai anh chị đi làm công nhân và một phòng là của cô. Các em sinh viên thì về quê nghỉ hè, hai anh chị kia cô không biết là họ là vợ chồng hay là họ chỉ sống với nhau như cô ngày trước, cô cũng không hỏi… Xóm trọ yên tĩnh quá, mở cửa bước vào trong phòng, trời nắng nên trong phòng cũng nóng lắm nhưng đi đâu vào buổi trưa bây giờ? Cắm tai phone vào, tìm bài hát nào nghe sôi động một tí, những lúc ở phòng một mình thì âm nhạc chính là người bạn thân nhất của cô.

Nằm ngủ một giấc đã ba giờ chiều, vậy là sắp kết thúc một ngày, cuộc sống của những sinh viên mới ra trường phải chăng là để thời gian trôi đi vô nghĩa như cô?

Điên thoại kêu… một tin nhắn mới, là của Linh đứa bạn ngồi cùng bàn với cô thời cấp ba, một năm rồi cô chưa liên lạc với nó.

- Mày thế nào rồi Duyên? Vẫn dùng số này à?

- Ừ, tao vẫn dùng số này, tao mới ra trường đang thất nghiệp, mày học xong chưa?- Cô trả lời.

- Tao học xong rồi, tốt nghiệp rồi nhưng chưa xin được việc. Tao đi làm ở siêu thị, lương không cao nhưng cũng đủ sống, dù sao cũng hơn ở nhà, mà giờ thất nghiệp ở đâu cũng nhiều…

- Đúng rồi, thế mày xin cho tao làm với !

- Ừ, thế khi nào có đợt rồi tao hỏi giúp mày…

- OK mày, cám ơn mày nhé!

Duyên tắt điện thoại, cô sợ nó sẽ hỏi tiếp đến chủ đề tình yêu, nếu nó hỏi cô cũng không biết trả lời thế nào.

Bao nhiêu người đang có hoàn cảnh như cô vậy? Ngày trước cứ nghĩ vào được đại học thì sau này sẽ có việc làm, giờ học xong rồi thì lại chẳng biết làm ở đâu. Nhiều lúc cô nghĩ giá ngày xưa mình học trung cấp thì có lẽ bây giờ còn sướng hơn, âu cũng là cái số, phải chấp nhận thôi. Nhưng ít ra cô vẫn còn cơ hội vào sáng ngày thứ 2, ngày mai cô sẽ đi ra ngoài mua một bộ quần áo thật đẹp, tiề.n làm thêm của cô chắc cũng còn đủ để sắm. “Phải ăn mặc thật đẹp thì người ta mới có cảm tình với mình, như vậy thì may ra mới có cơ hội” – cô nghĩ vậy…

(Còn nữa)

Theo VNE

Cái giá của tình yêu (P.1)

Mỗi lần cô không cho anh động vào người là anh lại tỏ thái độ khó chịu, không hài lòng.

Để tập hồ sơ xuống bàn, đặt mình nhẹ nhàng xuống giường, Duyên liếc nhìn đồng hồ. 5 giờ chiều. Một ngày nữa lại kết thúc.

Mười tiếng lang thang ở ngoài đường, đủ ngõ ngách chỉ mong tìm một công việc nuôi thân qua ngày. Biết bao bộ hồ sơ đã được gửi đi, có nơi chẳng thấy hồi âm, có nơi đến phỏng vấn rồi cũng chả thấy người ta gọi. Chán nản và mệt mỏi, biết bao nhiêu sinh viên ra trường đang thất nghiệp như cô nhỉ?

"Dắt con đi qua bao nỗi đau là mẹ yêu/Tiếng con yêu gọi tới suốt đời là mẹ yêu/ Mẹ đừng mãi ra đi cho con mồ côi...". - Tiếng chuông điện thoại vang lên đán.h thức cô khỏi những suy nghĩ vẩn vơ, là điện thoại của mẹ. Đầu bên kia vang lên giọng nói quen thuộc:

- Duyên à con, con thế nào rồi, có khỏe không con?

- Con vẫn khỏe mẹ à, mẹ thế nào rồi ạ?

- Ừ mẹ khỏe, vậy đã công ty nào gọi phỏng vấn chưa con?

- Chưa ạ, nếu có người ta yêu cầu cao lắm, con lại bị loại thôi. Con sẽ cố gắng mẹ à!

- Ừ nếu khó khăn thì về quê làm việc cũng được con à, không thì về nghỉ ngơi một thời gian rồi lên tìm việc sau cũng được, lâu rồi con cũng không về nhà còn gì?

- Vâng con sẽ suy nghĩ mẹ à!

- Ở trên ấy một mình con nhớ giữ gìn sức khỏe nhé, không được chủ quan đâu con.

- Con nhớ rồi, mẹ cũng vậy nhé!

Tiếng tút tút vang lên. Bao nhiêu năm rồi, mẹ cô vẫn là người quan tâm cô nhất, vẫn là người lo lắng cho cô nhất. Những giọt nước mắt lăn trên mặt cô, rồi chảy xuống miệng... mặn chát! Mỗi lần nghĩ tới mẹ là nước mắt cô lại thi nhau rơi, cô thương mẹ lắm! Cô thấy có lỗi với mẹ!

Một mình mẹ nuôi cô khôn lớn, bươn chải đủ thứ nghề để có tiề.n nuôi cô ăn học, không một lời than vãn, cũng chẳng bao giờ kêu ca. Thứ duy nhất làm bà hạnh phúc đó là những tờ giấy khen của cô, và đó cũng là việc duy nhất cô có thể làm cho mẹ.

Cô nghe bà ngoại kể, người cha "độc ác" của cô đã bỏ mẹ con cô để đi theo người đàn bà khác khi cô vừa tròn hai tuổ.i, để lại mẹ cô một mình với đứa con nhỏ vừa mới bi bô tập nói. Hai tuổ.i, cô còn quá nhỏ để nhớ được khuôn mặt cha mình. Hai tuổ.i, cô vẫn chưa kịp cảm nhận những yêu thương ông dành cho cô. Nếu có ai đó hỏi cha, cô sẽ chẳng cần phải suy nghĩ mà trả lời luôn rằng: "cha cô chế.t rồi". Vì sao ư? Vì cô hận ông ta, hận ông vì đã bỏ rơi mẹ con cô, hận ông vì đã lừa dối mẹ cô và còn vì từ ngày bỏ mẹ con cô cho tới bây giờ, ông ta chưa một lần gọi điện hay hỏi han cô... May mắn là cô vẫn còn mẹ và bà ngoại yêu thương.

Với tình hình không xin được việc như thế này có lẽ cô phải về quê thật, mà về quê bây giờ thì làm gì? Năm có hai vụ thì giờ cấy gặt cũng xong rồi, chả nhẽ lại cất tấm bằng đại học đi để đi làm công nhân với mấy cô bác gần nhà? Liệu cô có chịu được nhiệt?

Nhớ lại khi biết tin cô đỗ đại học, xóm làng đã vui mừng thế nào, mẹ cô tự hào ra sao?

- Cái Duyên giỏi quá chị nhỉ, đỗ đại học cơ mà, đúng là trời không phụ lòng người. - Dì Thảo cạnh nhà nói với mẹ cô.

- Chị cứ cố gắng nuôi nó học đại học, sau này nó trả lại gấp đôi, gấp ba đấy.

- Chị Hường thật có phúc, có được đứa con ngoan như cháu Duyên, đã xinh đẹp lại còn học giỏi, thế này lên thành phố học khối anh chế.t thèm.

Nghe xong những lời nói đó, mẹ cô chỉ mỉm cười. Cô hiểu mẹ mừng lắm nhưng cũng lo lắng không kém... Vậy mà mẹ vẫn quyết tâm nuôi cô học học xong đại học.

Bốn năm đại học đâu phải dễ dàng gì, nếu không muốn nói là quá gian nan? Bốn năm mẹ đã phải làm không biết bao nhiêu việc để có tiề.n gửi cho cô mỗi tháng... Và giờ cô thế này đây, học xong đại học cũng đồng nghĩa với chuyện không có việc làm.

Cô nhớ những lần nghỉ lễ hay những dịp nghỉ hè, mỗi lần sang nhà cô, bác Hoa lại nói: "Cháu học đại học sau này ra còn xin được việc làm, thằng Hoàng nhà bác học trung cấp chắc chỉ ở nhà thôi... Gớm mà bảo học dốt thì ở nhà mà nó đâu có nghe, lúc nào cũng đòi đi học, nhà đầy việc mà chẳng có người làm, giá mà nó học giỏi như cháu thì bác cũng chẳng tiếc". Nghe bác nói xong, cô chỉ cười trừ nhưng bà ngoại cô ở ngoài lại nói vọng vào: "Còn ăn nhau cái chân giò bá ạ, đời chẳng ai nói trước được cái gì".

Nghĩ lại cô thấy lời bà ngoại nói đúng, ít nhất là cho đến thời điểm bây giờ. Hoàng bằng tuổ.i cô, nó đi học trung cấp nên đã ra trường trước cô hai năm, giờ nó đã có "công ăn việc làm" ổn định, thỉnh thoảng gọi điện cho con gái, mẹ cô vẫn kể về nó. Mẹ bảo nó đi làm cũng cho bác Hoa được khối tiề.n rồi, bác ấy mới sửa lại cái bếp và đang có ý đinh sửa lại nhà, thấy bảo chờ Hoàng nó gửi tiề.n về. Mẹ bảo số nó cũng may, đi thực tập quen được anh trưởng phòng ở công ty, anh ấy cũng quý nó, vậy là thực tập xong nó được giữ lại làm luôn, giờ ở quê người ta nhắc tới tên nó suốt.

Cái giá của tình yêu (P.1) - Hình 1

Mối tình đầu mang đến cho cô những nỗi đau dai dẳng (Ảnh minh họa)

Mỗi lần nghe mẹ kể là một lần cô thấy áy náy. Ai cũng thích đại học, ai cũng bảo đỗ đại học là sướng, là tự hào. Đại học như của cô đấy, mà đâu phải mình cô, bạn bè cô cũng nhiều đứa chưa xin được việc làm, những đứa xin rồi thì đa số là những nhà có điều kiện hoặc có chân trong mà thôi.

Cô cứ nằm nghĩ linh tinh... giấc ngủ đến với cô từ bao giờ, trong cơn mộng mị...

- Anh ơi, em có thai rồi anh à, phải làm thế nào hả anh?

- Có thai? Là con của ai vậy? Cô đừng có gọi điện đến cầu xin lòng rộng lượng của tôi, tôi đã bảo cô bao nhiêu lần rồi, có thai tôi sẽ không chịu trách nhiệm cơ mà, tự cô đi mà lo lấy, tôi với cô chả ai nợ ai cái gì...

- Mẹ! Mẹ ơi cứu con với, con muốn ở bên mẹ, con muốn được sống mẹ à... Người ta đang làm gì con vậy mẹ? Con có lỗi gì hả mẹ? Mẹ ơi cứu con...Cứu con với...

Một người mặc chiếc áo blue trắng đang dùng vật gì đó chọc vào bụng cô đau buốt, tiếng kêu cứu của đứ.a tr.ẻ ngày càng thảm thiết hơn...

Màu đỏ của má.u bao trùm toàn căn phòng, con cô nhìn cô với ánh mắt đầy giận dữ. Cô đã giế.t nó sao? Cô đã giế.t co.n mình. Cô thật độc ác.

Cô hét lên... Tay cô đậ.p mạnh xuống thành giường khiến cổ tay đau buốt. Giật mình tỉnh giấc, cô mới biết đó là một cơn ác mộng. Trong giấc mơ, cả anh ta và đứa con của cô đều xuất hiện. Đứ.a tr.ẻ ấy lẽ ra phải được yêu thương, phải được nâng niu và chiều chuộng, nhưng nó đã bị chính cha mẹ mình giế.t chế.t.

Biết bao nhiêu đêm rồi thỉnh thoảng cô vẫn mơ thấy những cơn ác mộng như vậy, nó vẫn ám ảnh cô. Cô sợ... làm sao cô có thể quên được tội ác của mình cơ chứ?

Đêm yên lặng và tĩnh mịch, vẫn còn sớm nhưng cô chẳng thể ngủ tiếp được, tiếng những chiếc lá cọ vào nhau nghe xao xác và thê lương. Người ta bảo thời gian có thể chữa lành mọi vết thương. Tiếc là nó chỉ chữa được vết thương mà không chữa lành được những vết sẹo, để rồi những hôm trái gió trở trời vết thương ấy lại nhói lên, đau buốt.

Đã một năm trôi qua, không dài nhưng cũng chẳng ngắn, thời gian đã giúp cô suy nghĩ được nhiều hơn. Kết thúc một mối tình sẽ giúp người ta trưởng thành hơn hay trở nên chai sạn hơn?

Những kí ức lại chợt ùa về...

Người ta bảo tình yêu sinh viên đẹp và lãng mạn lắm, ai không yêu sau này sẽ hối hận. Cô cũng có một mối tình sinh viên, lãng mạn thật, đẹp thật nhưng nó cũng để lại cho cô một bài học đắt giá, bài học mà suốt cuộc đời này cô sẽ chẳng bao giờ quên.

Ngày đó cô còn là sinh viên đại học năm nhất và anh là sinh viên năm ba. Trong chuyến đi tình nguyện đợt hè, hai người họ quen nhau. Cô quý anh ở sự vui vẻ và nhiệt tình, ở sự từng trải và mạnh mẽ, ở đôi mắt đen láy toát lên sự thông minh.. Có lẽ vì thế mà chỉ sau một vài lần anh chở cô đi chơi, cô đã không ngần ngại dựa đầu vào vai anh để nói lên những điều từ đáy lòng mình: "Em yêu anh". Vậy là cô đã tỏ tình trước, cô và anh yêu nhau, màn tỏ tình không nến cũng chẳng quà, không hoa cũng chẳng bóng bay nhưng cô vẫn rất hạnh phúc vì cô yêu anh. Và với cô, chỉ cần người cô yêu đáp lại tình yêu của mình là đủ.

Tình yêu sinh viên của cô là những buổi tối hai người đạp xe trên các con phố Hà Nội, cô vòng tay ôm chặ.t ngườ.i anh, dựa đầu vào tấm lưng rộng của anh để thủ thỉ những lời yêu thương. Tình yêu của cô và anh là những buổi tối cùng đi xem phim, cô khẽ dựa vào vai anh và thiếp đi lúc nào không hay. Tình yêu sinh viên của cô là mỗi dịp lễ cô lại được cầm trên tay bó hoa hồng hay hộp quà, một hộp sôcôla ngọt ngào cho ngày lễ valentine trước sự ngưỡng mộ của các bạn gái và sự tiếc nuối của biết bao chàng trai. Tình yêu sinh viên của cô là những nụ hôn ngọt ngào mỗi khi tạm biệt, là những khi trời mưa có người cầm chiếc ô đến đón và nhìn cô mỉm cười... Cô yêu anh, yêu anh lắm! Nhưng người ta thường nói rằng, con gái không nên yêu nhiều quá vì như thế sẽ bị thiệt, phải chăng cô cũng không ngoại lệ?

Ngoại cô vẫn thường nói với cô: "Cái gì quá cũng không tốt". Mối tình đầu của cô lãng mạn thật nhưng tiếc rằng, nó chỉ đẹp ở lúc ban đầu, còn về sau là những nỗi đau dai dẳng...

Sống thử chẳng còn lạ nhất là đối với các bạn trẻ, anh và cô cũng vậy! Yêu nhau được một năm, anh tự động dọn đến phòng cô ở, cô không phản đối, đồng thời cũng là để cho bạn bè khỏi thắc mắc vì sao hai đứa yêu nhau vậy mà không dọn đến ở cùng như những cặp đôi sinh viên khác.

Lúc đầu cô cũng dè dặt trong chuyện chăn gối với anh, cho đến khi nghe anh nói những lời có trách nhiệm: "Khi nào cả hai học xong sẽ tổ chức đám cưới, sẽ mua nhà, sẽ nuôi con, sẽ sống thật hạnh phúc". Những lần cô từ chối cho anh động vào người là thái độ trên gương mặt anh lại tỏ ý không vui vẻ, khó chịu. Cũng chính vì thế nên cô đã chấp nhận trao cái ngàn vàng cho anh, bỏ qua những lời mẹ dạy, bỏ qua cái suy nghĩ trinh tiết là phẩm hạnh của người con gái. Cũng đúng thôi, khi yêu con người ta thường trở nên mù quáng. Lúc ấy, cô không nghĩ được nhiều cho bản thân mình vì cô yêu anh nên cô chỉ cần anh vui là được.

(Còn nữa)

Theo VNE

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Em dâu sốc nặng trước lời tuyên bố của anh trai chồng trong cuộc họp gia đình
05:13:39 02/10/2024
Bạn học vay 200 triệu rồi biến mất, ngày tôi kết hôn, cậu ấy bất ngờ xuất hiện đưa tôi một tấm thẻ kèm theo lời xin lỗi
05:42:24 02/10/2024
Thương vợ đau bụng nên mình tôi về giỗ mẹ, nào ngờ tiếng nhạc chát chúa từ điện thoại của con gái khiến cả nhà 'ngã ngửa'
21:56:14 01/10/2024
Trách em dâu keo kiệt, không mua sắm đồ cho chồng, tôi ngượng ngùng xấu hổ khi em mở tủ, để lộ những thứ đắt tiề.n bên trong
05:56:00 03/10/2024
Bỗng dưng chồng tặng tôi đôi hoa tai kim cương, biết chủ nhân thật sự của món quà mà tôi vội đem trả lại
05:35:40 03/10/2024
3 em gái trách chị gái không lo nổi viện phí cho bố mẹ, giúp việc bực bội tiết lộ sự thật bất ngờ
05:28:11 02/10/2024
Biết tôi định mua nhà 3 tỷ, bạn gái ngỏ ý muốn góp 50 triệu, tôi từ chối nhận thì cô ấy đòi chia tay
05:45:16 03/10/2024
Chồng không đưa lương, không làm việc nhà, vợ nói mấy câu khiến anh câm nín
05:23:37 02/10/2024

Tin đang nóng

KDL Đại Nam "quay xe", người dân chưng hửng bà Phương Hằng, sự thật mới vỡ lẽ
14:52:06 03/10/2024
Người mẫu tử nạn sau khi dự tiệc du thuyền của rapper đình đám
19:44:01 03/10/2024
Cô giáo trong clip thân mật với na.m sin.h lớp 10 ngay trong lớp mong được bao dung, lượng thứ
17:15:09 03/10/2024
HIEUTHUHAI đã bỏ theo dõi Negav?
15:32:14 03/10/2024
Quốc Thiên: "Không khí trong gia đình rất nặng nề vì phải gánh nợ cho tôi"
15:06:20 03/10/2024
Anh Quý đăng đàn kể xấu team Quang Linh, thắc mắc về tiề.n lương 9 tháng đi làm
17:16:45 03/10/2024
Cô gái đợi ròng rã 10 năm để mở được khóa iPhone quên mật khẩu: 20 triệu người hồi hộp cùng vì lý do quá đặc biệt
18:01:14 03/10/2024
Bà Phương Hằng vướng rắc rối vì nhạc chế, bị CĐM check VAR sao kê và cái kết
16:58:12 03/10/2024

Tin mới nhất

Dẫn con gái riêng của chồng đi chơi, tôi chế.t lặng nghe được chuyện chồng lén lút làm sau lưng mình

11:43:20 03/10/2024
Hôm trước, tôi qua trường thăm con riêng của chồng nhưng không nói với chồng. Tôi dẫn con bé đi ăn kem thì được nghe kể một chuyện làm tôi chế.t lặng.

Hay tin tôi có thai sếp tổng liền chuyển ngay 200 triệu, nhưng lời đề nghị đi kèm khiến tôi toát mồ hôi hột

11:25:17 03/10/2024
Cứ nghĩ đây sẽ là kim bài đưa mình bước chân vào giới hào môn, không ngờ mọi nỗ lực của tôi đều là công cốc. Chưa bao giờ tôi nghĩ mình sẽ lâm vào tình thế này.

Chuyện ngoạ.i tìn.h bị bại lộ, tôi khóc lóc quỳ xin chồng tha thứ nhưng lại bật ngửa trước câu 'em cứ tiếp tục đi...'

11:20:18 03/10/2024
Tôi vừa quỳ xuống, chồng đã thở dài: Em cứ tiếp tục đi . Tôi không ngờ anh lại nói vậy. Sau chuyện xảy ra ngày hôm qua, tôi chưa biết phải giải quyết như thế nào.

Bố mẹ mừng thọ bác hàng xóm phong bì 10 triệu khiến tôi choáng, biết được bí mật phía sau, tôi hoang mang lo lắng vô cùng

05:52:41 03/10/2024
Gia đình như thế này, tôi không thể trách bố mẹ được mà thấy bản thân quá kém cỏi. Chủ nhật vừa rồi, tôi thấy bố mẹ mặc quần áo đẹp và chuẩn bị một món quà trị giá 10 triệu để qua mừng thọ.

Tặng mẹ vợ một tấm áo mới, bà bật khóc rồi đi lấy sổ đỏ mảnh đất 300m2 đưa cho tôi kèm theo những lời xó.t x.a

05:49:30 03/10/2024
Tôi đâu ngờ chỉ một tấm áo chưa đến 500 ngàn, giờ đây thứ tôi nhận lại được chính là cuốn sổ đỏ mảnh đất hơn 300m2. Nhà vợ tôi có 2 anh em, bố vợ mất từ lâu, mình mẹ vợ tần tảo nuôi 2 đứa con trưởng thành.

Mẹ chồng bẻ móng tay tôi chỉ vì một câu trách móc bâng quơ của con gái bà

05:42:22 03/10/2024
Tôi bảo chồng rằng nếu anh bênh mẹ thì cứ việc ở lại đây, còn tôi phải dọn đi nơi khác cho thoải mái. Vốn dĩ trước đây mẹ chồng tôi là một người hiền lành, luôn quan tâm mọi người và chăm sóc gia đình rất tốt.

Vay chị vợ 200 triệu, nửa năm sau, chị đến đòi có nói một câu khiến tôi quyết bán xe ô tô trả nợ gấp

05:39:42 03/10/2024
Tôi mặc kệ, tôi không thể nhịn nhục được, cứ trả hết nợ cho chị vợ đã rồi tính tiếp. Vợ chồng tôi xây nhà năm ngoái, do không tính toán kỹ càng nên bị vượt quá tài chính.

Mẹ vợ choáng váng khi con rể giận dỗi đòi được chia nhiều đất

05:28:02 03/10/2024
Thấy mẹ vợ chia đất cho các con, chồng tôi tìm mọi cách can thiệp để được chia phần nhiều. Tôi kết hôn từ năm 2015, đến nay cũng đã hơn 9 năm chung sống bên chồng.

Con dâu đau đầu khi mẹ chồng đề nghị muốn vào viện dưỡng lão sống

05:24:45 03/10/2024
Chồng tôi là người rất sợ bị mang tiếng nên ngay khi nghe tôi nói chuyện đưa mẹ vào viện dưỡng lão sống, anh đã lập tức gạt đi.

Vàng lên cao, bất động sản tăng giá, vợ liên tục nhắc tôi nghỉ làm

05:10:41 03/10/2024
Vợ tôi kiếm được rất nhiều tiề.n từ đầu tư bất động sản. Tất cả những tài sản này, chủ yếu do vợ tôi làm ra. Vợ tôi đã mua 2 mảnh đất này cách đây 5 năm, lúc ấy giá có 8 triệu đồng/1m2.

Gom góp vay mượn được 1,6 tỷ định mua nhà nhưng đến gặp chủ nhà, tôi tá hỏa khi biết giá đã tăng gần gấp đôi

05:39:00 02/10/2024
Tôi và chồng ngơ ngác nhìn nhau vì không thể tin được là giá nhà lại tăng nhanh và cao đến như thế. Vợ chồng tôi cưới nhau 10 năm nay, vẫn đang ở nhà trọ.

12 năm làm dâu chưa cho em chồng được đồng nào, ngày tôi sinh con, món quà em tặng khiến tôi cay mắt, không dám nhận

05:35:35 02/10/2024
Tôi không nhận, nằng nặc đòi trả lại nhưng em chồng nói một câu khiến tôi rưng rưng nước mắt. Tôi về làm dâu đến nay đã 12 năm. Gia đình nhà tôi nghèo nên tôi có tính tiết kiệm từ bé.

Có thể bạn quan tâm

Làm gì khi mắt bị lẹo?

Sức khỏe

20:37:50 03/10/2024
Bác sĩ nhấn nhạnh nếu người dân tự ý bóp nặn, chườm nóng hay bôi dầu có thể gây viêm tấy, bội nhiễm tạo nên bệnh cảnh khá đặc biệt là viêm mô mềm trước vách ngăn, áp xe mi hoặc viêm tổ chức hốc mắt.

Tạm giữ 10.000 chai nước hoa nghi nhập lậu, có bán trên tài khoản TikToker Phan Thủy Tiên

Netizen

20:19:39 03/10/2024
Trong đó có nhiều sản phẩm bán trên tài khoản TikToker Phan Thủy Tiên vừa bị Thương mại điện tử, Cục Nghiệp vụ quản lý thị trường (Công thương) phát hiện, tạm giữ.

Hút trộm dầu của phương tiện thi công cao tốc Khánh Hòa - Buôn Ma Thuột

Pháp luật

20:12:21 03/10/2024
Cơ quan công an đã bắt được nghi phạm hút trộm dầu của các phương tiện thi công để lại qua đêm trên công trường cao tốc Khánh Hòa - Buôn Ma Thuột.

'Đi giữa trời rực rỡ' tập 47: Chải gặp chuyện, Như bị đán.h ghe.n

Phim việt

20:06:41 03/10/2024
Đi giữa trời rực rỡ tập 47: Như bị chính thất kéo đến tận khu trọ đán.h ghe.n; Chải gặp chuyện sốc tâm lý khiến ông Chiểu hốt hoảng.

Bình Thuận: Bắt đầu tháo dỡ 'biệt phủ' xây dựng không phép ở Tánh Linh

Tin nổi bật

20:04:02 03/10/2024
Chủ đầu tư căn biệt phủ xây dựng không phép ở xã Gia An, H.Tánh Linh (Bình Thuận) bắt đầu tự tháo dỡ sau khi báo chí phản ánh.

'Hand in Hand': Phim chữa lành mùa thu của điện ảnh Nhật

Phim châu á

20:01:02 03/10/2024
Khi bầu trời gặp biển cả, ở giữa là chúng ta (tựa gốc Hand in Hand ), bộ phim mới nhất của đạo diễn Michio Koshikawa mang đến một cảm giác như dòng nước chảy nhẹ, tưới mát tâm hồn người xem.

Lâm Vỹ Dạ lần đầu có động thái gây xôn xao sau khi bị Negav bình phẩm khiếm nhã

Sao việt

19:52:33 03/10/2024
Bất ngờ bị dính líu vào drama, Lâm Vỹ Dạ không đáp trả mà có động thái khá ẩn ý trên trang cá nhân. Động thái không biết vô tình hay cố ý của Lâm Vỹ Dạ khiến cư dân mạng được phen bàn tán.

Mỹ nhân U40 "cưa sừng" đóng học sinh quá đỉnh, netizen tấm tắc "nhan sắc này xứng đáng nổi tiếng hơn"

Hậu trường phim

18:56:11 03/10/2024
Từ một bộ phim bị các nhà đài ghẻ lạnh đến nỗi phải nằm kho hơn 2 năm, chẳng ai có thể ngờ rằng Black Out khi lên sóng lại trở thành hiện tượng của Hàn Quốc và được đón nhận nhiều đến vậy.

Câu hỏi lớn nhất lúc này: Negav có xuất hiện tại đêm concert 2 của Anh Trai Say Hi ko?

Nhạc việt

18:45:08 03/10/2024
Sau đêm concert đầu tiên vào ngày 28/9, Anh Trai Say Hi sẽ tiếp tục tổ chức đêm concert thứ 2 vào ngày 19/10, tại Vạn Phúc City - TP. Thủ Đức.

Nhặt rác về tái chế, người đàn ông bán giá hàng triệu đồng/sản phẩm

Sáng tạo

18:06:40 03/10/2024
Từ những mảnh gỗ vụn và rác thải, người đàn ông tại Hội An đã biến chúng thành những sản phẩm trang trí độc đáo, vừa góp phần bảo vệ môi trường, vừa thu hút sự quan tâm của du khách.