Cái giá của một cô gái nhà quê, xấu xí nhưng còn trinh
Tôi sẽ ra đi khỏi cái nhà này trả lại tất cả cho bố con cô, tôi sẽ sống với người tôi yêu thương. Cô ấy có xấu nhưng cô ấy không giả dối và khốn nạn như cô. Cô ấy đã trao đời con gái cho tôi thì tôi phải có trách nhiệm với cô ấy.
Hậu là một cô gái xấu với nhiều nét vô duyên trên khuôn mặt. 30 tuổi cô trở thành gái già, gái ế ở làng. Cô cũng chẳng mong đời mình sẽ có được tấm chồng vì cô biết sẽ chẳng ai chịu lấy cô.
Hồi cô mới đôi mươi cũng từng có chàng trai đến hỏi yêu. Nhưng mới được vài ngày anh ta đã rủ cô ra cánh đồng gần nhà tâm sự rồi định giở trò đồi bại. Lần đó cô đã kháng cự tới cùng và may mắn thoát thân. Cũng may vì cô có sức khỏe hơn anh ta, chứ cô yếu hơn thì có lẽ hắn đã thực hiện được ý đồ của mình. Sau hôm đó hắn lặn mất tăm. Hậu biết, đàn ông đến với cô không phải yêu đương gì mà chỉ muốn giở trò rồi bỏ chạy mà thôi.
Cũng chính từ sau lần đó, cô càng có ý thức giữ gìn cái quý giá nhất của mình. Cô nhất quyết không để cho bất cứ kẻ nào xâm hại đến cơ thể cô. Cũng vài lần mấy kẻ bỏ vợ, vợ chết trong làng nhăm nhe nhòm ngó tới Hậu nhưng cô lúc nào cũng thủ thế sẵn sàng và đặc biệt ai có nhờ gì ra ngoài ban đêm cô cũng nhất quyết không đi, thế nên đám người xấu đó không làm hại được cô.
30 tuổi cô vẫn còn trong trắng dù nhiều người không tin. (Ảnh minh họa)
30 tuổi cô vẫn còn trong trắng dù nhiều người không tin. Họ bảo cô không có chồng thì kiếm lấy đứa con mà nuôi, sau này có chỗ dựa nhưng Hậu lại không nghĩ như vậy. Cô bảo số cô vất vả từ bé nhà lại nghèo, giờ chỉ có 2 mẹ con sống với nhau, mẹ thì mù lòa sinh con ra lấy gì mà nuôi. Để con khổ thì là hại con. Mình cô chịu khổ là được rồi.
Cuối năm đó mẹ Hậu mất, 2 tháng sau có người họ hàng bảo cô lên thành phố làm giúp việc cho người quen của chị ấy. Cũng chẳng còn ai thân thích nên Hậu đồng ý đi. Cô làm việc chăm chỉ lại thật thà nên chủ nhà quý lắm.
Bình thường thì người vợ sẽ phải rất đề phòng giúp việc, nhưng cô chủ nhà chỗ Hậu làm thì có lẽ không bao giờ để ý tới chuyện đó. Cô ấy tin rằng một người xấu như Hậu thì dù có đặt thêm kim cương bên cạnh chồng cô ta cũng chẳng thiết tha gì.
Cô ấy giao phó toàn bộ việc nhà và đứa con trai mới sinh 6 tháng cho Hậu còn mình thì tung tẩy khắp nơi. Anh chồng hiền lành, chẳng biết mắng mỏ vợ là gì. Dù nhiều lần Hậu chứng kiến thấy anh ta buồn lắm khi con nhỏ mà 10 giờ đêm vợ vẫn không về cho con bú. Ngày lễ ngày tết chỉ có mình anh ta xách đồ về quê, nghe đâu căn nhà sang trọng này là của bố mẹ vợ cho nên anh ta cũng chẳng thể nào bắt vợ nghe lời mình được.
Video đang HOT
Làm được 6 tháng Hậu thấy cô vợ ngày càng quá đáng và xem thường chồng khiến chính cô cũng phải khó chịu. Họ cãi nhau thường xuyên, anh chồng chán nản bỏ ra ngoài nhậu nhẹt và về nhà trong tình trạng say xỉn chẳng còn biết gì. Cô vợ mải tụ tập với bạn bè cũng không quan tâm. Vậy là tối ấy hậu vừa phải lo chăm thằng bé vừa phải dọn dẹp chỗ nôn cho anh ta và dìu anh ta vào phòng. Cô phải pha cả cốc nước chanh cho anh ta uống để giã rượu.
Đỡ cốc nước từ tay Hậu nhưng anh ta lại cứ nắm chặt lấy tay cô, cô phải gỡ mãi mới ra được. Từ sau hôm ấy, anh chồng để ý tới Hậu nhiều hơn. Anh cảm ơn cô vì đã chăm sóc cho anh. Rồi anh tâm sự với Hậu về người vợ của mình, anh bảo từ ngày lấy vợ anh cứ có cảm giác như mình bị lừa vậy. Anh cứ có cảm giác như đứa con trai kia không phải là con của anh.
Họ lên giường với nhau một lần thì cô ấy thông báo có thai và bắt cưới ngay. Đám cưới cũng được nhà cô ấy sắp đặt hết, anh chẳng phải lo gì. Nhưng chuyện đó cũng không buồn bằng cái chuyện vợ anh sống không có trách nhiệm với gia đình và coi thường nhà chồng.
Không hiểu sao qua những lần tâm sự ấy, Hậu rất thương anh và hai người họ xích lại gần nhau hơn. (Ảnh minh họa)
Không hiểu sao qua những lần tâm sự ấy, Hậu rất thương anh và hai người họ xích lại gần nhau hơn. Với anh, Hậu không có cảm giác phải đề phòng như trước những người đàn ông ở làng, cô thấy anh muốn che chở cho cô hơn là lợi dụng cô. Rồi chuyện gì đến cũng đến, họ đã vượt quá giới hạn chủ – tớ với nhau. Khi thấy cô còn trinh, anh đã khá bất ngờ và càng thêm yêu cô hơn.
Chuyện của hai người rồi cũng không qua mắt được cô vợ. Hôm đó phát hiện ra vài cái bao cao su tự nhiên biến mất cô ta đã làm um chửi rủa anh và lao tới đòi đánh Hậu. Nhưng thật không ngờ anh đã giữ chặt tay vợ lại:
- Á à, giờ công khai bênh nhau rồi đây. Tôi thật không ngờ, cái loại ăn nhờ ở đậu như nó lại có ngày quay lại cắn chủ như thế. Các người được lắm.
- Cô im ngay cái mồm cô đi, đừng khinh thường người khác như thế.
- Tôi khinh nó và khinh cả cái loại khốn nạn như anh. Được nhà vợ chu cấp cho như thế mà lại dám khốn nạn, ngoại tình với cái con quê mùa người chẳng ra người, ngợm chẳng ra ngợm kia.
- Trước khi nói người khác cô nên sờ lên mặt mình xem ai mới là người, ai mới là ngợm. Cô đừng tưởng tôi không biết gì, thằng Phúc không phải con tôi mà nó là con tên K. kìa. Tôi sẽ ra đi khỏi cái nhà này trả lại tất cả cho bố con cô, tôi sẽ sống với người tôi yêu thương. Cô ấy có xấu nhưng cô ấy không giả dối và khốn nạn như cô. Cô ấy đã trao đời con gái cho tôi thì tôi phải có trách nhiệm với cô ấy. Tôi nói luôn cô ấy có thai với tôi rồi, đơn tôi cũng viết và kí sẵn rồi đó.
Nói rồi anh dắt tay Hậu ra khỏi nhà. Hậu vẫn chưa hiểu nổi chuyện gì đang diễn ra chỉ biết cứ thế đi theo anh. Chiếc taxi dừng lại ở một căn phòng trọ. Anh cầm tay cô rồi nói: “Anh thuê phòng này rồi, anh đã nghĩ ngày này sẽ diễn ra. Từ giờ anh sẽ che chở cho em”. Hậu ôm chặt lấy anh thổn thức, cô không ngờ mình lại có được hạnh phúc quá lớn thế này.
Theo Một Thế Giới
Cái giá của một cô ô sin còn trinh
"Đời anh giờ chỉ khao khát lấy được một người con trinh nguyên thực sự. Chứ gái trên này nhan nhản ra, có cô gọi là còn trinh đấy nhưng khéo đi vá vài lần rồi. Anh không tin tưởng lắm".
Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo ở nông thôn. Tuổi thơ của tôi là những tháng ngày khá cơ cực. Để rồi năm tôi 20 tuổi, theo sự giới thiệu của một người, tôi lên thành phố làm giúp việc cho một gia đình. Và cuộc sống của tôi đã đổi đời từ đó. Tôi không biết vì mình may mắn hay vì mình đã lựa chọn một cách sống đúng đắn để có được ngày hôm nay. Có lẽ là cả hai.
Bằng tuổi tôi, học xong cấp 3 là bạn bè đều lấy chồng hết cả nhưng tôi không thế. Tôi có yêu một chàng trai. Giữa chúng tôi chỉ là tình yêu trong sáng, hoàn toàn không có chuyện vượt quá giới hạn vì ở quê tôi người ta coi trọng vấn đề về trinh tiết lắm. Con gái chưa chồng mà trao thân cho đàn ông là đồ hư hỏng, mất nết. Lo sợ tình yêu không đi đến cùng nên dù rất yêu anh ấy nhưng tôi vẫn luôn giữ gìn chứ không để cho anh đi quá xa.
Thế rồi tôi lên thành phố giúp việc cho một vợ chồng trẻ. Anh chị ấy giàu lắm. Cô vợ có điều kiện nên chẳng muốn động chân, động tay vào việc gì vì thế mới thuê tôi về. Lúc đầu khi mới đặt chân đến ngôi nhà đó, nhìn những thứ đồ đắt tiền, sang trọng trong căn nhà đó tôi đã nghĩ vợ chồng họ hẳn là hạnh phúc lắm. Nhưng sống ở đó tôi mới thấy mình đã sai lầm.
Giữa họ thường xuyên có những cuộc cãi lộn mà chủ đề chính chỉ xoay quanh chuyện chị đã từng ngủ với người yêu cũ trước khi lấy anh nên họ xung đột. Anh nói những lời cay nghiệt lắm, còn chị ấy thì lúc nào cũng khóc lóc vì bị chê trách. Tôi thấy không khí gia đình thật nặng nề. Đêm nào tôi cũng thấy anh ấy ra ban công hút thuốc và vẻ mặt rất buồn rầu.
Chính trong giai đoạn đó, tôi và anh đã xích lại gần nhau hơn. Tôi nhớ có lần anh có chút hơi men trong người nên mới tâm sự với tôi. Anh kể ngày đó anh theo đuổi chị ấy bao năm mà chị ấy không yêu. Chị ấy cứ mê muội chạy theo tên người yêu cũ dù hắn chẳng có gì. Họ ở với nhau, sống với nhau như vợ chồng. Anh biết điều đó nhưng khi thấy chị bị hắn ta bỏ rơi, vì còn tình cảm nên anh vẫn cưới chị và tin rằng chỉ cần sống tốt với nhau là được. Nhưng về sống mọi chuyện không dễ dàng như thế!
Tôi dần dần có cảm tình với anh và anh cũng vậy. Anh hay lân la hỏi chuyện tôi đã có người yêu chưa, có định tiến tới hôn nhân không...Vì chỗ thân tình nên tôi cũng tâm sự thật. Và rồi khi anh hỏi tôi: "Em còn trinh không?", tôi đã hơi giật mình. Tôi xấu hổ vô cùng và lặng lẽ gật đầu. Hai má tôi đỏ ửng lên.
Kể từ hôm đó, tôi biết anh có ý đồ với tôi. Tôi cũng đã suy nghĩ và cân nhắc rất nhiều vì dù sao người yêu tôi cũng đang đợi tôi ở quê. Tôi biết nếu tôi lấy được ông chủ của mình, đời tôi sẽ sướng lắm. Nhưng để làm được thế thì tôi phải chứng minh cho anh ấy thấy tôi còn trong trắng. Anh ấy từng nói với tôi rằng: "Đời anh giờ chỉ khao khát lấy được một người con trinh nguyên thực sự. Chứ gái trên này nhan nhản ra, có cô gọi là còn trinh đấy nhưng khéo đi vá vài lần rồi. Anh không tin tưởng lắm".
Nếu tôi trao thân cho anh, chứng minh được mình còn trinh nguyên mà anh không lấy tôi nữa thì cuộc đời tôi sẽ đi về đâu? Nhưng nếu không thử đánh cược với số phận thì không biết đến bao giờ đời tôi mới khá lên được. Và cuối cùng tôi đã thử vận may của đời mình.
Tôi chủ động gợi ý cho anh hiểu ý đồ của mình. Tôi biết anh giống như một cánh đồng cỏ khô, chỉ cần một mồi lửa là cháy bùng lên tất cả. Bao nhiêu năm qua anh hận vì mình là một gã trai tân mà phải ăn của thừa nên anh rất khao khát chuyện có cho mình một lần cảm giác của một người đàn ông thực sự khi biết mùi vị của sự trinh nguyên. Tôi có thể mang tới cho anh điều đó...Và cuối cùng anh đã sập bẫy.
Tôi không biết dùng từ nào để diễn tả cảm xúc của anh ấy khi đó. Anh ấy cảm ơn tôi, nhìn tôi như nhìn một nữ thần vậy. Tôi biết anh ấy hạnh phúc đến nhường nào khi nhận được sự quý giá nhất từ tôi. Anh hứa sẽ bỏ vợ để cưới tôi. Tôi chờ đợi anh làm điều đó. Anh đưa đơn ly hôn nhưng chị ta không chịu kí. Chị ấy cầu xin anh đừng bỏ chị nhưng anh nói không thể quên được cái quá khứ nhơ nhớp của chị. Chị ta làm căng, nhất quyết không kí hi vọng thời gian có thể làm anh xoay chuyển tình cảm.
Lúc đó tôi hoang mang lắm. Nếu tôi không làm tới thì có thể chị ta sẽ dùng cái gọi là tình nghĩa vợ chồng, chị ta sẽ tranh thủ sự ủng hộ của hai bên gia đình để kéo anh về. Lúc đó, tôi công khai quan hệ với anh và bất chấp sự có mặt của chị ta chúng tôi vẫn cặp kè với nhau. Chị ta cố chịu đựng nhưng chỉ tới tháng thứ 2, trước sự ngang tai trái mắt, chị ta đã từ bỏ.
Tôi biết mình đã hơi ích kỉ khi làm thế nhưng tôi cũng cần phải đấu tranh cho hạnh phúc đời mình. Vũ khí của tôi là sự trinh tiết, mà để giữ gìn được điều đó đòi hỏi tôi phải là người sống chỉn chu chứ không phải như chị ta. Những gì tôi có được cũng là xứng đáng thôi.
Giờ thì tôi đang ở trong căn nhà đó cùng với anh nhưng không phải với danh phận ô sin mà là vợ anh. Tôi đang có những ngày tháng hạnh phúc nhất cuộc đời. Và tôi thực sự thấy rằng, cái giá của việc giữ gìn sự trinh tiết lớn lao đến nhường nào!
Theo VNE
Mẹ chồng xấu xí hành hạ con dâu xinh đẹp Nàng dâu kém nhan sắc thể nào cũng bị mẹ chồng chê bai, &'dìm giá', nhưng có những cô chỉ vì đẹp mà bị mẹ chồng ghét đắng ghét cay, nhất là khi bà xấu xí. Ngứa mắt vì nhan sắc con dâu Hễ ai đó xuýt xoa khen bà Ngọ có con dâu đẹp là bà sầm mặt lại, nhấm nhẳng: "Đẹp...