Cái chết thê thảm của người phụ nữ tình cờ phát hiện ra chồng cưới thêm “vợ bé”
Hạnh phúc mặn nồng 10 năm, bỗng một ngày người vợ phát hiện ra chồng có “vợ bé”. Không chỉ có vậy, anh còn yêu cầu vợ phải đồng ý cho nhân tình sống chung nhà. Tuy nhiên, người vợ đã không chấp nhận điều phi lý ấy, chính vì vậy mà cô phải đón nhận một kết cục đau lòng.
Người ta vẫn thường nói từ tình bạn có thể đi tới tình yêu nhưng khi đã hết tình yêu rất khó để quay về tình bạn. Thậm chí, có những câu chuyện chia tay lại dẫn đến hậu quả đau lòng khi chính người trong cuộc ra tay sát hại, giở trò thâm độc với người yêu cũ. Loạt bài Bi kịch phía sau những cuộc tình “đứt gánh” sau đây sẽ là lời cảnh tỉnh cho tất cả mọi người, tội ác nào cũng sẽ bị phanh phui và trừng phạt.
Chân ung gã chồng sát nhân khi bị cảnh sát bắt giữ.
Chiếc hòm dưới gầm giường
Cảnh sát Delhi đã tìm thấy thi thể của một phụ nữ 30 tuổi bị phân hủy nặng đặt trong chiếc hộp dưới gầm giường ở ngôi nhà thuộc khu vực Tughlakabad, phía đông nam Delhi vào ngày 29/1/2018. Nạn nhân được xác định là Maria Massey, một người dân địa phương.
Vụ việc xảy ra sau khi một người hàng xóm liên tục ngửi thấy mùi hôi thối trong nhiều ngày. Đến khi không thể chịu được, anh quyết định phải tìm nơi phát ra thứ mùi ấy và cuối cùng biết được đó chính là nhà Maria.
Ngày 28/1, người này đã gọi cho Usman – anh trai của Maria sau khi nhận thấy cặp vợ chồng đã không ở nhà nhiều ngày nay và cũng chẳng thể liên lạc bởi điện thoại cô đã tắt. Ngay lập tức, Usman đã tới nhà em gái nhưng cửa ngoài đã khóa chặt. Gọi cho em rể mình là Suresh Singh cũng không bắt máy và phải một lúc sau, Suresh mới nhắn lại thông báo rằng mình và Maria đang ở tại một thành phố khác.
Tuy nhiên, cả gia đình Usman đều không bị thuyết phục với câu trả lời ấy. Cảm thấy có gì đó bất ổn, họ quyết định phá cửa vào nhà. Tại đây, các nhân chứng có mặt lúc đó đều vô cùng bàng hoàng khi phát hiện chiếc hòm giấu dưới gầm giường, bên trong là thi thể của Maria quấn trong chăn đang phân hủy nặng.
Cảnh sát nhận định hành vi của Suresh kể từ khi Maria mất tích rất đáng ngờ. Cả hai chuyển đi mà không hề thấy thông báo với hàng xóm hoặc bất kỳ người thân nào. Ngoài ra, Suresh cũng không trả lời những cuộc điện thoại liên tục từ gia đình Maria rồi sau đó né tránh khi gia đình yêu cầu cho nói chuyện với nạn nhân.
Dựa trên những kết quả thu được từ hiện trường và thông tin gia đình nạn nhân cung cấp, cảnh sát chia làm nhiều hướng vây bắt Suresh. Nghi phạm cuối cùng đã phải tra tay vào còng khi bị phát hiện đang lẩn trốn tại khu vực gần quê nhà ở bang Uttar Pradesh.
“Hậu quả” vì không chịu kiếp chung chồng
Maria kết hôn với Suresh vào năm 2005, cuộc sống hôn nhân ban đầu rất hạnh phúc. Tuy nhiên, sóng gió bắt đầu xảy đến từ năm 2012, khi Maria phát hiện chồng ngoại tình. Tìm mọi cách khuyên nhủ chồng, Maria an tâm phần nào khi Suresh hứa hẹn sẽ chấm dứt. Hạnh phúc tưởng như lại mỉm cười với gia đình nhỏ nhưng rồi, với bản tính trăng hoa, tháng 6/2015, Suresh bí mật kết hôn với một người phụ nữ tên là Lata ở một bang khác.
Nạn nhân đã phải nhận kết cục đau đớn vì không chịu sống chung với “vợ bé” của chồng.
Gần đây, Maria đã vô cùng sốc khi vô tình biết được về cuộc hôn nhân này thông qua một số người bạn trên Facebook. Từ đó, cuộc sống của cô là chuỗi ngày mâu thuẫn, bạo lực khi liên tục gây khó dễ bắt chồng phải chọn lựa. “Maria và Suresh thường xuyên cãi nhau khi cô khăng khăng đòi anh ta phải chia tay với Lata chứ không chấp nhận chuyện chung chồng”, đại diện cảnh sát cho biết.
Ngày 11/1, hai người tiếp tục xảy ra tranh cãi. Suresh yêu cầu vợ phải đồng ý cho “vợ bé” sống chung nhà. Tuy nhiên Maria đã không chấp nhận điều phi lý ấy, chính vì vậy mà giữa hai người xảy ra thuẫn.
Tức giận vì vợ không nghe lời, Suresh đã ra tay bóp cổ khiến Maria tắc thở rồi quấn chặt thi thể cô nhét vào chiếc hòm. Sau đó, Suresh coi như không có chuyện gì xảy ra, an tâm ngủ tới sáng rồi mới tẩu thoát.
Theo Danviet
Người đàn bà hư hỏng (Phần 7)
Ngân đang nghĩ nếu như bây giờ Thạc biết mình có con thì sao? Ông ta có vui mừng không? Cô không biết ông ta là một con người thế nào, nhưng cô dám chắc ông ta cũng chẳng yêu thương gì cô đâu. Nếu cô có một đứa con thì ông sẽ thấy phiền phức thì sao?
Khi Ngân tỉnh dậy thì người ta đã nói cô có thai rồi. Cái thai được ba tháng. Ngân im lặng, nhưng thật ra trong lòng cô đang rất hỗn loạn. Tại sao cô lại có thai được? Cô đã phòng tránh rất kỹ.
- Các biện pháp phòng tránh thai đâu có đảm bảo 100% được hả cô? - Y tá nhìn Ngân cười - Có con rồi là tốt đó, người ta mong còn chẳng được nữa là. Thôi cô ạ, con cái là trời cho, hãy nhận lấy và chăm sóc nó thật tốt.
Ngân không đáp lại lời y tá đó, cô ta không hiểu hoàn cảnh của cô, cô ta không hiểu làm một vợ bé như cô, có thai là một việc cần phải cân nhắc. Sau này biết đâu Thạc không còn thích cô nữa, ông ta sẽ đá cô ra ngoài đường, đến lúc đó đời hai mẹ con cô sẽ lại giống như hai mẹ con của Tuấn ư? Càng nghĩ càng thấy rối bời. Cô vốn là kẻ thức thời, vì cuộc hôn nhân với Thạc không phải chắc chắn, cho nên cô cũng không dám mơ mộng rằng ông ta sẽ chăm sóc cô hết đời.
Lúc này Ngân mới để ý thấy Elly đang ngồi giả vờ nghịch điện thoại ở một chiếc ghế gần đó. Cô không muốn hỏi tại sao chị ta lại ở đây và người đưa cô đến bệnh viện là chị. Có rất nhiều cách để xảy ra chuyện đó. Cô chỉ không hiểu tại sao chị ta lại muốn thọc cái bàn tay xấu xí đó vào cuộc đời cô. Chị ta muốn giúp Tuấn sao?
- Xem ra chị đang có âm mưu riêng của mình. Chị biết tôi có thai rồi, giờ chị định làm gì đây?
Video đang HOT
Elly cất điện thoại vào trong túi xách rồi đứng dậy:
- Chị chỉ là người đi thu thập thông tin thôi. Mọi quyết định vẫn nằm ở nơi em cơ mà. Với chị là người rủ em đến Thiên Đường, nên chị phải có trách nhiệm với em.
Cái vế sau mà chị ta nói như đang muốn giễu cợt cô, hoặc cũng có thể là do cô đã quá nhạy cảm thôi. Chị ta không nên tiếp cận cô nữa, vì sự tiếp cận này khiến cô cảm thấy rất khó chịu.
Ngân thở hắt, bước xuống giường rồi vội vã xuống dưới thanh toán viện phí. Elly thì không nhanh không chậm, chị ta vẫn đi đằng sau cô một cách ung dung.
Ngân đang nghĩ nếu như bây giờ Thạc biệt mình có con thì sao? Ông ta có vui mừng không? Cô không biết ông ta là một con người thế nào, nhưng cô dám chắc ông ta cũng chẳng yêu thương gì cô đâu. Nếu cô có một đứa con thì ông ta sẽ lại thấy phiền phức thì sao?
Cuối cùng Ngân vẫn nhắn một cái tin cho Thạc rằng: "Khi nào anh rảnh rỗi hãy gọi điện cho em nhé, em có chuyện quan trọng cần nói với anh."
- Tuấn đang mong gặp em ở Thiên Đường, có vẻ như anh ta rất thích em đấy.
Elly dựa người vào cánh cửa phòng khám, khoanh tay nhìn cô.
Ngân quay đầu lại, cô lắc đầu:
- Tôi sẽ không đến đó nữa đâu, hãy nói với Tuấn nếu muốn hẹn tôi, anh ta phải cho tôi một lý do thuyết phục hơn.
- Cái thai này còn chưa đủ để thuyết phục em hay sao?
- Cái thai này? Nó chẳng nói lên được điều gì cả.
- Em vẫn không nghĩ xa xôi được sao hả Ngân? Rõ ràng sau này em sẽ bị Thạc vứt bỏ, tại sao không kiếm kế nghĩ cho tương lai?
Ngân nhếch môi cười nhạt:
- Để lo người này chưa xong đã đến người khác như chị à?
- Mày... - Elly kìm nén lại tiếng chửi bới. Cô ta không nghĩ được rằng con bé này lại cứng đầu như vậy. Trong cái vẻ mặt hờ hững, không quan tâm kia rõ ràng là đang bối rối. Cái thai này đâu khiến cô ta vui vẻ gì. Elly cũng làm vợ bé nên cô hiểu được, khi có thai, bọn cô phải tính đến một cái kế lâu dài. Có thể là tìm mọi cách để kiếm chỗ dựa từ chồng, có thể là kiếm chỗ dựa từ một ai khác.
Cô chỉ không hiểu tại sao chị ta lại muốn thọc cái bàn tay xấu xí đó vào cuộc đời cô. Chị ta muốn giúp Tuấn sao? (Ảnh minh hoạ)
Tầm chiều tối Thạc mới gọi điện thoại lại cho cô, ông ta vẫn không nói gì về chuyện đêm qua cả. Ngân cũng chẳng muốn nhắc lại. Vì cô biết nếu cô nhắc lại chắc chắn ông ta sẽ tức giận.
- Em có thai rồi! - Ngân nói nhẹ nhàng mà dứt khoát.
Thạc im lặng một hồi, đột nhiên Ngân rất muốn biết cái vẻ mặt của ông ta lúc này. Cô muốn biết biểu hiện của ông ta. Ông ta đang vui mừng, hay giận giữ hay là không quan tâm?
Rồi Thạc nói:
- Có phải của tôi không?
Ông ta cũng thật biết cách khiến người ta đau lòng và thất vọng. Ngân hít một hơi thật sâu, rồi nhẹ nhàng thở ra. Đó là cách để cô kìm nén cơn tức giận. Cô ngồi xuống một chiếc ghế và đáp:
- Chắc chắn là của anh.
Ngân ít khi phải nói dài dòng với Thạc vì cô biết ông cũng là kẻ ưa nói ít làm nhiều. Nếu cô càng giải thích, sẽ chỉ càng khiến cho ông ta nổi cái tính công kích và châm chọc nhiều hơn.
- Được rồi, tôi sẽ thu xếp. Cô về nhà ăn uống nghỉ ngơi đi, đừng có đi đâu với cái hội lắm điều của cô nữa.
Thạc cúp máy.
Thu xếp? Chuyện con cái mà ông ta nói cứ như chỉ là một công việc sổ sách hay giấy tờ gì vậy. Đột nhiên Ngân nghĩ đến chuyện ngày xưa khi bà vợ cũ của ông mang thai, ông có biểu hiện như thế nào? Nhưng Thạc là một người rất có tâm với con cái, thậm chí còn hơi dung túng. Cô hy vọng rằng với đứa con này cũng thế. Con cô cũng sẽ được đối xử như cái cách mà ông đối xử với Huy và Cẩm.
Thi thoảng Ngân vẫn nghĩ về người mà cô đã yêu năm năm trời đó, biết được giờ này anh đang hạnh phúc nên càng cảm thấy trống vắng. Cô chưa bao giờ thôi đổ lỗi cho anh trong tâm tưởng để bản thân cô được phần nào an ủi. Cô đã đi đến bước này, chỉ tại anh đã khiến cô bị vỡ mộng. Tình yêu trên đời này quả thật là một thứ xa xỉ.
Xe vừa đỗ trước cổng thì cô đã nhìn thấy Huy đứng ở trong sân nhà. Chỉ có một mình cậu ta, không rõ là đang làm gì.
Ngân mở cửa bước vào, cậu ta quay lại nhìn cô, nheo mắt cười như giữa hai người chưa từng xảy ra chuyện gì vào cái tối hôm đó.
Thấy cô xách một đống đồ, cậu liền chạy tới xách giùm và nói:
- Sao nhà có giúp việc mà chị phải tự đi chợ thế này?
- Cậu sắp có em trai. Đống này là để cho nó.
Dù chẳng biết nó là trai hay gái nhưng cô cứ mặc niệm nó là con trai. Cô nghĩ Thạc sẽ thích một đứa con trai hơn.
Huy dừng đứng lại. Cậu ta trân trân nhìn cô như vừa nghe thấy một tin gì khủng khiếp lắm. Những túi đồ trong tay cậu khiến cô cảm thấy nó đang khiến cho vai cậu rủ xuống. Huy gượng gạo cười:
- Vậy ra chị đã có thai?
Ngân nhún vai:
- Lấy chồng thì phải có con chứ?
- Chị có chắc nó là của bố tôi không?
Người ta nói con nhà tông không giống lông cũng giống cánh, điều này đúng trên mọi phương diện. Cả hai bố con đều có chung một nghi vấn. Nghe chừng họ đã coi thường cô quá rồi.
- Tôi không muốn trả lời câu hỏi này đâu.
Huy đột nhiên vứt đống đồ trên tay xuống, khuôn mặt trở nên giận dữ:
- Chị coi thường tôi sao? Vì câu nói của tôi vào đêm hôm trước nên chị đã âm mưu có thai với bố tôi?
Ngân cười:
- Cậu nói to thế này không sợ người khác nghe thấy à? Với lại chuyện cậu nói chẳng có một chút logic gì cả. Tôi đã mang thai được ba tháng rồi, và nó cách xa với thời điểm mà cậu cảnh báo tôi.
Tự nhiên Ngân thấy mình đã hơi để tâm đến chuyện này, tại sao cô lại phải đi với cậu ta cơ chứ?
Huy nhặt lại đống đồ lên rồi đi thẳng vào trong nhà mà không nói câu gì. Dù cô không biết được chuyện tại sao cậu ta lại đến đây nhưng cô nghĩ cũng đã đến lúc phải giữ khoảng cách với cậu ta.
Sau đó Huy hằm hằm bước đến kéo tay Ngân vào phòng vệ sinh rồi khoá chặt cửa lại, ở bên ngoài, người giúp việc vẫn đang chuẩn bị bữa chiều. Ngân hốt hoảng định la lên nhưng Huy đã đưa một tay lên một ra hiệu cho cô im lặng. Cậu ta vừa thở vừa nói:
- Tôi cũng không muốn làm thế này, nhưng tôi yêu chị. Tôi yêu chị đến phát điên rồi. Tại sao chị lại vứt bỏ tôi như thế?
Ngân cười nhạt:
- Cậu yêu tôi thì làm được gì? Tôi là mẹ kế của cậu đấy.
Huy đấm mạnh vào tường, nắm đấm của cậu kề sát khuôn mặt cô. Cả cơ thể Ngân ép chặt ra sau, không dám nhúc nhích. Các mấu tay của Huy bắt đầu đỏ rần lên, nhưng cậu ta không thèm để ý. Giọng điệu của Huy vẫn mang một âm lượng rất nhỏ, chỉ đủ để hai người nghe thấy:
- Tại sao lúc nào chị cũng mang danh mẹ kế ra doạ tôi? Chúng ta có thể gạt bỏ nó để đến với nhau. Chỉ cần tôi nói một câu, bố tôi sẽ nhường chị cho tôi.
Tôi cũng chỉ là cái hạng đàn bà để cho người ta vùi dập, tôi đâu có tốt đẹp thanh cao gì. (Ảnh minh hoạ)
Ngân không suy nghĩ gì mà đẩy cậu ta rồi tát mạnh một cái. Cậu ta nghĩ cô là món hàng sao? Thật khốn nạn.
Huy ôm má, cười nhạt:
- Tôi sắp phải cưới một người con gái mà tôi chưa bao giờ gặp. Một cuộc hôn nhân thương mại. Chị hiểu bố tôi là người nham hiểm thế nào không? Ông ta không yêu thương ai cả đâu, ngay cả con cái. Với một người, ông ta đều sẽ nghĩ cách để thu lợi về mình. Tôi có thể là một cách để ông nâng tầm giá trị, tiền tài. Còn chị, cũng chỉ là công cụ để ông ta giải toả nhu cầu thôi. Vậy mà, chị vẫn muốn sinh con cho ông ta.
Ngân run rẩy nhìn cậu:
- Đúng, nhưng tôi chấp nhận.
Huy hơi bất ngờ về câu trả lời này. Ngân nói tiếp:
- Tôi cũng chỉ là cái hạng đàn bà để cho người ta vùi dập, tôi đâu có tốt đẹp thanh cao gì.
Ngân mở toang cửa, trước khi bỏ ra ngoài cô chỉ nói:
- An phận mà cưới vợ đi. Nhiều người ước ao được như cậu đấy.
Huy chạy theo, hét lớn:
- Chẳng lẽ chị không nghĩ đến một ngày nào đó, đứa con của chị cũng sẽ phải như tôi sao?
- Tôi tự biết cách lo.
Ngân chạy lên trên phòng. Cô vừa mở cửa ra liền hốt hoảng. Tuấn đang ngồi trong phòng ngủ của vợ chồng cô, còn ngang nhiên đọc báo của chồng cô.
Như sợ Huy sẽ biết được, Ngân vội vàng đóng cửa lại.
- Anh làm gì ở đây?
Tuấn đặt tờ báo xuống, ngả người ra sau nói với giọng thư thái:
- Nghe chừng cái chuyện em có thai rất là hot đấy. Nó khiến cho tất cả những người đàn ông đều phải khởi động trí óc của mình. Anh nên làm gì với em đây?
Đúng lúc đó từ dưới sân, Ngân nghe thấy được tiếng còi xe ô tô của Thạc. Ông ta đã về? Ngân hốt hoảng chạy đến cửa sổ, vén rèm và nhìn xuống. Đúng là Thạc, ông ta đang đứng nói chuyện cùng với Huy. Tại sao ông ta lại về sớm như vậy? Và tại sao lại về đúng lúc Tuấn ở đây?
Theo Eva
Nghi súng cướp cò, thợ săn bị đạn găm vào ngực tử vong Khi nhóm thợ săn đang trên đường trở về thì khẩu súng kíp phát nổ, viên đạn găm vào ngực một thợ săn khiến người này tử vong tại chỗ. Ngay 15.5, ông Đỗ Công Trúc - Chủ tịch UBND xã Krong, huyện Kbang, Gia Lai - cho biết, trên địa bàn vừa xảy ra vụ việc một người tử vong trong lúc...