Cái chế.t bí ẩn của “biểu tượng se.x” nổi tiếng nhất điện ảnh Mỹ
Quẫn trí vì cuộc sống vô nghĩa, cô đơn và phải chịu quá nhiều áp lực, “huyền thoại điện ảnh” Marilyn Monroe đã tìm đến cái chế.t để giải thoát cho bản thân. Đó là kết luận chính thức của các nhà chức trách trên truyền thông. Tuy nhiên, sự thật xung quanh cái chế.t ấy còn rất nhiều điều bí ẩn.
Lịch sử từng ghi nhận không ít ngôi sao tài năng mà bạc mệnh, đã ra đi một cách bất ngờ khiến dư luận không khỏi bàng hoàng, xó.t x.a. Dù những nấm mồ đó đã xanh cỏ nhưng câu chuyện xung quanh cái chế.t của họ cho đến nay vẫn là chủ đề tranh luận không có hồi kết. Loạt bài “Cái chế.t bí ẩn của các ngôi sao nổi tiếng thế giới” sẽ phần nào mang đến cái nhìn toàn diện nhất cho độc giả về phần sự thật bị chôn vùi ấy.
“Biểu tượng se.x” của điện ảnh Mỹ – Marilyn Monroe
Vào tối ngày 4/8/1962, Marilyn Monroe đã gọi điện thoại cho Peter Lawford, nam diễn viên người Anh và cũng là em rể cựu tổng thống Mỹ John Kennedy, với giọng rất mệt mỏi. Trước khi dập máy, cô buồn rầu nói: “Gửi lời tạm biệt của tôi đến Pat (vợ Lawford – PV), đến Tổng thống và cả anh nữa, chàng trai tốt bụng của tôi”.
Vài giờ sau đó, vào lúc 3h30 sáng 5/8, Eunice Murray, quản gia của Marilyn thức dậy và thấy đèn phòng cô vẫn sáng. Cảm thấy có gì đó bất thường, bà liền gọi bác sĩ tâm lý của Marilyn – Tiến sĩ Ralph Greenson. Khi mở được cửa phòng vào lúc 3h40, Greenson bắt gặp hình ảnh Marilyn đang nằm khỏ.a thâ.n và úp mặt xuống giường, tay ôm chặt điện thoại. Sau một hồi kiểm tra, ông khẳng định cô đã chế.t.
Hồ sơ của cảnh sát điều tra sau đó ghi rõ nguyên nhân gây ra cái chế.t của Marilyn là do “t.ự vẫ.n bằng cách dùng quá liều thuố.c a.n thầ.n barbiturate dẫn tới ngộ độc “.
Theo báo cáo, Marilyn đã uống 1 lúc 47 viên thuố.c Nembutal nhưng theo đơn thuố.c bác sĩ riêng – Tiến sĩ Engelberg kê cho cô chỉ có 25 viên. Hơn nữa, nếu Monroe uống thuố.c t.ự vẫ.n, các chuyên gia pháp y lẽ ra phải tìm thấy lượng lớn cặn thuố.c trong dạ dày người chế.t. Nhưng thực tế thì không có gì.
Mặc cho kết luận của cảnh sát, nhiều người tin rằng, cái chế.t của Marilym Monroe không hề đơn giản như vậy, mà ngược lại, giả thiết cô b.ị giế.t được công nhận nhiều hơn cả.
Nhiều nhâ.n chứn.g cho biết họ nghi ngờ về bản báo cáo lờ.i kha.i ban đầu của họ. Một số tiết lộ đã bị buộc phải che đậy sự thật và ngụ ý rằng mục đích nhằm bảo vệ cựu tổng thống John Kennedy và em trai là Thượng nghị sĩ Robert Kennedy. Theo đó, có không ít thông tin khẳng định, chính nhà Kennedy đã giế.t Marylin, hoặc chí ít, có liên quan mật thiết tới cái chế.t của cô.
Nghi ngờ đó không phải là không có căn cứ. Thời điểm đó, hầu như ai cũng biết lúc còn sống, Marilyn có quan hệ tình cảm với cựu tổng thống Mỹ John Kennedy (bị á.m sá.t vào năm 1963), và sau đó, là Thượng nghị sĩ Robert Kennedy.
“Biểu tượng se.x” của điện ảnh Mỹ từng là tình nhân bí mật của John Kennedy. Ban đầu mối quan hệ này rất ít người biết đến chuyện này nhưng ngày 19/5/1962, việc Marilyn mặc bộ váy trắng đến dự tiệc sinh nhật và hát mừng cựu tổng thống với giọng điệu “quá sức gợ.i tìn.h” trước 20.000 người khiến John Kennedy lo sợ dư luận sẽ phát hiện ra.
Video đang HOT
Lúc này, John Kennedy liền nghĩ cách thoát khỏi Marilyn bằng cách “tác hợp” cho em trai là Robert Kennedy. Từ đó, Marilyn Monroe trở thành tình nhân của Robert. Tuy nhiên, chẳng bao lâu sau Robert Kennedy bắt đầu tỏ ra chán nữ diễn viên xinh đẹp.
Bị cả hai anh em nhà Kennedy bỏ rơi, Marilyn Monroe giận dữ. Một vài ngày trước khi qua đời, cô đã nói với nhà văn Robert Slatzer rằng “Nếu Bobby (tên gọi thân mật của Robert Kennedy – PV) tiếp tục xa lánh tôi, tôi sẽ mở một cuộc họp báo và công khai tất cả”. Lo sợ cô sẽ công khai những bí mật chính trị không hay của mình, 2 anh em nhà Kennedy đã lên kế hoạch tr.ừ kh.ử Marilyn.
Trong cuốn ghi chép của Slatzer, nhà văn quá cố này tiết lộ Bobby đã đến thăm Marilyn vào ngày cô qua đời và đã qua đêm tại nhà của người em rể Peter Lawford.
Tuy nhiên, cũng có giả thiết cho rằng cái chế.t của Marilyn có liên quan tới một băng nhóm Mafia, vốn có mối quan hệ thù địch với gia đình Kennedy và việc “ra tay” với cô nhằm mục đích trả thù John và Bobby. Monroe chăng qua chỉ là con tốt bị kẹt giữa 1 bên là băng đảng xã hội đen và 1 bên là các chính trị gia quyền lực của đất nước.
Marilyn Monroe là nữ diễn viên và người mẫu người Mỹ. Với hình tượng một cô gái tóc vàng gợi cảm, Monroe trở thành một trong những biểu tượng se.x nổi tiếng nhất thập niên 1950.
Marilyn Monroe từng kết hôn ba lần, với James Dougherty vào ngày 19 tháng 6 năm 1942 và li dị sau đó 4 năm; với cầu thủ bóng chày Joe DiMaggio vào ngày 14 tháng 1 năm 1954 và li dị tháng 11 năm 1954; với nhà biên kịch Arthur Miller ngày 29 tháng 6 năm 1956, cặp đôi này li dị chính thức vào ngày 24 tháng 1 năm 1961.
Hơn nửa thế kỷ đã trôi qua kể từ ngày cô ra đi nhưng xung quanh cái chế.t đầy bí ẩn này còn rất nhiều điều khó hiểu. Vì sao Marilyn Monroe lại chế.t, nguyên nhân thực sự là gì? Liệu có bàn tay của kẻ khác? Đó vẫn là những câu hỏi cho đến nay vẫn chưa có lời giải.
—————————————-
Mời độc giả đón đọc phần tiếp theo của loạt bài Cái chế.t bí ẩn của các ngôi sao nổi tiếng thế giới, vào 2/3/2017.
Theo Danviet
Án oan của "người phụ nữ huyền thoại" mang tội danh phản quốc
Cho đến khi qua đời vào năm 2006 ở độ tuổ.i 90, Iva Toguri, được biết đến với cái tên "Tokyo Rose", vẫn là công dân duy nhất trong lịch sử Mỹ bị kết án vì tội phản quốc.
Trong lịch sử ngành tư pháp thế giới, có không ít vụ án oan khiến nhiều người phải lâm vào bước đường cùng, thậm chí trả bằng cả mạng sống. Mảng tối về sự vô trách nhiệm với mạng sống con người của những người nắm quyền sinh sát sẽ phần nào được hé lộ qua loạt bài " Những vụ án oan làm chấn động lịch sử".
Iva Toguri
Tội danh "trên trời rơi xuống"
Bước ngoặt cuộc đời Toguri bắt đầu vào năm 1941. Năm đó, gia đình cô nhận được tin người dì ở Nhật đang bị bệnh nặng. Mẹ Toguri thì quá yếu để thực hiện một chuyến đi dài từ Mỹ, Toguri thay mặt mẹ đã lên tàu về cố hương thăm dì. Khi đi, Toguri không có hộ chiếu nhưng Bộ Ngoại giao Mỹ đã cấp giấy chứng nhận xuất cảnh. Cô rời Mỹ vào ngày 5/7/1941, một ngày sau sinh nhật lần thứ 25.
Bệnh tình của dì Toguri dần bình phục nhưng Toguri vô tình đặt mình trong một tình huống trớ trêu. Căng thẳng leo thang ngày một nghiêm trọng giữa Mỹ và Nhật Bản. Ngày 7/12/1941, Nhật tấ.n côn.g Trân Châu Cảng và Mỹ chính thức bước vào Thế chiến thứ 2. Toguri là 1 trong gần 10.000 người Mỹ gốc Nhật bị mắc kẹt tại Tokyo.
Các quan chức Nhật Bản coi Mỹ là kẻ thù và họ yêu cầu cô từ bỏ quốc tịch Mỹ của mình. Cô cương quyết từ chối. Chính phủ vì thế gây nhiều khó khăn cho cô. Thêm nữa, dì và chú của cô không muốn Toguri ở lại nhà họ vì cô mang quốc tịch Mỹ.
Một thân một mình giữa mảnh đất xa lạ và đầy thù địch, Toguri đã phải đấu tranh để tồn tại. Cô chật vật tìm việc làm và cuối cùng cũng tìm được công việc giáo viên piano và sau đó là một nhân viên đán.h máy tại Thông tấn xã Domei. Thông qua công việc này, cô biết được rằng gia đình mình đã bị đưa vào trại giam giữ tại Mỹ. Sau đó không lâu, mẹ cô đã ra đi.
Năm 1943, Toguri bị ép trở thành phát thanh viên trong chương trình Không Giờ (Zero Hour) của Đài phát thanh Tokyo. Đây là một chương trình phát thanh tâm lý của Nhật Bản với ý đồ làm nản ý chí chiến đấu của quân đội Mỹ. Trong chương trình kéo dài 20 phút mỗi ngày, nhiệm vụ của Toguri khi đó chỉ là giới thiệu chương trình và những ca khúc tiếng Anh được yêu thích nhất trong ngày. Sau này, một số nhân vật có cương vị của quân đội Mỹ tuyên bố rằng các chương trình tâm lý của Zero Hour chẳng hề có tác dụng tiêu cực nào, trái lại nhiều binh lính Mỹ lại rất yêu thích những bài hát do phát thanh viên Toguri giới thiệu
Năm 1945, Toguri kết với Felipe d'Aquino, người Bồ Đào Nha gốc Nhật cũng bị kẹt lại ở đây do chiến tranh. Cùng năm đó, Chiến tranh thế giới thứ II kết thúc, cuộc đời cô bước vào bước ngoặt tiếp theo dẫn đến bi kịch như một trò hề của công lý.
Sau chiến tranh, một huyền thoại lưu truyền về sự tồn tại của nhân vật "Tokyo Rose" được cho là một nữ phát thanh viên nói tiếng Anh lưu loát ở Nhật Bản, người chế giễu những người lính Mỹ đóng quân ở Thái Bình Dương.
Báo chí vào cuộc với mong muốn tìm bằng được người phụ nữ này cho một cuộc phỏng vấn độc quyền. Tuy nhiên, họ phát hiện ra rằng "Rose Tokyo" chỉ là một biệt danh chung chung mà lính Mỹ đặt cho các cô gái trong chương trình Zero Hour mà thôi. Một "Tokyo Rose" không bao giờ tồn tại.
Tuy vậy, hai phóng viên mục Tin tức quốc tế của tạp chí Cosmopolitan là Henry Brundidge và Clark Lee đã nhanh chóng tìm ra Toguri và một kế hoạch hoàn hảo đã được thực hiện: Hai phóng viên này đề nghị Toguri ký với họ một hợp đồng phỏng vấn độc quyền với khoản thù lao là 2000 USD với tư cách của "Rose Tokyo". Cô gái Toguri đã ngây thơ đồng ý mà hoàn toàn không biết "Rose Tokyo" là gì và mục đích cuộc phỏng vấn là để "Tokyo Rose" xưng tội
Vướng vòng lao lý
Việc này nhanh chóng đến tai các quan chức quân đội Mỹ. Ngày 17/10/1945, Toguri bị bắt vào nhà tù Sugamo. Tuy nhiên, 6 tháng sau khi bị cầm tù, quân đội Mỹ kết luận rằng không có bằng chứng cho thấy cô đã phạm tội phản quốc khi thực hiện các chương trình phát sóng và Toguri được thả.
Một năm sau, Toguri tới cơ quan Ngoại giao Mỹ tại Nhật để xin hộ chiếu về nước. Tin này được loan báo về Mỹ khiến cho nhiều hội cựu binh Mỹ tức giận, họ lên tiếng yêu cầu FBI tái điều tra vụ "Rose Tokyo".
Làn sóng này buộc Bộ Tư pháp Mỹ không thể làm ngơ. Ngày 28/8/1948, Toguri lại bị bắt và sau đó đưa về Mỹ để xét xử, mặc dù trước đó cô đã được khẳng định vô tội. Kết thúc phiên tòa xét xử bắt đầu vào ngày 5/7/1949, cô bị buộ.c tộ.i với 8 tội danh phản quốc.
Các công tố viên Mỹ tập trung vào lờ.i kha.i của Kenkichi Oki và George Mitsushio, 2 đồng nghiệp của Toguri tại Đài phát thanh Tokyo cùng bản hợp đồng ký dưới cái tên "Tokyo Rose". Theo đó, 2 người này nói rằng Toguri đã đưa tin không đúng về việc hải quân Mỹ thua trận trong một trận đụng độ trên biển Thái Bình Dương với quân đội Nhật và có những lời lẽ tác động tiêu cực đến tinh thần lính hải quân Mỹ.
Iva Toguri đã bị tuyên án phạm tội phản quốc với mức án 10 năm tù giam kèm hình phạt 10 nghìn USD và bị tước quyền công dân Mỹ. Cô bị đưa đến trại giáo dưỡng liên bang dành cho phụ nữ ở Alderson, West Virginia, nơi cô phục vụ sáu năm và hai tháng của câu nói của mình trước khi được phát hành trên hành vi tốt. Cô được trả tự do vào ngày 28/1/1956 vì có quá trình "cải tạo" tốt.
Đi tìm công lý
Sau khi ra tù, Toguri quyết tâm lấy lại danh dự của mình. Tuy nhiên, mọi nỗ lực của người phụ nữ này dường như không đem lại kết quả nào. Năm 1974, Toguri tình cờ gặp Ronald Yates, phóng viên của tờ Chicago Tribune khi ông này được cử đến văn phòng đại diện tại Tokyo.
Trước đó,Yates đã biết Toguri qua vụ "Rose Tokyo" năm xưa và sau khi nghe toàn bộ câu chuyện, ông đã viết đơn đề nghị Chính phủ Nhật xem xét đồng thời tìm mọi cách tiếp cận lại 2 nhâ.n chứn.g sống Kenkichi Oki và George Mitsushio.
Năm 1976, sau hàng loạt cố gắng của Yates, công lý đã được thực hiện sau 31 năm: Oki và Mitsushio đã chính thức tuyên bố rằng: "FBI đã yêu cầu họ làm chứng chống lại Toguri" - Họ cho rằng họ không thể từ chối yêu cầu này vì các nhân viên FBI và quân cảnh Mỹ đã buộc họ phải lựa chọn: hoặc làm chứng chống lại Toguri, hoặc ra trước vành móng ngựa cùng Toguri!
Tháng 1/1977, Iva Toguri đã được Tổng thống G.Ford tuyên bố vô tội khép lại vụ án về nữ công dân Mỹ duy nhất trong lịch sử bị kết án vì tội phản quốc mặc dù hoàn toàn vô tội.
---------------------------------------
Mời độc giả đón đọc phần tiếp theo Những vụ án oan chấn động lịch sử, vào 4h ngày 21/2/2017.
Theo Danviet
Hoảng hồn với vụ cướp liều lĩnh nhất lịch sử ngành đường sắt Anh Vụ cướp tàu hỏa táo tợn xảy ra năm 1963 khiến dư luận Anh thời điểm đó không khỏi bàng hoàng vì khó có thể ngờ một băng nhóm tội phạm nhỏ có thể liều lĩnh thực hiện vụ cướp mạo hiểm đến vậy Thế giới từng ghi nhận rất nhiều vụ cướp táo tợn gây thiệt hại lớn về người và tài...