Cái chết bất ngờ của người đàn ông nghèo (Kỳ 1)
Một người đàn ông nghèo bất ngờ bị bắn chết trên đường đi làm. Hung thủ là một bác sĩ phẫu thuật mắc bệnh hoang tưởng.
Biểu tượng của nhà máy bia Red Lion
2h sáng ngày 17/2/1872, George Merrett, 34 tuổi, rời khỏi nhà đến nơi làm việc. Anh làm công nhân tại nhà máy bia Red Lion.
Công việc của George luôn đòi hỏi anh phải dậy rất sớm và làm theo ca dài trong điều kiện nóng nực. Tiền lương của anh chỉ đủ để nuôi sống gia đình nhỏ của mình. Anh sống cùng vợ và 6 người con tại một căn nhà nhỏ trên đường Cornwall, Lambeth, London, cách nơi làm việc không xa.
George và vợ anh, Eliza có 6 đứa con, đứa bé nhất 1 tuổi, đứa lớn nhất mới chỉ 13 tuổi. Eliza đang mang bầu đứa thứ 7. Họ sống cuộc sống nghèo đói trong một khu vực tồi tàn ở London. Mặc dù công việc của George khá vất vả, nhưng cả hai vợ chồng còn may mắn hơn những gia đình khác sống cùng khu khi họ có công việc ổn định. Họ cố gắng làm tất cả những gì có thể vì những đứa con của mình.
Sáng lạnh hôm đó, George rời khỏi nhà đi làm như bình thường. Anh đi dọc con đường Belvedere Roadtoward. Khi tới gần bức tường lớn bao quanh nhà máy, anh nghe thấy tiếng la hét, nó cắt ngang sự im lặng vốn có tại thời điểm 2h. Tiếng la hét càng lúc càng lớn hơn và nghe rõ hơn, George bước nhanh về phía tiếng la hét phát ra với sự lo lắng, bất ngờ, George nhìn thấy một người đàn ông trung tuổi, tay cầm súng hướng về phía mình.
George giật mình bỏ chạy, anh nghe có tiếng súng phát ra phía sau, hình như người đàn ông này đang cố gắng xả súng về phía anh. Vài giây sau đó, George trúng đạn, bị hai viên đạn trúng vào cổ, William nằm gục xuống đường.
Một số công nhân làm việc gần đó nghe thấy có tiếng súng liền chạy lại, họ hoảng hốt khi nhìn thấy George nằm trên vũng máu. George vẫn còn thở. Anh được đưa đến bệnh viện Thomass. Chỉ gần tiếng sau đó, Geroge qua đời do mất quá nhiều máu.
Cảnh sát nhanh chóng xác nhận được nghi phạm liên quan đến cái chết của George.
Gần hiện trường, một nhân viên cảnh sát khi đang đi tuần phát hiện có tiếng súng nổ, anh ta phát hiện một người đàn ông lạ đang vội vã rời đi. Khi bị hỏi, người này khai nhận rằng anh ta vừa nổ súng bắn một người lạ. Ngay lập tức, người đàn ông này được đưa tới đồn cảnh sát trên đường Tower.
Sau gần 30 phút tra hỏi, cảnh sát phát hiện ra người đàn ông này không giống như những tội phạm hình sự khác mà họ đã tiếp xúc.
Nghi phạm là William Chester Minor, 37 tuổi, một người đàn ông gốc Mỹ. William vừa chuyển đến Lambeth được một vài tháng.
Video đang HOT
William là bác sĩ phẫu thuật, từng làm việc trong quân đội. Vào thời điểm đó, cảnh sát phát hiện William có những dấu hiệu bất thường về tâm lý. William cư xử và hành động như một người bị tâm thần, hoang tưởng.
William khai rằng mình đã nhầm George với một người khác. Anh nghĩ George là một chiến binh, người thường xuyên xuất hiện trong giấc mơ của mình và đang có ý định giết hại anh. Lời khai này rõ ràng đã chứng minh William có vấn đê về tâm lý.
Các nhân viên cảnh sát gặp khó khăn trong vấn đề thấm vấn lấy lời khai, họ băn khoăn không biết liệu William có đủ điều kiện để hầu tòa.
Điều tra kĩ hơn về William, thám tử Scotlan Yrard phát hiện ra nhiều điều phức tạp ở con người này.
William Chester Minor sinh tháng 6/1834 tại một phòng khám nhỏ ở Ceylon, bây giờ là Sri Lanka, một hòn đảo nằm ngoài bờ biển của Ấn Độ. William là con trai một người truyền giáo đến định cư ở Ceylon. Hai năm sau đó, em gái William, Lucy ra đời.
Khi vừa tròn 3 tuổi, mẹ William qua đời vì bệnh lao. Hai năm sau, cha anh gặp gỡ và kết hôn với một người phụ nữ gốc Mỹ đến từ New York. Gia đình anh có thêm 6 đứa trẻ, hai trong số đó đã chết vì bệnh ngay từ bé. Thời gian này, cha William làm việc tại nhà máy in, mẹ hai anh dạy học ở trường địa phương.
Ngay khi còn bé, William đã tỏ ra là một đứa trẻ thông minh, ham học hỏi. William thích thú với việc học ngoại ngữ, và đặc biệt rất thích thổi sáo. Cha mẹ William đặt nhiều niềm tin ở cậu con trai đầu này. Họ hi vọng William sẽ được được học hành tử tế tại Mỹ.
William trông khá điển trai, mới chỉ 14 tuổi, cậu đã được nhiều cô gái theo đuổi, một lý do khiến gia đình anh muốn anh đến Mỹ học là để tránh xa những cô gái này. William được gửi đến nhà chú mình, Alfred ở New Haven, Connecticut.
Theo Khampha
Tội ác kinh hoàng của "góa phụ hay cười" (Kỳ cuối)
Hành động giết người của Nannie vượt quá sự tưởng tượng của mọi người khi cô lên kế hoạch giết chết chính mẹ đẻ của mình.
Nannie Doss, góa phụ hay cười
Trước Giáng sinh, khi mới kết hôn được vài tháng, Nannie bắt đầu quan tâm đếm mục hẹn hò trên các tờ báo của Kansas, viết thư, trả lời mail của những người đàn ông khác đang có ý định hẹn hò. Nannie lại bắt đầu mơ mộng về một cuộc tình mới.
Nannie tạm quên đi người chồng ngoại tình của mình khi mải mê với những lá thứ làm quen và sau đó là thông tin mẹ mình, bà Louise sẽ đến thăm hai vợ chồng vào thời gian tới.
Hành động giết người của Nannie vượt quá sự tưởng tượng của mọi người khi cô đã lên kế hoạch giết chết chính mẹ đẻ của mình.
Tháng giêng năm 1953, bà Louisa đến thăm con gái của mình, chỉ vài ngày sau khi được con gái "chăm sóc", bà Louisa đột ngột qua đời, lý do được thông báo do bà lên cơn đau dạ dày mãn tính.
Động cơ khiến Nannie ra tay với mẹ đẻ của mình có thể do bà đã nhìn thấy những bức thư hẹn hò của cô.
Sau này, tại phiên tòa xét xử, Nannie luôn phủ nhận viêc đã đầu độc mẻ đẻ của mình. Tuy nhiên, khi điều tra kĩ về cái chết của những người được coi là nạn nhân của Nannie, những biểu hiện trước khi chết của họ, có thể kết luận mẹ đẻ Nannie không chết một cách tự nhiên.
Theo Sherby Green, "Nannie là một người đàn bà mơ mộng, những không có trái tim."
Ba tháng sau khi bà Louisa qua đời, con rể bà, Richard Morton cũng bất ngờ qua đời.
Richard chết cũng với những triệu chứng tương tự với bà Louisa. Và thêm một lần nữa, những người trong gia đình, bạn bè, hàng xóm của Nannie không mảy may nghi ngờ cô và đặt câu hỏi liên quan đến những cái chết đó.
Thoát khỏi cuộc hôn nhân thứ tư với người chồng không chung thủy, Nannie nhanh chóng quen với một người đàn ông khác tên là Sam Doss, người sau này là chồng thứ năm của Nannie.
Sam Doss là người đàn ông mạnh mẽ, khá kĩ tính. Ông luôn tin những điều tốt đẹp có ở mọi nơi và ở những con người ông có cảm tình.
Sam không tin, và không sợ những tin đồn như Nannie là người phụ nữ sát chồng khi hẹn hò với cô. Điều duy nhất Sam sợ đó chính là Chúa.
Ở tuổi 59, người đàn ông này trông trẻ hơn nhiều so với tuổi tác của mình. Sam quen và hẹn hò với Nannie không lâu sau cái chết của Richard. Tháng 6/1953, Sam Doss cầu hôn góa phụ Nannie. Ông hi vọng mình đã tìm được một người phụ nữ đảm đang cho cuộc hôn nhân muộn của mình.
Nannie chuyển đến Tulsa, Oklahoma, quê của Sam sau khi kết hôn. Cuộc sống luôn được lên kế hoạch trước với người chồng mới ở Tulsa nhanh chóng khiến một con người lãng mạn như Nannie cảm thấy khó chịu.
Sam có những quy tác riêng trong sinh hoạt yêu cầu Nannie phải tuân theo. Mọi chuyện đều đã được lên kế hoạch để thực hiện, ngay cả chuyện vợ chồng của hai người.
Nannie gặp khó khăn trong vấn đề tài chính khi bị Sam Doss quản lý mọi thứ quá chặt. Một lần nữa Nannie thất vọng về cuộc hôn nhân của mình, cô muốn thoát khỏi nó.
Ý định ra tay với Sam Doss được nảy sinh khi Nannie phát hiện Sam có hai hợp đồng bảo hiểm cá nhân mà cô chính là người thụ hưởng nó.
Một buối sáng tháng 9 mát mẻ, Sam Doss ngồi trước bàn ăn với đĩa bánh mận do chính tay Nannie làm. Sam Doss rất thích món này.
Tối hôm đó, Sam bắt đầu có những cơn đau bụng. Những ngày tiếp theo, ông nằm điều trị trên giường. Sam đã giảm nhiều cân vì điều này. Bác sĩ riêng của ông đã yêu cầu ông đến bệnh viện khi phát hiện những dấu hiệu không bình thường.
Sam Doss nằm viện điều trị được 23 ngày thì qua đời. Kết quả xét nghiệm cho biết, Sam Doss đã bị nhiễm trùng đường tiêu hóa. Sam không nghi ngờ vợ mình đầu độc mình bởi bằng miếng bánh đó, bởi chính ông nhìn thấy Nannie nếm nó trước khi mang ra cho mình.
Sam không nghĩ vấn đề lại ở chính cốc cà phê do tay ông pha. Cà phê đã được trộn với thạch tín.
Nannie nghĩ mình sẽ lại may mắn thoát tội giết người lần này.
Tiến sĩ Schwebein, người khám cuối cùng cho Sam trước hôm ông qua đời cảm thấy có điều bất ổn ở nạn nhân này. Schwebwein không nghĩ nạn nhân chết do những cơn đau tự nhiên, ông đã tiến hành khám nghiệm tử thi sau khi được cho phép bởi người nhà nạn nhân.
Đúng như Schwebein dự đoán, ông phát hiện trong dạ dày của Sam có lượng thạch tín đủ giết chết cả một đàn ngựa.
Nghi phạm đầu độc Sam được xác định là Nannie. Lần đầu tiên sau nhiều lần ra tay giết người, Nannie bị bắt giữ để điều tra.
Theo Khampha
Tội ác kinh hoàng của "góa phụ hay cười" (Kỳ 3) Những người thân của Nannie bất ngờ qua đời khi được cô chăm sóc. Không ai nghĩ hung thủ lại chính là người đàn bà hay cười này. 16 năm kiên nhẫn sống với người chồng thứ hai của mình, Robert Frank Harrelson, Nannie luôn nghĩ cách để trả thù và thoát khỏi người đàn ông này. Đêm ngày 15/9/1945, Frank tới quán...