Cái bóng ghen tuông kinh hoàng
Giang luôn tin tưởng tuyệt đối vào chồng. Có lẽ bởi vậy nên bây giờ nỗi đau bị phản bội của cô càng lớn và dai dẳng.
Giang quen chồng từ thời sinh viên, tình yêu bắt đầu qua những lá thư tràn đầy yêu thương. Thế rồi hai người ra trường, đi làm và cưới nhau. Suốt 4 năm qua, ngày nào của họ cũng ngập tràn hạnh phúc. Giang luôn tin tưởng tuyệt đối vào chồng. Có lẽ bởi vậy nên bây giờ nỗi đau của cô càng lớn và dai dẳng.
Người phụ nữ ấy không muốn dừng lại (Ảnh minh hoạ)
Tuấn Anh là một người đàn ông luôn hết mực yêu thương vợ con, thậm chí sự chăm sóc tỉ mỉ của anh còn khiến mọi người xung quanh phải ghen tị và ngưỡng mộ. Nhưng mọi chuyện vẫn xảy ra một cách bất ngờ. Đó là thời gian Tuấn Anh đi theo công trình xa nhà, anh quan hệ với một người phụ nữ đã có con. Đây không phải là một tình huống tai nạn mà hai người đã gắn bó với nhau suốt 3 tháng. Đến ngày hết công trình, Tuấn Anh trở về nhà và tưởng rằng mọi chuyện đã trôi vào quên lãng nhưng người đàn bà kia lại không đồng ý. Chị ta ngày ngày gọi điện cho anh để rồi mọi chuyện vỡ lở.
Mặc dù ngay sau đó, Tuấn Anh đã nhận lỗi với vợ và cầu xin tha thứ. Giang cũng vì nghĩ đến con cái và vì tình yêu còn quá lớn trong lòng mình mà chấp nhận không ly hôn. Nhưng cô cũng không thể nào quên được mọi chuyện. Dù cố gắng chôn chặt mọi thứ trong lòng, giả vờ sống như chưa hề có vấn đề gì, nhưng mỗi khi có chuyện Giang lại không thể nào kiềm chế nổi, ký ức lại lần lượt hiện ra trong đầu và cảm giác vẫn mới như in.
Video đang HOT
Lúc nào cũng bị ám ảnh chồng đã phản bội mình (ảnh minh hoạ)
Lúc đầu chồng Giang rất hối hận và chịu đựng nhưng lâu dần trạng thái uất ức, ghen tuông và đè nén của Giang khiến Tuấn Anh khó chịu. Mối quan hệ của họ đang dần rơi vào bế tắc. Tuấn Anh cảm thấy chán nản, còn Giang dù rất cố gắng để vun đắp những cảm xúc mới với chồng nhưng những hình ảnh và lời nói ấy lại luôn vang lên trong đầu của cô.
Xuyên suốt câu chuyện của Giang là nỗi bứt rứt khổ sở của người đàn bà trong quá trình cố gắng chấp nhận và tha thứ. Có lẽ cũng vì từ trước tới nay chồng Giang thực sự là một người đàn ông tốt và cô đã rất tin yêu chồng nên mới hoang mang, thất vọng và suy sụp tinh thần đến như thế. Nhưng dù sao thì mọi chuyện cũng đã qua hơn nửa năm. Tuấn Anh hối hận và đặc biệt là bản thân Giang cũng đồng ý tha thứ.
Quá trình làm lại này đòi hỏi sự cố gắng của cả hai bên. Tuấn Anh phải sửa đổi, tu chí với gia đình, yêu thương vợ con hơn và lấy đó làm bài học để không bao giờ vấp phải những sai lầm tương tự. Nhưng đồng thời Giang cũng phải cố gắng bỏ qua. Cô không thể quên ngay và luôn được nhưng chí ít cũng nên có thiện chí. Không lôi chuyện cũ ra dằn vặt khiến tình cảm vợ chồng nguội lạnh dẫn đến tan vỡ gia đình.
Thực ra việc mãi day dứt thì người khổ đầu tiên là Giang, sau đó đến các con rồi mới đến Tuấn Anh. Nếu để tình trạng tâm lý bất an này kéo dài, bản thân Giang có thể rơi vào trạng thái trầm cảm và gia đình sẽ mất đi sự êm ấm. Cho nên không có cách nào khác là bản thân Giang phải xác định tinh thần.
Nếu được thì vợ chồng cô nên có một lần ngồi lại nói cho bằng hết những tâm tư dồn nén uất ức trong lòng, sau đó thì bỏ qua cho nhau để tiếp tục vun vén hạnh phúc. Vợ chồng Giang cũng có thể cùng nhau đi đâu đó để khuây khỏa nỗi buồn, xóa tan đi những suy nghĩ tiêu cực để bắt đầu lại. Chỉ có thời gian và sự gắn bó, gần gũi của vợ chồng mới là liều thuốc hữu hiệu để vết thương lòng của Giang mau lành.
Tất nhiên nếu không thay đổi được tình hình và cảm thấy quá mệt mỏi thì dừng lại cũng có thể là giải pháp cuối.
Theo PNVN
Gai nhọn dưới thảm hoa hồng
Ở t.uổi 50, người phụ nữ ấy vẫn phải sống những tháng ngày áp lực bởi lề thói gia đình chồng.
Tỷ lệ các cô gái bị stress, sốc tâm lý, thậm chí rơi vào trầm cảm sau kết hôn, trong thời gian mang thai và nuôi con nhỏ ở một nước đang phát triển như nước ta chắc cũng khá phổ biến. Riêng tổng đài tư vấn Thanh Tâm báo Phụ nữ Việt Nam vẫn thường xuyên chia sẻ, an ủi, đưa ra "phương thuốc" để mỗi người trong cuộc có thể vượt qua giai đoạn khó khăn này. Nhưng người phụ nữ mà Thanh Tâm có dịp được trò chuyện ấy đã rơi vào trạng thái tâm lý khó khăn suốt một thời gian dài: Từ khi lấy chồng, lúc sinh con, nuôi con cho đến bây giờ, khi chị đã ở t.uổi 50.
Ba mẹ chị sinh được 3 người con, chị là con gái, lại là con út nên từ nhỏ đã được ba mẹ, các anh cưng chiều hết mức. Đặc biệt là ba chị. Ông yêu chiều, cưng nựng chị hết chỗ nói. Ba mẹ đi đâu về có gì ngon nhất, đẹp nhất là của chị. Lúc nào ba chị cũng nhắc nhở hai anh phải chiều em, nhường em, hễ trêu em, bắt nạt em, để em khóc là ba đ.ánh đòn. Càng lớn chị càng xinh xắn, dễ thương, lại ngoan ngoãn, thông minh, học giỏi nên càng được ba mẹ yêu chiều. Rồi chị tốt nghiệp đại học ra trường, có một nơi làm việc lý tưởng và xây dựng gia đình với con trai duy nhất của người bạn thân của ba chị. Gia đình nhà chồng chị có cả địa vị xã hội lẫn tiềm lực kinh tế. Có phải cô gái nào cũng được may mắn như chị đâu? Ngỡ tưởng cuộc đời trước mắt của chị trải đầy hoa hồng, nhưng...
Cú sốc đầu tiên là khi về quê chồng ở thành phố Huế thăm họ hàng. Thấy chị đi đâu cũng nắm tay chồng, khoác tay chồng, mẹ chồng chị nhắc nhẹ nhàng: "Con đừng làm thế, ở nhà này các ông bà, các o, dì còn phong kiến dữ lắm". Vào bữa ăn, tất cả đàn ông ngồi riêng một mâm, chị không biết cứ ngồi ngay cạnh chồng, quen như ở nhà bao giờ ba chị cũng cho chị ngồi bên cạnh ông. Bà mẹ chồng lại phải đi qua nói nhỏ vào tai chị: "Con qua mâm này ngồi với mẹ và các o, dì đi".
Ngỡ tưởng hôn nhân sẽ khiến cuộc đời của chị vẫn trải đầy hoa hồng, nhưng... (ảnh minh họa)
Về đến nhà chồng mọi việc càng khiến chị ngỡ ngàng hơn. Vào bữa ăn, mẹ chồng chị liên tục gắp thức ăn tiếp cho chồng và con trai, dù ai cũng ngồi rất gần các món ăn. Âu cơm để giữa mâm nhưng bố chồng và chồng vẫn đưa bát cho mẹ chồng xới cơm. Khi về phòng riêng, chị đem chuyện ấy ra hỏi chồng thì anh nói anh cũng không biết nữa, chỉ biết từ khi còn nhỏ anh đã thấy mẹ làm mọi việc trong nhà rồi, còn ba và anh không phải động tay vào việc gì. Được ít bữa, mẹ chồng tâm sự với chị. Bà nói rằng nhiều năm nay bà là người giữ lửa cho cái gia đình này, giờ có chị về, bà sẽ dần dần giao lại cho chị.
Lúc đó chị chưa hình dung ra chị sẽ được bà giao lại những gì. Nhưng khi "nhận" tất cả từ tay mẹ chồng, chị đã quá sốc! Chừng hơn 5 giờ sáng tiếng guốc của mẹ chồng đã gõ lốc cốc ngoài sân khiến chị giật mình choàng dậy. Bố mẹ chồng mỗi người một khẩu vị ăn sáng riêng. Mẹ chồng cũng không quên nhắc chị về khẩu vị bữa sáng của chồng chị. Muốn giản tiện chỉ còn cách chị phải ăn món cùng sở thích với chồng mà thôi. Chị phải lo xong bữa sáng cho cả nhà, chuẩn bị ấm trà cho bố chồng vào đúng 6 giờ sáng. Dọn dẹp xong bát đĩa, chị xách làn đi chợ. Mẹ chồng chị nói chỉ nên mua thức ăn ở chợ vào đầu giờ sáng là tươi ngon nhất. Bà ghét nhất những thức ăn đã sơ chế mua về từ siêu thị. Và chị chỉ biết răm rắp làm theo. Nhưng chị khác mẹ chồng là vẫn phải đến công sở làm việc theo giờ giấc quy định nên gánh nặng việc nhà như oằn xuống trên đôi vai bé nhỏ của chị. Hễ thấy chị nhờ chồng bất cứ việc gì là mẹ chồng lại nhắc nhở: "Đàn ông đàn ang ai lại đi làm những việc ấy cho hèn người đi".
Khi được về thăm ba mẹ đẻ, chị khóc nấc trong vòng tay ba mẹ, nói không hề tưởng tượng lấy chồng lại khổ như thế. Ba mẹ đều vỗ về an ủi, nói rằng chắc bởi từ nhỏ chị quen được cưng chiều nên mới thế, rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi. Chị sinh đứa con đầu lòng rồi con thứ hai, thứ ba đều là trai. Đứa thứ ba là do "lỡ" nhưng mẹ chồng chị biết và nhất định không cho đi giải quyết. Bà nói nhờ phúc phận ông bà tổ tiên nên đến đời con trai mới được con đàn cháu đống như thế. Chị bị cơ quan cảnh cáo vì sinh con thứ ba, vì công việc chuyên môn ngày một bê trễ. Chị rơi vào khủng hoảng tâm lý trầm trọng, rồi bị trầm cảm phải đi điều trị. Những lúc như thế, chồng chị vẫn không hề biết phải chăm sóc vợ như thế nào. Mẹ chồng vào viện thăm chị thì ca thán vắng chị nhà cửa lộn tùng phèo, ba con mấy thằng nhỏ nhếch nhác quá khiến chị thấy tủi thân đến cùng cực, nước mắt chan hoà. Ở bệnh viện về, chị đã vài lần quyết tâm huấn luyện chồng con biết tự chăm sóc bản thân mình và biết quan tâm đến người khác nhưng đều không thành. Vì mẹ chồng la lối cản trở, vì chồng và các con từ lâu đã quá quen với việc được người khác chăm sóc rồi. Chỉ còn cách xin ra ở riêng thì mới hy vọng có cuộc cách mạng trong gia đình chị. Nhưng chồng chị lại là con trai duy nhất, ba mẹ chồng, cả dòng họ bên chồng quyết liệt phản đối việc ấy. Chị chịu thua và đành buông xuôi...
Người phụ nữ ấy thở dài não nề nói với Thanh Tâm, giờ ở t.uổi 50 nhưng tất cả đối với chị vẫn như ngày chị mới về làm dâu. Thanh Tâm hết sức ủng hộ việc chị quyết tâm thay đổi suy nghĩ và hành động của các thành viên trong gia đình. Tất cả họ không xấu, chỉ là họ quen với những điều chưa đúng. Thậm chí phải giả bị trọng bệnh để đ.ánh thức cảm xúc và hành động đúng của chồng con chị cũng nên làm. Không bao giờ là quá muộn. Nhất là thời gian tới, chị sẽ có 3 cô con dâu đồng hành cùng mẹ chồng trong việc xây dựng bình đẳng giới thực sự trong gia đình.
Theo PNVN
Chồng ‘giúp’ phụ nữ khác... sinh con Chồng nói rằng chỉ 'giúp' người phụ nữ ấy sinh con nhưng khi cô ấy chuyển đi, anh đã cố gắng hết sức vận dụng mọi mối quan hệ để đi tìm. Chị Thanh Tâm thân mến! Em năm nay 32 t.uổi, đang sống cùng với mẹ chồng và con gái tại Hà Nội. Còn chồng em đang sống và làm việc ở...