Cãi bố mẹ lấy anh phụ hồ, đêm tân hôn tôi hoảng hồn nhìn thấy 1 biệt thự lộng lẫy
Vùng dậy nhìn cảnh tượng khắp căn phòng, tôi kinh hãi nhận ra mọi thứ ở đây thật sang chảnh, đẹp đẽ. Đây không phải là căn phòng tân hôn mà anh rước tôi về làm lễ bái gia tiên sáng nay.
Cho đến tận khi định ngày cưới rồi mà bố mẹ tôi vẫn càm ràm tôi ngốc, chọn chồng chẳng biết đường chọn. Chung quy cũng bởi tôi cứ khăng khăng lấy một anh chàng làm phụ hồ, chê bai mấy đối tượng ngon lành mẹ tôi nhờ người giới thiệu cho.
Duy là anh chàng làm phụ hồ cho công trình gần nhà tôi. Anh làm rồi ăn ở luôn tại lán dành cho công nhân. Vì thế mà chúng tôi mới quen được nhau. Duy hài hước, dí dỏm, tôi có chuyện âu sầu, buồn bã cỡ nào chỉ cần ở cạnh anh là có thể vui lên ngay. Anh biết cách an ủi, động viên tôi rất tinh tế và tâm lý ấy nhé. Rồi mặc dù chỉ làm phụ hồ nhưng tôi nhận thấy vốn hiểu biết của Duy rất rộng rãi, trong nhiều vấn đề tôi còn thấp hơn anh hẳn cái đầu.
Trong khi những người mẹ tôi giới thiệu cho, ngoài công việc ngon hơn Duy, còn lại đều chỉ đáng xách dép cho anh. Nói chuyện thì vô duyên, kệch cỡm, có kẻ lại keo kiệt ngay buổi đầu gặp mặt đã muốn chia đôi tiền bữa ăn… Mẹ tôi bảo tôi bị Duy hớp mất hồn rồi nên nhìn ai cũng không hợp mắt. Nhưng thật sự tôi đánh giá khách quan chứ chẳng phải thiên vị Duy đâu. Mẹ tôi chỉ nhìn vào mấy gạch đầu dòng như công việc, điều kiện gia đình, có ăn chơi không… để chọn thì chẳng thế. Bà đâu suy nghĩ tới vấn đề hợp nhau, có tình cảm với nhau đâu!
Duy là anh chàng làm phụ hồ cho công trình gần nhà tôi. (Ảnh minh họa)
Cuối cùng không can ngăn, khuyên bảo được tôi nên bố mẹ đành phải chịu. Lương tôi 12 triệu/tháng, Duy phụ hồ được 6 triệu nữa, chúng tôi không lo bị đói. Dần dần tôi sẽ động viên anh làm hoặc học thêm việc khác. Tôi tin với sự thông minh, nhanh nhạy của anh thì làm việc gì cũng thành công thôi.
Gia đình Duy cũng thuộc hàng bình thường, bố mẹ là công nhân về hưu. Vì thế đám cưới của chúng tôi diễn ra rất giản dị, không hề phô trương, mà thực ra đâu có tiền để rình rang. Song tôi vẫn vui với điều đó. Nhất là khi nhìn Duy bảnh bao trong bộ vest chú rể, dịu dàng nắm lấy bàn tay mình, thì thầm vào tai tôi câu “anh yêu em” thì tôi chẳng còn nghĩ ngợi gì nữa. Mẹ tôi từng có lần quát tôi: “Mày mê nó đẹp trai chứ gì”, lúc này nhìn Duy đóng bộ long lanh nhường ấy, tôi thấy hình như mẹ nói cũng có phần đúng.
Trong tiệc cưới vì quá vui nên tôi đã uống không ít. Nhưng vốn không uống được rượu nên khi rời khỏi nhà hàng, vừa lên xe để về nhà chồng là tôi ngủ say tít không biết trời đất gì nữa. Khi tỉnh dậy, tôi quờ quạng tìm túi xách để lấy điện thoại xem giờ, phát hiện chiếc giường này thật lạ.
Video đang HOT
Vùng dậy nhìn cảnh tượng khắp căn phòng, tôi kinh hãi nhận ra mọi thứ ở đây thật sang chảnh, đẹp đẽ. Đây không phải là căn phòng tân hôn mà anh rước tôi về làm lễ bái gia tiên sáng nay. Chẳng là sáng nay chúng tôi làm lễ rước dâu, đến chiều thì đãi tiệc khách khứa ở nhà hàng.
Đám cưới của chúng tôi diễn ra rất giản dị. (Ảnh minh họa)
Tôi đang ngơ ngác thì Duy xuất hiện ở cửa, thấy tôi đã tỉnh Duy liền bật đèn sáng trưng lên. Tôi càng hoảng hốt khi nhìn rõ nội thất của căn phòng dưới ánh đèn. Chạy vội ra cửa sổ nhìn xuống, tôi thấy một mảnh sân kiểu cách với rất nhiều hoa lá, cây cỏ tươi tốt. Tôi nhận ra mình đang ở 1 tòa biệt thự đắt đỏ, nơi mà tôi chưa bao giờ có dịp được bước chân vào.
Duy mỉm cười ôm lấy tôi, bảo đây sẽ là nơi ở của chúng tôi sau này. Rồi anh kể gia đình anh giàu có cỡ nào, bất động sản trải rộng ra sao. Thì ra bố mẹ anh kinh doanh lâu đời rồi, bảo họ là đại gia cũng chẳng ngoa. Cái nhà đưa tôi về bái gia tiên là nhà bố mẹ anh ở từ thuở ban đầu, hiện tại ông bà vẫn sống và đặt bát hương thờ cúng tổ tiên ở đó. Còn nơi này dành riêng cho chúng tôi làm tổ ấm mới.
Chuyện Duy đi làm phụ hồ kia, cũng bởi anh tuổi trẻ nóng nảy và kiêu ngạo đã làm ra nhiều chuyện thiếu chín chắn. Bố mẹ chồng bắt anh phải đi làm công việc vất vả ấy để rèn luyện tính tình, thấu hiểu sự khó khăn khi kiếm tiền là thế nào. Cũng nhờ ấy mà quen được tôi, thấy tôi không để tâm chuyện giàu nghèo, lại hợp tính tình, anh quyết cưới tôi về làm vợ.
Nghe xong mãi mà tôi vẫn chưa thể hoàn hồn. Mọi thứ đến quá bất ngờ, vui thì vui nhưng tôi cũng không khỏi lo lắng. Liệu một người phụ nữ xuất thân bình dân, nhan sắc tàm tạm như tôi có thể sống tốt ở gia đình “hào môn” như nhà Duy không?
Theo thoidaiplus.giadinh.net.vn
Lương thưởng 100 triệu anh vẫn đòi vay tiền tiêu Tết, tôi lập tức chia tay khi biết lý do
Không ngờ mắt anh sáng lên: "Vậy cho anh vay tiêu Tết nhé. Anh sợ Tết này không đủ tiền tiêu mất!". Tôi choáng váng, bèn hỏi anh lương thưởng đi đâu hết rồi, cũng ngót 100 triệu chứ ít gì đâu.
Ai nói tôi sống nặng về vật chất tôi cũng chịu. Nhưng trần đời có ai rơi vào trường hợp, bạn trai lương hẳn 50 triệu, thưởng cuối năm cũng tầm đấy nữa mà vẫn đòi vay bạn gái lương 15 triệu tiền tiêu Tết không?
Tôi và Tú chính thức yêu nhau mới được 4 tháng nay. Anh không trực tiếp nói thu nhập của mình, tôi cũng chẳng muốn hỏi kỹ vấn đề ấy khi mới yêu nhau chưa lâu. Nhưng bạn bè tôi biết công ty anh làm và có hiểu về vị trí công việc của anh thì nói với tôi như vậy.
Tôi luôn chủ động chia sẻ tình phí với anh. (Ảnh minh họa)
Dẫu anh lương cao như thế song mỗi khi hẹn hò chúng tôi vẫn chỉ đến các nơi bình dân mà thôi. Tôi cũng đi làm có lương, nơi đắt tiền tôi không trả được chứ nếu tình phí ở mức bình thường kiểu ấy thì tôi luôn chủ động chia sẻ với anh. Vì tôi nghĩ mới là người yêu thôi, biết sau này có đến được với nhau không, đàn ông không nhất thiết phải có nghĩa vụ "bao" phụ nữ. Thấy Tú cũng hoan nghênh cách làm của tôi nên chúng tôi gần như mặc định với nhau chuyện thay phiên nhau rút ví.
Đợt nghỉ Tết này tôi và Tú đều về quê nên sẽ phải xa nhau gần chục ngày. Hôm hẹn hò lần cuối trước khi tạm biệt nhau, anh cứ ngần ngừ như có điều gì muốn nói. Tôi bèn giục anh có thì cứ nói thẳng không cần ngại. Anh gãi đầu hỏi tôi được thưởng nhiều không. Tôi vô tư trả lời "20 triệu". Không ngờ mắt anh sáng lên: "Vậy cho anh vay tiêu Tết nhé. Anh sợ Tết này không đủ tiền tiêu mất!".
Tôi choáng váng, bèn hỏi anh lương thưởng đi đâu hết rồi, cũng ngót 100 triệu chứ ít gì đâu. Anh lại tần ngần một lát rồi mới khai thật:
- Anh với em cũng bên nhau từng ấy thời gian rồi nên anh không muốn giấu em gì cả. Lương hàng tháng của anh tạm được nhưng anh đều gửi về quê cho bố mẹ giữ. Bố mẹ anh hiện đang ở cùng anh cả, mà anh chị thì chẳng làm gì ra tiền. Anh muốn dồn tiền xây cho bố mẹ, anh chị và các cháu có cái nhà khang trang ở cho đỡ cực. Lương thưởng năm nay nhận được anh gửi về hết rồi. Đợt này về ăn Tết còn phải sắm Tết, mua đồ đạc mới trong nhà rồi mừng tuổi, biếu xén... nên anh mới sợ không đủ.
Tôi hỏi anh tiết kiệm sắp đủ xây nhà cho bố mẹ chưa, vợ chồng anh cả dưới quê làm gì, sau này anh lấy vợ mà họ khó khăn anh có giúp đỡ nữa không... Tra hỏi một hồi thì tôi đã hiểu khá rõ về tình hình nhà Tú. Vợ chồng anh cả và bố mẹ anh ở quê gần như không có thu nhập, chỉ làm vớ vẩn gọi là cho có. Còn đâu tất cả đợi Tú gửi tiền về chi tiêu. Lương 50 triệu, Tú chỉ giữ lại khoảng 10 triệu cho mình, số tiền kia thừa thãi cho cả nhà anh dưới quê sinh sống.
Tôi tỏ vẻ không hài lòng khi thấy anh lo cho gia đình nhiều như thế. Báo hiếu thì báo hiếu nhưng đúng thì thôi chứ. Đằng này khác gì anh nuôi tất cả gia đình, hiện tại và sau này còn dài dài nữa ấy chứ. Anh bảo đều là bố mẹ và anh em ruột thịt của mình, giúp đỡ, cưu mang là điều bình thường. Tú trách tôi không giúp được thì thôi chứ sao phải tỏ vẻ khó chịu. Rồi còn nói xa xôi, sau này tôi làm vợ anh, nếu tôi ngăn cản chồng báo hiếu bố mẹ thì sợ rằng không ổn.
Tôi choáng váng, bèn hỏi anh lương thưởng đi đâu hết rồi, cũng ngót 100 triệu chứ ít gì đâu. (Ảnh minh họa)
Tôi liền cười đáp lại:
- Em cũng không có tiền anh ạ. Vì em mới gửi về cho bố mẹ giữ hết để ông bà xây nhà rồi. Báo hiếu bố mẹ là điều nên làm mà, anh nhỉ!
Tú nghe tôi nói xong thì giận tím mặt, nói tôi sao có thể so sánh giữa đàn ông với phụ nữ. Ồ, vậy anh báo hiếu thì được, tôi lại không được sao? Vậy lúc cưới nhau về anh tập trung lo cho bố mẹ, anh em nhà mình còn tôi nhận trách nhiệm gánh vác gia đình nhỏ chắc?
Nghe đến đây tôi đã biết chúng tôi không thể có tiếng nói chung để đi cạnh nhau lâu dài. Tôi còn thấy khinh thường Tú khi tiền nong thì gửi hết về cho bố mẹ rồi "mặt dày" quay ra vay tiền bạn gái tiêu Tết? Khôn thế thì ai dám tiếp tục yêu đương với anh ta đây? Mọi người thấy tôi nói có đúng không?
Theo thoidaiplus.giadinh.net.vn
Băn khoăn việc kết hôn với người hai đời vợ Mọi người vẫn bảo: "Đàn ông một đời vợ là của quý, đàn ông hai đời vợ coi như của bỏ", người yêu hiện tại của tôi từng có hai đời vợ. Tôi 25 tuổi, công việc ổn định tại TP HCM. Anh 34 tuổi, ly hôn người vợ thứ hai gần 4 năm. Cả hai người vợ trước đều có con với...