Cãi bố mẹ kiên quyết lấy bạn gái đang bệnh nặng, tân hôn nghe vợ nói mà tôi đờ đẫn
Bố mẹ tôi nói cưới Hoài về phục vụ cô ấy chứ Hoài chẳng giúp ích được gì.
Bệnh nặng như vậy suốt ngày ra vào bệnh viện, không đi làm kiếm tiền được, cũng chẳng thể làm mẹ, làm dâu, vậy cưới về làm gì?
Sau hai năm yêu nhau, đúng lúc tôi và Hòa đang chuẩn bị tính chuyện đám cưới thì Hòa đi khám bệnh và bàng hoàng phát hiện mắc ung thư gan. Hoài khóc đến lả người, bố mẹ cô ấy cũng đau khổ khôn cùng.
Tôi thương Hoài đến đứt ruột nhưng khi đó tôi còn vấp phải một vấn đề khó khăn nữa. Đó là gia đình tôi phản đối không chấp nhận đám cưới nữa, muốn tôi hủy hôn với Hoài. Bố mẹ tôi nói cưới Hoài về phục vụ cô ấy chứ Hoài chẳng giúp ích được gì hết. Bệnh nặng như vậy suốt ngày ra vào bệnh viện, không đi làm kiếm tiền được, cũng chẳng thể làm mẹ, làm dâu, vậy thì tôi cưới cô ấy về làm gì? Chúng tôi đâu có ràng buộc với nhau.
Tôi không nghe lời vẫn muốn kết hôn với Hoài, thậm chí bố mẹ còn định từ mặt con trai. Nhưng sau đó mấy cô bác h.ọ h.àng nhà tôi khuyên nhủ, cuối cùng bố mẹ mới đồng ý cho tôi làm đám cưới với Hoài theo kế hoạch trước đó.
Gia đình tôi phản đối không chấp nhận đám cưới nữa, muốn tôi hủy hôn với Hoài. (Ảnh minh họa)
Về phần tôi, dù vì bất kỳ lý do gì, là tình yêu, tình nghĩa hay đạo đức làm người thì tôi cũng không thể bỏ rơi Hoài trong hoàn cảnh ấy được. Đang yêu thương nhau, chẳng lẽ chỉ vì phát hiện bệnh tật mà tôi ruồng rẫy Hoài ư? Cho dù Hoài không thể sống cạnh tôi dài lâu thì tôi cũng muốn chăm sóc cô ấy đến ngày tháng cuối cùng.
Video đang HOT
Hoài và bố mẹ cô ấy rất cảm động trước tình cảm và tấm lòng của tôi. Vì vợ bị bệnh nên đám cưới chúng tôi chỉ làm nhỏ gọn song rất ấm cúng. Bệnh của Hoài cũng chỉ những người thân thiết trong gia đình hai bên mới biết, còn lại chúng tôi không công khai rộng rãi.
Đêm tân hôn, do cả ngày tổ chức tiệc cưới đều mệt nên tôi giục Hoài đi ngủ sớm. Ai ngờ cô ấy cười hớn hở bảo rằng có thứ muốn cho tôi xem. Nhìn rõ hai món đồ vợ đưa, tôi trợn trừng kinh ngạc, sốc không thể tin nổi. Đó là sổ đỏ một mảnh đất có vị trí đắc địa, giá thị trường chắc cũng phải đến 5 – 7 tỷ đồng và một số tiết kiệm trị giá 4 tỷ nữa mang tên Hoài.
Tôi ngơ ngác nhìn vợ hỏi tại sao lại như vậy, gia đình Hoài rất bình thường cơ mà, chưa nói cô ấy còn đang bệnh nan y. “Bố mẹ em có tài sản nhưng vốn không thích phô trương nên ít người biết. Ông bà sống giản dị cũng không muốn thể hiện với mọi người. Chính bố em đưa ra phương án giả bệnh để thử lòng anh đấy, xem anh có thật tâm đối đãi với em không thì ông bà mới yên tâm trao gửi con gái…”, vợ cười nói.
Thật sự tôi không trách vợ thử lòng mình đâu mọi người ạ. (Ảnh minh họa)
Tôi hóa đá trước sự thật mà vợ tiết lộ. Sau đó tôi bảo cô ấy cứ giữ sổ tiết kiệm ấy phòng thân, sau này chẳng may tôi làm ăn thất bại hay có chuyện gì thì còn nuôi con. Tôi sẽ không động vào tiền riêng của vợ. Về mảnh đất kia, hiện tại chúng tôi cứ ở chung với bố mẹ xem sao, nếu cảm thấy không hợp nhau muốn ra ở riêng thì tôi sẽ tích góp tiền xây nhà trên mặt đất đó vậy. Coi như vợ góp đất, tôi góp cái nhà.
Hoài mỉm cười đồng ý. Thật sự tôi không trách vợ thử lòng mình đâu mọi người ạ. Vì tôi hiểu tâm tư suy nghĩ của cô ấy cũng như bố mẹ vợ. Phụ nữ luôn lo lắng bất an mà, cô ấy làm vậy cũng có thể hiểu được. Bản thân tôi thương Hoài thật lòng nên chẳng có gì phải sợ, tôi đã vượt qua bài kiểm tra của gia đình vợ một cách xuất sắc.
Bởi vậy mới nói cứ sống chân tình, hết lòng với nhau thì bằng cách này hay cách khác chúng ta sẽ nhận được sự đền đáp xứng đáng, phải không mọi người?
Chị gái mất tôi cưu mang cháu ruột thì bị chồng bỏ, 5 năm sau anh phải quỳ gối van xin
Anh ta còn nói thẳng tôi không xin tiền chồng nuôi cháu nhưng tiền tôi làm ra thì cũng là tiền của chung, phải dành lo cho chồng con và gia đình chồng...
Tôi còn nhớ như in khoảng thời gian này 5 năm trước, gia đình tôi lâm vào bi thương khi chị gái chẳng may gặp tai nạn qua đời. Lúc đó chị tôi vừa ly hôn hơn 1 năm và đang nuôi con gái nhỏ 4 tuổi.
Bố mẹ tôi già yếu, bố hay ốm bệnh nên mẹ chăm bố đã đủ vất vả, không thể nuôi thêm một đứa trẻ đang tuổi ăn tuổi nghịch. Khi đó tôi mới lấy chồng chưa lâu, sinh được một bé gái lên 1 tuổi. Sau sinh 5 tháng tôi đã nhờ mẹ chồng trông con hộ để đi làm lại rồi.
Không cần suy nghĩ nhiều, tôi nhanh chóng đưa ra quyết định đón cháu gái về nuôi nấng. Tôi không yêu cầu chồng phải coi con bé như người thân ruột thịt. Tôi bàn với chồng chỉ cần anh đồng ý để tôi đón con bé về, cuộc sống hàng ngày đừng nói hay hành động quá đáng trước mặt con bé là được. Tất cả những vấn đề liên quan đến cháu, tôi sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm.
Cuối cùng anh ta còn tuyên bố nếu tôi khăng khăng đón cháu về nuôi thì ly hôn. (Ảnh minh họa)
Vậy nhưng cả chồng và nhà chồng đều không chấp nhận. Anh ta còn nói thẳng tôi không xin tiền chồng nuôi cháu nhưng tiền tôi làm ra thì cũng là tiền của chung. Tôi phải dành lo cho chồng con và gia đình chồng, cưu mang cháu mỗi tháng mất đi một khoản cho "người ngoài", làm sao có thể nói là không phiền đến anh ta được!
Cuối cùng anh ta còn tuyên bố nếu tôi khăng khăng đón cháu về nuôi thì ly hôn. Ý anh ta là để cháu cho bố mẹ tôi chăm. Suy nghĩ kỹ càng, tôi quyết định ly dị. Phần vì thương cháu, phần vì cảm thấy người đàn ông này không thể đồng hành lâu dài được. Anh ta quá tính toán, không hề thương vợ và gia đình vợ.
Tôi đưa hai đứa trẻ về sống với bố mẹ, nhờ mẹ chăm giúp để đi làm. Thực sự rất khó khăn khi chỉ có mình tôi gánh vác cả nhà nhưng bảo tôi quay về với chồng, mặc cha mẹ già và cháu nhỏ thì không bao giờ. Chị gái tôi ly hôn, bố con bé không đoái hoài gì tới nó, cha mẹ già không có khả năng, còn mỗi tôi là dì ruột phải sống sao cho chị gái được yên lòng.
Thế mà cũng 5 năm qua đi rồi đấy kể từ ngày đó. Mất hơn 2 năm đầu khó khăn cực khổ, cuối cùng cuộc sống của chúng tôi dần ổn định lại khi tôi được tăng lương và đầu tư thêm bên ngoài có lợi nhuận. Năm ngoái, ông nội cháu gái tôi tìm đến. Cả nhà ngỡ ngàng khi ông nói vừa lập di chúc, quyết định chia cho cháu gái tôi một sổ tiết kiệm trị giá 2 tỷ. Ông bảo cháu tôi đã thiệt thòi khi mất mẹ, bố lại không quan tâm, rất cảm kích gia đình tôi cưu mang con bé. Ông dặn nhà tôi hãy rút lãi từ số tiền đó ra chi tiêu cho bé, tiền gốc thì để nó bắt đầu cuộc sống tự lập khi trưởng thành.
Tôi nói thẳng mặt chồng cũ không kiêng dè khiến anh ta phải ê chề ra về. (Ảnh minh họa)
Cũng nhờ thế mà cuộc sống của chúng tôi ngày càng khấm khá hơn. Mới đây tôi vừa xây nhà mới thay thế cho căn nhà cũ của bố mẹ, vậy là đại gia đình có không gian ở khang trang, đẹp đẽ hơn. Nực cười là tôi vừa xây nhà xong thì chồng cũ tìm đến. Anh ta bày tỏ sự hối hận, mong muốn được đoàn tụ với tôi để con có bố: "Anh xin lỗi vì sự ích kỷ, vô tâm lúc trước, anh hứa sẽ coi con bé chẳng khác gì con gái ruột của mình...". Tôi từ chối thì anh ta thậm chí còn sụp xuống chân tôi van xin sự tha thứ.
"Anh đang nằm mơ à? Anh nghĩ vì lý do gì tôi phải quay lại với anh - một gã đàn ông ích kỷ, bạc bẽo, không có tình nghĩa? Con tôi cũng chẳng có người bố nào mấy năm trời không ngó ngàng đến nó, có khi nó còn chẳng nhớ mặt anh!", tôi nói thẳng mặt chồng cũ không kiêng dè khiến anh ta phải ê chề ra về.
Tìm hiểu ra mới biết chồng cũ tôi quen mấy người nhưng vẫn chưa tái hôn, tình hình kinh tế không có gì sáng sủa. Đúng là trên đời này nhiều gã đàn ông mặt dày thật chị em nhỉ. Tôi đã làm đúng phải không?
Đi đăng ký mới biết vợ cưới lần 2, tôi tức giận đòi hủy hôn, cô ấy đưa một thứ tôi liền xin lỗi Cảm thấy bị lừa dối, tôi tức giận chất vấn Tuyết, nhưng cô ấy lại trả lời bằng thái độ rất điềm tĩnh. Năm nay tôi 28 tuổi, đã kết hôn được nửa năm. Trước khi lấy vợ, bố mẹ tôi rất lo lắng, hầu như ngày nào cũng thúc giục tôi tìm bạn đời. Nhưng lúc đó tôi không muốn, vì cuộc...