Cách để quên đi một người
Thực ra sau đoạn tình chẳng đi đến đâu ấy tôi đã gặp gỡ một vài người, chẳng hề biện minh tình cảm của mình sâu sắc hay trung trinh một lòng với người ấy, nhưng gặp rồi lại lướt qua nhau…
Từ đó đến giờ tôi không gặp được bất cứ một người nào khiến cho mình cảm thấy muốn đánh đổi tất cả như thế nữa…
Thực ra từ đó đến giờ tôi viết nhiều đến vậy, phần nào là thật, phần nào là giả, chỉ có bản thân mình mới biết. Mọi người gọi đó là sáng tác một câu chuyện, nhưng nếu câu chuyện ấy ngay cả bạn bè, người thân tôi cũng không muốn cho biết đến, thì đó là bởi vì đâu đó trong đó câu chuyện của tôi đã gắn kết quá nhiều. Tâm sự với người lạ, đôi khi lại vẫn luôn dễ dàng hơn người thân như vậy.
Video đang HOT
Thực ra yêu một người mà người đó không tin vào tình yêu của mình thì chúng ta cũng không nhất thiết đánh đổi mười năm, hai mươi năm để chứng tỏ tình yêu của mình như vậy. Đó là dại khờ, bởi vì chúng ta vô tình đánh mất cơ hội để cho bản thân yêu và được yêu, được làm lành bởi một người khác. Yêu, vẫn yêu, dù tháng năm sau này vẫn còn rất yêu, thì tình yêu đó đôi lúc cũng chỉ có thể bộc lộ trong lúc không tỉnh táo, trong những lần mà chúng ta cảm thấy như vỡ vụn, trong những đêm yên lặng một mình…
Sau đó ngày mới sang tôi lại trở về là mình, cuộc sống hạnh phúc, công việc ổn định, cười nhiều, gia cảnh êm ấm, chạy chiếc xe khá đẹp ra khỏi nhà khuôn mặt rạng rỡ. Cuối tuần ngồi với bạn bè, hoặc là một người đàn ông nào đó tán chuyện…như bao người. Đó là bình yên, nhưng trong lòng thì lại trống rỗng…bởi vì thứ mình tìm kiếm, vẫn chẳng cách nào tìm được.
Thực ra từ hồi sau đó cuộc sống của tôi càng thêm phần trống rỗng và cô đơn một cách đáng sợ. Khi người ấy bước ra khỏi cuộc đời mình, tôi đã từng ngẩn ngơ bước ra khỏi nhà đi làm, đã từng say vô số lần, đã từng cười, ở bên gia đình vờ như không có gì biết bao nhiêu ngày, bạn bè đã khuyên quên đi, bỏ đi bao nhiêu lần…nhưng thực ra ở thời điểm ấy, hay là thời điểm hiện tại, tôi chỉ muốn ôm một người khóc một trận thật đã, và rồi sau đó quên đi hết. Hiện thực phũ phàng là ở chỗ, càng lớn con người ta càng cô đơn.
Và những người nghe, phần lớn không phải là những người hiểu hay thực sự muốn hiểu…sau đó…những người nghe chuyện của tôi, cũng chẳng nói cho họ 100% sự thật nữa…
Và rồi tình yêu thực sự không phải chỉ là thề sống thiếu chết một lòng với một người nữa. Tôi muốn quên đi, sau một đoạn tình như thế, muốn được ôm lấy, muốn biết cảm giác được yêu thương thay vì mãi nhìn một bóng lưng lạnh lẽo. Thế nên cứ như hiện tại, tìm lấy một người để chung đường, vậy là đủ rồi…đã đủ cho những gì đang xảy ra lúc này…
Theo Phununews
Tôi thấy mình lung lay tình cảm với bạn gái khi gặp lại tình cũ
Tôi vẫn bên bạn gái, thương yêu em, chăm sóc em như tôi từng làm nhưng trong lòng mong ngóng được gặp hình bóng kia.
Ảnh minh họa
Tôi và em chính thức yêu nhau đã gần 2 năm. Trong quãng thời gian đó, chúng tôi rất hạnh phúc. Tôi luôn chăm lo cho em từ những điều nhỏ nhặt nhất vì cảm thấy em nhỏ bé, ngây thơ, dễ bị ức hiếp. Quá khứ đau khổ với cuộc tình trước của em khiến tôi càng nâng niu em hơn. Em nói khi trước không dám tin yêu ai từ cuộc tình đầy nước mắt đó, nhưng từ ngày tôi đến đã khiến em tin tình yêu vẫn tồn tại, tin rằng tôi yêu em thật nhiều. Tôi là người duy nhất làm nhiều điều như thế cho em, đến mức em hay trêu rằng tôi dại quá. Tôi khiến em thật sự hạnh phúc. Có rất nhiều lần em cảm động đến phát khóc giữa bao người vì những bất ngờ tôi mang đến. Thật sự trong tôi cũng vui khi nhìn thấy những biểu cảm hạnh phúc của em. Tôi dự định cuối năm sau sẽ cầu hôn.
Vài tháng gần đây, tôi vô tình gặp lại cô ấy, người tôi yêu đơn phương nhiều năm trước khi gặp em. Cô ấy vẫn nhẹ nhàng, tinh tế, là người đã làm tôi đổ gục khi trước. Sau tất cả khoảng thời gian với em, tôi thấy mình bị lạc nhịp khi nhìn vào ánh mắt đó. Bỗng dưng tôi cảm thấy có lỗi với em. Tôi từng từ chối rất nhiều cô gái chỉ vì không từ bỏ được tình cảm dành cô ấy. Cho đến khi gặp em, tưởng rằng dẫu có thế nào, tôi cũng sẽ chẳng lung lay, vậy mà một lần nữa tôi không thể hiểu được chính mình. Tôi vẫn bên em, thương yêu em, chăm sóc em như tôi từng làm nhưng trong lòng mong ngóng được gặp hình bóng kia. Khi không nói chuyện được với cô ấy, tôi thấy buồn. Lúc cô ấy buồn, tôi sẵn sàng ở bên, dẫu tôi biết em không thích tôi đi riêng với bất cứ người con gái nào khác. Tôi thấy xót xa khi nhìn ánh mắt xa xăm buồn của cô ấy.
Cô ấy biết tôi có người yêu nên cũng ngại gặp, nhưng chính tôi đã cố gắng để cô ấy nghĩ rằng em hiểu chúng tôi chỉ là bạn và em không quản tôi. Một lần cô ấy gọi cho tôi, lúc tôi đến thì cô ấy đã rất say và nói khi nhận ra đã yêu tôi cũng là thời điểm tôi đến với em. Tôi từng hứa sẽ luôn ở bên bảo vệ em, không cho phép bất kỳ ai làm tổn thương em. Tôi biết em yêu tôi rất nhiều và đang tin tưởng tôi tuyệt đối. Nhưng thật sự bây giờ tôi không biết tình cảm của mình là như thế nào? Là tôi đang tiếc nuối quá khứ của mình hay đang trốn tránh và chưa bao giờ quên được cô ấy? Dẫu tôi chưa hề có ý nghĩ muốn chia tay em để đến với cô ấy nhưng tôi cũng không thể biến mất và không liên lạc với cô ấy nữa. Điều tôi rất sợ là một lúc nào đó không thực hiện đươc lời hứa của mình lại khiến em tổn thương khi mà em biết được mọi chuyện. Xin hãy cho tôi lời khuyên.
Theo VNE
Vợ cũ Tôi và vợ cũ ở cùng khu phố, yêu nhau từ thời Trung học, rồi đến Đại học. Trải qua quãng thời gian dài yêu nhau, chúng tôi tự tin tình cảm của mình đủ chín muồi để có thể sống hạnh phúc đến đầu bạc răng long. Đó chính là lí do một đám cưới linh đình đã diễn ra ngay sau...