Các nhà văn nổi tiếng từng là nhà giáo
Trên thế giới có nhiều nhà văn, nhà thơ nổi tiếng từng làm nghề dạy học: Có người vì thiên chức khai sáng, có người vì miếng cơm manh áo. Họ giảng dạy tại những đại học danh tiếng, hoặc tại các trường phổ thông.
Lev Tolstoy
Lev Tolsoy đã mở 26 ngôi trường nhân dân và tự mình dạy học cho con em nông dân. Nhà văn đi nhiều, ông nghiên cứu hệ thống giáo dục của nhiều nước khác và áp dụng những phương pháp thú vị nhất vào các trường phổ thông của Nga.
Tại trường phổ thông ở trang ấp Yasnaya Polyana, quê hương nhà văn, học sinh được hoàn toàn tự do. Không có chương trình giáo dục nghiêm ngặt, trong lớp học sinh ngồi đâu tùy thích, các em không làm bài tập về nhà, mà làm ngay ở lớp. Học sinh có thể về nhà bất cứ lúc nào, nhưng các em thường ngồi đến cuối giờ vì say mê học tập.
Tolstoy dạy Toán, Vật lý, Lịch sử cho học sinh lớn tuổi. Trên giờ dạy của ông, học sinh viết những bài luận, sau đó những bài hay nhất đươc cả lớp cùng đọc và thảo luận.
Nhà văn giới thiệu các ý tưởng và phương pháp của mình trên tạp chí giáo dục “Yasnaya Polyana”. Năm 1872, Tolstoy xuất bản cuốn “Vần vỡ lòng” bốn tập với những câu chuyện ngụ ngôn, sử thi, câu đố dành cho học sinh và những lời khuyên về phương pháp cho giáo viên.
Nabokov bắt đầu dạy học sau khi di cư sang Mỹ. Nhuận bút viết văn của ông ít ỏi, vì vậy nhà văn đi dạy văn tại một số trường đại học. Đầu tiên ông giảng dạy tại Trường Cao đẳng nữ Wesley. Sau đó ông được mời đến Đại học Cornell danh tiếng hơn.
Trên bục giảng Nabokov khá khắt khe với sinh viên. Ông yêu cầu sinh viên phải ngồi nguyên một chỗ, hiểu biết tác phẩm đến từng chi tiết nhỏ nhất. Trong lúc ông giảng bài, cấm “trò chuyện, hút thuốc, đan áo, đọc báo, ngủ gật”.
Phương pháp giảng dạy của Nabokov hết sức kỳ quặc. Ông có thể lặng lẽ tắt hết hết ánh sáng trong giảng đường và sau đó lần lượt bật từng ngọn đèn lên để giải thích ai là nhà văn chính “trên bầu trời văn học Nga”.
Trên bảng, nhà văn vẽ sơ đồ cuộc đấu súng của Lensky và Onegin (trường ca “Evgenya Onegin” của A. Pushkin), vị trí căn phòng của Gregor Samsa (truyện vừa “Hóa thân” của F. Kafka), toa tàu hỏa của Anna Karenina (tiểu thuyết cùng tên của L. Tolstoy).
Sinh viên phải chép lại tất cả một cách cẩn thận. Nabokov không tiếc lời chê bai những nhà văn ông không thích và gọi họ là đồ “tiểu nhân”, đặc biệt là Dostoyevsky, Thomas Mann và Rilke. Các giờ giảng của ông bao giờ cũng chật kín sinh viên.
Vladimir Nabokov dạy học 18 năm. Đến thời gian này, nhuận bút tiểu thuyết “Lolita” cho phép ông nghỉ ngơi.
Video đang HOT
Khi Nabokov dạy xong tiết học cuối cùng, rất nhiều sinh viên đến xin chữ ký của ông.
Dmitry Bykov
Dmitry Bykov là một trong những nhà văn Nga sung sức nhất hiện nay. Ông viết tiểu thuyết, thơ, tiểu sử, sách thiếu nhi, trả lời phỏng vấn, cộng tác với các báo, giảng bài, dẫn chương trình.
Hiện nay ông dạy văn tại hai trường trung học phổ thông ở Moskva. Ngoài ra, Bykov còn giảng dạy tại Trường Đại học quan hệ quốc tế Moskva (là giáo sư KhoaVăn học và Văn hóa thế giới) và Trường Đại học Sư phạm quốc gia Moskva.
“Tôi thấy vai trò của mình là giúp học sinh hiểu rằng văn học Nga không phải là vùng đất chết, cho dù một thế kỷ mới, một thiên niên kỷ mới đã đi qua, mà là một lĩnh vực rất bổ ích, cần phải biết để tránh nhiều vấn đề rắc rối trong cuộc đời mình.
Tôi coi mình là một nhà giáo trong ý nghĩa Hy Lạp cổ đại. Dưới thời Hy Lạp cổ đại, đó là một kẻ nô lệ đưa con đến trường. Tôi chính là một thầy giáo như vậy”- nhà văn nói.
“Vua kinh dị” Stephen King buộc phải làm giáo viên vì cần tiền để xuất bản các cuốn tiểu thuyết của mình, vì vậy ông làm bất cứ nơi nào có thể, kể cả ở Học viện Hampden, bang Maine của Mỹ, ở đấy ông dạy tiếng Anh. Khi nhớ lại King, một số sinh viên nói rằng ông quan tâm tới từng sinh viên, đọc bài kiểm tra và bài thi rất cẩn thận và chấm điểm rất công bằng.
Sự nghiệp giáo dục của King kết thúc khi một nhà xuất bản quyết định in cuốn tiểu thuyết “Carrie” của ông (đã gửi trước đó ba năm). Nhận được thông tin, ngay lập tức King chia sẻ niềm vui với sinh viên.
Một sinh viên sau này nhớ lại, thầy giáo của họ bước vào lớp với một bông hoa bồ công anh cài trên úi áo vest và nói một trong những cuốn tiểu thuyết của ông sẽ được xuất bản và sau đó sẽ được dựng thành phim.
Sau này, trong tiểu thuyết “11/22/63″ của King, nhân vật chính là một thầy giáo giỏi nghề kể về mẹo dạy học mà ông thường sử dụng trong lúc làm việc: “Bí quyết thành công thu hút sự chú ý của học sinh, còn sau đó giải thích cho các em quy tắc thực hiện bí quyết đó”.
Joanne Rowling
“Mẹ đẻ” của Harry Potter Joanne Rowling trước khi trở thành nhà văn nổi tiếng đã dạy tiếng Anh tại một trường phổ thông ở Bồ Đào Nha. Tại đây bà lấy chồng là nhà báo Bồ Đào Nha Horse Arantes và sinh con gái Jessica. Cuộc hôn nhân không thành công, và Rowling cùng với con gái trở về Anh.
Vì quá túng tiền, người mẹ đơn thân trở lại nghề “gõ đầu trẻ”, bà tốt nghiệp một khóa đào tạo giáo viên và lại bắt đầu dạy học. Lần này bà không chỉ dạy tiếng Anh, mà còn tiếng Pháp. Rowling viết cuốn tiểu thuyết đầu tay của mình “Harry Potter và hòn đá phù thủy” khi còn là một cô giáo khiêm tốn.
Ba năm liền bà gõ cửa các nhà xuất bản, nhưng tất cả đều từ chối in tác phẩm của một cô giáo vô danh. Chỉ đến năm 1998, nhà xuất bản Bloomsbery mới nhận in bản thảo của bà, và vừa xuất bản xong, cuốn tiểu thuyết ngay lập tức được công nhận là cuốn sách “Hay nhất trong năm dành cho trẻ em”.
Từ đó đến nay các cuốn tiểu thuyết của bà liên tục được dựng thành phim, mang lại không chỉ sự nổi tiếng mà còn cả sự giàu có. Rowling sau đó phải dừng dạy học và hoàn toàn tập trung vào công việc sáng tác.
Dan Brown
Tác giả của những cuốn bestseller “Mật mã Da Vinci”, “Thiên thần và ác quỷ”, “Hỏa ngục” ban đầu định nối gót mẹ làm nghề chơi đàn đại phong cầm trong nhà thờ. Khi tốt nghiệp trường cao đẳng Amhest và học một năm ở Đại học Sevilla, Dan Brown đã phát hành một số đĩa nhạc của mình, nhưng sau đó phải bỏ nghề này vì nó không mang lại thu nhập.
Để kiếm sống, Brown quyết định noi gương bố mình, một thầy giáo dạy Toán. Ban đầu ở Trường Tiểu học Beverly Hills, sau đó ở Trường Phillips Exeter và Trường Linkoln Akerman School. Brown dạy môn Tiếng Anh và Tiếng Pháp. Chính trong thời gian này ông bắt đầu sáng tác văn học.
Mặc dù cuốn tiểu thuyết đầu tay của ông “Pháo đài số” không thu được thành công đáng kể, Brown bỏ nghề giáo và tập trung vào sáng tác văn học. Cuốn sách thứ ba, “Mật mã Da Vinci” đã biến nhà văn thành một người nổi tiếng và giàu có.
Tuy vậy, vẫn như xưa, Brown coi dạy học là một trong những nghề cao quý nhất trên thế giới. “Tôi lớn lên trong gia đình giáo viên, và bản thân đã làm nghề này. Vì vậy tôi hiểu rằng, giáo dục đóng vai trò quan trọng trong đời sống xã hội”, ông nói.
Trần Hậu (Tổng hợp)
Theo GDTĐ
Xem tranh con gái vẽ, bà mẹ nhìn chồng chằm chằm hỏi: "Chúng ta đã làm gì để con vẽ vời thế này?"
Bà mẹ vừa xấu hổ lại vừa bực mình khi nhìn đi nhìn lại bức tranh mà cô con gái thứ hai đã phác họa.
Sydney Waters - mẹ của 3 cô con gái xinh đẹp, đồng thời là một blogger của trang Strollin With My Homies với hơn 22 ngàn người thích. Là một hot mom, Sydney thường chia sẻ với mọi người về những khoảnh khắc vui nhộn, hài hước, đáng yêu của 3 cô công chúa nhà mình.
Hôm 10/09 vừa qua, Sydney lại khiến người hâm mộ cười nghiêng ngả khi chia sẻ về bức tranh mà bé Sadie - con gái thứ 2, 5 tuổi vẽ.
Trong buổi thảo luận về các nhà văn ở lớp, Sadie đã rất hào hứng chia sẻ ý tưởng về cuốn sách của bé với cô giáo. Cuốn sách mang tên: Mẹ cho em bú như thế nào? Sau khi xem cuốn sách cùng tranh minh họa, cô giáo Sadie nói rằng cô bé có khả năng sẽ trở thành một đại văn hào như Stephen King - nhà văn người Mỹ thiên về thể loại kinh dị hoặc giả tưởng nổi tiếng thế giới.
Tranh minh họa cho cuốn sách "Mẹ cho em bú như thế nào?" của Sadie.
Trong một bài đăng trên Facebook, Sydney đã "sao y" nội dung cuộc trò chuyện giữa cô và cô giáo về bức tranh của con gái:
- Sydney: "Ôi, chúa ơi. Hi vọng con bé không nói về ngực. Mong nó không mô tả cảnh mẹ cho em bú một cách cụ thể. Đừng làm mất thể diện của tôi như thế chứ. Có phải con bé đã nói về cái vú khổng lồ không cô?".
- Cô giáo: "Tôi sẽ gửi cho chị xem một bức tranh. Tôi đã cố gắng chụp nó lại".
- Sydney: (Nhận được tấm hình, tôi vừa xấu hổ, vừa bực mình. Tôi nhìn chằm chằm chồng tôi và tự hỏi chúng tôi đã làm gì để con bé vẽ vời thành ra như thế này). Tôi trả lời cô giáo: "Thật may khi con bé không viết cuốn sách cách tạo ra em bé".
- Cô giáo: "Sadie vẽ mình là hình người bị treo ngược, bởi vì nhìn ở góc độ này, mọi thứ trông rất vui".
- Sydney: (Chui đầu xuống đất).
Ngày hôm sau, bà mẹ Sydney hỏi chuyện "tác giả" bức tranh và yêu cầu cô bé giải thích về những hình vẽ của mình. "Đó thực sự chỉ là một cái lưỡi khổng lồ gắn liền với một cái đầu to lớn giống như những chú ong đi liếm sữa", Sadie giải thích.
Sadie giải thích: "Đó thực sự chỉ là một cái lưỡi khổng lồ gắn liền với một cái đầu to lớn giống như những chú ong đi liếm sữa".
Hóa ra, cái mà Sydney tưởng tượng lại chỉ là cái lưỡi dùng để liếm sữa. Thế mà cô cứ tưởng...
Sau bài đăng của Sydney, cư dân mạng lại được một trận cười "haha" không ngớt.
- " Tôi đã đọc bài này 3 lần và lần nào tôi cũng không thể nhịn được cười".
- "Mới sáng ra mà tôi đã cười như điên, tôi yêu Sydney và các con của cô ấy. Họ đã làm cho buổi sáng của tôi tràn ngập niềm vui".
- "Tôi yêu Sadie quá đi mất".
- "Đúng là khi nhìn ngược, mọi thứ trông thật buồn cười, Sadie đúng là một cô bé hài hước".
- "Ngực của bạn trông thật tuyệt dù nó không được cân xứng cho lắm", một cư dân mạng còn trêu chọc Sydney.
Phải nói rằng câu chuyện vui của bà mẹ 3 con Sydney lại một lần nữa chứng minh một điều trí tưởng tượng của trẻ em thật là phong phú và đặc sắc, nhất là khi chúng được thể hiện trên trang giấy - nó có khả năng "hack não" tất cả người lớn.
Nguồn: Popsugar
Theo Helino
Vì sao không có buổi lễ chung trao quyết định công nhận giáo sư, phó giáo sư? Các trường sẽ nhận quyết định và giấy chứng nhận đạt tiêu chuẩn chức danh giáo sư (GS), phó giáo sư (PGS) năm 2019 cho người của đơn vị mình tại Văn phòng Hội đồng GS Nhà nước, hoặc qua bưu điện. Trao quyết định công nhận cho một tân GS tại Học viện Nông nghiệp năm 2018 - Ảnh Lê Anh Hoa...