Các cấp độ gái Karaoke ôm và nạn… mại dâm trá hình
Số lượng gái ôm “thường thường bậc trung” này nhiều nhan nhản nên giá tiền “bo” cũng vì thế mà giảm theo, những cuộc “mây mưa” hậu… karaoke với giá cả dao động từ 300.000-700.000 đồng/suất “tàu nhanh”
Các cấp độ gái… ôm
Tiếp viên có nhan sắc, biết đón ý làm hài lòng “thượng đế” tại những quán karaoke… ôm top trên thường hoạt động đơn lẻ, đến giờ đi làm hay đi về đều một mình, và có một điều kiện kinh tế kiếm được hàng tháng khá ổn định. Tuy nhiên, chỉ cần hạ cấp xuống những quán karaoke… ôm top dưới (thường nằm ngoài 4 quận nội thành, xa trung tâm) thì thấy ngay sự khác biệt.
Điều đầu tiên đó là chi phí cho một cuộc chơi tại đây rẻ hơn rất nhiều, số lượng gái ôm “thường thường bậc trung” này nhiều nhan nhản nên giá tiền “bo” cũng vì thế mà giảm theo, những cuộc “mây mưa” hậu… karaoke với giá cả dao động từ 300.000-700.000 đồng/suất “tàu nhanh”. “Hàng” kiểu này thường tập trung thành từng nhóm 3-5 người cùng quê, thuê chung nhà trọ và liên kết để đi làm và đi khách. Với những cô gái chân ướt chân ráo lên Thủ đô, chưa có cơ sở làm việc thì sự liên kết này như một cái phao cứu sinh cho những tháng ngày bỡ ngỡ. Móc nối, mai mối, giới thiệu của lớp đàn chị sẽ tạo công ăn việc làm cho đàn em. Nếu trở nên thân thiết, đàn chị có thể “se” (share – chia sẻ) khách cho đàn em kiếm tiền.
Chưa dừng lại ở đó, thực tế cho thấy một nhóm các cô gái tỉnh lẻ làm việc tại các quán karaoke… ôm hoàn toàn có thể rơi vào sự phụ thuộc, quản lý của má mì. Khi có “thượng đế” ghé thăm, các nhân viên của quán chỉ cần gọi trực tiếp cho má mì để điều “hàng”. Đó là những lúc cánh “ xe ôm” hoạt động hết công suất, “cân” 3, chở 4 “hàng” mắt xanh mỏ đỏ, tóc nối vàng hoe, áo hai dây trễ ngực, quần thiếu vải lướt nhanh trên đường đến địa điểm yêu cầu. Khi nằm trong tay các má mì, nghe các “hàng” ôn nghèo kể khổ, thêm chút ma men “tây tây” tự sự về cái phận gái dặm trường “ăn sương” trong thế giới “hàng”… người thấy sao mà xót xa!
Các má mì cũng có hẳn cả một công nghệ luyện “hàng”. Những cô gái còn lơ ngơ thuở ban đầu, nhưng cũng chỉ thời gian ngắn thay vào đó là sự dạn dĩ. Má mì sẽ huấn luyện để đi khách, làm nhiều ăn nhiều làm ít ăn ít. Sau đó là công đoạn sắm đồ, sang sửa sắc đẹp từ tóc tai nhuộm vàng, uốn quăn, lông mày được tỉa mảnh sắc như lưỡi dao, móng tay móng chân được tô vẽ bằng những họa tiết bắt mắt… Và cuối cùng “hàng” sẽ tẩm bổ “dưỡng” sắc và được má mì “đào tạo” những kỹ nghệ làm tình thông qua việc xem băng đĩa sex. Nhưng má mí nào mới tuyển được nhân viên mới thì 100% câu cửa miệng rỉ tai hỏi có còn cái “ngàn vàng” không, bởi nếu còn thì sẽ có một khoản tiền lớn. Nếu không thì cũng không sao, chép miệng câu muôn thuở vẫn là “cứ làm việc ắt sẽ có tiền”. Khi ánh đèn đường đã lên, các cô gái được trang điểm kỹ càng, vận lên người những chiếc quần soóc ngắn không thể ngắn hơn, áo hai dây cổ trễ gợi cảm… Họ nằm ngả ngớn chờ đợi những cuộc gọi của một ngày làm việc mới. Còn một bộ phận khác tập kết đến phòng chờ của các quán karaoke đợi có “thượng đế” đến để nhân viên điều “hàng” gọi. Cuộc tuyển “hàng” để làm vừa lòng các “thượng đế” lại bắt đầu…
Trong thế giới “hàng” người, khởi đầu tại các quán karaoke… ôm, những cô gái có nhan sắc, tuổi “teen” thường có tiếng tăm, dễ được khách hàng “tuyển” lần 1 sẽ có lần thứ 2, 3, “n” lần gặp lại. Đó là những cô “hàng hot” có số lượng “thượng đế” yêu cầu trong một tối cao đến mức khó tin. Điều đó tỉ lệ thuận với “cát-xê” các cô gái nhận được. Nhưng có một thưc tế, những cô gái như vậy chỉ đồng ý đi “tàu nhanh” sau khi hạ màn karaoke, nhất định không chịu đi đêm. Lý do rất đơn giản là không muốn hại người, ngồi với dăm ba lượt khách/tối, cùng lắm chạy thêm một “sô” “tàu nhanh” rồi về nghỉ, thu nhập vẫn đảm bảo. Nhưng trong giới “hàng” đẹp, chính các cô gái cũng biết được sự “ăn khách” của mình cộng thêm sự trải đời với cánh đàn ông mà sinh ra “chảnh”, vòi tiền “thượng đế”…
Ngoài ra còn có không ít những “nữ tú” chân dài, có sắc đã trưởng thành từ những quán karaoke… ôm như vậy, dần sa vào những đường dây gái gọi cao cấp với một lý do cực kỳ đơn giản: “thu hồi vốn khẩn cấp”. Đến nay đã có rất nhiều đường dây gái gọi cao cấp đã được các lực lượng Công an triệt phá. Cầm đầu thường là các má mì còn rất trẻ, cũng đã có thời gian kinh qua “nghiệp” karaoke… ôm, rồi trở thành gái bán dâm. Sau một thời gian hoạt động, đã tích lũy đủ kinh nghiệm cộng thêm một mối quan hệ khá rộng với khách làng chơi; các má mì sẽ đứng ra làm riêng, kinh doanh trực tiếp trên thân thể các chị em khác; hoặc môi giới lại cho “đồng nghiệp” đều là “gái nhảy”, “gái ôm” tại các vũ trường, quán bar, karaoke trên địa bàn Hà Nội với lối sống buông thả, thích ăn chơi, chỉ biết kiếm tiền bằng “vốn tự có”.
Đã từng có đường dây gái gọi cao cấp với giá từ vài triệu đồng đến hàng nghìn USD bị triệt phá. Mô hình hoạt động của đường dây này cũng vì thế mà cao cấp và tinh vi hơn, dựa trên hình thức: hát karaoke – “thưởng thức” gái gọi cao cấp, gái gọi online, gái gọi xuyên Việt, phục vụ tại gia, xuyên quốc gia: đưa gái mại dâm nước ngoài vào hoạt động ở Việt Nam và đưa phụ nữ Việt Nam ra nước ngoài tham gia các đường dây bán dâm theo diện du lịch… Tệ nạn mại dâm vẫn biến tướng và trá hình trong các cơ sở kinh doanh dịch vụ như khách sạn, nhà hàng, karaoke… với nhiều thủ đoạn ngày càng tinh vi để đối phó thực thi pháp luật.
Video đang HOT
Ngoài hình thức nuôi, chăn dắt gái mại dâm theo kiểu truyền thống như tập trung tại một địa điểm (karaoke, massage, động mại dâm, vũ trường, quán bar…), thì hiện nay đã xuất hiện nhiều hình thức mới. Gái mại dâm thuê phòng trọ, khách sạn, sau đó triệt để lợi dụng tiện ích của Internet để rao bán dâm trên mạng, tung thông tin, hình ảnh, số ĐTDĐ hoặc sử dụng nickname để chatsex với sự hỗ trợ của webcam. Sau khi móc nối được với khách và xác minh đúng “pass”, gái mại dâm sẽ cho khách địa chỉ để khách đến nơi thuê trọ của gái hành lạc, hoặc gái sẽ đi xe ôm, taxi đến địa chỉ của khách.
Hiện nay, để tránh “bẫy” của các cơ quan chức năng, gái mại dâm thường hẹn khách đến hành lạc tại các nhà nghỉ, khách sạn nhất định mà gái và các chủ nhà nghỉ có mối liên hệ rất mật thiết. Trên nhiều website “bẩn”, các đối tượng cầm đầu các đường dây bán dâm cũng PR gái lên mạng để câu khách, sau khi móc nối thành công sẽ điều gái đến bán dâm tại địa điểm hẹn sẵn. Rất nhiều gái mại dâm sau một thời gian chịu sự quản lý của các đối tượng dẫn mối lập tức tách riêng và hình thành đường dây hoạt động độc lập, do vậy số đường dây và đối tượng tham gia các đường dây mại dâm cao cấp gia tăng, lan truyền nhanh.
Đáng báo động là tình trạng trẻ hóa các đối tượng tham gia hoạt động mại dâm, phổ biến là đối tượng quản lý, dẫn dắt và gái mại dâm chủ yếu ở độ tuổi 9X. Một số người mẫu, ca sỹ, diễn viên, sinh viên, học sinh cũng tham gia bán dâm. Ngoài ra là việc hình thành nên các đường dây bán dâm theo dạng “hợp đồng”, tức là gái mại dâm có học thức, ngoại hình đẹp, biết ngoại giao sẽ ký hợp đồng lao động trá hình với các “đại gia” có danh vị dưới chức danh “thư ký, trợ lý” ngắn hạn để hợp pháp hóa việc “tháp tùng” sếp đi công tác trong, ngoài nước nhưng thực chất đây là các hợp đồng mua – bán dâm…
Những quan ngại…
Làm một phép thử là gõ cụm từ “Mại dâm Karaoke” thì sẽ bất ngờ với kết quả là có tới hàng trăm nghìn vụ việc đã được lực lượng chức năng phát hiện và xử lý. Đây là một thực tế nhức nhối dư luận; và hàng năm, các lực lượng chức năng vẫn thường xuyên mở các đợt truy quét, giải quyết nạn mại dâm trên phạm vi rộng. Ở một diễn biến khác, với sức hút từ lợi nhuận cao, nhiều người cứ mở karaoke là nghĩ đến có kèm theo em út. Hơn nữa, việc đăng ký, quản lý kinh doanh của các cơ quan chức năng không gây khó khăn lắm với chủ kinh doanh. Vậy nên ngoài những trung tâm karaoke “có tiếng”, rải rác khắp Hà Nội không thiếu những quán riêng lẻ. Nếu kiểm tra xác suất 10 cơ sở thì cũng phải có đến quá bán cơ sở vi phạm, trong đó có “gái… ôm” phục vụ. Khó nhất của các cơ quan chức năng là muốn bắt mại dâm phải có chứng cứ quả tang, mà lực lượng chức năng không kiểm tra thường xuyên được thì chủ quán karaoke thường xuyên thay đổi chiêu trò để hoạt động phạm pháp… Hơn nữa các chủ quán karaoke hiện nay thường không cho nhân viên hoạt động mại dâm tại quán mà thường liên kết móc nối với các nhà nghỉ điều gái bán dâm tới đó phục vụ khách làng chơi.
Theo thống kê của Cục Phòng chống tệ nạn xã hội, cho đến thời điểm này, cả nước có tới khoảng hơn 50.000 gái mại dâm, tập trung nhiều ở các thành phố lớn. 90% trong số đó hoạt động tự do đến từ các tỉnh. Mại dâm hiện giờ đã có nhiều biến tướng, hoạt động một cách tinh vi, trá hình nhằm che mắt các lượng chức năng như karaoke ôm, bia ôm, cắt tóc gội đầu, massage, cà phê trá hình, tiếp thị khách bằng ĐTDĐ, chat sex qua Internet, thông qua đường dây sex tour (“hàng” xách tay – mại dâm cao cấp), “mại dâm nghìn đô” và đặc biệt là sự biến tướng đáng sợ của mại dâm bình dân. Đây là một thực tế rằng mại dâm trong cộng đồng dân cư diễn biến rất phức tạp, chỉ giảm ở bề nổi, tức là giảm gái đứng đường nhưng đã biến tướng sang hình thức khác, mà quy trình cụ thể trong dịch vụ “karaoke… ôm” được đề cập đến trong bài viết này là một “nhánh” rất nhỏ của sự biến tướng mại dâm.
Ngày 2-11-2011, tại buổi sơ kết quý 3, Ban chỉ đạo 197 (UBND TP Hà Nội) đã nhận định tình tệ nạn mại dâm không còn hoạt động công khai, trắng trợn nhiều như trước đây mà đã tổ chức “ngụy trang” dưới các hình thức “dịch vụ” kín đáo hơn như: mại dâm trá hình, mại dâm sử dụng CNTT… Tại một số huyện ngoại thành, tệ nạn mại dâm còn phức tạp. Trong 3 tháng 7-8-9 năm 2011, các lực lượng chức năng đã triệt phá gần 80 ổ mại dâm, bắt gần 400 người đứng ra tổ chức, chứa chấp và môi giới mại dâm; trong đó có 71 vụ bị xử lý hình sự, hơn 100 gái mại dâm được đưa về Trung tâm lưu trú tạm thời Lộc Hà. Đặc biệt, Cục Phòng chống tệ nạn xã hội, Sở LĐ-TB& XH đã tổ chức hàng chục buổi kiểm tra, khảo sát các tụ điểm phức tạp về tệ nạn mại dâm. Trong đó có 9 tụ điểm mại dâm tại địa bàn công cộng, 14 điểm mại dâm trong các cơ sở kinh doanh dịch vụ dễ phát sinh tệ nạn mại dâm. Được biết rằng, ngân sách Nhà nước chi cho công tác phòng chống tệ nạn xã hội (giai đoạn 2011-2015) đã được Chính phủ phê duyệt gần 630 tỷ đồng, tuy nhiên tình hình mại dâm vẫn diễn biến hết sức phức tạp.
Tệ nạn mại dâm đã lan rộng khắp cả nước, trong đó phức tạp nhất vẫn tại các TP lớn như Hà Nội, TP.HCM và một số tỉnh lân cận 2 TP này. Nhiều vùng quê có các khu công nghiệp mới hình thành, nay không còn đất làm nông nghiệp nên chuyển sang kinh doanh dịch vụ ăn uống, giải khát, nhà nghỉ và trong đó không ít các cơ sở dịch vụ kinh doanh mại dâm trá hình. Đặc biệt đã xuất hiện một số đối tượng người nước ngoài hùn vốn thành lập công ty, nhà hàng, khách sạn nhưng thực chất là phục vụ loại hình mua bán dâm. Hoạt động mại dâm trong khách sạn liên doanh với người nước ngoài đang tiềm ẩn nhiều phức tạp, hoạt động tinh vi, khép kín, chỉ bán dâm cho khách nước ngoài hoặc ra nước ngoài bán dâm.
Thực tế này cho thấy nạn mại dâm chưa bị triệt phá mà hoạt động trá hình dưới hình thức hát karaoke, móc nối câu kết với các nhà nghỉ, khách sạn để hoạt động mại dâm. Đằng sau những quán karaoke kia còn đó những đợt sóng ngầm cuộn chảy – Đây là điều các cơ quan thực thi pháp luật đáng phải lưu tâm.
Trong 9 tháng năm 2011, Đội kiểm tra liên ngành phòng chống mại dâm và các ngành chức năng của địa phương đã kiểm tra gần 28.000 lượt cơ sở kinh doanh dịch vụ dễ lợi dụng để hoạt động mại dâm, trong đó phát hiện gần 10.000 cơ sở vi phạm. Lực lượng công an đã đấu tranh, truy quét, triệt phá hơn 380 vụ, bắt giữ hơn 1.500 đối tượng. Tại khu vực biên giới, lực lượng Bộ đội Biên phòng đã phát hiện và bắt giữ hơn 40 đối tượng môi giới, tổ chức hoạt động mại dâm; 60 đối tượng mua bán phụ nữ, trẻ em; giải cứu hơn 40 nạn nhân trong đó có 3 trẻ em; tiếp nhận hơn 30 nạn nhân bị lừa bán ra nước ngoài vì mục đích mại dâm. Theo báo cáo chưa đầy đủ, cả nước có khoảng 19.300 đối tượng bán dâm đang được quản lý qua hồ sơ…
Theo ANTD
Nhức nhối chuyện Karaoke... ôm
Màn đêm buông, kim đồng hồ tích tắc điểm những giây cuối cùng để 3 kim chụm một - "0h" - những con đường đã vắng bóng xe, thưa bóng người; cánh "xe ôm" bắt đầu hoạt động, xe "cân" 3, chở 4... ả mắt xanh mỏ đỏ, tóc nối vàng hoe, áo hai dây trễ ngực, váy thiếu vải lướt nhanh trên đường, vương lại mùi nước hoa nằng nặng đến nhức mũi. Cập bến các quán karaoke, mấy ả phấn son lòe loẹt, đưa mắt lúng liếng rất chuyên nghiệp, ý là để "thượng đế" chọn, cuộc chơi bây giờ mới thật sự bắt đầu...
Tuyển "hàng"
Chiếc "xế hộp" cáu cạnh đáng giá tiền tỉ phanh kít trước cửa quán karaoke N.T.T cao 5 tầng "nức tiếng" vì chiều khách và gái đẹp. Cửa xe bật mở, nhóm khách 5 người mặt đỏ gây men rượu nhưng chưa tới "bến" bước xuống; nam nhân viên trông xe lập tức ngồi vào ghế lái, đánh xe rất gọn vào điểm đỗ, rồi một anh khác từ bộ phận lễ tân tất bật chạy ra cửa mời khách vào thang máy rồi vồn vã: "Mời các anh vào, em sẽ bố trí "hàng" chuẩn". Anh ta vừa đưa mắt vừa ra hiệu cho một thanh niên khác đứng sẵn ở cửa thang máy: "Đưa khách lên phòng V.I.P".
Chiếc thang máy hoạt động cơ học lầm lũi mở ra, khách được đưa vào một căn phòng rộng chừng 30m2, salon quây tròn quanh bàn đá hướng ra màn hình tivi LCD cỡ lớn, 2 micro đã chờ sẵn. Theo chủ ý của 5 vị "thượng đế", những chai "ken lạnh" bôm bốp khui nắp, trào bọt để giải khát, hoa quả tinh tươm để sẵn trên bàn. "Các anh có em nào quen để em bố trí" - một tay nhân viên của quán karaoke nói. "Ly (Yên Bái), Hương (Lào Cai) có đi làm không?" - một thanh niên trong hội hỏi. "Dạ có, để em gọi 2 em xuống phục vụ các anh, thế còn những anh còn lại ạ?" - "Tùy, nhưng phải đẹp, đưa hết vào đây". Tiếng cụng ly tiếp tục chan chát. Thi thoảng 5 "thượng đế" vẫn liếc mắt ra cửa, nhìn qua tấm kính đủ nhìn thấy mặt người bên ngoài qua lại, chờ đợi...
"Các em vào hết đây", cánh cửa phòng bật mở, công tắc đèn được bật hết ánh sáng, loáng sau nhân viên điều "hàng" đã trở lại cùng với 8 cô gái trẻ. Cuộc tuyển "hàng" bắt đầu... "Ly và Hương vào ngồi đi, các anh còn lại xem em nào vừa mắt thì chọn luôn, toàn các em trẻ đẹp, chiều chuộng cả". 6 cô gái còn lại má đỏ môi hồng, xúng xính juyp ngắn, váy dài, guốc cao xếp hàng ngang khoe những đường cong lả lơi, gợi cảm không quên nhoẻn nụ cười e lệ trước 10 con mắt hau háu của "thượng đế". 1 cái gật đầu, 2 cái gật đầu chỉ tay chọn, 2 cô gái độ tuổi chừng 20 bước lên tiến về phía khách hàng đã chọn mình, em khoác tay ôm sát, em còn lại tình tứ ôm cổ. 4 cô gái còn lại không được "tuyển" quay gót ra khỏi phòng.
Tiếng nhạc đã cất lên, vị khách cuối cùng khó tính vẫn chưa tuyển được "hàng" lầm lũi cầm micro hát. 4 vị còn lại chúi đầu vào những em giá non tơ tình tự những câu chuyển "ảo". Chưa đầy 5 phút sau, cánh cửa lại được mở, đèn lại được bật sáng, mặc dù đã có "hàng" tay trong tay nhưng tất cả các "thượng đế" vẫn dừng mọi hoạt động để nhìn ra cửa, 5 cô gái khác được nhân viên đưa vào rồi luyên thuyên giới thiệu... Vị khách cuối cùng vẫn lắc đầu, những cô gái không được chọn vẫn thản nhiên một cách vô hồn quay bước. Vị khách lướt nhanh qua nhóm bạn rồi đánh mắt về phía nhân viên điều "hàng" tỏ ý thất vọng. "Anh an tâm, để em đưa em khác vào, có em mới vào làm, đẹp lắm!" - nam nhân viên vẫn lễ độ và kiên nhận chiều lòng khách. Vài phút sau, duy nhất một cô gái trắng trẻo, cao ráo, chiếc váy không thể ngắn hơn bó nịt người, mái tóc đen tuyền lạ lẫm được dắt vào đã tạo điểm hút cực mạnh với vị khách cuối cùng. Sau cái gật đầu, cô gái theo đúng bản năng làm nghề ôm rịt lấy vị khách, họ ôm nhau chụm đầu nhỏ to... Nhóm 5 vị "thượng đế" đã phần nào yên vị, thay vì biểu diễn "giọng hát vàng" thì họ chuyển sang công cuộc "bàn tay vàng" được coi là màn "khai vị"...
Phòng V.I.P này đã xong, nhân viên điều "hàng" lại tiếp tục bận rộn với những phòng hát khác. Nhạc vẫn lên, bia - rượu vẫn cụng và các cô gái vẫn lặng lẽ ra - vào để các "thượng đế" lựa "hàng". Họ ra mắt khách, ai được chọn thì ở lại phòng, ai không "trúng tuyển" thì lại lặng lẽ trở ra, không phàn nàn, không ngúng nguẩy, không "thái độ". Họ trở lại căn phòng tập kết thường được bố trí ở tầng trên cùng để đợi "lệnh" của nhân viên, chạy hết phòng này sang phòng khác để phục vụ "thượng đế".
Cơ cấu "dịch vụ"
Từ khi loại hình dịch vụ kinh doanh karaoke xuất hiện ở Việt Nam, nó đã trở thành một địa chỉ vui chơi, giải trí tinh thần cho phận đại đa số người dân, đặc biệt là giới trẻ. Nhưng lâu dần cũng thành nhàm, chán; kinh doanh loại hình này đã không còn "hốt" bạc như thuở ban đầu. Để thay đổi cơ cấu "dịch vụ", một số quán karaoke không những đầu tư trang thiết bị phòng ốc, kỹ thuật, âm thanh mà còn trang bị thêm cả "đối tác" hát cùng. Và "hàng" (gái ôm) xuất hiện như một giải pháp cứu tinh cho các quan karaoke dần thưa thớt người ghé đến. Ban đầu chỉ có một vài ông chủ dư dả tiềm lực kinh tế đầu tư, sau đó mô hình này trở thành một trào lưu lan rộng bởi tính hiệu quả của nó. Kể thiên hạ nói cũng chẳng ngoa, chẳng có gì bỗng dưng... mà vậy, chính các cô gái karaoke... ôm đã hâm nóng cho một loại hình kinh doanh thuần chất tinh thần này. Và cũng từ đó, cánh đàn ông sau màn hạ thổ rượu - bia "tây tây" thường lui tới các địa chỉ trên mang tiếng là hát nhưng mục đích chính là thỏa cơn ... sắc dục.
Đến nay thực sự là chưa có một con số cụ thể có bao nhiêu quán karaoke... ôm trên địa bàn Thủ đô, theo đó là cũng không thể thống kê được số lượng các cô gái từ rất nhiều các vùng miền trên cả nước quy tụ về đất Hà thành sinh sống, hành "nghề... ôm"!. Gần với vị trí của các quán karaoke... ôm là vị trí thuê nhà ở của các cô gái. Tuy nhiên, có thể khẳng định số lượng "hàng" phục vụ cho các quán karaoke V.I.P kiểu này trung bình khoảng 40 cô, lúc cao điểm có thể huy động tăng lên gấp rưỡi để đáp ứng nhu cầu của "thượng đế". Theo N.V.H, một nam nhân viên điều hành tại một quán karaoke... ôm có tiếng chia sẻ, hầu hết các quán karaoke đều không ai "nuôi" gái tại chỗ. Đến giờ làm việc gái tự đến, thay quần áo, rồi làm việc đến khi hết khách, hoặc đến giờ đóng cửa theo quy định của quán. Số lượng gái phục vụ trong các quán karaoke... ôm cũng khác nhau. "Quán V.I.P gái đậu", tùy theo quy mô phòng hát, chất lượng lẫn danh tiếng của quán. Điều này "định vị" số lượng khách sang, chịu chơi vào nhiều sẽ đảm bảo kinh tế vững vàng hàng tháng cho các cô gái thông qua tiền "bo". Tuy nhiên, những quán karaoke top trên này không phải ai đến "làm việc" cũng được, các cô gái cũng phải qua vòng xét hồ sơ, sơ tuyển, phỏng vấn...
N.V.H cho biết các quán karaoke kiểu này đón ngày mới rất muộn bởi chẳng mấy ai đi hát... ôm vào ban ngày, sớm cũng từ 3-4h chiều đổ ra, sôi động nhất phải từ 9h tối đến khuya. Đây cũng là lúc các cô gái hoạt động hết công suất di chuyển từ phòng nọ sang phòng kia với số lượng tiền "bo" không nhỏ. Sau một ngày lao động của họ thường đã sang ngày mới, chiều khách, hát hò, nhảy múa, tâm sự, chất kích thích có cồn, hít "no" phổi khói thuốc... khiến các cô mệt lử, những chiếc xe ôm lại sẵn sàng khuya mấy cũng đợi để đưa các cô về nhà trọ, lết lên giường và ngủ đến trưa ngày hôm sau.
Hậu... karaoke
Quay trở lại với câu chuyện ban đầu, khi các vị "thượng đế" nam đã xong xuôi việc lựa "hàng", ưng ý tuyển được "hàng" lọt mắt, sự trầm lắng của phòng hát kéo dài không quá 30 phút "khởi động". Dù không một quán nào quy định, và cũng chẳng có luật pháp nào cấm, tất cả các cô gái đều hiểu ý nhau với màn gạ gẫm "thượng đế" mua "coóc-xê, quần chíp" của chính mình. Tâm lý đám đông đã trở nên phổ biến, đã đến chốn ăn chơi thì phải tới bến, các vị "thượng đế" cũng chẳng quá chi ly khi móc hầu bao với giá 500.000 đồng/coóc-xê; thêm 500.000 đồng nữa để "sở hữu" chiếc quần chíp.
Cuộc vui ở thời khắc này mới thật sự được đẩy tới đỉnh điểm bởi sự đụng chạm không còn vướng víu bởi đồ lót. Ngay tức thì, thay vì các bài hát karaoke, các cô gái sẽ lập tức báo nhân viên phục vụ thay nhạc nhảy. Nhạc bay, các cô ra sức lắc, "thượng đế" cũng lắc theo, tất cả rơi vào một vòng xoáy mờ ảo. Xin cắt ngang câu chuyện, việc các cô gái hành nghề karaoke... ôm "bán" đồ lót của mình cho "thượng đế" cũng là một cách kiếm tiền nhanh hơn mà cũng chẳng mất gì. Một cuộc chiều chuộng "thượng đế" đơn thuần, tàn cuộc các cô được "bo" trung bình 300.000 đồng cho 2-3h phục vụ, khách "sộp" thì 500.000 đồng. Đằng này chỉ đơn giản là cởi bỏ nội y, nhanh chóng các cô kiếm được số tiền hơn thế rất nhiều. Theo những nhân viên các quán karaoke... ôm cho biết, tiếp viên phục vụ 1 tháng kiếm được số tiền không nhỏ. Làm một phép tính nhẩm, trung bình 1 triệu đồng/1 ngày thì 1 tháng cũng đút túi 30 triệu đồng, một con số trong mơ đối với những người đi làm công ăn lương.
Cuộc vui nào cũng đến thời khắc tàn, đặc biệt là đối với các quán karaoke... ôm. Nhưng dường như vài tiếng đồ hồ "du lịch" theo "bàn tay vàng" là chưa đủ "đô" đối với các "thượng đế". Cuộc vui sẽ được tiếp nối nếu những cuộc ngã giá thành công giữa "hàng" và "thượng đế" ngay trong phòng hát. Không phải loại "hàng" nào cũng chấp nhận những lời đề nghị "mây mưa" hậu... karaoke. Nhưng ở đời trong địa hạt ăn - chơi vốn danh truyền câu cửa miệng "cái gì không mua được bằng tiền thì sẽ mua được bằng rất nhiều tiền"; trong một số hoàn cảnh câu nói trên là chân lý. Cách đây vài năm, tại các quán karaoke... ôm xếp vị trí top trên giá cả dao động từ 700.000 đồng - 1 triệu đồng/suất "tàu nhanh"; nhưng giờ tối thiểu cũng phải từ 1-2 triệu đồng/suất "tàu nhanh" tùy mặt "hàng", độ thân sơ, có cảm tình với "thượng đế".
Để giữ gìn nhan sắc, đa phần tiếp viên karaoke... ôm thường từ chối những lời đề nghị "qua đêm" (overnight), nếu đồng ý thì "thượng đế" cũng sẽ phải trả con số vài triệu đồng, bao tiền nhà nghỉ. Tuy nhiên rủi ro không hẳn là không có, có những cuộc ngã giá đã hoàn tất, "thượng đế" chơi đẹp lót tay ít tiền, rồi xuống quầy thanh toán ra xe đợi, gái ôm hẹn lên phòng tập kết thay quần áo rồi xuống sau, nhưng "thượng đế" đợi mãi cũng chẳng thấy gái đâu, điện thoại liên lạc thì "tò-tí-te, thuê bao quý khách nằm ngoài vùng phủ sóng"... Nếu không đi khách, tiếp viên sẽ ra về nơi thuê trọ, đứng đợi sẵn là những cánh xe ôm chuyên nghiệp, thân quen, đôi khi được gái ôm trả lương theo tháng để chuyên chở. Những gái hạng oách, hoặc ngày làm việc hiệu quả với nhiều tiền "bo" thì sẽ gọi taxi tập kết ở những quán ăn đêm để nạp năng lượng trước khi về nhà ngủ bù.
Ký sinh
Đỉnh điểm của các cuộc "bay" tan xác trong quán karaoke đó là các tiếp viên cởi bỏ toàn bộ phục trang, uốn éo múa lắc đủ mọi tư thế kích dục trong các quán karaoke để được nhận tiền "bo" hậu hĩnh. Đó là quy luật của cuộc chơi, ôm mãi cũng chán, giờ là phải xem, vậy là màn múa thoát y, múa lửa được coi là "món giải trí" lạ của "thượng đế". Để tận hưởng "món" này, không phải quán karaoke nào cũng có và dám phục vụ, "thượng đế" phải thân quen, tin tưởng và chịu chi mức tối thiểu 2 triệu đồng/30 phút múa thoát y/em. Trong lúc múa, với những kỹ nghệ thoát y, uốn dẻo gợi dục làm mãn nhãn "thượng đế", cuồng loạn trong âm thanh và tiếng gào thét chát chúa, đôi ba nữ tiếp viên vừa múa, vừa mơn trớn các vị khách; những tờ tiền "bo" cùng từ đấy tới tấp được nhét vào những vùng nhạy cảm trên trên cơ thể các cô gái. 30 phút nhảy và cởi bỏ quần áo, các cô gái nhận được số tiền "bo" hậu hĩnh và nhanh chóng rút êm. Đây là một hoạt động vi phạm pháp luật, chính vì vậy mà mỗi khi các "vũ nữ" "phục vụ" khách, rất đông nhân viên của quán đều đứng ra ngoài để cảnh giới. Đến nay, CATP Hà Nội đã phát hiện, kiểm tra và xử lý rất nhiều các quán karaoke tổ chức múa thoát y, khiến cho loại hình này không còn nhiều, và các chủ quán karaoke cũng không dám liều lĩnh dẫu lợi nhuận thu được là rất cao.
Sau những cuộc truy hoan chưa đủ "đô" tại các quán karaoke, những chiếc taxi đợi sẵn rời quán lao vun vút trong đêm chọn hướng nhà nghỉ, khách sạn tìm "bến đáp". "Thượng đế" hay gái ôm chọn điểm đến cho miền hoan lạc đều được, bởi tiền phòng "thượng đế" phải thanh toán. Và có không ít taxi dù "vợt" khách đêm liên kết với các nhà nghỉ quen để đưa khách đến. Nếu như trường hợp trên xảy ra, sau khi gái ôm và "thượng đế" cập bến, lái xe taxi dù sẽ bước vào quầy lễ tân đòi tiền "sâu". Và không ít các cô gái cũng sẵn sàng gợi ý "thượng đế" đến những nhà nghỉ quen thuộc, sự móc ngoặc sẵn có từ trước giữa "hàng" với các nhà nghỉ, cuộc chia chác, phối hợp làm ăn thêm khăng khít, an toàn. Ở một khía cạnh khác, không ít các cánh xe ôm đón - đưa "hàng" đều có một danh sách số điện thoại nhân viên karaoke... ôm. Từ đó hình thành nên mạng lưới "cò"... "hàng" núp bóng những gã hành nghề xe ôm; "thượng đế" có nhu cầu chỉ cần bỏ ra vài chục nghìn đồng cho cánh xe ôm hoàn toàn có thể sở hữu những số điện thoại cô gái hành nghề karaoke... ôm trên địa bàn mà xe ôm đón, chờ khách. Trước khi cho số, cánh xe ôm còn giới thiệu, tư vấn "hàng" theo đúng sở thích, giá tiền mà "thượng đế" muốn. Nếu thỏa thuận giữa "hàng" và "thượng đế" "okie", cánh xe ôm sẽ trực tiếp chở "hàng" đến địa chỉ "thương đế" yêu cầu.
Một hiện tượng phổ biến hiện nay là karaoke... ôm "liên kết mại dâm" với nhà nghỉ, khách sạn để kinh doanh. Một số quán karaoke nhỏ, lẻ, mới mở muốn hút khách đã mở cửa dịch vụ hát... ôm; chưa đủ, có quán còn liên kết với nhà nghỉ sử dụng phương thức mại dâm để lôi kéo khách hàng. Thông thường chủ quán karaoke không "ăn" tiền bán dâm mà chỉ nhằm hút khách, thu lợi từ tiền rượu - bia bán giá cắt cổ. Hiện nay trên các diễn đàn, giới trẻ vẫn truyền tay nhau những "list" (danh sách) "hàng" karaoke... ôm, "call girl" "chịu" đi khách dài hàng chục trang với số điện thoại liên hệ, "pass" (mật khẩu), kèm theo bản mô tả tích cách, màu tóc, cân nặng, chiều cao, số đo, phương tiện, và đặc biệt là giá cả để "thượng đế" dễ dàng chọn lựa. Và danh sách tiếp tục được bổ sung, cập nhật sau mỗi lần "thượng đế"... "test" (kiểm tra) "hàng" mới.
Theo ANTD
Những trò ma mãnh lách luật của quán "nhậu mát" Hiện nay, các nhà hàng quán nhậu theo kiểu "nửa nạc, nửa mỡ" đang phát triển rầm rộ tại TP.HCM. Sở dĩ loại hình kinh doanh này vẫn tồn tại nhan nhản là do khó tìm ra được sai phạm rõ ràng để xử lý. Thậm chí các chủ nhà hàng, quán nhậu còn bảo nhau "thuộc lòng" cả những quy định của...